Chương 425: Đêm Hôm Nay!
PJH
24/09/2019
Thời Cảnh Thường chớp chớp mắt, anh cúi đầu nhìn cô gái trong ngực mình, không tin nổi lay lay người cô, gọi:
- Sơ Sơ, Sơ Sơ!
"..."
Thế nhưng, trong phòng ngoài tiếng anh ra vẫn không có một ai đáp lại, cực kì yên tĩnh.
Thời Cảnh Thường: "..."
Đùa... Ngủ thật rồi hả?
Nghĩ nghĩ, anh lật người Hứa Sơ Sơ qua một bên, muốn xác nhận lại môt lần nữa. Thấy mắt Hứa Sơ Sơ nhắm chặt, anh há miệng không nói được tiếng nào.
Ủa rồi, chọc cho đã cái lăn ra ngủ hả? Chơi gì lầ vậy? Chơi rồi ai chơi cho lại??
Thời Cảnh Thường nhăn mặt ngồi dậy, anh bực bội vò đầu, không biết phải làm thế nào.
Nhìn xuống nơi nào đó đã có phản ứng, anh bất đắc dĩ đứng dậy, đi vào phòng tắm.
Cứ như thế, lần đầu tiên ở phòng tân hôn, có một chú rể bất lực không ngủ, dội nước lạnh cả một đêm!
----...------...---------------...----------
Tan tiệc, mọi người đều chia nhau rời đi, Vĩ Sâm lái xe mình về nhà, khi xuống xe chợt nhìn đến hộp bánh, sau vài giây suy nghĩ, anh cầm theo nó mang vào trong.
Tắm xong đi ra, Vĩ Sâm quấn một chiếc khăn trắng ngang hông, cầm theo một chiếc khăn khác lau tóc ướt.
Anh đi đến bàn, mở chiếc hộp đựng bánh, lấy cái bánh bên trong ra ngoài.
Khi nhận ra đây là chiếc bánh mà mình và Hứa Á Nhan đã làm cùng nhau ngày hôm đó, anh nhíu mày suy nghĩ.
Cô ấy mua cái bánh này, có ý gì đây?
Đứng nhìn chiếc bánh một lúc lâu, Vĩ Sâm đột nhiên di chuyển, anh với tay lấy một điếu thuốc trên bàn, đốt lên hút.
Đi thẳng ra ngoài ban công đứng, anh rít một hơi thuốc dài, rồi nhả khói ra khỏi miệng.
Khói trắng bay lượn lờ trong không trung, che khuất gương mặt của Vĩ Sâm lúc này.
Đêm hôm nay... có quá nhiều thứ để suy nghĩ...
- Sơ Sơ, Sơ Sơ!
"..."
Thế nhưng, trong phòng ngoài tiếng anh ra vẫn không có một ai đáp lại, cực kì yên tĩnh.
Thời Cảnh Thường: "..."
Đùa... Ngủ thật rồi hả?
Nghĩ nghĩ, anh lật người Hứa Sơ Sơ qua một bên, muốn xác nhận lại môt lần nữa. Thấy mắt Hứa Sơ Sơ nhắm chặt, anh há miệng không nói được tiếng nào.
Ủa rồi, chọc cho đã cái lăn ra ngủ hả? Chơi gì lầ vậy? Chơi rồi ai chơi cho lại??
Thời Cảnh Thường nhăn mặt ngồi dậy, anh bực bội vò đầu, không biết phải làm thế nào.
Nhìn xuống nơi nào đó đã có phản ứng, anh bất đắc dĩ đứng dậy, đi vào phòng tắm.
Cứ như thế, lần đầu tiên ở phòng tân hôn, có một chú rể bất lực không ngủ, dội nước lạnh cả một đêm!
----...------...---------------...----------
Tan tiệc, mọi người đều chia nhau rời đi, Vĩ Sâm lái xe mình về nhà, khi xuống xe chợt nhìn đến hộp bánh, sau vài giây suy nghĩ, anh cầm theo nó mang vào trong.
Tắm xong đi ra, Vĩ Sâm quấn một chiếc khăn trắng ngang hông, cầm theo một chiếc khăn khác lau tóc ướt.
Anh đi đến bàn, mở chiếc hộp đựng bánh, lấy cái bánh bên trong ra ngoài.
Khi nhận ra đây là chiếc bánh mà mình và Hứa Á Nhan đã làm cùng nhau ngày hôm đó, anh nhíu mày suy nghĩ.
Cô ấy mua cái bánh này, có ý gì đây?
Đứng nhìn chiếc bánh một lúc lâu, Vĩ Sâm đột nhiên di chuyển, anh với tay lấy một điếu thuốc trên bàn, đốt lên hút.
Đi thẳng ra ngoài ban công đứng, anh rít một hơi thuốc dài, rồi nhả khói ra khỏi miệng.
Khói trắng bay lượn lờ trong không trung, che khuất gương mặt của Vĩ Sâm lúc này.
Đêm hôm nay... có quá nhiều thứ để suy nghĩ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.