Chương 360: Sợ Hãi!
PJH
19/09/2019
Những ngày tiếp theo, Tần Ô Thi cố chấp ở lại quân trại, dù ai có nói thế nào, cũng không chịu đi.
Vĩ Triển Phong ngoài việc cắt cử thêm người chăm sóc và bảo vệ an toàn cho cô, cũng chỉ biết lắc đầu thở dài.
Vợ anh là như vậy, một ý đã quyết, nhất định sẽ không thay đổi, anh không khuyên được,vậy thì ai có thể khuyên được nữa chứ?
Bất đắc dĩ, Vĩ Triển Phong đành phải chấp nhận sự cứng đầu của Tần Ô Thi. Anh để cô và con của mình cùng sống trong lều, vui vẻ "chơi trò" 1 nhà 3 người, mặc dù.... địa điểm có hơi không thích hợp cho lắm!
Tối hôm đó, sau khi cho Vĩ Sâm ngủ, Vĩ Triển Phong dành được một khoảng thời gian để ngồi nói chuyện với Tần Ô Thi.
Cô ngồi trong lòng anh, lên tiếng hỏi:
- Tại sao anh lại định hôn cho Vĩ Sâm và nhà Hứa gia? Còn là hôn ước từ trước khi sinh ra nữa? Anh muốn làm gì vậy?
Vĩ Triển Phong ôm thân hình bé nhỏ của Tần Ô Thi, anh chớp mắt nhìn vào khoảng không, trả lời:
- Anh chỉ muốn tốt cho mẹ con em mà thôi! Lỡ như lần này.....
Nghe chất giọng kì lạ của Vĩ Triển Phong, Tần Ô Thi ngước mặt lên, dò hỏi:
- Lỡ như cái gì?
Vĩ Triển Phong nhìn cô, mím môi nói:
- Em cảm thấy liên hôn như vậy không tốt sao? Hứa gia là gia tộc có giáo dưỡng, lại rất xem trọng người tốt, kẻ tài. Anh cảm thấy Vĩ Sâm sẽ an toàn khi được ở đấy.
Tần Ô Thi mặt đối diện với Vĩ Triển Phong, cô nhíu mày, lên tiếng:
- A Phong... anh đang sợ cái gì? Tại sao lại muốn nó ở Hứa gia, thằng bé an toàn khi ở cạnh chúng ta mà?
Dứt lời, một suy nghĩ chớp nhoáng liền vụt qua, Tần Ô Thi híp mắt, nghi ngờ hỏi:
- Không lẽ.... anh sợ Hà gia sao? A Phong, chúng ta hiện tại đang liên kết với rất nhiều thế lực, còn có cả Nhà nước, chúng ta sẽ đối phó được mà, Hà gia sẽ không làm gì được đâu!
Vĩ Triển Phong nhìn cô, anh đưa tay lên vén mái tóc bên mai Tần Ô Thi, đáp:
- Anh biết, Thi Thi! Chỉ là... anh muốn đề phòng thôi! Có Hứa gia, Vĩ Sâm và em sẽ an toàn tuyệt đối, thậm chí, nếu lỡ như sau này anh...
- Em sẽ bên cạnh anh! - Lời chưa kịp nói hết của Vĩ Triển Phong bị cắt ngang bởi một giọng nói. Mà giọng nói này, lại phát ra từ người của Tần Ô Thi!
Cô nhìn Vĩ Triển Phong, ánh mắt thâm tình, lên tiếng:
- Em sẽ cùng anh chiến đấu, em sẽ cùng anh xóa sổ Hà gia, A Phong.... đừng nghĩ anh chỉ có một mình, cũng đừng nghĩ cho em bất cứ điều gì nếu trong đó không có anh!
Nói rồi, Tần Ô Thi cầm lấy tay anh đang vén tóc, cô áp lòng bàn ta vào má mình, nói:
- Chúng ta là vợ chồng, chúng ta là một gia đình! Em sẽ không bỏ anh một mình đâu! Chúng ta sẽ làm mọi thứ.... Cùng nhau!
Lời vừa dứt, tim Vĩ Triển Phong như bị cái gì đó thật mạnh đập vào, anh không kiềm chế được bản thân mình, ngay lập tức cúi xuống, hôn môi Tần Ô Thi.
Thế nhưng, khi môi anh gần chạm đến môi cô, thì bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng động, khiến Vĩ Triển Phong nhanh chóng thả Tần Ô Thi ra.
- Đội trưởng! Đội trưởng! - Tiếng kêu thất thanh của một quân sĩ vọng vào. Người đó đang tìm cửa lều, sau khi mở được tấm rèm lên, liền nhìn thấy Vĩ Triển Phong và Tần Ô Thi.
Vĩ Triển Phong quay đầu nhìn lại, lên tiếng hỏi:
- Có chuyện gì?
Người quân sĩ không dám nghĩ nhiều, nghe câu hỏi, anh mau chóng đáp lời:
- Đội trưởng, bên phía Đại úy vừa phát lệnh báo. Đã đột nhập vào Hà gia rồi, đang chuẩn bị tiến công hạ thủ tại đó. Ông ấy nói anh mau chóng đến từ phía cửa sau, yểm trợ đội Alpha!
Vĩ Triển Phong ngoài việc cắt cử thêm người chăm sóc và bảo vệ an toàn cho cô, cũng chỉ biết lắc đầu thở dài.
Vợ anh là như vậy, một ý đã quyết, nhất định sẽ không thay đổi, anh không khuyên được,vậy thì ai có thể khuyên được nữa chứ?
Bất đắc dĩ, Vĩ Triển Phong đành phải chấp nhận sự cứng đầu của Tần Ô Thi. Anh để cô và con của mình cùng sống trong lều, vui vẻ "chơi trò" 1 nhà 3 người, mặc dù.... địa điểm có hơi không thích hợp cho lắm!
Tối hôm đó, sau khi cho Vĩ Sâm ngủ, Vĩ Triển Phong dành được một khoảng thời gian để ngồi nói chuyện với Tần Ô Thi.
Cô ngồi trong lòng anh, lên tiếng hỏi:
- Tại sao anh lại định hôn cho Vĩ Sâm và nhà Hứa gia? Còn là hôn ước từ trước khi sinh ra nữa? Anh muốn làm gì vậy?
Vĩ Triển Phong ôm thân hình bé nhỏ của Tần Ô Thi, anh chớp mắt nhìn vào khoảng không, trả lời:
- Anh chỉ muốn tốt cho mẹ con em mà thôi! Lỡ như lần này.....
Nghe chất giọng kì lạ của Vĩ Triển Phong, Tần Ô Thi ngước mặt lên, dò hỏi:
- Lỡ như cái gì?
Vĩ Triển Phong nhìn cô, mím môi nói:
- Em cảm thấy liên hôn như vậy không tốt sao? Hứa gia là gia tộc có giáo dưỡng, lại rất xem trọng người tốt, kẻ tài. Anh cảm thấy Vĩ Sâm sẽ an toàn khi được ở đấy.
Tần Ô Thi mặt đối diện với Vĩ Triển Phong, cô nhíu mày, lên tiếng:
- A Phong... anh đang sợ cái gì? Tại sao lại muốn nó ở Hứa gia, thằng bé an toàn khi ở cạnh chúng ta mà?
Dứt lời, một suy nghĩ chớp nhoáng liền vụt qua, Tần Ô Thi híp mắt, nghi ngờ hỏi:
- Không lẽ.... anh sợ Hà gia sao? A Phong, chúng ta hiện tại đang liên kết với rất nhiều thế lực, còn có cả Nhà nước, chúng ta sẽ đối phó được mà, Hà gia sẽ không làm gì được đâu!
Vĩ Triển Phong nhìn cô, anh đưa tay lên vén mái tóc bên mai Tần Ô Thi, đáp:
- Anh biết, Thi Thi! Chỉ là... anh muốn đề phòng thôi! Có Hứa gia, Vĩ Sâm và em sẽ an toàn tuyệt đối, thậm chí, nếu lỡ như sau này anh...
- Em sẽ bên cạnh anh! - Lời chưa kịp nói hết của Vĩ Triển Phong bị cắt ngang bởi một giọng nói. Mà giọng nói này, lại phát ra từ người của Tần Ô Thi!
Cô nhìn Vĩ Triển Phong, ánh mắt thâm tình, lên tiếng:
- Em sẽ cùng anh chiến đấu, em sẽ cùng anh xóa sổ Hà gia, A Phong.... đừng nghĩ anh chỉ có một mình, cũng đừng nghĩ cho em bất cứ điều gì nếu trong đó không có anh!
Nói rồi, Tần Ô Thi cầm lấy tay anh đang vén tóc, cô áp lòng bàn ta vào má mình, nói:
- Chúng ta là vợ chồng, chúng ta là một gia đình! Em sẽ không bỏ anh một mình đâu! Chúng ta sẽ làm mọi thứ.... Cùng nhau!
Lời vừa dứt, tim Vĩ Triển Phong như bị cái gì đó thật mạnh đập vào, anh không kiềm chế được bản thân mình, ngay lập tức cúi xuống, hôn môi Tần Ô Thi.
Thế nhưng, khi môi anh gần chạm đến môi cô, thì bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng động, khiến Vĩ Triển Phong nhanh chóng thả Tần Ô Thi ra.
- Đội trưởng! Đội trưởng! - Tiếng kêu thất thanh của một quân sĩ vọng vào. Người đó đang tìm cửa lều, sau khi mở được tấm rèm lên, liền nhìn thấy Vĩ Triển Phong và Tần Ô Thi.
Vĩ Triển Phong quay đầu nhìn lại, lên tiếng hỏi:
- Có chuyện gì?
Người quân sĩ không dám nghĩ nhiều, nghe câu hỏi, anh mau chóng đáp lời:
- Đội trưởng, bên phía Đại úy vừa phát lệnh báo. Đã đột nhập vào Hà gia rồi, đang chuẩn bị tiến công hạ thủ tại đó. Ông ấy nói anh mau chóng đến từ phía cửa sau, yểm trợ đội Alpha!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.