Chương 76
Minzii Hy
26/04/2023
Dương Di nhanh chóng gọi điện cho Trần Chí Phong điều tra về lý lịch của Tịnh Y Tâm và điều tra vụ cô bé tên Tịnh Y Huơng bị bạo lực học đường
hai năm trước xem tên Chu Tử Hầu đang ở đâu.
Tạ Kiến Minh nói ả ta đi công tác ở Giang Nam rất lâu nhưng không nói rõ chính xác là bao lâu, thay vì ngu ngốc tin lời cô ta thì Dương Di thà tốn công điều tra ngọn ngành sự việc tốt hơn là không tin tưởng Tạ Kiến Minh.
Dù sao bay giờ chắc chắn anh ấy không hề liên quan đến chuyện cái c.h.ế.t của Hạ Tề.
Chuyện này Tạ Kiến Minh không biết gì cũng không dính líu mà vừa nãy cô lại nổi nóng với anh bỗng dưng lại cảm thấy có chút khá có lỗi.
Đêm đến 19:00 Dương Di trở về nhà của Tạ Kiến Minh, mở cửa ra một màu đen tối mịt bao chùm xung quanh.
Phía sofa lại có bóng dáng người đang ngồi trên đó ngửa người ra lưng ghế, cô vươn tay mò mẫm bật dèn lên.
Ánh sáng chói mắt làm Tạ Kiến Minh hơi nhíu mày lại mở mắt ra.
Anh không nói gì hết vẫn ngồi đó đưa mắt nhìn cô từ từ bước lại gần, trên tay của Dương Di còn cầm hộp gà rán.
Cô đến gần đặt hộp gà rán kia xuống bàn rồi cúi người khom xuống một chút, đưa bàn tay nhỏ nhắn sờ lên mặt của Tạ Kiến Minh nhẹ nhàng nói.
- ‘’ Xin lỗi em không nên nổi nóng với anh …’’
Tạ Kiến Minh cầm lấy bàn tay đang đặt trên mặt mình mỉm cười gật đầu.
- ‘’ Không sao, lần sau đừng đập điện thoại nữa ‘’
Mắt anh dần ửng đỏ lên.
- ‘’ Em làm thế thì anh liên lạc cho em bằng cách nào’’
Cả hai cùng nhau ngồi ăn gà vừa xem bộ phim còn chưa xem hết hồi sáng, trong lòng cứ khó chịu không khỏi tò mà mà nhìn Tạ Kiến Minh bèn hỏi.
- ‘’ Tịnh Y Tâm…cô ấy có em gái không ‘’
Anh nuốt miếng thịt xuống cầm lấy ly nước trên bàn uống một ngụm rồi trả lời cô.
- ‘’ Có nhưng mà là em gái cùng cha khác mẹ …nhưng đứa em gái đã mất rồi ‘’
Dương Di ‘’…’’
Cô đờ người ráng gượng cười rồi nhìn về phía màng hình ti vi.
…Thế thì quá trùng rồi, chắc chắn Tịnh Y Hương là em gái của Tịnh Y Tâm.
Có lẽ vì lời đồn không đúng sự thật năm ấy nên Tịnh Y Tâm thật sự tưởng rằng em trai cô là người đã hại em gái cô ta dẫn đến tự tử.
Tịnh Y Hương tội nghiệp thật khi sống thì bị bạo lực, khi c.h.ế.t rồi thì chị mình lại trả thù nhầm người bạn duy nhất trong đời.
Chu Tử Hầu …Hạ Tử Hầu, đều cùng tên nhưng lại là hai loại người khác nhau hoàn toàn trong cuộc đời của Tịnh Y Hương.
Một người tàn ác bạo lực, một người chủ động muốn làm bạn với cô.
Thật may khi Hạ Tử Hầu là em trai của Dương Di chứ không phải thằng nhóc tàn ác kia.
Ngồi thẫn thờ một lúc quay đầu lên nhìn thì Tạ Kiến Minh đã ngủ lúc nào không hay rồi.
Khi anh ngủ nhìn ngoan ngoãn thật …Tên này là người khó hiểu nhất cô từng gặp, lúc thì dịu dàng yêu chiều lúc thì hung dữ khó coi lại thêm cái tật khi không thấy cô bên cạnh thì lại nháo nhào lên như tên điên vậy.
Nhìn đường cong trên gương mặt vừa tỉ mỉ vừa sắc xảo thế mà không biết kiểu gì lại khi nhìn bình thường trông rất khó coi.
Còn hơn 6 tháng nữa là chấm dứt rồi …thật sự chấm dứt đoạn tình cảm này, dù sao có yêu Tạ Kiến Minh nhiều hay không thì cô từ lâu trong đầu đã lựa chọn sau khi hết hợp đồng nghe lời Trần Chí Phong tránh xa Tạ Kiến Minh ra.
Nhưng chỉ sợ đến lúc đó cái người này lại bằng mọi cách muốn tiếp cận cô thì e rằng lúc ấy cô lại mềm lòng không nỡ rời xa Tạ Kiến Minh.
Cô mỉm cười trong lòng nặng nề nhìn anh thật lâu.
- ‘’ Em yêu anh …tên ngốc ‘’
Hai chữ ‘‘tên ngốc’’ có lẽ là thứ nhẹ nhàng nhất để trách móc người cô yêu năm lần bẩy lượt một mực luôn luôn bảo vệ Tịnh Y Tâm kia …rốt cuộc trong lòng anh thì cô ta đáng thương đến mức nào mà lại bảo vệ dù không biết đúng sai như vậy.
- ‘’ Kiến Minh à…anh không còn tình cảm với cô ấy đúng không ‘’
Tạ Kiến Minh ngủ say rồi vì thế cô mới mạo muội nói ra câu này …câu hỏi mà luôn có đáp án mập mờ không chắc chắn.
Mong là thế …mong là anh không hề còn tình cảm với Tịnh Y Tâm. Dù sao sau này cô và anh không ở bên nhau nữa, chuyện này không quan trọng càng không liên quan đến cô.
Nhưng mà nếu như câu trả lời lại là anh vẫn còn yêu Tịnh Y Tâm thì thật sự …rất đau lòng
Tạ Kiến Minh nói ả ta đi công tác ở Giang Nam rất lâu nhưng không nói rõ chính xác là bao lâu, thay vì ngu ngốc tin lời cô ta thì Dương Di thà tốn công điều tra ngọn ngành sự việc tốt hơn là không tin tưởng Tạ Kiến Minh.
Dù sao bay giờ chắc chắn anh ấy không hề liên quan đến chuyện cái c.h.ế.t của Hạ Tề.
Chuyện này Tạ Kiến Minh không biết gì cũng không dính líu mà vừa nãy cô lại nổi nóng với anh bỗng dưng lại cảm thấy có chút khá có lỗi.
Đêm đến 19:00 Dương Di trở về nhà của Tạ Kiến Minh, mở cửa ra một màu đen tối mịt bao chùm xung quanh.
Phía sofa lại có bóng dáng người đang ngồi trên đó ngửa người ra lưng ghế, cô vươn tay mò mẫm bật dèn lên.
Ánh sáng chói mắt làm Tạ Kiến Minh hơi nhíu mày lại mở mắt ra.
Anh không nói gì hết vẫn ngồi đó đưa mắt nhìn cô từ từ bước lại gần, trên tay của Dương Di còn cầm hộp gà rán.
Cô đến gần đặt hộp gà rán kia xuống bàn rồi cúi người khom xuống một chút, đưa bàn tay nhỏ nhắn sờ lên mặt của Tạ Kiến Minh nhẹ nhàng nói.
- ‘’ Xin lỗi em không nên nổi nóng với anh …’’
Tạ Kiến Minh cầm lấy bàn tay đang đặt trên mặt mình mỉm cười gật đầu.
- ‘’ Không sao, lần sau đừng đập điện thoại nữa ‘’
Mắt anh dần ửng đỏ lên.
- ‘’ Em làm thế thì anh liên lạc cho em bằng cách nào’’
Cả hai cùng nhau ngồi ăn gà vừa xem bộ phim còn chưa xem hết hồi sáng, trong lòng cứ khó chịu không khỏi tò mà mà nhìn Tạ Kiến Minh bèn hỏi.
- ‘’ Tịnh Y Tâm…cô ấy có em gái không ‘’
Anh nuốt miếng thịt xuống cầm lấy ly nước trên bàn uống một ngụm rồi trả lời cô.
- ‘’ Có nhưng mà là em gái cùng cha khác mẹ …nhưng đứa em gái đã mất rồi ‘’
Dương Di ‘’…’’
Cô đờ người ráng gượng cười rồi nhìn về phía màng hình ti vi.
…Thế thì quá trùng rồi, chắc chắn Tịnh Y Hương là em gái của Tịnh Y Tâm.
Có lẽ vì lời đồn không đúng sự thật năm ấy nên Tịnh Y Tâm thật sự tưởng rằng em trai cô là người đã hại em gái cô ta dẫn đến tự tử.
Tịnh Y Hương tội nghiệp thật khi sống thì bị bạo lực, khi c.h.ế.t rồi thì chị mình lại trả thù nhầm người bạn duy nhất trong đời.
Chu Tử Hầu …Hạ Tử Hầu, đều cùng tên nhưng lại là hai loại người khác nhau hoàn toàn trong cuộc đời của Tịnh Y Hương.
Một người tàn ác bạo lực, một người chủ động muốn làm bạn với cô.
Thật may khi Hạ Tử Hầu là em trai của Dương Di chứ không phải thằng nhóc tàn ác kia.
Ngồi thẫn thờ một lúc quay đầu lên nhìn thì Tạ Kiến Minh đã ngủ lúc nào không hay rồi.
Khi anh ngủ nhìn ngoan ngoãn thật …Tên này là người khó hiểu nhất cô từng gặp, lúc thì dịu dàng yêu chiều lúc thì hung dữ khó coi lại thêm cái tật khi không thấy cô bên cạnh thì lại nháo nhào lên như tên điên vậy.
Nhìn đường cong trên gương mặt vừa tỉ mỉ vừa sắc xảo thế mà không biết kiểu gì lại khi nhìn bình thường trông rất khó coi.
Còn hơn 6 tháng nữa là chấm dứt rồi …thật sự chấm dứt đoạn tình cảm này, dù sao có yêu Tạ Kiến Minh nhiều hay không thì cô từ lâu trong đầu đã lựa chọn sau khi hết hợp đồng nghe lời Trần Chí Phong tránh xa Tạ Kiến Minh ra.
Nhưng chỉ sợ đến lúc đó cái người này lại bằng mọi cách muốn tiếp cận cô thì e rằng lúc ấy cô lại mềm lòng không nỡ rời xa Tạ Kiến Minh.
Cô mỉm cười trong lòng nặng nề nhìn anh thật lâu.
- ‘’ Em yêu anh …tên ngốc ‘’
Hai chữ ‘‘tên ngốc’’ có lẽ là thứ nhẹ nhàng nhất để trách móc người cô yêu năm lần bẩy lượt một mực luôn luôn bảo vệ Tịnh Y Tâm kia …rốt cuộc trong lòng anh thì cô ta đáng thương đến mức nào mà lại bảo vệ dù không biết đúng sai như vậy.
- ‘’ Kiến Minh à…anh không còn tình cảm với cô ấy đúng không ‘’
Tạ Kiến Minh ngủ say rồi vì thế cô mới mạo muội nói ra câu này …câu hỏi mà luôn có đáp án mập mờ không chắc chắn.
Mong là thế …mong là anh không hề còn tình cảm với Tịnh Y Tâm. Dù sao sau này cô và anh không ở bên nhau nữa, chuyện này không quan trọng càng không liên quan đến cô.
Nhưng mà nếu như câu trả lời lại là anh vẫn còn yêu Tịnh Y Tâm thì thật sự …rất đau lòng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.