Chú Ái Tinh Không

Chương 226

Mặc Vũ Yên Dạ

08/07/2017

Chương 232 – 233

Editor: Nguyệt

“Quân đội không có động tĩnh gì sao?”

Ariel nhẹ day trán: “Chàng ngốc quân đội đó đã bị hòa bình Liên Bang nhiều năm nay che mờ mắt rồi. Lúc trước khi Liên minh Cướp vũ trụ thành lập đã vậy, bây giờ vẫn thế. Họ cho rằng những băng cướp đó biến mất càng tốt, đỡ lãng phí binh lực.”

Chung Thịnh trầm mặc không nói. Các “tham mưu” chỉ biết ngồi phân tích trong văn phòng, không có tí kinh nghiệm thực chiến nào, cũng chẳng hiểu rõ về tập tính của cướp vũ trụ, không thể trông chờ họ phân tích ra cái gì hữu ích được.

“Tướng quân nói sao?”

“Bố rất chú ý đến chuyện này, nhưng tạm thời không có thời gian để điều tra. Hiện giờ quân đội đang xôn xao tranh luận xem có nên để binh lính tiến hành cải tạo gene không, bố vẫn đang cố gắng kiểm soát tình hình.”

“Tướng quân Clifford nghĩ sao về việc cải tạo gene?”

Ariel hơi nhếch môi: “Bố kiên quyết phản đối kế hoạch cải tạo gene. Xác suất thành công 50% ư? Có khác nào lấy tính mạng của binh sĩ đi đánh bạc đâu.”

Chung Thịnh ra chiều đăm chiêu gật đầu. Trên chiến trường, khi cần thiết, để giành được thắng lợi, tướng quân Clifford có thể dùng mấy vạn lính Liên Bang làm mồi nhử, nhưng mục đích là để giành lấy thắng lợi cuối cùng. Để binh lính chết trên bàn thí nghiệm một cách vô nghĩa như thế, đương nhiên ông sẽ không đồng ý.

“Quân khu I của tướng quân bất đồng ý kiến à?”

Ariel gật đầu với vẻ khó chịu: “Thời buổi nào cũng có những kẻ thiển cận như thế, chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt mà không để ý gì đến tính mạo hiểm của sự việc.”

Chung Thịnh thầm thở dài. Đời trước lúc anh làm phó quan cho Ariel, người này đã lên làm sĩ quan chỉ huy quân khu V, lúc đó tướng quân Clifford cũng nắm chắc trong tay quyền điều khiển quân khu I, bấy giờ hai cha con như cánh diều no gió trên bầu trời quân đội. Còn bây giờ, ngài Ariel giỏi mấy vẫn cần thời gian để tích lũy, vẫn chỉ là một học sinh bình thường, biết rất nhiều việc mà không thể giúp được tướng quân Clifford.

“Chung Thịnh, anh vẫn cảm thấy ông giáo sư Tesla kia có vấn đề.” Ariel nhìn ảnh giáo sư Tesla trên tập tư liệu, mày càng nhíu càng chặt.

Cứ cảm thấy đằng sau người này cất giấu bí mật nào đó, không chỉ đơn giản là lợi dụng loại thuốc mới để tạo ra càng nhiều người cải tạo gene.

Ariel đột nhiên mở trừng mắt. Gene!

Hắn chợt nhớ ra mình đã bỏ qua một yếu tố quan trọng, mấu chốt của cải tạo gene không chỉ là nâng cao khả năng chiến đấu, mà còn là sự thay đổi về cấu trúc gene.

Gene là gì? Là mật mã bí ẩn nhất của loài người. Nếu một người nắm giữ kỹ thuật cải tạo gene, thì phải chăng cùng lúc cũng có thể đưa vào trong gene của người được cải tạo mệnh lệnh phục tùng mình?

Nghĩ đến đó mà đổ mồ hôi lạnh. Ariel đột nhiên nhớ ra, đời trước trước khi hắn chết, Liên minh Cướp vũ trụ đột nhiên xuất hiện một nhóm chiến sĩ rất bí ẩn. Họ mặc những bộ áo giáp kỳ quặc, sức chiến đấu vô cùng hung mãnh, còn dùng một số loại vũ khí lạ. Giờ nghĩ lại thì đó rất có thể là người cải tạo gene.

Lớp giáp bên ngoài chẳng qua là để che giấu bộ dạng hóa thú của họ mà thôi. Đặc tính không sợ chết của đám chiến sĩ đó cũng khiến Ariel nếm không ít mùi đau khổ.

“Ariel, anh sao vậy?” Đây là lần đầu tiên Chung Thịnh thấy Ariel lộ ra vẻ bàng hoàng như thể gặp địch thủ khủng khiếp như thế, khiến anh bỗng thắt lòng.

Ánh mắt Ariel ngày càng trở nên lạnh lẽo. Đời trước, chính vì sự xuất hiện của đám “chiến sĩ bí ẩn” kia mà quân đội Liên Bang chịu tổn thất nặng nề. Lúc chúng mới xuất hiện, bộ đội canh phòng quân khu III còn bị đánh cho tan tác. May mà sau đấy quân khu V của Ariel kịp thời tiếp viện, nhờ thế mới không khiến hậu quả càng thêm nghiêm trọng.

Nhưng cũng chính lần cứu viện đó khiến Ariel trở thành kẻ thù của Liên minh Cướp vũ trụ, từ đó bị ám sát đến mấy lần.

Ariel nhẹ nhàng xoa cái cằm bóng loáng của mình, cặp mắt màu xanh lam ánh lên nét u tối. Đời trước, thời điểm hắn bị tập kích cũng là lúc cuộc đàm phán giữa Liên Bang và Liên minh Cướp vũ trụ bước vào giai đoạn quyết định. Ariel chỉ huy quân khu V nhất quyết theo phe chủ chiến, không tán thành đàm phán hòa bình với cướp vũ trụ.

Hắn vẫn luôn cho rằng, cái gọi là đàm phán hòa bình của bọn cướp chỉ là chiến thuật kéo dài thời gian, rất có thể là để chuẩn bị cho âm mưu nào đó lớn hơn nữa. Nay xem ra, nếu hắn chết đi, phe chủ chiến yếu thế hơn hẳn, và cái kế hoạch cải tạo gene thực sự như những gì hắn nghĩ, thì sau cuộc hòa đàm với cướp vũ trụ, Liên Bang sẽ phải đối mặt với đội quân người cải tạo gene đông nghìn nghịt như kiến.

Theo số liệu mà giáo sư Tesla đưa ra, kỹ thuật cải tạo gene của ông ta đã vô cùng hoàn thiện. Nhưng, sau khi cải tạo thành công, vẫn cần một khoảng thời gian để người ta làm quen với sức mạnh mới. Nếu đủ thời gian và vật thí nghiệm đủ nhiều, thì hắn tin rằng giáo sư Tesla hoàn toàn có thể tạo ra một đội quân khổng lồ toàn người cải tạo gene.

Nhớ đến Snake Succubus và người báo của băng cướp Huyết Dạ, nếu lúc trước trên phi thuyền gặp phải chúng khi đã hoàn toàn nắm bắt được năng lực của mình, thì trận chiến sẽ không dễ dàng thoải mái như thế.

“Em nghĩ cái bẫy đời trước … liệu có phải do Liên minh Cướp vũ trụ làm không?” Ariel trầm mặc khiến Chung Thịnh cảm thấy nặng nề. Giờ hắn đột nhiên đặt câu hỏi lại khiến anh giật mình thon thót.

“Liên minh Cướp vũ trụ?” Vẻ mặt Chung Thịnh cũng dần trở nên nghiêm nghị. Lúc đó anh dồn mọi căm hận lên Elena, kẻ dụ họ vào bẫy, giờ cẩn thận nghĩ lại thì thấy Liên minh Cướp vũ trụ càng có lý do để giết Ariel hơn Elena.

“Anh nghi ngờ gia tộc Heideck?”

“Bây giờ còn chưa xác định.” Ariel nhẹ lắc đầu. Hắn đã sớm biết các chính khách dơ bẩn cấu kết với bọn cướp vũ trụ, vấn đề bây giờ là hắn chưa thể xác định kẻ cấu kết với chúng có phải gia tộc Heideck hay không.

Cấu kết với cướp vũ trụ, lén lút bán trang thiết bị quân sự là tội ác nghiêm trọng hàng đầu, khi chưa có bằng chứng xác thực, hắn sẽ không đưa ra phỏng đoán vô ích.

“Em đi sắp xếp người điều tra gia tộc Heideck đi. Anh muốn nói chuyện với bố một lát.”



“Vâng!” Chung Thịnh xoay người rời khỏi phòng.

Ariel vừa cẩn thận suy xét vừa gọi cho tướng quân Clifford.

“Chuyện gì?” Màn hình chiếu ra gương mặt nghiêm túc trước sau như một của tướng quân Clifford.

“Bố …” Ariel nói lại từ đầu đến cuối suy đoán của mình cho tướng quân Clifford nghe.

Tướng quân nghe xong nét mặt cũng trở nên nghiêm nghị nặng nề hơn: “Gần đây sĩ quan chỉ huy của các quân khu lớn đều đang thảo luận vấn đề này. Một vài vị tướng quân tỏ ra rất hứng thú với kế hoạch đó.”

“Họ điên rồi sao? Xác suất thành công chỉ có 50%.” Ariel hơi tỏ ra tức giận. Hắn không thể chấp nhận chuyện lấy tính mạng binh sĩ ra làm thí nghiệm như thế.

Tướng quân Clifford nhìn hắn: “Đây cũng chính là điều khiến họ còn do dự. Nếu giáo sư Tesla tăng khả năng thành công lên trên 70%, thì bố tin là có ít nhất một sĩ quan chỉ huy cấp quân khu sẽ chấp nhận phương án cải tạo, và một người khác dù mặt ngoài không đồng ý thì rất có thể vẫn âm thầm tiến hành cải tạo binh sĩ.”

Ariel trầm mặc không nói. Hắn không phải một thanh niên mười chín tuổi ngây thơ chưa trải đời, có thể hiểu được suy nghĩ của các sĩ quan cấp cao trong quân đội đó. Nhưng hiểu được không có nghĩa là chấp nhận được. Chỉ tiếc sống lại làm một học sinh, bây giờ ngay cả quyền đối thoại bình đẳng với họ hắn cũng không có.

“Bố, con muốn vào quân đội.” – Ariel đột nhiên nói.

“Vớ vẩn!” Tướng quân Clifford đanh mặt, “Bây giờ con có tư cách gì mà đòi vào quân đội? Con tưởng đấy là nơi con có thể thích làm gì thì làm chắc? Lại nói, cứ cho là con vào được quân đội đi, với thân phận là con bố, con nghĩ mình đạt được hàm vị gì? Thiếu úy? Hay Trung úy? Con có biết Liên Bang có bao nhiêu trung úy không? Sức con thì có thể làm được cái gì?”

Ariel trầm mặc không nói. Hắn biết mình quá nóng vội, nhưng mấy băng cướp đột nhiên biến mất đó khiến hắn không sao yên tâm được.

Hắn không sợ chiến tranh, không ngại chết chóc, nhưng hắn không muốn Liên Bang bị tập kích bất ngờ trong tình huống không có chút ý thức nguy hiểm nào. Hắn không muốn các binh sĩ trẻ tuổi chết mà chẳng biết gì như thế.

“Con hiểu rồi, thưa bố.” Ariel ủ rũ cúi đầu.

“Nhớ kỹ, bây giờ con chỉ là một học sinh, nhiệm vụ của con là học tập cho tốt. Sau này nhất định con sẽ vào quân đội, lấy được thành tích xuất sắc, bởi vì con là con trai của John Clifford, trong người con chảy dòng máu của quân nhân.”

“Vâng thưa bố, con hiểu rồi ạ.”

“Tốt lắm. Bây giờ con không cần bận tâm đến chuyện gì cả. Mấy vấn đề đó con cũng không giải quyết được. Đừng lo, dù có thế nào thì các sĩ quan chỉ huy quân khu cũng sẽ không tùy tiện áp dụng phương pháp đó. Bởi vì một khi tin này lộ ra ngoài, có thể họ sẽ mất hết danh dự.” Tướng quân Clifford hơi nheo mắt lại, trên gương mặt nghiêm túc thoáng qua nét toan tính nham hiểm của loài cáo.

Ariel nhướn mày ra chiều đã hiểu. Lên được đến chức chỉ huy quân khu thì đâu thể là hạng ngu ngốc, có là người lạnh lùng nghiêm túc như bố thì vẫn có một mặt xảo quyệt thôi.

Hiện giờ kế hoạch cải tạo gene đang gây xôn xao dư luận. Cho dù những con cáo già đó thực sự có suy tính ấy thì cũng không dại gì nói ra.

Kết thúc cuộc gọi, Ariel bình tĩnh trở lại. Sự kiện cướp vũ trụ biến mất vừa mới xảy ra, cho dù kẻ thủ ác đứng sau chuyện này thực sự là giáo sư Tesla, thì ông ta cũng cần thời gian để huấn luyện đám cải tạo gene đó.

Hắn không biết cần bao nhiêu thời gian để người cải tạo đạt đến trình độ như Huyết Dạ, nhưng hắn hiểu rằng việc mình cần làm bây giờ là chạy đua thời gian với ông giáo sư kia. Hắn phải mau chóng nhập ngũ, chỉ có vào quân đội mới lập được chiến công, mới đẩy nhanh tốc độ leo lên vị trí cao, mới có quyền lên tiếng.

Người cải tạo gene vẫn tiếp tục là đề tài nóng sốt được bàn luận sôi nổi. Dường như mỗi khi chuyện này có dấu hiệu chìm xuống, là một hãng truyền thông nào đó lại đăng tải nội dung mới về cải tạo gene.

Liên Bang nhìn như bình lặng, thực chất đang ngấm ngầm dậy sóng. Vô số ánh mắt từ trong bóng tối quan sát xu hướng phát triển của chuyện này.

Sau khi ý thức được âm mưu cất giấu đằng sau nó, Ariel càng khắc khổ rèn luyện, tiểu đội Giảo Lang cũng bị hành hạ đến kêu khổ liên mồm.

Ariel đã ác với mình rồi, với bọn họ còn ác hơn. Lượng huấn luyện mỗi ngày chỉ ít hơn giới hạn chịu đựng của họ có một tí. Các thành viên trong đội luôn trong tình trạng một giây trước khi kiệt sức thì huấn luyện kết thúc. Cường độ huấn luyện khủng khiếp như thế khiến các sĩ quan giảng dạy trong trường cũng phải giật mình thảng thốt.

Chỉ ba tháng ngắn ngủi, Ariel và Chung Thịnh đã khôi phục lại trạng thái đỉnh cao đời trước, thể thuật cấp mười sáu cho phép họ thực hiện tất cả các động tác chiến đấu cơ giáp cao cấp trên chiến trường.

Dưới sự thúc giục của Ariel, cả tiểu đội Giảo Lang tiến bộ nhanh đến đáng ngạc nhiên. Tố chất cơ thể của họ bây giờ hoàn toàn sánh ngang được với học viên năm tư năm năm sắp sửa tốt nghiệp vào quân đội.

Ngoại trừ Chung Thịnh, không ai biết tại sao Ariel lại đột nhiên huấn luyện tiểu đội Giảo Lang đến mức điên cuồng như thế. Nhưng vì tin tưởng vào Ariel và Chung Thịnh, cho nên dù ngày nào cũng luyện tập đến khổ không nói nổi, mọi người vẫn rèn luyện đầy đủ, không trốn tập bao giờ.

“Mệt … chết mất …” Gerald toàn thân ướt đẫm mồ hôi nằm lăn ra sàn huấn luyện, trông như vừa được vớt từ dưới nước lên.

Ngồi bên cạnh là Lôi Tranh mồ hôi đầm đìa đang thở hổn hển. Tiếng thở dốc nặng nhọc khiến người ta nghe mà lo không biết cậu có “thở” luôn cả phổi ra không.

Hạng Phi nằm rạp bên cạnh Lôi Tranh, gương mặt vốn trắng nõn nay đỏ bừng, mắt còn nổi tơ máu.

Edward đã mất vẻ tao nhã thường ngày. Hắn dùng ánh mắt hung dữ nhìn chằm chằm bộ đếm số trên máy tập. Hắn còn phải đu xà một trăm tám mươi hai cái nữa mới hoàn thành chương trình huấn luyện hôm nay.

Lâm Phỉ Nhi với Samantha dựa lưng vào nhau, mắt đờ đẫn nhìn phía trước. Tiêu hao thể lực quá độ khiến các cô rơi vào trạng thái mơ hồ.

Chung Thịnh ở bên cạnh đang dùng một bộ máy tập, mồ hôi chảy ướt đẫm quần áo. Lượng vận động của Ariel còn nhiều hơn Chung Thịnh những 10%. Nhìn mục tiêu sắp hoàn thành, trên gương mặt chảy mồ hôi ròng ròng của hắn hiện lên nụ cười thỏa mãn.

“Rút cuộc … tại sao chúng ta … phải vất vả như thế …” Gerald mắt mờ thở hào hển hỏi.



Tít.

Cuối cùng cũng tập xong, Ariel thở phì phò xuống khỏi máy tập: “Để sống sót.”

“Câu trả lời trực tiếp ghê ha …” Gerald nhìn Ariel với vẻ u oán.

Ariel liếc nhìn cậu: “Liên Bang … đã hòa bình rất lâu rồi.”

Gerald nghe vậy trợn tròn mắt: “Ý cậu là …”

Ariel không trả lời, cầm khăn mặt Chung Thịnh đưa, lau mồ hôi trên trán.

Nghe xong mấy câu đó, mọi người đang nằm dài ra đất đều tỉnh táo lại phần nào, cả đám ra vẻ đăm chiêu.

Ariel không giải thích gì thêm. Dù sao đây vẫn chỉ là suy đoán của hắn và Chung Thịnh. Trước mắt, không có bất cứ bằng chứng nào chứng minh cho điều này. Chỉ là, để sau này không rơi vào trạng thái bị động quá mức khi chiến tranh xảy ra, hắn cần phải nghiêm khắc huấn luyện những cấp dưới tương lai này.

Ánh mắt đảo qua một đám người nằm nhoài ra sàn như bùn nhão, Ariel hơi nhoẻn cười. Họ là hậu phương vững chắc giúp hắn nhanh chóng nắm được thực quyền trong quân đội sau này.

Đề tài người cải tạo gene chưa bao giờ được ngừng bàn luận. Rút cuộc, đề tài nóng hổi bao trùm gần khắp Liên Bang này cuối cùng cũng bùng nổ sau một mồi lửa.

Luận văn “Cải tạo gene mới là phương thức phát triển chính xác của con người” được công bố đồng thời trên hầu hết các phương tiện truyền thông đã khiến dư luận Liên Bang bùng nổ.

Tố chất cơ thể mạnh mẽ, tuổi thọ dài lâu, chỉ từ vài phương diện đó thôi, người cải tạo gene dường như đã có ưu thế không thể so bì.

Dù là thời đại nào, trường sinh bất lão vẫn luôn là mục tiêu mà loài người theo đuổi. Hiện nay điều kiện y tế ở Liên Bang đã vô cùng tiên tiến, nhưng lại không hề có chút tiến triển nào trong việc đối mặt với cái chết tự nhiên của loài người.

Người công bố luận văn này là một nhân viên nghiên cứu đạt nhiều thành tựu trong lĩnh vực y học. Năm nay ông đã hơn chín mươi tuổi, bước vào giai đoạn cuối cùng của đời người. Nhưng, bằng cách cải tạo gene, ông có được một cuộc sống mới. Từ trạng thái khi công bố luận văn trước truyền thông, trông ông cùng lắm cũng chỉ hơn bốn mươi tuổi, chẳng giống ông lão gần đất xa trời chút nào.

Nếu nói lúc trước cải tạo gene chỉ có sức hút chủ yếu nhằm vào quân đội có nhu cầu nâng cao năng lực, thì bây giờ cải tạo gene có khả năng kéo dài tuổi thọ phải nói là gãi đúng chỗ ngứa của những người giàu có.

Ai chẳng muốn sống lâu. Nếu không vì xác suất thành công 50% quá nguy hiểm, thì chắc các đại gia ở tinh cầu thủ đô đã lũ lượt xếp hàng mua thuốc rồi.

Toàn bộ Liên Bang đều xôn xao bàn luận đề tài này. Nhưng phần lớn mọi người vẫn khá lý trí, xác suất thành công chỉ có 50% khiến rất nhiều người nhanh chóng tỉnh táo lại trước cám dỗ này.

Ngược lại, một số kẻ điên cuồng nhiệt tình ủng hộ cải tạo gene. Họ cho rằng chỉ có người sống sót sau khi cải tạo gene mới có thể thích ứng được với xu thế phát triển của xã hội.

Hai luồng ý kiến trái chiều dẫn đến tình cảnh đối chọi gay gắt từ từ lan ra khắp Liên Bang. Rất nhiều người nhạy bén đã cảm nhận được sự rung chuyển mạnh mẽ tiềm tàng trong sự kiện này.

Chính phủ Liên Bang cũng thấy tình hình không ổn, nhưng khi họ định tiến hành can thiệp, thì lại bất ngờ phát hiện ra ngay trong nội bộ chính phủ cũng có những ý kiến trái ngược nhau.

Hai phe ủng hộ và phản đối khiến nội bộ chính phủ loạn cả lên. Tổng thống cũng thấy đau đầu khi phải đối mặt với Nội Các không thể đồng nhất ý kiến.

Dư luận ngày càng xôn xao. Một nhóm người ủng hộ cực đoan đã bắt đầu tiến hành tụ họp tự phát, lập thành đoàn thể ủng hộ cải tạo gene. Tình hình ngày càng mất kiểm soát. Ngay lúc tổng thống cho rằng sự việc đã đến mức phải dùng quân đội trấn áp, thì phản loạn đột nhiên nổ ra cho ông một kích trí mạng.

Sĩ quan chỉ huy Ikeda quân khu II đột nhiên tuyên bố sẽ dẫn theo toàn bộ quân đoàn II thoát ly Liên Bang, quân khu II dưới quyền chỉ huy của ông ta cũng thoát ly theo.

Một số tinh hệ thoát ly Liên Bang và vài tinh cầu trong tinh vực hỗn loạn hợp lại với nhau thành Liên minh Người tiến hóa. Tất cả mọi người trong liên minh đều là nhân loại mới đã trải qua cải tạo gene và có được sức mạnh mới.

Theo cách nói của họ, người dân bình thường đã không còn phù hợp để sinh tồn trên thế giới này nữa. Chỉ khi cải tạo gene, có được loại gene mạnh mẽ hơn, họ mới có quyền sống sót.

Liên minh Người tiến hóa mới thành lập khai chiến với Liên Bang. Quân khu II đột nhiên phản bội, dẫn đến các căn cứ phòng thủ gần đó buộc phải nghênh chiến trong tình trạng không hề chuẩn bị gì.

Có lẽ đúng là Liên Bang đã hòa bình quá lâu. Hàng phòng ngự quân khu II và quân khu III đã bị kẻ địch âm thầm lặng lẽ xâm nhập từ bao giờ. Không kịp đề phòng, quân khu III chịu tổn thất nặng nề, họ còn chưa phản ứng lại thì mấy lỗ đen liên thông với quân khu II đã rơi vào tay kẻ địch.

Lúc biết được tin này, tổng thống Liên Bang trợn tròn mắt ngây ngẩn. Ông ngồi lên cái ghế này nắm quyền năm năm, dồn phần nhiều sức lực cho việc phát triển kinh tế, quyền kiểm soát quân đội có thể nói là thấp nhất trong lịch sự tổng thống từ trước đến nay.

Trong chuyện này đương nhiên có sự can thiệp của một số vị tướng quân, nhưng cái tính ba phải của ông cũng là nguyên nhân cốt lõi. Với tính cách đó, khi ở thời kỳ hòa bình, ông có thể làm dịu các mâu thuẫn nổi lên khắp nơi trong Liên Bang. Có điều, chính cái tính đắn đo thiếu quyết đoán đó lại khiến sự việc đến nông nỗi này.

Tổng thống chật vật xuống đài, người kế nhiệm khẩn cấp là một vị kiên quyết theo phe chủ chiến.

Trong buổi nói chuyện đầu tiên sau khi lên làm tổng thống, câu phát biểu đầu tiên của ông là: “Liên Bang bước vào trạng thái chiến tranh!”

Liên minh Người tiến hóa tập kích bất ngờ, toàn thể quân đoàn II phản bội, khiến Liên Bang lâm vào tình cảnh vô cùng hiểm nghèo.

Do lỗ đen nối quân khu II với quân khu III đã rơi vào tay Liên minh Người tiến hóa, cho nên tinh hệ quân khu II đóng giữ hoàn toàn trở thành căn cứ địa của họ. Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chú Ái Tinh Không

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook