Chương 50: Hỗn loạn
Minzii Hy
31/03/2023
Dương Di đưa mắt nhìn lên Trương Tiêu ngồi đối diện mình liền khẽ giọng nói.
- ‘’ Trương Tiêu, tôi đói rồi ‘’
Anh vừa nghe xong tay đưa vào túi quần lấy chiếc điện thoại ra đưa mắt nhìn Dương Di hỏi.
- ‘’ Ăn gì? ‘’
- ‘’ Gì cũng được ‘’
Trương Tiêu nhìn mấy tên đàn em đứng xung quanh một lượt thầm nghĩ mấy tên đó cũng chưa ăn gì thôi thì gọi đồ ăn nhiều một chút, dù sao Trương Tiêu anh tuy nhìn khó ưa nhưng cũng không khốn nạn đến nỗi kêu họ làm việc mà không cho họ ăn.
20 Phút sau không gian yên tĩnh bỗng nghe giọng của ai vọng lên.
- ‘’ Muỗi đốt chết tôi rồi ‘’
Phàm Tư nhăn nhó mặt mày trên tay xách một đống đồ ăn.
Dương Di và Trương Tiêu vừa nhìn thấy Phàm Tư liền ngạc nhiên.
- ‘’ Phàm Tư? ‘’
Cả bọn đứng hình, Phàm Tư nhìn Dương Di ngồi trên ghế gỗ tay bị trói ra đằng sau liền khó hiểu tưởng bọn họ chơi trò gì, cậu đi đến gần vừa phì cười nói.
- ‘’ Hạ Dương Di cậu hết trò để chơi à ‘’
Chưa kịp phản ứng lại chuyện gì thì một đám người đi vào.
Đó là Tạ Kiến Minh, Trần Chí Phong, Lý Quân Hạo, bởi vì lúc Lý Quân Hạo gọi cho Tạ Kiến Minh báo chuyện thì Tịnh Y Tâm và Lý Vy Khiết đều ở chung chỗ vs anh nên 2 người cũng lo cho mà đi theo.
5 người bước vào không khí bắt đầu dần dần thay đổi đi.
Trương Tiêu đứng dậy quay đầu nhìn Tạ Kiến Minh cười khảy giọng nói đểu cán vang lên.
- ‘’ Cứ tưởng rằng Tạ Kiến Minh anh quên luôn rồi đấy chứ ‘’
Tạ Kiến Minh nhìn Dương Di ngồi đằng sau hầu như chẳng bị gì liền yên tâm rồi đưa mắt nhìn vào gương mặt khốn nạn của Trương Tiêu gằn giọng nói.
- ‘’ Trương Tiêu cậu mượn gì ‘’
- ‘’ Tôi muốn gì Tạ Kiến Minh anh bản thân biết rõ mà ‘’
Trần Chí Phong đứng bên cất giọng bình tĩnh trả lời.
- ‘’ Công ty cậu làm ăn bất chính bị phát hiện thì bắt Dương Di làm được gì chứ ‘’
Trương Tiêu nghiên đầu cong môi cười khảy hai cánh tay vang ra giữa không trung thở phào một hơi rồi nói.
- ‘’ Một tay đổi người một tay đổi vật, sao nào đều có lợi đôi bên ‘’
Lý Vy Khiết nhìn đến chỗ Phàm Tư hắn đang mặc đồng phục cửa tiệm gà, cô liền nhận ra tên này không phải người của Trương Tiêu nên cô liên tục nhìn chằm chằm vào hắn để cố ra ám hiệu cởi trói cho Dương Di.
Khổ cái tên kia không nhìn lại cô mà từ đầu đến giờ ăn cái giống gì cứ nhìn mãi Lý Quân Hạo.
Dương Di nghe Trương Tiêu nói liền phản ứng lại nhìn Tạ Kiến Minh nói lớn.
- ‘’ Kiến Minh đừng đưa thứ gì cho hắn, chúng ta chỉ có mỗi thứ này làm bằng chứng trả thù cho Hiểu Hiểu ‘’
Đúng vậy, đều bây giờ cô quan tâm chỉ là đẩy Trương Tiêu vào tù trả thù cho Lưu Hiểu Hiểu. Không phải vì cô không quan tâm an nguy của bản thân mà cô biết rõ Trương Tiêu không dám làm gì cô hết, hắn không có gan đó nên trước tiên cứ quan tâm chuyện đóng bằng chứng kia có chở về tay hắn không thôi.
Tịnh Y Tâm nghe xong cũng tán thành quay đầu nhìn Tạ Kiến Minh nói nhỏ.
- ‘’ Phải đó Kiến Minh, nếu đưa cho hắn thì công viên kia của chúng ta sẽ bị tổn thất ‘’
Lý Vy Khiết liếc mắt nhìn Tịnh Y Tâm chán ghét nói 2 từ.
- ‘’ im miệng ‘’
Tịnh Y Tâm nghe xong xanh mặt không mở lời nữa, Tịnh Y Tâm sợ nhất chính là Lý Vy Khiết bởi vì cô chính là người mà được Tạ Kiến Minh yêu chiều nhất, trước giờ cô luôn sợ Lý Vy Khiết.
Tạ Kiến Minh thì còn đang trong vòng lặp suy nghĩ xử lý ra sao, giọng của Trương Tiêu lại cất lên một lần nữa.
- ‘’ Chủ tịch Tạ anh nghĩ xong chưa ‘’
Trương Tiêu nhìn anh với vẻ mặt đắc ý gần như dành phần thắng đến nơi.
- ‘’ Nè các người có còn lấy gà nướng không ‘’
Giọng Phàm Tư vang lên phá hủy không khí căn thẳng, cậu đi đến gần khó chịu đưa hộp gà trước mặt cho Trương Tiêu nói tiếp.
- ‘’ Anh không lấy gà là tôi bị trừ lương đó ‘’
Lý Vy Khiết nhìn hắn không chịu nổi bất lực nói nhỏ.
- ‘’ Haiz cái tên ngốc này ‘’
Trương Tiêu đưa tay lên nghĩ dù sao tên này cũng đếch liên quan tốt nhất cho đi trước cái đã, vừa đưa tay cầm lấy ai ngờ Phàm Tư cầm lấy tay Trương Tiêu dùng sức vật một vòng khiến cả người Trương Tiêu hắn bị nhấc lên rồi đáp đất một cái mạnh rất đau.
Mọi người ngạc nhiên nhưng cũng kịp định hình phản ứng lại 5 người định chạy đến chỗ Dương Di ai mà ngờ đàn em của Trương Tiêu cũng chẳng phải lũ ngốc nên đã chạy đến giữ chặt cô.
Trương Tiêu đau đớn vật vã dưới đất. Đám đàn em của Trương Tiêu liền chạy xông đến chỗ 5 người một đám nháo nhào hoảng loạn vung tay múa chân đánh nhau loạn lên hết.
Dương Di nhìn loạn lên hết cả rồi một đám chỉ biết lao vào đánh nhau. Lý Vy Khiết vs Tịnh Y Tâm đứng một bên.
Dương Di thấy đằng sau 2 người họ có một tên định vươn cây sắt trên tay lên đánh vào họ cô liền trợn tròn mắt hốt hoảng la lớn.
- ''Vy Khiết đằng sau ‘’
Cả 2 người liền quay đầu lại, Tịnh Y Tâm phản ứng nhanh vô ý vì muốn bảo vệ mình nên kéo thân Lý Vy Khiết đỡ gạy.
- ‘’ Trương Tiêu, tôi đói rồi ‘’
Anh vừa nghe xong tay đưa vào túi quần lấy chiếc điện thoại ra đưa mắt nhìn Dương Di hỏi.
- ‘’ Ăn gì? ‘’
- ‘’ Gì cũng được ‘’
Trương Tiêu nhìn mấy tên đàn em đứng xung quanh một lượt thầm nghĩ mấy tên đó cũng chưa ăn gì thôi thì gọi đồ ăn nhiều một chút, dù sao Trương Tiêu anh tuy nhìn khó ưa nhưng cũng không khốn nạn đến nỗi kêu họ làm việc mà không cho họ ăn.
20 Phút sau không gian yên tĩnh bỗng nghe giọng của ai vọng lên.
- ‘’ Muỗi đốt chết tôi rồi ‘’
Phàm Tư nhăn nhó mặt mày trên tay xách một đống đồ ăn.
Dương Di và Trương Tiêu vừa nhìn thấy Phàm Tư liền ngạc nhiên.
- ‘’ Phàm Tư? ‘’
Cả bọn đứng hình, Phàm Tư nhìn Dương Di ngồi trên ghế gỗ tay bị trói ra đằng sau liền khó hiểu tưởng bọn họ chơi trò gì, cậu đi đến gần vừa phì cười nói.
- ‘’ Hạ Dương Di cậu hết trò để chơi à ‘’
Chưa kịp phản ứng lại chuyện gì thì một đám người đi vào.
Đó là Tạ Kiến Minh, Trần Chí Phong, Lý Quân Hạo, bởi vì lúc Lý Quân Hạo gọi cho Tạ Kiến Minh báo chuyện thì Tịnh Y Tâm và Lý Vy Khiết đều ở chung chỗ vs anh nên 2 người cũng lo cho mà đi theo.
5 người bước vào không khí bắt đầu dần dần thay đổi đi.
Trương Tiêu đứng dậy quay đầu nhìn Tạ Kiến Minh cười khảy giọng nói đểu cán vang lên.
- ‘’ Cứ tưởng rằng Tạ Kiến Minh anh quên luôn rồi đấy chứ ‘’
Tạ Kiến Minh nhìn Dương Di ngồi đằng sau hầu như chẳng bị gì liền yên tâm rồi đưa mắt nhìn vào gương mặt khốn nạn của Trương Tiêu gằn giọng nói.
- ‘’ Trương Tiêu cậu mượn gì ‘’
- ‘’ Tôi muốn gì Tạ Kiến Minh anh bản thân biết rõ mà ‘’
Trần Chí Phong đứng bên cất giọng bình tĩnh trả lời.
- ‘’ Công ty cậu làm ăn bất chính bị phát hiện thì bắt Dương Di làm được gì chứ ‘’
Trương Tiêu nghiên đầu cong môi cười khảy hai cánh tay vang ra giữa không trung thở phào một hơi rồi nói.
- ‘’ Một tay đổi người một tay đổi vật, sao nào đều có lợi đôi bên ‘’
Lý Vy Khiết nhìn đến chỗ Phàm Tư hắn đang mặc đồng phục cửa tiệm gà, cô liền nhận ra tên này không phải người của Trương Tiêu nên cô liên tục nhìn chằm chằm vào hắn để cố ra ám hiệu cởi trói cho Dương Di.
Khổ cái tên kia không nhìn lại cô mà từ đầu đến giờ ăn cái giống gì cứ nhìn mãi Lý Quân Hạo.
Dương Di nghe Trương Tiêu nói liền phản ứng lại nhìn Tạ Kiến Minh nói lớn.
- ‘’ Kiến Minh đừng đưa thứ gì cho hắn, chúng ta chỉ có mỗi thứ này làm bằng chứng trả thù cho Hiểu Hiểu ‘’
Đúng vậy, đều bây giờ cô quan tâm chỉ là đẩy Trương Tiêu vào tù trả thù cho Lưu Hiểu Hiểu. Không phải vì cô không quan tâm an nguy của bản thân mà cô biết rõ Trương Tiêu không dám làm gì cô hết, hắn không có gan đó nên trước tiên cứ quan tâm chuyện đóng bằng chứng kia có chở về tay hắn không thôi.
Tịnh Y Tâm nghe xong cũng tán thành quay đầu nhìn Tạ Kiến Minh nói nhỏ.
- ‘’ Phải đó Kiến Minh, nếu đưa cho hắn thì công viên kia của chúng ta sẽ bị tổn thất ‘’
Lý Vy Khiết liếc mắt nhìn Tịnh Y Tâm chán ghét nói 2 từ.
- ‘’ im miệng ‘’
Tịnh Y Tâm nghe xong xanh mặt không mở lời nữa, Tịnh Y Tâm sợ nhất chính là Lý Vy Khiết bởi vì cô chính là người mà được Tạ Kiến Minh yêu chiều nhất, trước giờ cô luôn sợ Lý Vy Khiết.
Tạ Kiến Minh thì còn đang trong vòng lặp suy nghĩ xử lý ra sao, giọng của Trương Tiêu lại cất lên một lần nữa.
- ‘’ Chủ tịch Tạ anh nghĩ xong chưa ‘’
Trương Tiêu nhìn anh với vẻ mặt đắc ý gần như dành phần thắng đến nơi.
- ‘’ Nè các người có còn lấy gà nướng không ‘’
Giọng Phàm Tư vang lên phá hủy không khí căn thẳng, cậu đi đến gần khó chịu đưa hộp gà trước mặt cho Trương Tiêu nói tiếp.
- ‘’ Anh không lấy gà là tôi bị trừ lương đó ‘’
Lý Vy Khiết nhìn hắn không chịu nổi bất lực nói nhỏ.
- ‘’ Haiz cái tên ngốc này ‘’
Trương Tiêu đưa tay lên nghĩ dù sao tên này cũng đếch liên quan tốt nhất cho đi trước cái đã, vừa đưa tay cầm lấy ai ngờ Phàm Tư cầm lấy tay Trương Tiêu dùng sức vật một vòng khiến cả người Trương Tiêu hắn bị nhấc lên rồi đáp đất một cái mạnh rất đau.
Mọi người ngạc nhiên nhưng cũng kịp định hình phản ứng lại 5 người định chạy đến chỗ Dương Di ai mà ngờ đàn em của Trương Tiêu cũng chẳng phải lũ ngốc nên đã chạy đến giữ chặt cô.
Trương Tiêu đau đớn vật vã dưới đất. Đám đàn em của Trương Tiêu liền chạy xông đến chỗ 5 người một đám nháo nhào hoảng loạn vung tay múa chân đánh nhau loạn lên hết.
Dương Di nhìn loạn lên hết cả rồi một đám chỉ biết lao vào đánh nhau. Lý Vy Khiết vs Tịnh Y Tâm đứng một bên.
Dương Di thấy đằng sau 2 người họ có một tên định vươn cây sắt trên tay lên đánh vào họ cô liền trợn tròn mắt hốt hoảng la lớn.
- ''Vy Khiết đằng sau ‘’
Cả 2 người liền quay đầu lại, Tịnh Y Tâm phản ứng nhanh vô ý vì muốn bảo vệ mình nên kéo thân Lý Vy Khiết đỡ gạy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.