Chương 61: Đến Công Ty!
PJH
08/09/2019
* Chắc có một số bạn nhầm lẫn gì rồi,
mình tên tác giả là Một Thoáng Nguyên Tiêu nhé, mọi người hay
yêu thương gọi là Tiêu thôi! Dạo này các bạn gọi Tiêu bằng ad,
điều đó Tiêu không để bụng, nhưng mà lại có người nhận lầm
tác giả, bảo Tiêu là Sữa cơ :(( Trời ơi, buồn chết tôi T.T*
---------...---------------...---------
Ở nhà thật sự rất buồn chán, lại không có Thời Cảnh Thường ở đây, thế nên Hứa Sơ Sơ căn dặn dì Tầm làm một hộp cơm trưa, sau đó cầm theo nó đến công ty của anh.
Hây da, hơn 4 tiếng không được gặp chú rồi! Nhớ quá phải chạy đi tìm thôi~~
Nghĩ trong đầu như thế, Hứa Sơ Sơ vui vẻ cầm theo hộp đồ ăn lên xe, đi đến công ty PJH.
Mở cửa bước xuống, Hứa Sơ Sơ choáng ngợp nhìn tòa cao tầng cao chót vót, trời ạ.... lần đầu tiên thấy công ty nhà mình cao vậy luôn!!!
Cô mặc dù là thiên kim Hứa gia, nhưng lại rất ít khi lộ diện trước mặt báo chí truyền thông, nói ít chi bằng nói không có luôn, ở trường cô cũng không khoe khoang thân phận, vậy nên chẳng ai biết cô là trưởng nữ Hứa gia cả.
Cô sống 20 năm rồi, đây là lần đầu tiên đặt chân đến công ty của nhà mình T.T chời, nghe tội ghê!
Cô không mấy tham gia vào việc kinh doanh, nhưng lại có cổ phần ở đây, đơn giản là vì nó thuộc quyền sở hữu của cô lúc cô ở trong bụng mẹ rồi!
Chưa bao giờ Hứa Sơ Sơ nghĩ mình sẽ làm kinh doanh hết vậy nên cô chẳng đến công ty làm gì.
Lần cuối cùng cô dùng quyền thế để làm việc, chính là... chuyện của 3 năm trước. Lúc cứu Mạc Lệ ra tù.
Cũng từ đó đến đây 3 năm, cô chẳng hề đụng đến phần quyền lực nào cả, ngoan ngoãn làm một cô gái chăm chỉ đi học, và.. một người con gái trưởng thành trong mắt Hứa gia.
Thật không may là, vỏ bọc đó đã bị phá vỡ ngày hôm qua....
Hứa Sơ Sơ hít một hơi, sau đó đi vào. Vì là lần đầu tiên đến công ty thế nên cô không biết gì, thấy bàn lễ tân liền đi đến hỏi:
- Xin chào, có thể cho tôi hỏi, phòng làm việc của ch... giám đốc Thời Cảnh Thường ở đâu vậy
Cô tiếp tân nhìn Hứa Sơ Sơ một lượt, hỏi theo nghi thức:
- Thưa cô, cô tìm giám đốc Thời có việc gì?
Hứa Sơ Sơ hơi cười, đưa hộp cơm lên, đáp:
- À, tôi đem cơm đến cho anh ấy!
Người tiếp tân nhìn hộp cơm, không khó để nhận ra đây là loại cao cấp, bên trong cơm chắc là thuộc loại hảo hạng. Nhìn lại Hứa Sơ Sơ, đắn đo hỏi tiếp:
- Cô à, việc này cô đã có hẹn với giám độc Thời chưa? Hay là...
Hứa Sơ Sơ nhìn cô gái đó lo lắng, nói:
- Đưa cơm cũng cần đặt lịch hẹn ư?
Người tiếp tân gật đầu, vốn định nói gì đó, nhưng ở đâu một người phụ nữ xuất hiện, lên tiếng:
- Cô đem về đi, gám đốc không ăn đâu!
Một người phụ nữ xinh đẹp xuất hiện, mặc cùng bộ trang phục lễ tân như cô gái kia, nhưng trông phách lối hơn, miệng nói cũng ra vẻ kiêu ngạo.
Hứa Sơ Sơ nhăn mày, hơi lạnh giọng, hỏi:
- Cô là ai?
Người phụ nữ kia nghe hỏi, nhướng mày trả lời:
- Tôi là ai cô không cần biết đâu, mau đem cơm về đi, ngày nào cũng dở mấy chiêu trò này muốn tiếp cận giám đốc, còn nhỏ mà đã đổ đốn rồi!
Lời này nói ra nghe vô cùng chói tai, đặc biệt là khi nghe vào tai Hứa Sơ Sơ. Cô nhíu mày, thường ngày? Vậy là cũng có nhiều người đến đây đưa cơm cho chú ăn ư?
Chời má, đứa nào dám vậy?? Hả? Hả?
Đứa nào lấp liếm chú của cô? Hửm? Cô mà biết được cô xử chết nó luôn!!!!
Đang lúc Hứa Sơ Sơ đang suy nghĩ, tìm cách moi ra được mấy đứa la liếm chú của cô thì đột nhiên một người đàn ông xuất hiện.
Người đó thấy Hứa Sơ Sơ, liền ngạc nhiên lên tiếng:
- Hứa tiểu thư??
Nghe tiếng gọi mình, Hứa Sơ Sơ quay đầu, cô nhướng mày nói:
- A, thư ký Vĩ!
Người đàn ông kia nhìn thấy cô, liền biết cô đến đây tìm ai, nhanh chân đi lại, hơi hạ mình nói:
- Tiểu thư, Thời tổng ở lầu 17, cô lên đó đi!
Hứa Sơ Sơ nghe anh nói, bây giờ mới nhớ mình còn đem theo hộp cơm cho chú, liền đáp:
- À, được rồi, cảm ơn anh, tôi đi trước!
Nói xong, Hứa Sơ Sơ đi về phía thang máy, bấm nút di chuyển lên.
Người đàn ông đợi sau khi Hứa Sơ Sơ đi, mới dám ngước mặt lên nhìn hai tiếp tân, anh lúc nãy nghe tất cả, nếu như không kịp nhận ra Hứa Sơ Sơ chắc là toi rồi!
Nghĩ nghĩ, anh nhìn người phụ nữ đang cúi đầu cố giấu mình kia, lên tiếng:
- Hết giờ làm, xuống phòng nhân sự lãnh tiền lương tháng này luôn đi!
---------...---------------...---------
Ở nhà thật sự rất buồn chán, lại không có Thời Cảnh Thường ở đây, thế nên Hứa Sơ Sơ căn dặn dì Tầm làm một hộp cơm trưa, sau đó cầm theo nó đến công ty của anh.
Hây da, hơn 4 tiếng không được gặp chú rồi! Nhớ quá phải chạy đi tìm thôi~~
Nghĩ trong đầu như thế, Hứa Sơ Sơ vui vẻ cầm theo hộp đồ ăn lên xe, đi đến công ty PJH.
Mở cửa bước xuống, Hứa Sơ Sơ choáng ngợp nhìn tòa cao tầng cao chót vót, trời ạ.... lần đầu tiên thấy công ty nhà mình cao vậy luôn!!!
Cô mặc dù là thiên kim Hứa gia, nhưng lại rất ít khi lộ diện trước mặt báo chí truyền thông, nói ít chi bằng nói không có luôn, ở trường cô cũng không khoe khoang thân phận, vậy nên chẳng ai biết cô là trưởng nữ Hứa gia cả.
Cô sống 20 năm rồi, đây là lần đầu tiên đặt chân đến công ty của nhà mình T.T chời, nghe tội ghê!
Cô không mấy tham gia vào việc kinh doanh, nhưng lại có cổ phần ở đây, đơn giản là vì nó thuộc quyền sở hữu của cô lúc cô ở trong bụng mẹ rồi!
Chưa bao giờ Hứa Sơ Sơ nghĩ mình sẽ làm kinh doanh hết vậy nên cô chẳng đến công ty làm gì.
Lần cuối cùng cô dùng quyền thế để làm việc, chính là... chuyện của 3 năm trước. Lúc cứu Mạc Lệ ra tù.
Cũng từ đó đến đây 3 năm, cô chẳng hề đụng đến phần quyền lực nào cả, ngoan ngoãn làm một cô gái chăm chỉ đi học, và.. một người con gái trưởng thành trong mắt Hứa gia.
Thật không may là, vỏ bọc đó đã bị phá vỡ ngày hôm qua....
Hứa Sơ Sơ hít một hơi, sau đó đi vào. Vì là lần đầu tiên đến công ty thế nên cô không biết gì, thấy bàn lễ tân liền đi đến hỏi:
- Xin chào, có thể cho tôi hỏi, phòng làm việc của ch... giám đốc Thời Cảnh Thường ở đâu vậy
Cô tiếp tân nhìn Hứa Sơ Sơ một lượt, hỏi theo nghi thức:
- Thưa cô, cô tìm giám đốc Thời có việc gì?
Hứa Sơ Sơ hơi cười, đưa hộp cơm lên, đáp:
- À, tôi đem cơm đến cho anh ấy!
Người tiếp tân nhìn hộp cơm, không khó để nhận ra đây là loại cao cấp, bên trong cơm chắc là thuộc loại hảo hạng. Nhìn lại Hứa Sơ Sơ, đắn đo hỏi tiếp:
- Cô à, việc này cô đã có hẹn với giám độc Thời chưa? Hay là...
Hứa Sơ Sơ nhìn cô gái đó lo lắng, nói:
- Đưa cơm cũng cần đặt lịch hẹn ư?
Người tiếp tân gật đầu, vốn định nói gì đó, nhưng ở đâu một người phụ nữ xuất hiện, lên tiếng:
- Cô đem về đi, gám đốc không ăn đâu!
Một người phụ nữ xinh đẹp xuất hiện, mặc cùng bộ trang phục lễ tân như cô gái kia, nhưng trông phách lối hơn, miệng nói cũng ra vẻ kiêu ngạo.
Hứa Sơ Sơ nhăn mày, hơi lạnh giọng, hỏi:
- Cô là ai?
Người phụ nữ kia nghe hỏi, nhướng mày trả lời:
- Tôi là ai cô không cần biết đâu, mau đem cơm về đi, ngày nào cũng dở mấy chiêu trò này muốn tiếp cận giám đốc, còn nhỏ mà đã đổ đốn rồi!
Lời này nói ra nghe vô cùng chói tai, đặc biệt là khi nghe vào tai Hứa Sơ Sơ. Cô nhíu mày, thường ngày? Vậy là cũng có nhiều người đến đây đưa cơm cho chú ăn ư?
Chời má, đứa nào dám vậy?? Hả? Hả?
Đứa nào lấp liếm chú của cô? Hửm? Cô mà biết được cô xử chết nó luôn!!!!
Đang lúc Hứa Sơ Sơ đang suy nghĩ, tìm cách moi ra được mấy đứa la liếm chú của cô thì đột nhiên một người đàn ông xuất hiện.
Người đó thấy Hứa Sơ Sơ, liền ngạc nhiên lên tiếng:
- Hứa tiểu thư??
Nghe tiếng gọi mình, Hứa Sơ Sơ quay đầu, cô nhướng mày nói:
- A, thư ký Vĩ!
Người đàn ông kia nhìn thấy cô, liền biết cô đến đây tìm ai, nhanh chân đi lại, hơi hạ mình nói:
- Tiểu thư, Thời tổng ở lầu 17, cô lên đó đi!
Hứa Sơ Sơ nghe anh nói, bây giờ mới nhớ mình còn đem theo hộp cơm cho chú, liền đáp:
- À, được rồi, cảm ơn anh, tôi đi trước!
Nói xong, Hứa Sơ Sơ đi về phía thang máy, bấm nút di chuyển lên.
Người đàn ông đợi sau khi Hứa Sơ Sơ đi, mới dám ngước mặt lên nhìn hai tiếp tân, anh lúc nãy nghe tất cả, nếu như không kịp nhận ra Hứa Sơ Sơ chắc là toi rồi!
Nghĩ nghĩ, anh nhìn người phụ nữ đang cúi đầu cố giấu mình kia, lên tiếng:
- Hết giờ làm, xuống phòng nhân sự lãnh tiền lương tháng này luôn đi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.