Chương 110: Bông tai
Minzii Hy
12/06/2023
Xe dừng lại gần tiệm lẩu của dì Cao, hôm nay trời vẫn nắng gắt như mọi ngày đi ngoài đường một chút liền nóng rát hết cả da.
Bước vào trong liền thấy ở một bàn tròn lớn đầy thức ăn, bốn người kia ngồi xung quanh chừa trống hai chỗ.
Lý Vy Khiết kéo tay Dương Di đi vào đẩy cô ngồi sát cạnh Tạ Kiến Minh.Con nhóc thối này chắc chắn là cố tình rồi....
Chú Cao nhìn thấy cô liền cười tươi vui vẻ.
- '' Nào Tiểu Di Di dạo này cháu gầy đi nhiều rồi ăn nhiều vào ''
Hàn Lâm vừa gặm đùi gà chiên mắm vừa lải nhải lên mấy câu nữa rõ nữa không.
- '' Hôm qua chị uống ít nhất sao lại ngủ dậy muộn vậy, bộ tối qua khi về chị làm gì lâu lắm mới ngủ à''
Tạ Kiến Minh ''....''
Dương Di ''.....''
- '' Ờ hôm qua....khó ngủ ''
Cảm thấy càng nói chắc càng đi vào thế bí mất, Tạ Kiến Minh liền bẻ qua chủ đề khác hỏi dì Cao muốn cho Dương Di thứ gì lúc nãy nói dì với cô.
Dì Cao nghe xong mới sực nhớ ra vội vàng lấy từ trong túi áo ra một chiếc hộp vuông nhỏ nhỏ màu trắng đưa cho Dương Di.
- '' Tiểu Di Di đây là quà dì và chú tặng cháu đó có đẹp không ''
Dương Di mở chiếc hộp ra, trong đấy có một đôi bông tai bạc nhìn như cành hoa đào xung quanh còn có vài chi tiết hoa đào được khắc xung quanh, sâu vào chiếc bông tai tròn là một viên đá nhỏ lấp lánh lơ lửng gắn liền.
Trông thấy chiếc bông tai nhỏ xinh kia cô liền nở nụ cười ngạc nhiên nhìn dì Cao.
- '' Đẹp thật đó, dì tặng cháu thật à ''
Dì Cao tối hôm qua còn đi lượn mấy vòng các tiệm trang sức đắn đo mãi vì không biết các cô gái trẻ sẽ thích kiểu dáng nào nên bà chọn rất kỹ càng sợ không vừa ý tiểu Di Di nhà mình nữa.
Trông thấy gương mặt hạnh phúc lại còn vui như vậy của Dương Di bà cũng đỡ lo.
- '' Cháu thích không, dì lựa kỹ lắm đấy ''
Dương Di gật gật đầu cười tươi trả lời.
- '' Thích chứ, dì chọn cái gì cháu cũng thích ''
Lý Vy Khiết nhìn Dương Di vui như vậy liền tỏ ý muốn đeo lên giúp cô.
- '' Hay để tôi đeo lên giúp cô ngay bây giờ luôn thế thì có thể cho dì ấy thấy cô đeo lên trông như thế nào ''
Dương Di đồng ý, Lý Vy Khiết liền đeo lên tai giúp cô.
Cặp bông tai này thật sự rất hợp với Dương Di, đeo lên liền lấp lánh xinh đẹp giống i như cô vậy.
Cả buổi ăn Dương Di nói chuyện với mọi người rất vui vẻ thậm chí ngay cả Tạ Kiến Minh cô cũng tỏ ra bình thường như không có chuyện tối qua.
Là do dì Cao tặng bông tai nên cô vui vẻ hơn hay do cô đang cố gắng để không phải ngượng ngùng với Tạ Kiến Minh làm bầu không khí không vui vẻ.
Mọi người ở đây chơi đến khi 14:20 chiều thì Trương Tiêu gọi cho Dương Di để hỏi cô đang ở đâu.
Sau đó 10 phút Trương Tiêu và Chu Trí Cường liền đến tiệm lẩu dì Cao tìm cô.
Dương Di ra ngoài đi dạo cùng với hai người họ, đi đến tiệm tập hoá cả ba liền kéo vào mua kem vừa đi vừa ăn.
- '' Bộ mọi người định ở đây cho đến khi em về à ''
Trương Tiêu và Chu Trí Cường đồng thanh trả lời.
- '' Đúng rồi ''
- '' Em ở đây chắc phải hơn hai tháng nữa vì muốn ở đây với chú Cao dì Cao lâu một chút ''
Chu Trí Cường gác tay lên vai Dương Di, giơ cây kem dưa lưới trên tay đưa lên phía trước dõng dạc nói.
- '' Người anh em à, tớ chắc chắn sẽ bám theo cậu để bảo vệ cậu khỏi tên già họ Tạ kia ''
Cô nheo mắt nhìn Chu Trí Cường lúc này trông buồn cười thật, rõ ràng mượn cớ để đi chơi đây mà.
- '' Cậu bộ không muốn có bạn gái thật à, suốt ngày cứ bám theo bà đây người khác nhìn vào lại tưởng này nọ đấy ''
Cậu cười khẩy một cái rồi quay lại đến trước mặt Dương Di nhìn cô vừa đi ngược.
- '' Nhóc con cậu nghĩ người ta nhìn cách tôi đối xử với cậu mà hiểu lầm được à ''
- '' Gì cơ ''
- '' Aiss ý tớ là khi tớ đi với cậu chắc chắn người ta nhìn vào tưởng hai đứa con trai đi cùng nhau đấy ''
Dương Di híp mắt nhìn tên trước mặt nghiến răng nói.
- '' ý cậu tớ là con trai đấy à thằng nhóc này muốn chết sao ''
Thấy có điềm rồi, từng bước từng bước chân của Chu Trí Cường nhanh đi từng chút cuối cùng là dứt khoát quay đầu chạy vừa cười to ha hã.
Giây sau Dương Di liền đuổi theo.
Trương Tiêu nhìn hai người cầm cây kem trên tay vừa đùa giỡn trầm tư.
Thì ra Hạ Dương Di cũng có phần tính cách trẻ con trong đấy, khi ở cạnh bạn bè đặt biệt là Chu Trí Cường nhìn cô rất thoải mái đùa giỡn.
Còn khi ở với cậu thì rất khách sáo, cứ tưởng chừng nhưng sắp thật sự theo đuổi được cô rồi mới nhận ra thật sự cô chỉ khách sáo với anh, biết ơn anh thôi.
Khi cô ở với Tạ Kiến Minh thì khác, tuy rằng miệng luôn nói muốn tránh xa anh ta nhưng khi anh ta vừa xuất hiện thì nhìn xem...Hạ Dương Di vẫn bất chấp trong lòng rất hận anh nhưng lại luôn là người chạy về phía anh mà không cần đắn đo suy nghĩ.
Tệ thật!!
Nếu không phải Tạ Kiến Minh thì có lẽ Dương Di thật sự không yêu ai nữa.
Nếu không phải Tạ Kiến Minh thì Chu Trí Cường có lẽ là người con trai quan trọng tiếp theo.
Theo đó vẫn còn người anh trai Trần Chí Phong quan trọng đã giúp đỡ cho Dương Di.
Tiếp theo đó chắc là Phàm Tư và Lý Quân Hạo hai người bạn bè thân thiết của cô.
Chắc kiếp này đời này dù anh có làm gì cũng dư thừa vì xung quanh ai ai cũng yêu quý bảo vệ cô, hành động của anh có khi còn không bằng một nửa của họ.
Nhưng họ với cô là bạn bè thân thiết.
Còn anh….
Anh yêu cô!! Trương Tiêu từ trước đến giờ vẫn luôn một lòng yêu Hạ Dương Di.
Bước vào trong liền thấy ở một bàn tròn lớn đầy thức ăn, bốn người kia ngồi xung quanh chừa trống hai chỗ.
Lý Vy Khiết kéo tay Dương Di đi vào đẩy cô ngồi sát cạnh Tạ Kiến Minh.Con nhóc thối này chắc chắn là cố tình rồi....
Chú Cao nhìn thấy cô liền cười tươi vui vẻ.
- '' Nào Tiểu Di Di dạo này cháu gầy đi nhiều rồi ăn nhiều vào ''
Hàn Lâm vừa gặm đùi gà chiên mắm vừa lải nhải lên mấy câu nữa rõ nữa không.
- '' Hôm qua chị uống ít nhất sao lại ngủ dậy muộn vậy, bộ tối qua khi về chị làm gì lâu lắm mới ngủ à''
Tạ Kiến Minh ''....''
Dương Di ''.....''
- '' Ờ hôm qua....khó ngủ ''
Cảm thấy càng nói chắc càng đi vào thế bí mất, Tạ Kiến Minh liền bẻ qua chủ đề khác hỏi dì Cao muốn cho Dương Di thứ gì lúc nãy nói dì với cô.
Dì Cao nghe xong mới sực nhớ ra vội vàng lấy từ trong túi áo ra một chiếc hộp vuông nhỏ nhỏ màu trắng đưa cho Dương Di.
- '' Tiểu Di Di đây là quà dì và chú tặng cháu đó có đẹp không ''
Dương Di mở chiếc hộp ra, trong đấy có một đôi bông tai bạc nhìn như cành hoa đào xung quanh còn có vài chi tiết hoa đào được khắc xung quanh, sâu vào chiếc bông tai tròn là một viên đá nhỏ lấp lánh lơ lửng gắn liền.
Trông thấy chiếc bông tai nhỏ xinh kia cô liền nở nụ cười ngạc nhiên nhìn dì Cao.
- '' Đẹp thật đó, dì tặng cháu thật à ''
Dì Cao tối hôm qua còn đi lượn mấy vòng các tiệm trang sức đắn đo mãi vì không biết các cô gái trẻ sẽ thích kiểu dáng nào nên bà chọn rất kỹ càng sợ không vừa ý tiểu Di Di nhà mình nữa.
Trông thấy gương mặt hạnh phúc lại còn vui như vậy của Dương Di bà cũng đỡ lo.
- '' Cháu thích không, dì lựa kỹ lắm đấy ''
Dương Di gật gật đầu cười tươi trả lời.
- '' Thích chứ, dì chọn cái gì cháu cũng thích ''
Lý Vy Khiết nhìn Dương Di vui như vậy liền tỏ ý muốn đeo lên giúp cô.
- '' Hay để tôi đeo lên giúp cô ngay bây giờ luôn thế thì có thể cho dì ấy thấy cô đeo lên trông như thế nào ''
Dương Di đồng ý, Lý Vy Khiết liền đeo lên tai giúp cô.
Cặp bông tai này thật sự rất hợp với Dương Di, đeo lên liền lấp lánh xinh đẹp giống i như cô vậy.
Cả buổi ăn Dương Di nói chuyện với mọi người rất vui vẻ thậm chí ngay cả Tạ Kiến Minh cô cũng tỏ ra bình thường như không có chuyện tối qua.
Là do dì Cao tặng bông tai nên cô vui vẻ hơn hay do cô đang cố gắng để không phải ngượng ngùng với Tạ Kiến Minh làm bầu không khí không vui vẻ.
Mọi người ở đây chơi đến khi 14:20 chiều thì Trương Tiêu gọi cho Dương Di để hỏi cô đang ở đâu.
Sau đó 10 phút Trương Tiêu và Chu Trí Cường liền đến tiệm lẩu dì Cao tìm cô.
Dương Di ra ngoài đi dạo cùng với hai người họ, đi đến tiệm tập hoá cả ba liền kéo vào mua kem vừa đi vừa ăn.
- '' Bộ mọi người định ở đây cho đến khi em về à ''
Trương Tiêu và Chu Trí Cường đồng thanh trả lời.
- '' Đúng rồi ''
- '' Em ở đây chắc phải hơn hai tháng nữa vì muốn ở đây với chú Cao dì Cao lâu một chút ''
Chu Trí Cường gác tay lên vai Dương Di, giơ cây kem dưa lưới trên tay đưa lên phía trước dõng dạc nói.
- '' Người anh em à, tớ chắc chắn sẽ bám theo cậu để bảo vệ cậu khỏi tên già họ Tạ kia ''
Cô nheo mắt nhìn Chu Trí Cường lúc này trông buồn cười thật, rõ ràng mượn cớ để đi chơi đây mà.
- '' Cậu bộ không muốn có bạn gái thật à, suốt ngày cứ bám theo bà đây người khác nhìn vào lại tưởng này nọ đấy ''
Cậu cười khẩy một cái rồi quay lại đến trước mặt Dương Di nhìn cô vừa đi ngược.
- '' Nhóc con cậu nghĩ người ta nhìn cách tôi đối xử với cậu mà hiểu lầm được à ''
- '' Gì cơ ''
- '' Aiss ý tớ là khi tớ đi với cậu chắc chắn người ta nhìn vào tưởng hai đứa con trai đi cùng nhau đấy ''
Dương Di híp mắt nhìn tên trước mặt nghiến răng nói.
- '' ý cậu tớ là con trai đấy à thằng nhóc này muốn chết sao ''
Thấy có điềm rồi, từng bước từng bước chân của Chu Trí Cường nhanh đi từng chút cuối cùng là dứt khoát quay đầu chạy vừa cười to ha hã.
Giây sau Dương Di liền đuổi theo.
Trương Tiêu nhìn hai người cầm cây kem trên tay vừa đùa giỡn trầm tư.
Thì ra Hạ Dương Di cũng có phần tính cách trẻ con trong đấy, khi ở cạnh bạn bè đặt biệt là Chu Trí Cường nhìn cô rất thoải mái đùa giỡn.
Còn khi ở với cậu thì rất khách sáo, cứ tưởng chừng nhưng sắp thật sự theo đuổi được cô rồi mới nhận ra thật sự cô chỉ khách sáo với anh, biết ơn anh thôi.
Khi cô ở với Tạ Kiến Minh thì khác, tuy rằng miệng luôn nói muốn tránh xa anh ta nhưng khi anh ta vừa xuất hiện thì nhìn xem...Hạ Dương Di vẫn bất chấp trong lòng rất hận anh nhưng lại luôn là người chạy về phía anh mà không cần đắn đo suy nghĩ.
Tệ thật!!
Nếu không phải Tạ Kiến Minh thì có lẽ Dương Di thật sự không yêu ai nữa.
Nếu không phải Tạ Kiến Minh thì Chu Trí Cường có lẽ là người con trai quan trọng tiếp theo.
Theo đó vẫn còn người anh trai Trần Chí Phong quan trọng đã giúp đỡ cho Dương Di.
Tiếp theo đó chắc là Phàm Tư và Lý Quân Hạo hai người bạn bè thân thiết của cô.
Chắc kiếp này đời này dù anh có làm gì cũng dư thừa vì xung quanh ai ai cũng yêu quý bảo vệ cô, hành động của anh có khi còn không bằng một nửa của họ.
Nhưng họ với cô là bạn bè thân thiết.
Còn anh….
Anh yêu cô!! Trương Tiêu từ trước đến giờ vẫn luôn một lòng yêu Hạ Dương Di.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.