Chương 53
Minzii Hy
04/04/2023
Lý Quân Hạo bước đến phía trước nhìn ra phía mặt trời đang xuống núi.
“Oa khung cảnh ở đây cực kỳ đẹp, có thể ngắm cả hoàng hôn ”
Phàm Tư thản nhiên đáp.
- ‘’ Toàn cây cốt với đất có gì đẹp đâu ‘’
Lưu Hiểu Hiểu nhíu mày nói giọng bực bội.
- “ Cái thằng khỉ này cậu mau dựng lều đi, còn đứng đó ngắm hoàng hôn ”
Mấy người đàn ông loay hoay dựng lều, Hạ Dương Di, Lưu Hiểu Hiểu và Lý Vy Khiết cùng nhau đi tìm củi về đốt.
Lý Vy Khiết đang nhìn xung quanh lụm củi vô tình nhìn sang đống cây trên tay Lưu Hiểu Hiểu phì cười nói.
- ‘’ Lưu Hiểu Hiểu cô lụm khúc củi to như cánh tay thì làm sao mà đốt được chứ ‘’
- ‘’ Hả cái này to sao ‘’
Dương Di quay sang nhìn Hiểu Hiểu cũng lắc đầu phì cười theo.
- ‘’ Ngốc thật ‘’
Hiểu Hiểu đi đến gần Dương Di nói nhỏ.
- ‘’ Nè sao cô gái đi chung với chú Kiến Minh tại sao không đi lụm củi cùng bọn mình vậy ‘’
Dương Di nhì về phía mọi người thấy Tịnh Y Tâm đang nhàn rỗi ngồi không thì bất lực trả lời.
- ‘’ Kệ cô ta đi ‘’
- ‘’ Cô gái đó là bạn gái của chú Kiến Minh à ‘’
Dương Di định nhặt khúc củi lên thì tay khựng lại một lúc mới trả lời.
- ‘’ Tớ không biết nữa ‘’
- ‘’ Không phải cậu thân với chú ấy lắm sao ‘’
Lý Vy Khiết bước đến nói to.
- ‘’ Cô ta là mẹ của anh ấy đó, được rồi lụm đủ rồi mau đi về thôi ‘’
Nói xong liền đi đến kéo tay Lưu Hiểu Hiểu đi.
- ‘’ A cổ tay của tôi ‘’
Lý Vy Khiết dừng lại nhìn vào cổ tay của Lưu Hiểu Hiểu bị chầy rồi.
- ‘’ Lụn củi cũng chầy tay ngốc thật đó ‘’
Lưu Hiểu Hiểu nhìn Lý Vy Khiết nói chuyện tự nhiên với cô như vậy cũng khá tò mò ấp úng nói.
- ‘’ Cô không ghét tôi à ‘’
- ‘’ Tại sao phải ghét ‘’
- ‘’ Lần đầu gặp nhau cô đã nhìn chằm chằm vào tôi với ánh mắt lạnh lùng rồi ‘’
Lý Vy Khiết khó hiểu phì cười trả lời.
- ‘’ Là do nhìn cô rất ngốc đó biết không, mau về tôi lấy băng dính dán vào cho cô ‘’
Nói xong liền kéo cô đi, Hiểu Hiểu nhìn Lý Vy Khiết mỉm cười vì nhận ra Lý Vy Khiết không đáng sợ như lần ấn tượng đầu tiên gặp, Lý Vy Khiết lúc đấy nói chuyện với mọi người đều tự nhiên chỉ có mình cô là luôn nhìn với ánh mắt lạnh lùng thế nên cô cứ nghĩ Lý Vy Khiết ghét cô.
Về đến chỗ Lý Vy Khiết liền lục lọi ba lô của mình tìm băng dính vết thương.
Tạ Kiến Minh nhìn cô lấy băng dính liền hỏi.
- ‘’ Em bị thương à ‘’
- ‘’ Không có, tay của Lưu Hiểu Hiểu bị chầy ‘’
Trần Chí Phong nghe cô nói liền quay sang đi đến chỗ Lưu Hiểu Hiểu hỏi.
- ‘’ Làm sao vậy ‘’
Lưu Hiểu Hiểu lắc đầu ý nói không sao hết, Lý Vy Khiết đi đến đưa băng dính cho Trần Chí Phong.
- ‘’ Dán cho cô ấy đi, em đi sắp xếp đồ ăn ‘’
Hai người nhìn nhau ngượng ngùng, anh liền lấy băng dính trên tay Lý Vy Khiết, cô cũng quay đầu đi sang chỗ khác sắp xếp đồ ăn.
Tạ Kiến Minh đi đến chỗ Dương Di cùng Phàm Tư đang đốt củi, anh nhìn cô hỏi.
- ‘’ Em không bị sao chứ ‘’
- ‘’ Bị sao là sao chứ ‘’
- ‘’ Lưu Hiểu Hiểu nhặt củi bị chầy tay còn e không sao chứ ‘’
Cô nhìn anh đang lo lắng phì cười nói.
- ‘’ Không sao, Hiểu Hiểu nhặt củi to nên chắc bị chầy còn em không sao hết ‘’
- ‘’ Thật không ‘’
Dương Di vươn 2 cánh tay ra trước mặt anh trả lời.
- ‘’ Nhìn xem ‘’
Phàm Tư ngồi sát bên nhìn hai con người này lo lắng cho nhau liền bực mình đứng dậy nghiến răng nói.
- ‘’ Hai cái con người này thiệt là, không thèm đốt củi nữa Hạ Dương Di cậu tự mà đốt đi ‘’
Nói xong liền đi đến khoác tay lên vai của Lý Quân Hạo kéo đi vừa nói.
- ‘’ Anh bạn chúng ta đi dạo hâm nóng tình bạn ‘’
Lý Quân Hạo vùng vẫy nhăn nhó như mèo xù lông lên chửi.
- ‘’ Cái thằng khỉ này bỏ ra …bỏ ra coi ‘’
Dù thế như sức lực của công tử nhà giàu sao bằng sức của một người hay đánh lộn như Phàm Tư được, cuối cùng vẫn bị Phàm Tư kéo đi đâu chả biết.
Dương Di nhìn hai người họ nói lớn.
- ‘’ Nè Phàm Tư cậu không đốt củi sao lại đi rồi chứ, cái tên này ‘’
Tạ Kiến Minh nhìn phì cười xoa đầu cô nhẹ nhàng nói.
- ‘’ Được rồi để anh đốt cho ‘’.
||||| Truyện đề cử: Dụ Tình: Lời Mời Của Boss Thần Bí |||||
- ‘’ Anh biết đốt củi không ‘’
- ‘’ Không biết, cứ thử xem ‘’
…
Một lúc sau ai cũng làm xong công việc của mình chỉ có Tạ Kiến Minh và Dương Di mãi cũng không đốt cháy được củi.
Lý Vy Khiết nhìn 2 người họ chán nản đi đến châm củi vừa phàn nàn.
- ‘’ Hai người đốt củi cũng không xong, một cặp trời sinh hợp đôi thật đó ‘’
Tịnh Y Tâm nhìn Dương Di cả một buổi đều kè kè sát bên Tạ Kiến Minh lại thêm câu nói của Lý Vy Khiết làm cô bực mình liếc nhìn Dương Di.
“Oa khung cảnh ở đây cực kỳ đẹp, có thể ngắm cả hoàng hôn ”
Phàm Tư thản nhiên đáp.
- ‘’ Toàn cây cốt với đất có gì đẹp đâu ‘’
Lưu Hiểu Hiểu nhíu mày nói giọng bực bội.
- “ Cái thằng khỉ này cậu mau dựng lều đi, còn đứng đó ngắm hoàng hôn ”
Mấy người đàn ông loay hoay dựng lều, Hạ Dương Di, Lưu Hiểu Hiểu và Lý Vy Khiết cùng nhau đi tìm củi về đốt.
Lý Vy Khiết đang nhìn xung quanh lụm củi vô tình nhìn sang đống cây trên tay Lưu Hiểu Hiểu phì cười nói.
- ‘’ Lưu Hiểu Hiểu cô lụm khúc củi to như cánh tay thì làm sao mà đốt được chứ ‘’
- ‘’ Hả cái này to sao ‘’
Dương Di quay sang nhìn Hiểu Hiểu cũng lắc đầu phì cười theo.
- ‘’ Ngốc thật ‘’
Hiểu Hiểu đi đến gần Dương Di nói nhỏ.
- ‘’ Nè sao cô gái đi chung với chú Kiến Minh tại sao không đi lụm củi cùng bọn mình vậy ‘’
Dương Di nhì về phía mọi người thấy Tịnh Y Tâm đang nhàn rỗi ngồi không thì bất lực trả lời.
- ‘’ Kệ cô ta đi ‘’
- ‘’ Cô gái đó là bạn gái của chú Kiến Minh à ‘’
Dương Di định nhặt khúc củi lên thì tay khựng lại một lúc mới trả lời.
- ‘’ Tớ không biết nữa ‘’
- ‘’ Không phải cậu thân với chú ấy lắm sao ‘’
Lý Vy Khiết bước đến nói to.
- ‘’ Cô ta là mẹ của anh ấy đó, được rồi lụm đủ rồi mau đi về thôi ‘’
Nói xong liền đi đến kéo tay Lưu Hiểu Hiểu đi.
- ‘’ A cổ tay của tôi ‘’
Lý Vy Khiết dừng lại nhìn vào cổ tay của Lưu Hiểu Hiểu bị chầy rồi.
- ‘’ Lụn củi cũng chầy tay ngốc thật đó ‘’
Lưu Hiểu Hiểu nhìn Lý Vy Khiết nói chuyện tự nhiên với cô như vậy cũng khá tò mò ấp úng nói.
- ‘’ Cô không ghét tôi à ‘’
- ‘’ Tại sao phải ghét ‘’
- ‘’ Lần đầu gặp nhau cô đã nhìn chằm chằm vào tôi với ánh mắt lạnh lùng rồi ‘’
Lý Vy Khiết khó hiểu phì cười trả lời.
- ‘’ Là do nhìn cô rất ngốc đó biết không, mau về tôi lấy băng dính dán vào cho cô ‘’
Nói xong liền kéo cô đi, Hiểu Hiểu nhìn Lý Vy Khiết mỉm cười vì nhận ra Lý Vy Khiết không đáng sợ như lần ấn tượng đầu tiên gặp, Lý Vy Khiết lúc đấy nói chuyện với mọi người đều tự nhiên chỉ có mình cô là luôn nhìn với ánh mắt lạnh lùng thế nên cô cứ nghĩ Lý Vy Khiết ghét cô.
Về đến chỗ Lý Vy Khiết liền lục lọi ba lô của mình tìm băng dính vết thương.
Tạ Kiến Minh nhìn cô lấy băng dính liền hỏi.
- ‘’ Em bị thương à ‘’
- ‘’ Không có, tay của Lưu Hiểu Hiểu bị chầy ‘’
Trần Chí Phong nghe cô nói liền quay sang đi đến chỗ Lưu Hiểu Hiểu hỏi.
- ‘’ Làm sao vậy ‘’
Lưu Hiểu Hiểu lắc đầu ý nói không sao hết, Lý Vy Khiết đi đến đưa băng dính cho Trần Chí Phong.
- ‘’ Dán cho cô ấy đi, em đi sắp xếp đồ ăn ‘’
Hai người nhìn nhau ngượng ngùng, anh liền lấy băng dính trên tay Lý Vy Khiết, cô cũng quay đầu đi sang chỗ khác sắp xếp đồ ăn.
Tạ Kiến Minh đi đến chỗ Dương Di cùng Phàm Tư đang đốt củi, anh nhìn cô hỏi.
- ‘’ Em không bị sao chứ ‘’
- ‘’ Bị sao là sao chứ ‘’
- ‘’ Lưu Hiểu Hiểu nhặt củi bị chầy tay còn e không sao chứ ‘’
Cô nhìn anh đang lo lắng phì cười nói.
- ‘’ Không sao, Hiểu Hiểu nhặt củi to nên chắc bị chầy còn em không sao hết ‘’
- ‘’ Thật không ‘’
Dương Di vươn 2 cánh tay ra trước mặt anh trả lời.
- ‘’ Nhìn xem ‘’
Phàm Tư ngồi sát bên nhìn hai con người này lo lắng cho nhau liền bực mình đứng dậy nghiến răng nói.
- ‘’ Hai cái con người này thiệt là, không thèm đốt củi nữa Hạ Dương Di cậu tự mà đốt đi ‘’
Nói xong liền đi đến khoác tay lên vai của Lý Quân Hạo kéo đi vừa nói.
- ‘’ Anh bạn chúng ta đi dạo hâm nóng tình bạn ‘’
Lý Quân Hạo vùng vẫy nhăn nhó như mèo xù lông lên chửi.
- ‘’ Cái thằng khỉ này bỏ ra …bỏ ra coi ‘’
Dù thế như sức lực của công tử nhà giàu sao bằng sức của một người hay đánh lộn như Phàm Tư được, cuối cùng vẫn bị Phàm Tư kéo đi đâu chả biết.
Dương Di nhìn hai người họ nói lớn.
- ‘’ Nè Phàm Tư cậu không đốt củi sao lại đi rồi chứ, cái tên này ‘’
Tạ Kiến Minh nhìn phì cười xoa đầu cô nhẹ nhàng nói.
- ‘’ Được rồi để anh đốt cho ‘’.
||||| Truyện đề cử: Dụ Tình: Lời Mời Của Boss Thần Bí |||||
- ‘’ Anh biết đốt củi không ‘’
- ‘’ Không biết, cứ thử xem ‘’
…
Một lúc sau ai cũng làm xong công việc của mình chỉ có Tạ Kiến Minh và Dương Di mãi cũng không đốt cháy được củi.
Lý Vy Khiết nhìn 2 người họ chán nản đi đến châm củi vừa phàn nàn.
- ‘’ Hai người đốt củi cũng không xong, một cặp trời sinh hợp đôi thật đó ‘’
Tịnh Y Tâm nhìn Dương Di cả một buổi đều kè kè sát bên Tạ Kiến Minh lại thêm câu nói của Lý Vy Khiết làm cô bực mình liếc nhìn Dương Di.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.