Chú À! Em Yêu Anh!

Chương 167: Nữ Chính Văn Nghệ!

PJH

12/09/2019

Hứa Sơ Sơ vuốt ngực mình, cô ngồi dựa lưng ra sau ghế, nghiêng đầu hỏi:

- Mạnh Huyền Chân là tay đào hoa, nhưng cũng chỉ là chơi gái còn trinh, cậu.... cũng được cho qua hả?

Mạc Lệ: "..."

Có cảm giác vừa bị bạn mình quăng vào mặt một đống sắt!

Haizzz tổn thương quá mà!

Mạc Lệ nhướng mày, ánh mắt nguy hiểm lên tiếng:

- Cậu nói cái gì đấy? Ngon nói lại lần nữa nào!

Hứa Sơ Sơ bị ánh mắt của cô dọa sợ, cười trừ đáp:

- Hì hì, mình không ngon, mình không nói lại! Được chưa!

Mạc Lệ liếc mắt nhìn cô, có chút lớn tiếng nói:

- Anh ta mất trinh từ đời nào rồi mà đòi gái còn trinh? Thử đi khắp Bắc Kinh hỏi xem có đứa con gái nào còn trinh không?

Hứa Sơ Sơ mỉm cười, trơ mặt ra trả lời:

- Mình nè! Ngay trước mắt cậu đi đâu cho xa xôi!

Mạc Lệ: "..."

Có cảm xúc muốn đấm thẳng mặt cậu ấy ghê! Cái bản mặt quá gợi đòn!!!



Mạc Lệ híp mắt, âm u lên tiếng:

- Cậu hôm nay rất rảnh? Rất có tâm trạng trả treo với tớ đúng không?

Nói một câu đớp một câu! Cái mỏ chu như vịt!!!

Hứa Sơ Sơ giơ hai tay hàng, nhún vai không nói, cô cầm ly trà sữa bên cạnh lên uống, quyết không gợi đòn nữa!

Mạc Lệ khoanh hai tay lại, cô ngồi gác một chân lên, nhướng môi nói:

- Mình không còn, Mạnh Huyền Chân chẳng phải vẫn ăn đó sao? Cậu đừng có nghĩ anh ta tốt như vậy! Cũng chỉ là tên mê hám nữ sắc, thấy gái đẹp là sinh dục vọng thôi!

Hứa Sơ Sơ vốn dĩ đang ngậm ống hút, tính là nghe Mạc Lệ nói xõa vài câu, nhưng đột nhiên người cô cứng nhắc khi thấy thân ảnh quen thuộc đang tiến về chỗ mình.

Hứa Sơ Sơ nhìn qua Mạc Lệ, lắc nhẹ đầu ra ám hiệu, thế nhưng cô ấy lại không thấy, càng nói càng hăng.

- Cái tên Mạnh Huyền Chân đó, chính là kiểu người thay bồ như thay áo, gái nào cũng quơ, còn đòi hỏi người ta còn trinh? Anh ta là vua sao? Vua còn không chơi gái nhiều như anh ta, cũng không đòi hỏi nhiều như anh ta, đúng là đàn ông sống bằng nửa thân dưới! Biết vậy đêm đó mình thiến hắn ta luôn rồi!

Câu nói cuối cùng khiến Hứa Sơ Sơ suýt chút nữa té ghế, cô cảm giác sắp bội thực trong cổ họng, lần thứ hai phun trà sữa ra ngoài, ho khan.

Mạc Lệ thấy vậy liền nhíu mày, cô với tay muốn lấy khăn cho Hứa Sơ Sơ thế nhưng ngay lúc này một tiếng nói từ đằng sau phát ra, khiến cô giật bắn mình:

- Em vừa mới nói gì?

Mạnh Huyền Chân từ đâu lù lù đi tới, anh ta như một bóng ma đi vào, nét mặt đen kịt nhìn Mạc Lệ!

Hứa Sơ Sơ toát mồ hôi đầu, cô nhìn Mạnh Huyền Chân, giơ một tay lên nói:

- Haha, lâu quá không gặp!

Câu chào hỏi của cô không được đáp lại, Mạnh Huyền Chân vẫn chỉ nhìn Mạc Lệ, khiến cô ngượng ngùng!



Cảm giác bão sắp ập đến, Hứa Sơ Sơ liền kiếm cớ chuồn lẹ:

- Hình như giờ ăn trưa của trường em xong rồi, anh đã đến thì ngồi chơi nhé, em đi trước! Tạm biệt!

Nói xong, Hứa Sơ Sơ xoay qua chào Mạc Lệ, cô ấy nắm tay cô lại, vẻ mặt cau có hỏi nhỏ:

- Cậu thấy địch dám chạy? Tính bỏ nước hả?

Hứa Sơ Sơ cười trừ, cô gỡ tay Mạc Lệ ra, mím môi nghiêm trọng nói:

- Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng! Nhé! Địch này quá sức với mình, chỉ có cậu mới đủ lực chống lại thôi! Yên tâm! Tổ quốc ghi công cậu! Muôn đời ghi công luôn!

Nói rồi, Hứa Sơ Sơ dùng toàn lực chạy biến ra khỏi quán cafe, Mạc Lệ đứng hình trước hành động chạy như cháy nhà của cô, trong phút chốc cứng nhắc không thốt nổi nên lời.

Cô chậm chạp quay đầu nhìn Mạnh Huyền Chân, anh cũng nhìn cô, ánh mắt sâu không thấy đáy...

--------...-----------...--------------

Hứa Sơ Sơ chạy nhanh về trường, cô đứng một hồi vuốt ngực mình, thở dốc.

Đáng sợ, đáng sợ quá! Đàn ông một khi tức giận còn đáng sợ hơn phụ nữ mà! Dọa chết con tim bé bỏng của cô rồi!

Hứa Sơ Sơ định hình lại bản thân, sau đó thản nhiên đi vào lớp, lúc cô tạt ngang qua bảng thông báo của trường, đột nhiên một tấm poster đập vào mắt cô.

Hứa Sơ Sơ tò mò tiến lại gần, đó là poster kịch diễn của lớp cô mà?

Nhìn lướt qua một chút, Hứa Sơ Sơ trợn tròn mắt, nhíu mày không hiểu!

Khoan đã, cô... sao lại có tên cô ở đây? Còn nữa? Diễn vai nữ chính sao? Cái gì vậy???

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chú À! Em Yêu Anh!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook