Chương 419: Náo Động Đêm Tân Hôn! (2)
PJH
24/09/2019
Mạc Lệ đưa tay lên bịt miệng Hứa Sơ Sơ lại, cô nhìn Mạnh Huyền Chân, nói:
- Anh có thể bớt trẻ con 1 chút không? Sơ Sơ say rồi, để cậu ấy vào phòng nghỉ ngơi 1 chút đi!
Hứa Á Nhan gật đầu, đồng tính lên tiếng:
- Đúng vậy đấy, ngó lớn rồi mà còn con nít ghê, gia chủ mới không chơi cái này đâu, để chị ấy vào trong đi, đêm xuân đáng giá ngàn vàng đấy!
Vừa nói xong, cả hai người cùng dìu Hứa Sơ Sơ muốn đi lên. Thế nhưng con sâu rượu đang say lại đột nhiên ngẩng đầu nhìn, làm Mạc Lệ và Hứa Á Nhan giật mình, hô lớn tiếng:
- Ai nói là không chơi? Hả? Ai nói là tôi không chơi? Hảaaaaaaaaaa
Hứa Á Nhan: "..."
Gia chủ à, đầu năm nay chị tạt nước lạnh em hơi nhiều rồi đó, cho tí mặt mũi cũng không được sao?
Hứa Sơ Sơ xoay đến mơ hồ, cô kéo dài âm cuối của câu, mè nheo như 1 gã say rượu thứ thiệt.
Thẩm Băng nhíu mày, cô lập tức ôm tay Hứa Sơ Sơ, nói:
- Sơ Sơ, cậu say rồi, đừng chơi mấy cái này, ngày mai tỉnh rồi chơi, mình được cậu lên phòng!
Dứt lời, Hứa Sơ Sơ liền vùng tay ra khỏi người Thẩm Băng và Mạc Lệ, xoay người nhìn ba người bọn họ, lên tiếng:
- Không! Mình chưa say, mình còn rất tỉnh... mình chơi được!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ quay ngoắt đầu nhìn Manh Huyền Chân, nhấc chân muốn đi đến chỗ anh, thế nhưng, càng đi lại phát hiện bản thân càng quẹo, càng đi càng thấy thân thể Mạnh Huyền Chân càng xa....
Hứa Á Nhan; "..."
Thẩm Băng: "..."
Mạc Lệ: "..."
Ta mệt mỏi chưa? Đi như vậy mà kêu tỉnh, tỉnh cái quần đùi ấy!
Thẩm Băng nhanh chóng bước lên, đỡ lấy Hứa Sơ Sơ, đem cô về lại, Mạc Lệ thở dài, cô lắc đầu, nhìn Mạnh Huyền Chân nói:
- Được rồi, có rắm mau thả! Tính chơi cái gì? Mau mau nhanh đi!
Vừa nói xong, Hàn Cẩn Du và Vĩ Sâm ở đâu cùng xuất hiện, đi đến chỗ Mạnh Huyền Chân, lên tiếng:
- 3 thử thách, 3 trò chơi, thắng 2 liền có thể đi lên!
Mạc Lệ nhìn ba người đàn ông, sau đó quay sang nhìn Thẩm Băng và Hứa Á Nhan, cùng đồng thanh đáp:
- Được thôi! Nói lời giữ lấy lời!
Thẩm Băng để Hứa Sơ Sơ ngồi xuống một góc cạnh cầu thang, dựa đầu cô vào bờ tường, sau đó đi về phía 5 người đang đứng, hỏi:
- CHơi cái gì đầu tiên đây?
Mạnh Huyền Chân cười gian manh, chỉ tay nói:
- Anh là người ra luật cho trò chơi đầu tiên. Chúng ta sẽ chơi trò "Ai hiểu cô dâu chú rể nhất". Bên anh 3 người 1 đội, bên em 3 người 1 đôi, đội nào trả lời đúng các câu hỏi nhiều nhất, xem như thắng! Kỷ Từ Măc là người đang nắm câu hỏi!
Dứt lời, 6 người liền nhìn qua Kỷ Tử Mặc đứng trên cầu thang cao nhất, anh nhìn xuống, nhướn mày không nói.
Ba người con gái không hẹn mà cùng nhếch môi, nhìn 3 người đàn ông, lên tiếng:
- Được thôi! Chơi luôn!
- Anh có thể bớt trẻ con 1 chút không? Sơ Sơ say rồi, để cậu ấy vào phòng nghỉ ngơi 1 chút đi!
Hứa Á Nhan gật đầu, đồng tính lên tiếng:
- Đúng vậy đấy, ngó lớn rồi mà còn con nít ghê, gia chủ mới không chơi cái này đâu, để chị ấy vào trong đi, đêm xuân đáng giá ngàn vàng đấy!
Vừa nói xong, cả hai người cùng dìu Hứa Sơ Sơ muốn đi lên. Thế nhưng con sâu rượu đang say lại đột nhiên ngẩng đầu nhìn, làm Mạc Lệ và Hứa Á Nhan giật mình, hô lớn tiếng:
- Ai nói là không chơi? Hả? Ai nói là tôi không chơi? Hảaaaaaaaaaa
Hứa Á Nhan: "..."
Gia chủ à, đầu năm nay chị tạt nước lạnh em hơi nhiều rồi đó, cho tí mặt mũi cũng không được sao?
Hứa Sơ Sơ xoay đến mơ hồ, cô kéo dài âm cuối của câu, mè nheo như 1 gã say rượu thứ thiệt.
Thẩm Băng nhíu mày, cô lập tức ôm tay Hứa Sơ Sơ, nói:
- Sơ Sơ, cậu say rồi, đừng chơi mấy cái này, ngày mai tỉnh rồi chơi, mình được cậu lên phòng!
Dứt lời, Hứa Sơ Sơ liền vùng tay ra khỏi người Thẩm Băng và Mạc Lệ, xoay người nhìn ba người bọn họ, lên tiếng:
- Không! Mình chưa say, mình còn rất tỉnh... mình chơi được!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ quay ngoắt đầu nhìn Manh Huyền Chân, nhấc chân muốn đi đến chỗ anh, thế nhưng, càng đi lại phát hiện bản thân càng quẹo, càng đi càng thấy thân thể Mạnh Huyền Chân càng xa....
Hứa Á Nhan; "..."
Thẩm Băng: "..."
Mạc Lệ: "..."
Ta mệt mỏi chưa? Đi như vậy mà kêu tỉnh, tỉnh cái quần đùi ấy!
Thẩm Băng nhanh chóng bước lên, đỡ lấy Hứa Sơ Sơ, đem cô về lại, Mạc Lệ thở dài, cô lắc đầu, nhìn Mạnh Huyền Chân nói:
- Được rồi, có rắm mau thả! Tính chơi cái gì? Mau mau nhanh đi!
Vừa nói xong, Hàn Cẩn Du và Vĩ Sâm ở đâu cùng xuất hiện, đi đến chỗ Mạnh Huyền Chân, lên tiếng:
- 3 thử thách, 3 trò chơi, thắng 2 liền có thể đi lên!
Mạc Lệ nhìn ba người đàn ông, sau đó quay sang nhìn Thẩm Băng và Hứa Á Nhan, cùng đồng thanh đáp:
- Được thôi! Nói lời giữ lấy lời!
Thẩm Băng để Hứa Sơ Sơ ngồi xuống một góc cạnh cầu thang, dựa đầu cô vào bờ tường, sau đó đi về phía 5 người đang đứng, hỏi:
- CHơi cái gì đầu tiên đây?
Mạnh Huyền Chân cười gian manh, chỉ tay nói:
- Anh là người ra luật cho trò chơi đầu tiên. Chúng ta sẽ chơi trò "Ai hiểu cô dâu chú rể nhất". Bên anh 3 người 1 đội, bên em 3 người 1 đôi, đội nào trả lời đúng các câu hỏi nhiều nhất, xem như thắng! Kỷ Từ Măc là người đang nắm câu hỏi!
Dứt lời, 6 người liền nhìn qua Kỷ Tử Mặc đứng trên cầu thang cao nhất, anh nhìn xuống, nhướn mày không nói.
Ba người con gái không hẹn mà cùng nhếch môi, nhìn 3 người đàn ông, lên tiếng:
- Được thôi! Chơi luôn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.