Chương 30: Nhận nuôi
Minzii Hy
04/03/2023
Dương Di nhìn Tạ Kiến Minh cười trừ hỏi
- '' Anh cũng có em gái à ''
Tạ Kiến Minh chưa kịp trả lời thì Lý Vy Khiết kéo tay Dương Di đi vui vẻ ra khỏi cửa vừa nói
- '' Hạ Dương Di chị dẫn em đi ăn tối đi ''
Dương Di ngơ ngơ ngác ngác bị kéo đi, Tạ Kiến Minh cũng đành đuổi theo thầnm nghĩ con nhỏ này sao tự nhiên đột ngột về nước mà không báo với anh một tiếng.
Đi đến một nhà hàng Tạ Kiến Minh đi vệ sinh, ở ngoài Dương Di có hỏi Lý Vy Khiết là em gái ruột hay em họ vì trước giờ chưa từng nghe bố cô nói Tạ Kiến Minh có em gái rõ ràng Tạ Kiến Minh là trẻ mồ côi thì lấy đâu ra em gái.
Lý Vy Khiết này trông có vẻ rất hoà đồng cởi mở, Cô nói thật ra thì Tạ Kiến Minh với cô không phải anh em gì chỉ là lúc Tạ Kiến Minh lúc vừa lập nghiệp qua nước lúc trước thì tình cờ có duyên gặp cô lúc đi bán hoa.
Lý Vy Khiết cũng là trẻ mồ côi nhưng ít nhất là do bố mẹ cô mất lúc cô vừa 5 tuổi nên cô còn biết mặt bố mẹ mình chứ không giống Tạ Kiến Minh vừa sinh ra đã mồ côi.
Năm đó còn nhớ cô đang tuổi học lớp 1 nhưng vì không tiền lại còn ở với bà dì khó tính nên Lý Vy Khiết không được đi học. Lúc đó Tạ Kiến Minh vốn có bản chất đào hoa nên thường xuyên mua hoa tặng gái là chuyện thường ngày nhưng hôm ấy là lần đầu tiên Tạ Kiến Minh mua hoa chỗ Lý Vy Khiết.
Lý Vy Khiết có đôi mắt rất to tròn lại còn long lanh nhìn giống như có nước mắt bên trong vậy, đôi mắt của Lý Vy Khiết rất đẹp lại còn gương mặt xinh với bàn tay đẹp trắng khiến Tạ Kiến Minh khó tin nghĩ nếu con nhóc này đi ngoài đường không phải bán hoa thì có cho tiền chắc người ta không tin nó nhà nghèo đâu.
Vài lần mua hoa nên Tạ Kiến Minh cũng biết được một chút về hoàn cảnh của Lý Vy Khiết. Một hôm cũng mua hoa hồng như thường lệ nhưng hôm nay Lý Vy Khiết trên người đầy vết bầm Tạ Kiến Minh lại hỏi.
- '' Hôm nay lại bị dì đánh à, phải ngoan ngoãn một chút thì dì của em mới không đánh ''
Lý Vy Khiết lúc đó dõng dạc nhíu mày nhìn anh không chút sợ hãi mà còn thách thức.
- '' Thế anh nuôi em đi rồi anh sẽ biết em còn ngoan hay không ''
Tạ Kiến Minh bật cười búng nhẹ vào trán của cô nói
- '' Thế để anh nuôi em đi chắc chắn em rất hư lắm ''
Lý Vy Khiết nhìn anh phì cười vui vẻ hớn hở mà kéo anh đi còn một con hẻm
- '' Nè nhóc con kéo anh đi đâu vậy anh còn có hẹn với cô bạn gái xinh đẹp của anh nữa đó ''
Cô bé kéo anh đến một ngôi nhà nhỏ chật hẹp, kéo anh vào bên trong là một bà thím ngồi ở trước nhà nhìn thấy Lý Vy Khiết lại khó chịu hung dữ nói
- '' Mày không lo bán hoa về đây làm gì ''
- '' Dì ơi anh này nói muốn nhận nuôi cháu, dì có cho không ''
Tạ Kiến Minh nghe xong hốt hoảng lắc đầu ra hiệu chối bỏ với bà thím kia. Bà thím kia nhìn cậu bình thãn nói
- '' Xin lỗi cậu trai con nhỏ này một tháng nó phải đưa tận hai ba người đến nhà kêu là muốn nhận nuôi nhưng ai cũng bảo rằng chỉ đùa mà con nhỏ tin thật''
Bà thím xua xua tay có ý bảo Tạ Kiến Minh đi đi nhưng đột nhiên Lý Vy Khiết nắm chặt tay anh lại. Nhìn con bé trước mặt rõ là một con nhóc thông minh biết khách mua hoa sẽ thương cảm nên từng bước từng bước dụ người ta nói rằng muốn nhận nuôi bản thân để thoát khỏi bà dì kia.
Tạ Kiến Minh nhìn bà dì hung dữ trước mặt rồi nhìn xung quanh căn nhà tồi tàn thì mỉm cười nhìn bà dì nói
- '' Cô à, cháu đây chắc khác với mấy người trước rồi cháu thật sự là muốn nhận nuôi bé này ''
Bà dì nghe xong liền tỉnh lên nhìn anh một lát thầm tính chắc chắn thằng nhóc này cũng phải giàu có lắm muốn kiếm tiền nên bà ta ra giá tiền rồi liền cho đứa cháu gái ruột của bà ta cho một người lạ.
Cũng may Lý Vy Khiết biết cách nhìn người nên sẽ không chọn người xấu để lấy thương cảm không là cô bị người xấu lừa từ lâu rồi
Trên đường đi về Tạ Kiến Minh nắm tay con bé nhìn anh mỉm cười liền tục, cái nét xinh xắn thông minh này toát ra khí chất con nhà giàu i như con gái của Hạ Tề chỉ khác rằng Hạ Dương Di thì vốn nhà giàu có thật sự còn Lý Vy Khiết lại là xuất thân nghèo khổ.
Nghĩ cũng lạ đi du học ở Pháp lại nhận nuôi được con bé người Trung Quốc...
Từ lúc nhận nuôi Tạ Kiến Minh dù sao cũng chỉ chăm sóc mỗi Lý Vy Khiết nên luôn luôn cho cô sống đầy đủ còn hơn người lại còn được đi học ở trường tốt nhất. Từ khi Lý Vy Khiết được nhận nuôi thì hoàn toàn không phải biết chữ 'Nghèo' là gì nữa.
Lý Vy Khiết và Hạ Dương Di rất giống nhau, từ nhỏ đã xinh đẹp thông minh nhưng có chút mưu mô chứ không hiền đều ghét mấy người nhút nhát. Có điều càng lớn thì Lý Vy Khiết lại xinh đẹp theo kiểu tinh nghịch lanh lợi còn Hạ Dương Di là nét quyến rũ gợi cảm.
Còn một điểm chung của hai người nữa đó chính là đều giàu có quyền lực nhờ Tạ Kiến Minh.
Dù sao thì tóm lại Hạ Dương Di vẫn hơn Lý Vy Khiết một bậc đó chính là có quyền lực hơn Lý Vy Khiết rất nhiều.
- '' Anh cũng có em gái à ''
Tạ Kiến Minh chưa kịp trả lời thì Lý Vy Khiết kéo tay Dương Di đi vui vẻ ra khỏi cửa vừa nói
- '' Hạ Dương Di chị dẫn em đi ăn tối đi ''
Dương Di ngơ ngơ ngác ngác bị kéo đi, Tạ Kiến Minh cũng đành đuổi theo thầnm nghĩ con nhỏ này sao tự nhiên đột ngột về nước mà không báo với anh một tiếng.
Đi đến một nhà hàng Tạ Kiến Minh đi vệ sinh, ở ngoài Dương Di có hỏi Lý Vy Khiết là em gái ruột hay em họ vì trước giờ chưa từng nghe bố cô nói Tạ Kiến Minh có em gái rõ ràng Tạ Kiến Minh là trẻ mồ côi thì lấy đâu ra em gái.
Lý Vy Khiết này trông có vẻ rất hoà đồng cởi mở, Cô nói thật ra thì Tạ Kiến Minh với cô không phải anh em gì chỉ là lúc Tạ Kiến Minh lúc vừa lập nghiệp qua nước lúc trước thì tình cờ có duyên gặp cô lúc đi bán hoa.
Lý Vy Khiết cũng là trẻ mồ côi nhưng ít nhất là do bố mẹ cô mất lúc cô vừa 5 tuổi nên cô còn biết mặt bố mẹ mình chứ không giống Tạ Kiến Minh vừa sinh ra đã mồ côi.
Năm đó còn nhớ cô đang tuổi học lớp 1 nhưng vì không tiền lại còn ở với bà dì khó tính nên Lý Vy Khiết không được đi học. Lúc đó Tạ Kiến Minh vốn có bản chất đào hoa nên thường xuyên mua hoa tặng gái là chuyện thường ngày nhưng hôm ấy là lần đầu tiên Tạ Kiến Minh mua hoa chỗ Lý Vy Khiết.
Lý Vy Khiết có đôi mắt rất to tròn lại còn long lanh nhìn giống như có nước mắt bên trong vậy, đôi mắt của Lý Vy Khiết rất đẹp lại còn gương mặt xinh với bàn tay đẹp trắng khiến Tạ Kiến Minh khó tin nghĩ nếu con nhóc này đi ngoài đường không phải bán hoa thì có cho tiền chắc người ta không tin nó nhà nghèo đâu.
Vài lần mua hoa nên Tạ Kiến Minh cũng biết được một chút về hoàn cảnh của Lý Vy Khiết. Một hôm cũng mua hoa hồng như thường lệ nhưng hôm nay Lý Vy Khiết trên người đầy vết bầm Tạ Kiến Minh lại hỏi.
- '' Hôm nay lại bị dì đánh à, phải ngoan ngoãn một chút thì dì của em mới không đánh ''
Lý Vy Khiết lúc đó dõng dạc nhíu mày nhìn anh không chút sợ hãi mà còn thách thức.
- '' Thế anh nuôi em đi rồi anh sẽ biết em còn ngoan hay không ''
Tạ Kiến Minh bật cười búng nhẹ vào trán của cô nói
- '' Thế để anh nuôi em đi chắc chắn em rất hư lắm ''
Lý Vy Khiết nhìn anh phì cười vui vẻ hớn hở mà kéo anh đi còn một con hẻm
- '' Nè nhóc con kéo anh đi đâu vậy anh còn có hẹn với cô bạn gái xinh đẹp của anh nữa đó ''
Cô bé kéo anh đến một ngôi nhà nhỏ chật hẹp, kéo anh vào bên trong là một bà thím ngồi ở trước nhà nhìn thấy Lý Vy Khiết lại khó chịu hung dữ nói
- '' Mày không lo bán hoa về đây làm gì ''
- '' Dì ơi anh này nói muốn nhận nuôi cháu, dì có cho không ''
Tạ Kiến Minh nghe xong hốt hoảng lắc đầu ra hiệu chối bỏ với bà thím kia. Bà thím kia nhìn cậu bình thãn nói
- '' Xin lỗi cậu trai con nhỏ này một tháng nó phải đưa tận hai ba người đến nhà kêu là muốn nhận nuôi nhưng ai cũng bảo rằng chỉ đùa mà con nhỏ tin thật''
Bà thím xua xua tay có ý bảo Tạ Kiến Minh đi đi nhưng đột nhiên Lý Vy Khiết nắm chặt tay anh lại. Nhìn con bé trước mặt rõ là một con nhóc thông minh biết khách mua hoa sẽ thương cảm nên từng bước từng bước dụ người ta nói rằng muốn nhận nuôi bản thân để thoát khỏi bà dì kia.
Tạ Kiến Minh nhìn bà dì hung dữ trước mặt rồi nhìn xung quanh căn nhà tồi tàn thì mỉm cười nhìn bà dì nói
- '' Cô à, cháu đây chắc khác với mấy người trước rồi cháu thật sự là muốn nhận nuôi bé này ''
Bà dì nghe xong liền tỉnh lên nhìn anh một lát thầm tính chắc chắn thằng nhóc này cũng phải giàu có lắm muốn kiếm tiền nên bà ta ra giá tiền rồi liền cho đứa cháu gái ruột của bà ta cho một người lạ.
Cũng may Lý Vy Khiết biết cách nhìn người nên sẽ không chọn người xấu để lấy thương cảm không là cô bị người xấu lừa từ lâu rồi
Trên đường đi về Tạ Kiến Minh nắm tay con bé nhìn anh mỉm cười liền tục, cái nét xinh xắn thông minh này toát ra khí chất con nhà giàu i như con gái của Hạ Tề chỉ khác rằng Hạ Dương Di thì vốn nhà giàu có thật sự còn Lý Vy Khiết lại là xuất thân nghèo khổ.
Nghĩ cũng lạ đi du học ở Pháp lại nhận nuôi được con bé người Trung Quốc...
Từ lúc nhận nuôi Tạ Kiến Minh dù sao cũng chỉ chăm sóc mỗi Lý Vy Khiết nên luôn luôn cho cô sống đầy đủ còn hơn người lại còn được đi học ở trường tốt nhất. Từ khi Lý Vy Khiết được nhận nuôi thì hoàn toàn không phải biết chữ 'Nghèo' là gì nữa.
Lý Vy Khiết và Hạ Dương Di rất giống nhau, từ nhỏ đã xinh đẹp thông minh nhưng có chút mưu mô chứ không hiền đều ghét mấy người nhút nhát. Có điều càng lớn thì Lý Vy Khiết lại xinh đẹp theo kiểu tinh nghịch lanh lợi còn Hạ Dương Di là nét quyến rũ gợi cảm.
Còn một điểm chung của hai người nữa đó chính là đều giàu có quyền lực nhờ Tạ Kiến Minh.
Dù sao thì tóm lại Hạ Dương Di vẫn hơn Lý Vy Khiết một bậc đó chính là có quyền lực hơn Lý Vy Khiết rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.