Chương 395: Tác Dụng Phụ!
PJH
19/09/2019
Mạc Lệ được Mạnh Huyền Chân đưa về nhà,
hôm nay là ngày đầu năm mới, cô về thăm ba mẹ, cùng với họ ăn
cơm rồi uống chút rựơu, nên có hơi say.
Hàn Cẩn Du có việc ở công ty, vì vậy phải đi trước, Mạnh Huyền Chân đành chở Mạc Lệ về nhà riêng.
Tuy đã đăng kí kết hôn, nhưng ba người cùng lắm cũng chỉ sống chung, chưa từng làm gì vượt quá giới hạn, đến phòng cũng chia riêng, mỗi người ngủ một nơi khác nhau.
Chuyện kết hôn, thậm chí Mạc Lệ còn chưa nói cho gia đình biết, có lẽ cô sợ, cũng có thể lúc đó cô biết mình nông nỗi, nên không dám nói ra.
Cô không nói, Hàn Cẩn Du và Mạnh Huyền Chân cũng không nói, bọn họ chỉ im lặng, âm thầm bên cạnh cô.
Đặt thân thể Mạc Lệ lên giường, Mạnh Huyền Chân cẩn thận đắp chăn lên, nhìn cô ngủ ngoan ngoãn say giấc, anh yên tâm đi ra ngoài.
Cánh cửa vừa khép lại, mắt Mạc Lệ liền mở ra, cô chớp chớp ánh nhìn, thở dài một hơi.
Cổ họng truyền đến cơn khó chịu, Mạc Lệ lập tức bật dậy, cô chạy vào phòng vệ sinh, ho một cách dữ dội vào bồn rửa mặt.
Cơn ho như xé rách cổ họng Mạc Lệ ra làm nhiều mảnh, cơ mặt gần như đã dãn tới cực điểm, hô hấp cũng trở nên rối loạn hơn. Từng cơn đau truyền đến, bóp nghẹn thân thể cô.
Mạc Lệ ôm chặt vùng bụng bên trái của mình, cô nôn ra một vũng nước, rồi thở hổn hển.
Sau khi cơn ho và ói mửa đi qua, cô chậm rãi ngước mặt lên, nhìn chính mình trong gương, Mạc Lệ nhắm mắt, mím môi không nói thành tiếng.
Cô hít mũi, vươn tay đến bật nút, xả nước hết vũng máu trong bồn rửa mặt.
Cầm lấy khăn lau đi vết máu nơi khóe miệng, Mạc Lệ từ từ đi ra khỏi phòng vệ sinh, cô bước từng bước đến bàn, tự rót cho mình một ly nước, sau đó ngồi xuống ghế.
Hớp một hớp nước ấm, Mạc Lệ cảm nhận vị chát của máu trong miệng mình, chảy thẳng xuống thanh quản đau rát, cô căm ghét nhíu mày, thả ly nước trên tay ra.
Ánh mắt nhìn về phía xa xăm, những lời nói lại như hiện lên mồn một...
--------....---------------...--------------
Vài tháng trước, Mạc Lệ bắt đầu có triệu chứng ho khan và ói nhiều, lúc đầu cô không để ý gì mấy, cứ nghĩ là do mình ăn thức ăn bậy bạ nên không đi khám.
Thế nhưng, mọi chuyện càng phức tạp hơn khi cô ho và nôn ra máu, cổ họng còn hay đau rát.
Vì vậy, Mạc Lệ quyết định đến bệnh viện, kiểm tra tổng quát cho mình một lần.
Ngồi trước phòng bệnh, đối mặt với bác sĩ, Mạc Lệ như câm lặng, cô ngẩn người nghe những lời nói đâm thẳng vào lồng ngực nhức nhối, ánh mắt khi đối diện với tờ giấy bệnh lí còn đau đớn hơn nữa.
Trên đó chỉ vỏn vẹn ghi vài chữ, nhưng lại trở thành những cây tiêm, đâm sâu vào da thịt Mạc Lệ, tê tái đến tan nát cõi lòng.
Bệnh nhân: Mạc Lệ.
Chuẩn đoán: Bị tác dụng phụ do phẫu thuật cắt bỏ buồng trứng để lại. Có khả năng buồng trứng còn lại bị lây nhiễm....
Hàn Cẩn Du có việc ở công ty, vì vậy phải đi trước, Mạnh Huyền Chân đành chở Mạc Lệ về nhà riêng.
Tuy đã đăng kí kết hôn, nhưng ba người cùng lắm cũng chỉ sống chung, chưa từng làm gì vượt quá giới hạn, đến phòng cũng chia riêng, mỗi người ngủ một nơi khác nhau.
Chuyện kết hôn, thậm chí Mạc Lệ còn chưa nói cho gia đình biết, có lẽ cô sợ, cũng có thể lúc đó cô biết mình nông nỗi, nên không dám nói ra.
Cô không nói, Hàn Cẩn Du và Mạnh Huyền Chân cũng không nói, bọn họ chỉ im lặng, âm thầm bên cạnh cô.
Đặt thân thể Mạc Lệ lên giường, Mạnh Huyền Chân cẩn thận đắp chăn lên, nhìn cô ngủ ngoan ngoãn say giấc, anh yên tâm đi ra ngoài.
Cánh cửa vừa khép lại, mắt Mạc Lệ liền mở ra, cô chớp chớp ánh nhìn, thở dài một hơi.
Cổ họng truyền đến cơn khó chịu, Mạc Lệ lập tức bật dậy, cô chạy vào phòng vệ sinh, ho một cách dữ dội vào bồn rửa mặt.
Cơn ho như xé rách cổ họng Mạc Lệ ra làm nhiều mảnh, cơ mặt gần như đã dãn tới cực điểm, hô hấp cũng trở nên rối loạn hơn. Từng cơn đau truyền đến, bóp nghẹn thân thể cô.
Mạc Lệ ôm chặt vùng bụng bên trái của mình, cô nôn ra một vũng nước, rồi thở hổn hển.
Sau khi cơn ho và ói mửa đi qua, cô chậm rãi ngước mặt lên, nhìn chính mình trong gương, Mạc Lệ nhắm mắt, mím môi không nói thành tiếng.
Cô hít mũi, vươn tay đến bật nút, xả nước hết vũng máu trong bồn rửa mặt.
Cầm lấy khăn lau đi vết máu nơi khóe miệng, Mạc Lệ từ từ đi ra khỏi phòng vệ sinh, cô bước từng bước đến bàn, tự rót cho mình một ly nước, sau đó ngồi xuống ghế.
Hớp một hớp nước ấm, Mạc Lệ cảm nhận vị chát của máu trong miệng mình, chảy thẳng xuống thanh quản đau rát, cô căm ghét nhíu mày, thả ly nước trên tay ra.
Ánh mắt nhìn về phía xa xăm, những lời nói lại như hiện lên mồn một...
--------....---------------...--------------
Vài tháng trước, Mạc Lệ bắt đầu có triệu chứng ho khan và ói nhiều, lúc đầu cô không để ý gì mấy, cứ nghĩ là do mình ăn thức ăn bậy bạ nên không đi khám.
Thế nhưng, mọi chuyện càng phức tạp hơn khi cô ho và nôn ra máu, cổ họng còn hay đau rát.
Vì vậy, Mạc Lệ quyết định đến bệnh viện, kiểm tra tổng quát cho mình một lần.
Ngồi trước phòng bệnh, đối mặt với bác sĩ, Mạc Lệ như câm lặng, cô ngẩn người nghe những lời nói đâm thẳng vào lồng ngực nhức nhối, ánh mắt khi đối diện với tờ giấy bệnh lí còn đau đớn hơn nữa.
Trên đó chỉ vỏn vẹn ghi vài chữ, nhưng lại trở thành những cây tiêm, đâm sâu vào da thịt Mạc Lệ, tê tái đến tan nát cõi lòng.
Bệnh nhân: Mạc Lệ.
Chuẩn đoán: Bị tác dụng phụ do phẫu thuật cắt bỏ buồng trứng để lại. Có khả năng buồng trứng còn lại bị lây nhiễm....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.