Chương 112
Minzii Hy
15/06/2023
Mới đấy mà đã gần hết 2 tháng rồi, nước hoa cũng đã hoàn thiện gần xong chỉ còn những bước cuối cùng.
Tạ Kiến Minh và Hàn Lâm cùng vợ chồng chú Cao vất vả tối bụi suốt 2 tháng trời cũng mệt rã hơi về sức lực lẫn não bộ.
Vừa sáng ra Lý Vy Khiết đã đến căn nhà thuê của Tạ Kiến Minh mở nhạc inh ỏi run cả nền nhà làm ba người trong nhà đều thức giấc mở cửa phòng ra cùng lúc ngơ ngác nhìn nhau.
Sáng sớm con nhóc kia lại lên cơn điên gì nữa đây, nhớ dạo này anh cũng chẳng chọc Lý Vy Khiết lên cơn mà nhỉ?
Hàn Lâm mếu máo nhìn Lý Vy Khiết nhảy nhót như loăng quăng bên bộ lo kia.
- '' Bà thím của tôi ơi vừa sáng chị lại làm loạn gì vậy''
Dương Di đi vào nhà vệ sinh trước, Tạ Kiến Minh vẫn mớ ngủ nhăn nhó mặt mày uể oải nhìn trợ lý với con em gái đang đấu võ mồn với nhau.
Tiếng cãi nhau cộng thêm tiếng nhạc vang to bên tai làm nhức cả đầu Tạ Kiến Minh, anh đi đến tắt loa tiếng nhạc liền biến mất nhưng tiếng cãi nhau vẫn còn.
- '' Được rồi im lặng chút đi được không ''
- '' Vy Khiết mới sáng ra em định không cho ai ngủ à''
Lý Vy Khiết ngồi xuống chiếc ghế gỗ bên cạnh khoanh tay ngước lên nhìn anh trả lời.
- '' Em muốn mọi người dậy sớm chút thôi ''
Tạ Kiến Minh ''hừ một tiếng rồi cất giọng.
- '' Bộ em không có lịch đi làm à? sao vẫn còn ở Giang Nam vậy ''
Nhắc đến đây tâm trạng của cô liền tụt xuống mấy phần, giọng cũng nặng nề hơn trả lời.
- '' Em đang trong thời gian ở ẩn vì dính phải scandal thái độ với cấp dưới ''
Hàn Lâm đanh đá lên liền cười trong bụng.
- '' Đáng đời ''
Hai tháng trước Lý Vy Khiết nhận một hợp đồng làm đại sứ cho một thương hiệu thời trang, vì chụp nhiều bộ ảnh mà tổ chụp hình lại gặp trục trặc bắt cô phải chờ hơn 4 tiếng đồng hồ nên tâm trạng rất bực bội sau khi chụp xong.
Vừa chụp xong liền phi thẳng đến phòng hoá trang để thay đồ thế mà cô gái trang điểm lại làm mất sợi dây chuyền của Lý Vy Khiết thường đeo, lúc chụp ảnh phải tháo trang sức cá nhân ra nên đưa cho cô trang điểm giữa lấy thế mà cũng làm mất cho được.
Vốn dĩ Lý Vy Khiết là một người suy nghĩ thoáng lại dễ tính với cấp dưới nên mọi người đều rất ít khi thấy cô nổi giận, chỉ là sợ dây chuyền bị mất là sợ dây năm đó Trần Chí Phong tặng cô vào dịp lễ tình nhân nên trên đời chỉ có một sợi duy nhất.
Thế mà cô nhân viên trang điểm lại ỷ lại sự dễ tính của Lý Vy Khiết mà vừa cười vừa xin lỗi qua loa cùng với câu nói.
- '' Chỉ là một sợi dây chuyền cũ của nhãn hiệu ít người biết ''
Vì câu này mà Lý Vy Khiết nổi giận tát vào mặt và mắng cô gái kia một trận. Không ngờ cảnh cô tát nhân viên lại bị quay lại rồi đăng lên mạng cứ thế là cư dân mạng không biết đúng sai trước sau liền ào đến mắng cô té tát.
Hàn Lâm nhìn vào nhà vệ sinh la lớn lên.
- '' Dương Di em muốn đi vệ sinh chị nhanh lên một chút...''
Vừa dứt câu cửa nhà vệ sinh liền mở ra, Dương Di đi ra gương mặt còn đờ đờ buồn ngủ nhìn mọi người.
Cô vừa ngủ dậy nên không trang điểm làm gương mặt có nét trong trẻo hơn thêm đường nét gương mặt cô vốn rất chuẩn nên dù không trang điểm trong vẫn rất đẹp.
Lý Vy Khiết nhìn cô hồi lại kinh ngạc thán phục.
- '' Woo Hạ Dương Di cô để mặt mộc sao trông lại đẹp hơn bình thường thế này ''
Dương Di chưa tỉnh hẳn vừa nghe liền vô thức ''Hả'' một cái sau đó liền ''Ờ tôi vào phòng ngủ thêm đây''
Nói xong liền quay đầu đi đến mở cửa phòng thì đột nhiên dừng lại quay đầu nhìn Lý Vy Khiết.
- '' Cô đừng hát nữa nha ''
Lý Vy Khiết ''....''
Tạ Kiến Minh đứng bên cạnh liền phì cười bất lực với hành động đáng yêu kia của Dương Di.
...
Dương Di vừa vào phòng liền thay đổi sắc mặt tỉnh táo vừa đóng cửa phòng liền ngồi bệt xuống nền nhà ôm đầu vò vò.
Gương mặt của cô bắt đầu khó coi như muốn khóc đến nơi, giọng run rẩy nói nhỏ hết mức.
- '' Làm sao đây, mình bị gì vậy....''
Cô trễ kinh hơn một tuần rồi, ban đầu chỉ nghĩ chắc là trễ hai ba ngày rồi sẽ có ai mà ngờ hơn tuần rồi vẫn không có.
- '' Không sao đợi thêm một vài ngày nữa cũng được''
Nghĩ đến tối hôm đó hai người uống say rồi quan hệ không lẽ....
Không! không phải chắc chắn chuyện này sẽ không xảy ra.
Nếu không Trần Chí Phong sẽ tức điên người lên mất, mấy năm qua anh luôn là người sắp xếp mọi thứ ổn thỏa cho cô từ việc tìm bác sĩ giỏi để trị liệu bệnh trầm cảm rồi lại sắp xếp cho cô đến Giang Nam sinh sống một thời gian đến khi nói chuyện được.
Trần Chí Phong dùng mọi cách bảo vệ cho cô không phải dính líu vào Tạ Kiến Minh, hai tháng trước khi biết cô sẽ đi công tác cùng Tạ Kiến Minh anh đã nổi giận lên mắng cô.
Bao nhiêu năm qua từ khi Hạ Tề mất, Trần Chí Phong luôn là người điều hành công ty lại phải tìm một công ty giải trí lớn để ráng nhét Hạ Tử Hầu vào với vai trò ca sĩ theo ý muốn Hạ Tử Hầu.
Tối hôm qua cô nhận ra được điều bất thường với cơ thể nên đã nhắn tin cho Trần Chí Phong muốn anh sắp xếp cùng nhau về Bắc Kinh thế mà anh lại muốn ở đây để du lịch thêm hai tháng cho khoay khoả đầu óc.
Tạ Kiến Minh và Hàn Lâm cùng vợ chồng chú Cao vất vả tối bụi suốt 2 tháng trời cũng mệt rã hơi về sức lực lẫn não bộ.
Vừa sáng ra Lý Vy Khiết đã đến căn nhà thuê của Tạ Kiến Minh mở nhạc inh ỏi run cả nền nhà làm ba người trong nhà đều thức giấc mở cửa phòng ra cùng lúc ngơ ngác nhìn nhau.
Sáng sớm con nhóc kia lại lên cơn điên gì nữa đây, nhớ dạo này anh cũng chẳng chọc Lý Vy Khiết lên cơn mà nhỉ?
Hàn Lâm mếu máo nhìn Lý Vy Khiết nhảy nhót như loăng quăng bên bộ lo kia.
- '' Bà thím của tôi ơi vừa sáng chị lại làm loạn gì vậy''
Dương Di đi vào nhà vệ sinh trước, Tạ Kiến Minh vẫn mớ ngủ nhăn nhó mặt mày uể oải nhìn trợ lý với con em gái đang đấu võ mồn với nhau.
Tiếng cãi nhau cộng thêm tiếng nhạc vang to bên tai làm nhức cả đầu Tạ Kiến Minh, anh đi đến tắt loa tiếng nhạc liền biến mất nhưng tiếng cãi nhau vẫn còn.
- '' Được rồi im lặng chút đi được không ''
- '' Vy Khiết mới sáng ra em định không cho ai ngủ à''
Lý Vy Khiết ngồi xuống chiếc ghế gỗ bên cạnh khoanh tay ngước lên nhìn anh trả lời.
- '' Em muốn mọi người dậy sớm chút thôi ''
Tạ Kiến Minh ''hừ một tiếng rồi cất giọng.
- '' Bộ em không có lịch đi làm à? sao vẫn còn ở Giang Nam vậy ''
Nhắc đến đây tâm trạng của cô liền tụt xuống mấy phần, giọng cũng nặng nề hơn trả lời.
- '' Em đang trong thời gian ở ẩn vì dính phải scandal thái độ với cấp dưới ''
Hàn Lâm đanh đá lên liền cười trong bụng.
- '' Đáng đời ''
Hai tháng trước Lý Vy Khiết nhận một hợp đồng làm đại sứ cho một thương hiệu thời trang, vì chụp nhiều bộ ảnh mà tổ chụp hình lại gặp trục trặc bắt cô phải chờ hơn 4 tiếng đồng hồ nên tâm trạng rất bực bội sau khi chụp xong.
Vừa chụp xong liền phi thẳng đến phòng hoá trang để thay đồ thế mà cô gái trang điểm lại làm mất sợi dây chuyền của Lý Vy Khiết thường đeo, lúc chụp ảnh phải tháo trang sức cá nhân ra nên đưa cho cô trang điểm giữa lấy thế mà cũng làm mất cho được.
Vốn dĩ Lý Vy Khiết là một người suy nghĩ thoáng lại dễ tính với cấp dưới nên mọi người đều rất ít khi thấy cô nổi giận, chỉ là sợ dây chuyền bị mất là sợ dây năm đó Trần Chí Phong tặng cô vào dịp lễ tình nhân nên trên đời chỉ có một sợi duy nhất.
Thế mà cô nhân viên trang điểm lại ỷ lại sự dễ tính của Lý Vy Khiết mà vừa cười vừa xin lỗi qua loa cùng với câu nói.
- '' Chỉ là một sợi dây chuyền cũ của nhãn hiệu ít người biết ''
Vì câu này mà Lý Vy Khiết nổi giận tát vào mặt và mắng cô gái kia một trận. Không ngờ cảnh cô tát nhân viên lại bị quay lại rồi đăng lên mạng cứ thế là cư dân mạng không biết đúng sai trước sau liền ào đến mắng cô té tát.
Hàn Lâm nhìn vào nhà vệ sinh la lớn lên.
- '' Dương Di em muốn đi vệ sinh chị nhanh lên một chút...''
Vừa dứt câu cửa nhà vệ sinh liền mở ra, Dương Di đi ra gương mặt còn đờ đờ buồn ngủ nhìn mọi người.
Cô vừa ngủ dậy nên không trang điểm làm gương mặt có nét trong trẻo hơn thêm đường nét gương mặt cô vốn rất chuẩn nên dù không trang điểm trong vẫn rất đẹp.
Lý Vy Khiết nhìn cô hồi lại kinh ngạc thán phục.
- '' Woo Hạ Dương Di cô để mặt mộc sao trông lại đẹp hơn bình thường thế này ''
Dương Di chưa tỉnh hẳn vừa nghe liền vô thức ''Hả'' một cái sau đó liền ''Ờ tôi vào phòng ngủ thêm đây''
Nói xong liền quay đầu đi đến mở cửa phòng thì đột nhiên dừng lại quay đầu nhìn Lý Vy Khiết.
- '' Cô đừng hát nữa nha ''
Lý Vy Khiết ''....''
Tạ Kiến Minh đứng bên cạnh liền phì cười bất lực với hành động đáng yêu kia của Dương Di.
...
Dương Di vừa vào phòng liền thay đổi sắc mặt tỉnh táo vừa đóng cửa phòng liền ngồi bệt xuống nền nhà ôm đầu vò vò.
Gương mặt của cô bắt đầu khó coi như muốn khóc đến nơi, giọng run rẩy nói nhỏ hết mức.
- '' Làm sao đây, mình bị gì vậy....''
Cô trễ kinh hơn một tuần rồi, ban đầu chỉ nghĩ chắc là trễ hai ba ngày rồi sẽ có ai mà ngờ hơn tuần rồi vẫn không có.
- '' Không sao đợi thêm một vài ngày nữa cũng được''
Nghĩ đến tối hôm đó hai người uống say rồi quan hệ không lẽ....
Không! không phải chắc chắn chuyện này sẽ không xảy ra.
Nếu không Trần Chí Phong sẽ tức điên người lên mất, mấy năm qua anh luôn là người sắp xếp mọi thứ ổn thỏa cho cô từ việc tìm bác sĩ giỏi để trị liệu bệnh trầm cảm rồi lại sắp xếp cho cô đến Giang Nam sinh sống một thời gian đến khi nói chuyện được.
Trần Chí Phong dùng mọi cách bảo vệ cho cô không phải dính líu vào Tạ Kiến Minh, hai tháng trước khi biết cô sẽ đi công tác cùng Tạ Kiến Minh anh đã nổi giận lên mắng cô.
Bao nhiêu năm qua từ khi Hạ Tề mất, Trần Chí Phong luôn là người điều hành công ty lại phải tìm một công ty giải trí lớn để ráng nhét Hạ Tử Hầu vào với vai trò ca sĩ theo ý muốn Hạ Tử Hầu.
Tối hôm qua cô nhận ra được điều bất thường với cơ thể nên đã nhắn tin cho Trần Chí Phong muốn anh sắp xếp cùng nhau về Bắc Kinh thế mà anh lại muốn ở đây để du lịch thêm hai tháng cho khoay khoả đầu óc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.