Chương 369: Hít Drama!
PJH
19/09/2019
Mạc Lệ gần như đứng hình vì Hàn Cẩn Du
và Mạnh Huyền Chân lại có thể cùng lúc xuất hiện ở đây. Cô im lặng không thể nói được gì, chỉ biết đứng nhìn trong sự ngạc nhiên.
Bầu không khí căng thẳng chẳng mấy chốc lại ngập tràn, thế nhưng Thời Cảnh Thường vẫn ngồi đó, nhàn nhã một các kì lạ, không mảy may quan tâm tới.
Cho đến khi Hứa Sơ Sơ thay đồ xong, cô bước ra ngoài, thấy Thời Cảnh Thường thì liền sà vào lòng anh.
Thời Cảnh Thường thuận thế ôm lấy người cô, cười một cách dịu dàng.
Hứa Sơ Sơ cười đến cong mắt, cô rướn người hôn nhẹ lên chóp mũi Thời Cảnh Thường, nghịch ngợm cọ cọ qua lại.
- À phải, anh đã thấy váy dâu phụ chưa? Rất đẹp đấy, em đã đưa cho Mạc Lệ và Á Nhan mặc.... thử .... rồi!
Vừa nói, Hứa Sơ Sơ vừa oay sang hai phòng thay đồ bên cạnh, nhưng khi nhìn thấy tình cảnh 3 người chung một chỗ như vậy, tiếng nói tự động càng ngày càng chậm, cũng càng ngày càng nhỏ lại.
Cô chớp mắt, ngây thơ hỏi:
- Cái tình cảnh này là sao đây? Chuyện gì... đang xảy ra vậy?
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ xoay sang nhìn Thời Cảnh Thường, rồi lại quay về nhìn đám người kia, cau mày khó hiểu nói:
- Thời Cảnh Thường, bọn họ làm gì vậy? Mạnh Huyền Chân còn đến nữa? Thêm là.... tại sao Hàn học trưởng lại ở đây?
Thời Cảnh Thường liếc mắt nhìn qua một chút, không tỏ thái độ gì nhiều, chỉ đáp:
- Anh với Huyền Chân và Vĩ Sâm đang đi bàn chuyện làm ăn thì em nhắn tin bảo anh mang Vĩ Sâm qua. Mạnh Huyền Chân nghe nói có Mạc Lệ nên cũng chạy theo sau. Anh không cản được cậu ấy!
Hứa Sơ Sơ nhíu mày, lên tiếng:
- Mạnh Huyền Chân thì em có thể hiểu nhưng... tại sao Hàn học trưởng cũng ở đây? Là anh gọi anh ấy đến sao?
Thời Cảnh Thường lắc đầu, anh vân vê mấy ngón tay Hứa Sơ Sơ, thành thật trả lời:
- Không có! Anh ta là đối tác kí kết hợp đồng với anh lần này. Lúc nãy, có lẽ là nghe anh nói tên Mạc Lệ, nên đi tới.
Hứa Sơ Sơ híp mắt, cô nhìn ba người đứng vừa vặn thành hình tam giác, trề môi hỏi:
- Cái bầu không khí này... tình tay ba sao? Bọn họ đang đóng phim hả?
Thời Cảnh Thường bật cười, anh đưa tay lên xoa đầu Hứa Sơ Sơ, nói:
- Em đừng xem phim nhiều quá, bớt tưởng tượng mấy cái này đi. Cũng đừng hít drama nữa, bịt mui lại!
Vừa nói, Thời Cảnh Thường vừa trượt tay xuống, bóp cái mũi cao nhọn của Hứa Sơ Sơ thành xẹp lép.
Hứa Sơ Sơ mắt vẫn nhìn về phía tam giác tình ái kia, cô xua tay Thời Cảnh Thường ra khỏi mũi mình, lên tiếng:
- Im lặng nào, đừng phá nữa, không hít được drama này, tối ngủ không nổi!
- Ai nha, coi bộ sắp có kịch hay xem rồi đây! 2 nam tranh 1 nữ, hay à, hay à!
Thời Cảnh Thường bật cười, anh nhìn Hứa Sơ Sơ mà cảm thấy nhịn cong khóe miệng không được. Cô nhóc này, từ khi nào có mấy cái suy nghĩ như vậy chứ? Thật nghịch ngợm!
Nụ cười đang dãn rộng ra, đột nhiên Thời Cảnh Thường liếc mắt nhìn xuống dưới. Sau vài giây, anh lên tiếng hỏi:
- Sơ Sơ, váy cưới em đâu? Không thay sao?
Bầu không khí căng thẳng chẳng mấy chốc lại ngập tràn, thế nhưng Thời Cảnh Thường vẫn ngồi đó, nhàn nhã một các kì lạ, không mảy may quan tâm tới.
Cho đến khi Hứa Sơ Sơ thay đồ xong, cô bước ra ngoài, thấy Thời Cảnh Thường thì liền sà vào lòng anh.
Thời Cảnh Thường thuận thế ôm lấy người cô, cười một cách dịu dàng.
Hứa Sơ Sơ cười đến cong mắt, cô rướn người hôn nhẹ lên chóp mũi Thời Cảnh Thường, nghịch ngợm cọ cọ qua lại.
- À phải, anh đã thấy váy dâu phụ chưa? Rất đẹp đấy, em đã đưa cho Mạc Lệ và Á Nhan mặc.... thử .... rồi!
Vừa nói, Hứa Sơ Sơ vừa oay sang hai phòng thay đồ bên cạnh, nhưng khi nhìn thấy tình cảnh 3 người chung một chỗ như vậy, tiếng nói tự động càng ngày càng chậm, cũng càng ngày càng nhỏ lại.
Cô chớp mắt, ngây thơ hỏi:
- Cái tình cảnh này là sao đây? Chuyện gì... đang xảy ra vậy?
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ xoay sang nhìn Thời Cảnh Thường, rồi lại quay về nhìn đám người kia, cau mày khó hiểu nói:
- Thời Cảnh Thường, bọn họ làm gì vậy? Mạnh Huyền Chân còn đến nữa? Thêm là.... tại sao Hàn học trưởng lại ở đây?
Thời Cảnh Thường liếc mắt nhìn qua một chút, không tỏ thái độ gì nhiều, chỉ đáp:
- Anh với Huyền Chân và Vĩ Sâm đang đi bàn chuyện làm ăn thì em nhắn tin bảo anh mang Vĩ Sâm qua. Mạnh Huyền Chân nghe nói có Mạc Lệ nên cũng chạy theo sau. Anh không cản được cậu ấy!
Hứa Sơ Sơ nhíu mày, lên tiếng:
- Mạnh Huyền Chân thì em có thể hiểu nhưng... tại sao Hàn học trưởng cũng ở đây? Là anh gọi anh ấy đến sao?
Thời Cảnh Thường lắc đầu, anh vân vê mấy ngón tay Hứa Sơ Sơ, thành thật trả lời:
- Không có! Anh ta là đối tác kí kết hợp đồng với anh lần này. Lúc nãy, có lẽ là nghe anh nói tên Mạc Lệ, nên đi tới.
Hứa Sơ Sơ híp mắt, cô nhìn ba người đứng vừa vặn thành hình tam giác, trề môi hỏi:
- Cái bầu không khí này... tình tay ba sao? Bọn họ đang đóng phim hả?
Thời Cảnh Thường bật cười, anh đưa tay lên xoa đầu Hứa Sơ Sơ, nói:
- Em đừng xem phim nhiều quá, bớt tưởng tượng mấy cái này đi. Cũng đừng hít drama nữa, bịt mui lại!
Vừa nói, Thời Cảnh Thường vừa trượt tay xuống, bóp cái mũi cao nhọn của Hứa Sơ Sơ thành xẹp lép.
Hứa Sơ Sơ mắt vẫn nhìn về phía tam giác tình ái kia, cô xua tay Thời Cảnh Thường ra khỏi mũi mình, lên tiếng:
- Im lặng nào, đừng phá nữa, không hít được drama này, tối ngủ không nổi!
- Ai nha, coi bộ sắp có kịch hay xem rồi đây! 2 nam tranh 1 nữ, hay à, hay à!
Thời Cảnh Thường bật cười, anh nhìn Hứa Sơ Sơ mà cảm thấy nhịn cong khóe miệng không được. Cô nhóc này, từ khi nào có mấy cái suy nghĩ như vậy chứ? Thật nghịch ngợm!
Nụ cười đang dãn rộng ra, đột nhiên Thời Cảnh Thường liếc mắt nhìn xuống dưới. Sau vài giây, anh lên tiếng hỏi:
- Sơ Sơ, váy cưới em đâu? Không thay sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.