Chương 37: Mãi cũng không so sánh được
Minzii Hy
04/03/2023
Tất cả người khác đều đi ra ngoài hết thì Tạ Kiến Minh ngồi xuống ngước lên nhìn Hạ Dương Di
- '' Bạn nhỏ à dạo này em gan thật, dám đi thẳng vào phòng họp của anh ''
Cô trực tiếp đi thẳng đến ngồi trên đùi của Tạ Kiến Minh nhỏ nhẹ nói
- '' Em ngồi trong phòng làm việc của anh hơn nữa tiếng đồng hồ rồi đó ''
- '' Chờ nữa tiếng? ''
- '' Ừm ''
Tạ Kiến Minh vươn tay lên ôm eo cô rồi phì cười nói
- '' Nói đi em Đến công ty làm gì chứ ''
Dương Di cũng vào vấn đề chính không vòng vo mà nói thẳng
- '' Đến để xem anh dùng cách gì hạ gục Trương Tiêu, lâu thế rồi chẳng có tin tức gì ''
Tạ Kiến Minh cười cười bất lực thì ra cô đến đây chỉ để xem tiếng độ làm việc của anh thôi...thế mà còn tưởng Hạ Dương Di đến đây vì muốn gặp anh thôi.
Tạ Kiến Minh chiều cô bật máy tính trên bàn. Trên máy tính là liệt kê chất liệu vật dụng xây dựng của các dự án đã được xây dựng và một số công trình đã bị tổn thất vì bị sập. Tất cả đều tưởng rằng do lúc xây dựng nhà thiết kế và công nhân xây dựng xảy ra sai sót nên mới thành ra như vậy, Nhưng không ai biết thực tế thì do chất liệu nguyên liệu xây dựng đều là hàng kém chất lượng.
Bây giờ chỉ cần tìm ra tài liệu hoá đơn mua vật liệu từ chỗ Trương Tiêu thôi. Mọi chuyện đều xong xuôi cả rồi chỉ có điều không biết làm cách gì để tiếp cận Trương Tiêu tìm hoá đơn vật liệu kia
Đang nói thì Tịnh Y Tâm mở cửa vào
- '' Kiến Minh đến giờ ăn rồi ''
Tạ Kiến Minh đứng dậy cầm tay của Dương Di bước ra. Dương Di và Tạ Kiến Minh đi ra khỏi công ty mọi người đều nhìn hai người chỉ có điều Dương Di thắc mắc tại sao Tịnh Y Tâm đi theo sau hai người suốt vậy.
Đi vào xe thì Tịnh Y Tâm cũng vào xe theo làm cô ngạc nhiên kéo tay Tă Kiến Minh hỏi
- '' Sao Tịnh Y Tâm cũng đi vậy, cô ấy cũng phải đi theo à ''
Tạ Kiến Minh xoa đầu cô nhẹ nhàng nói
- '' Đi ăn cơm chung thôi ''
Thật ra thì ngày nào Tạ Kiến Minh ở công ty đều đi ăn cơm chung với Tịnh Y Tâm vì vậy trong công ty luôn đồn rằng Tịnh Y Tâm với anh là người yêu của nhau nên mới thân thiết như vậy.
Dương Di cũng chẳng quan tâm nói một cách chính xác là cô không để tâm đến chuyện của anh và Tịnh Y Tâm là mối quan hệ gì bởi vốn dĩ cô cũng không yêu Tạ Kiến Minh nên không ghen và cả quan trọng cô không phải bạn gái của anh nên không có quyền ghen, chỉ là cô không thích Tịnh Y Tâm xuất hiện trước mặt cô thôi.
Đến một nhà hàng ăn, Tạ Kiến Minh vẫn gọi đồ ăn không cay vì Dương Di không ăn được cay, cô cũng không ăn hành, cô không thích mùi thuốc nên lúc trước bảo anh đừng hút trước mặt cô thế mà anh lại bỏ luôn thuốc lá, lúc trước Tạ Kiến Minh thường xuyên đến những quán bar có gái gú nhưng từ khi qua lại vs cô thì hoàn toàn tu tâm dưỡng tính không đến chỗ đó nữa.
Phải nói Dương Di thích gì ghét gì Tạ Kiến Minh đều biết đều ghi nhớ không một lần sai sót, Anh rất yêu chiều cô bé nhỏ tuổi này nhưng riêng Dương Di thì lại thờ ơ chưa từng để ý thói quen ăn uống hay sinh hoạt của Tạ Kiến Minh bao giờ.
Ăn xong bữa Dương Di đi vào nhà vệ sinh. Không ngờ hôm nay Tịnh Y Tâm ngoan ngoãn thật đấy không nghĩ ra chiêu trò gì chọc tức cô.
Vừa nghĩ đến thì Tịnh Y Tâm bước vào đúng là nhắc tào tháo thì tào tháo đến mà.
Nhìn thấy cô ta thì Dương Di liền đi ra, chưa đi được ba bước thì Tịnh Y Tâm gọi cô lại
- '' Hạ Dương Di ''
Cô quay đầu nhìn Tịnh Y Tâm, cô ta cũng quay lại nhìn cô nói
- '' Cô và Tạ Kiến Minh giao dịch thời gian trong bao lâu ''
Tịnh Y Tâm đang ám chỉ đến việc Dương Di phải ở bên cạnh Tạ Kiến Minh trong bao lâu, Dương Di phì cười một cái nhìn cô ta nói
- '' 3 năm ''
Tịnh Y Tâm nghe xong liền cười khinh thường
- '' Hạ Dương Di cô cũng chỉ leo lên giường Kiến Minh 3 năm thôi cho nên tốt nhất đừng ngạo mạn rồi té đau ''
Dương Di đảo mắt từ dưới lên trên người của cô ta rồi bước đến gần trả lời
- '' Còn cô thì sao? chẳng có tư cách gì để đứng chung tầng lớp với tôi cả nhỉ....''
Nói xong cô liền vươn tay lên chỉnh lại tay của Tịnh Y Tâm rồi quay đầu bước đi.
Mặt Tịnh Y Tâm tái nhợt nhìn Dương Di rời đi.
Đúng vậy vốn dĩ Tịnh Y Tâm mãi mãi cũng không có tư cách thân phận quyền lực gì mà có thể đứng chung tầng lớp với Hạ Dương Di nên Hạ Dương Di mới luôn khinh thường cô ta.
Chuyện này Dương Di đã cảnh báo với Tịnh Y Tâm nhiều lần rồi chỉ là Tịnh Y Tâm cứ mãi lừa bản thân rằng Hạ Dương Di chỉ là một con nhóc người tình của Tạ Kiến Minh mà thôi chứ không hề nghĩ đến việc Hạ Dương Di là con gái trưởng của cựu chủ tịch tập đoàn lớn Hạ Thị.
Dù không có Tạ Kiến Minh thì Dương Di vấn sáng rực rỡ với thân phận sinh ra đã là công chúa thực sự rồi.
Một người luôn có ánh hào quang như Hạ Dương Di thì phải dùng từ ''nữ hoàng'' không thể dùng từ ''công chúa''
- '' Bạn nhỏ à dạo này em gan thật, dám đi thẳng vào phòng họp của anh ''
Cô trực tiếp đi thẳng đến ngồi trên đùi của Tạ Kiến Minh nhỏ nhẹ nói
- '' Em ngồi trong phòng làm việc của anh hơn nữa tiếng đồng hồ rồi đó ''
- '' Chờ nữa tiếng? ''
- '' Ừm ''
Tạ Kiến Minh vươn tay lên ôm eo cô rồi phì cười nói
- '' Nói đi em Đến công ty làm gì chứ ''
Dương Di cũng vào vấn đề chính không vòng vo mà nói thẳng
- '' Đến để xem anh dùng cách gì hạ gục Trương Tiêu, lâu thế rồi chẳng có tin tức gì ''
Tạ Kiến Minh cười cười bất lực thì ra cô đến đây chỉ để xem tiếng độ làm việc của anh thôi...thế mà còn tưởng Hạ Dương Di đến đây vì muốn gặp anh thôi.
Tạ Kiến Minh chiều cô bật máy tính trên bàn. Trên máy tính là liệt kê chất liệu vật dụng xây dựng của các dự án đã được xây dựng và một số công trình đã bị tổn thất vì bị sập. Tất cả đều tưởng rằng do lúc xây dựng nhà thiết kế và công nhân xây dựng xảy ra sai sót nên mới thành ra như vậy, Nhưng không ai biết thực tế thì do chất liệu nguyên liệu xây dựng đều là hàng kém chất lượng.
Bây giờ chỉ cần tìm ra tài liệu hoá đơn mua vật liệu từ chỗ Trương Tiêu thôi. Mọi chuyện đều xong xuôi cả rồi chỉ có điều không biết làm cách gì để tiếp cận Trương Tiêu tìm hoá đơn vật liệu kia
Đang nói thì Tịnh Y Tâm mở cửa vào
- '' Kiến Minh đến giờ ăn rồi ''
Tạ Kiến Minh đứng dậy cầm tay của Dương Di bước ra. Dương Di và Tạ Kiến Minh đi ra khỏi công ty mọi người đều nhìn hai người chỉ có điều Dương Di thắc mắc tại sao Tịnh Y Tâm đi theo sau hai người suốt vậy.
Đi vào xe thì Tịnh Y Tâm cũng vào xe theo làm cô ngạc nhiên kéo tay Tă Kiến Minh hỏi
- '' Sao Tịnh Y Tâm cũng đi vậy, cô ấy cũng phải đi theo à ''
Tạ Kiến Minh xoa đầu cô nhẹ nhàng nói
- '' Đi ăn cơm chung thôi ''
Thật ra thì ngày nào Tạ Kiến Minh ở công ty đều đi ăn cơm chung với Tịnh Y Tâm vì vậy trong công ty luôn đồn rằng Tịnh Y Tâm với anh là người yêu của nhau nên mới thân thiết như vậy.
Dương Di cũng chẳng quan tâm nói một cách chính xác là cô không để tâm đến chuyện của anh và Tịnh Y Tâm là mối quan hệ gì bởi vốn dĩ cô cũng không yêu Tạ Kiến Minh nên không ghen và cả quan trọng cô không phải bạn gái của anh nên không có quyền ghen, chỉ là cô không thích Tịnh Y Tâm xuất hiện trước mặt cô thôi.
Đến một nhà hàng ăn, Tạ Kiến Minh vẫn gọi đồ ăn không cay vì Dương Di không ăn được cay, cô cũng không ăn hành, cô không thích mùi thuốc nên lúc trước bảo anh đừng hút trước mặt cô thế mà anh lại bỏ luôn thuốc lá, lúc trước Tạ Kiến Minh thường xuyên đến những quán bar có gái gú nhưng từ khi qua lại vs cô thì hoàn toàn tu tâm dưỡng tính không đến chỗ đó nữa.
Phải nói Dương Di thích gì ghét gì Tạ Kiến Minh đều biết đều ghi nhớ không một lần sai sót, Anh rất yêu chiều cô bé nhỏ tuổi này nhưng riêng Dương Di thì lại thờ ơ chưa từng để ý thói quen ăn uống hay sinh hoạt của Tạ Kiến Minh bao giờ.
Ăn xong bữa Dương Di đi vào nhà vệ sinh. Không ngờ hôm nay Tịnh Y Tâm ngoan ngoãn thật đấy không nghĩ ra chiêu trò gì chọc tức cô.
Vừa nghĩ đến thì Tịnh Y Tâm bước vào đúng là nhắc tào tháo thì tào tháo đến mà.
Nhìn thấy cô ta thì Dương Di liền đi ra, chưa đi được ba bước thì Tịnh Y Tâm gọi cô lại
- '' Hạ Dương Di ''
Cô quay đầu nhìn Tịnh Y Tâm, cô ta cũng quay lại nhìn cô nói
- '' Cô và Tạ Kiến Minh giao dịch thời gian trong bao lâu ''
Tịnh Y Tâm đang ám chỉ đến việc Dương Di phải ở bên cạnh Tạ Kiến Minh trong bao lâu, Dương Di phì cười một cái nhìn cô ta nói
- '' 3 năm ''
Tịnh Y Tâm nghe xong liền cười khinh thường
- '' Hạ Dương Di cô cũng chỉ leo lên giường Kiến Minh 3 năm thôi cho nên tốt nhất đừng ngạo mạn rồi té đau ''
Dương Di đảo mắt từ dưới lên trên người của cô ta rồi bước đến gần trả lời
- '' Còn cô thì sao? chẳng có tư cách gì để đứng chung tầng lớp với tôi cả nhỉ....''
Nói xong cô liền vươn tay lên chỉnh lại tay của Tịnh Y Tâm rồi quay đầu bước đi.
Mặt Tịnh Y Tâm tái nhợt nhìn Dương Di rời đi.
Đúng vậy vốn dĩ Tịnh Y Tâm mãi mãi cũng không có tư cách thân phận quyền lực gì mà có thể đứng chung tầng lớp với Hạ Dương Di nên Hạ Dương Di mới luôn khinh thường cô ta.
Chuyện này Dương Di đã cảnh báo với Tịnh Y Tâm nhiều lần rồi chỉ là Tịnh Y Tâm cứ mãi lừa bản thân rằng Hạ Dương Di chỉ là một con nhóc người tình của Tạ Kiến Minh mà thôi chứ không hề nghĩ đến việc Hạ Dương Di là con gái trưởng của cựu chủ tịch tập đoàn lớn Hạ Thị.
Dù không có Tạ Kiến Minh thì Dương Di vấn sáng rực rỡ với thân phận sinh ra đã là công chúa thực sự rồi.
Một người luôn có ánh hào quang như Hạ Dương Di thì phải dùng từ ''nữ hoàng'' không thể dùng từ ''công chúa''
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.