Chương 2: LÀM TÌNH hay LÀM THỊT
Thị Phương
04/01/2021
Nghe thấy giọng nói lạnh băng như từ dưới âm ti địa ngục muốn đòi mạng, cô đứng sững lại, người không ngừng run rẩy
"Chú...chú sao chú..."
"Em đang thắc mắc tại sao tôi lại ở đây phải không?"
Hắn cười nham hiểm, bước lại gần cô
"Không... không phải cháu làm đâu!"
Cô sợ hãi lùi lại, cứ thế người tiến, người lùi cho tới khi lưng cô chạm vào đầu ô tô
"Tôi đâu có nói gì đâu, việc gì em phải sợ hãi như thế!"
"Nếu không còn chuyện gì nữa, cháu đi trước, chú cứ ở lại chơi!"
Cô định đứng dậy nhưng bất ngờ bị hắn ép xuống, cả hai người cùng nằm trên đầu xe
"Em đi về thì tôi chơi với ai bây giờ?"
Hắn giọng non nỉ, làm mặt nũng nịu, ghé sát tai cô, hơi thở toàn mùi rượu và thuốc lá
"Tại sao lại đuổi theo xe tôi vào hôm qua, lại còn ném đá vào xe tôi nữa?"
"Cháu chỉ muốn lấy cái túi để quên trên xe thôi!"
"Ra vậy, vậy... em nghĩ sao về lời đề nghị vừa nãy?"
Cô lục lại trí nhớ xem hắn đã nói gì với cô, thì ra là..., mặt cô bất giác đỏ ửng như con tôm luộc
"Sao?"
"Xin lỗi chú, cháu không bán thân!"
Cô nói xong đứng dậy, dùng sức đẩy hắn ra rồi chạy đi. Chưa chạy được mấy bước, đã bị hắn bắt lấy bả vai xoay lại
Hắn ép chặt gáy của cô, cúi đầu ngấu nghiến gặm lấy đôi môi đỏ mọng
Cô ra sức đạp chân, quơ tay loạn xạ đấm vào người hắn, một lúc sau cô bị hắn hôn cho mềm nhũn, chỉ biết dựa vào hắn
Buông môi cô ra một cách luyến tiếc, hắn không quên cắn nhẹ vào môi cô khiến nó sưng đỏ
"Ưm.."
"Bây giờ đã có ấn kí của tôi, em không chạy được đâu"
Lời hắn nói ra nhẹ tựa hư không nhưng lại làm cô lạnh toát
"Chú nói linh tinh cái gì thế, cháu còn phải đi về không mẹ cháu chờ!"
Cô vùng tay muốn thoát khỏi tay hắn
"Mẹ em bây giờ đang được tôi chăm sóc rất chu đáo, em không cần lo!"
Cô nghe thấy liền khựng lại
"Chú làm gì mẹ tôi rồi?"
Hắn nhấc điện thoại gọi cho ai đó, sau đó đưa cho cô, cô nghi ngờ liếc hắn. Điện thoại đột nhiên phát ra âm thanh, đây chẳng phải là giọng của mẹ cô sao?
"Alo!"
"Alo, có phải mẹ không? Con là Linh đây!"
"Con gái à, con kiếm đâu ra bạn trai giàu có, tốt bụng như vậy chứ!"
"Mẹ, đó không...."
"Con còn chối, hai đứa quen nhau được hai năm, người ta đến nhà hỏi cưới rồi mà còn ngại ngùng gì chứ!"
What the fuck!
Giọng nói của mẹ cô đầy vui vẻ, không cần nhìn cũng biết, giờ mẹ cô chắc phải nhảy cẫng lên ấy chứ
Vì để mẹ vui mà cô không nỡ phá tan giấc mộng đẹp của mẹ
"Con cứ ở bên nhà cậu ấy đi nhé, mẹ ở bên này có nhiều người chăm sóc, bầu bạn lắm. Người ta tốt như vậy, con phải nghe lời, yêu thương người ta biết chưa?!"
"Nhưng mà con...."
"Hay để tôi nói với mẹ em, tôi gặp em ở trong quán bar"
Hắn thấy cô không chịu đồng ý liền tung chiêu. Nghe hắn doạ nói cho mẹ cô biết cô đến quán bar thì cô liền im bặt
Lần trước, chỉ vì nghe mấy người kể cô làm phục vụ trong quán bar mà mẹ cô lấy gia pháp đánh cho cô một trận te tua, sau đó mẹ còn phải nhập viện vì chịu kích động mạnh do mẹ bị tiền sử bệnh tim
Đành vậy
"Vâng, con biết rồi, bye mẹ nha!"
Tắt điện thoại, cô trừng mắt lườm hắn
"Chú là cái loại...cái loại không bằng trẻ con, chú lại đem mẹ tôi ra uy hiếp tôi!"
Cô vừa nói vừa chỉ tay vào mặt hắn, tên này từ trước giờ chưa ai dám nói chuyện với hắn kiểu đấy, cô là trường hợp đầu tiên. Hắn thả khói, dập đi điếu thuốc trên tay, tiến đến gần cô
"Xong chưa? Xong rồi thì về nhà nào!"
Cô thấy sợ, liền thẳng tay ném cái điện thoại về phía hắn, hắn phản xạ nhanh đưa tay ra bắt. Trong lúc đó cô đã quay đít bỏ chạy
Hắn nhanh chân nào có để cô chạy thoát, bắt được cô, hắn vác cô trên vai
Cô thấy xấu hổ cực kì, đến chỗ đông người họ cứ chỉ chỉ trỏ trỏ làm cô ngại muốn chết, lấy chân đạp vào người hắn, tay đập mạnh vào lưng hắn, đạp chẳng may vào chỗ ấy làm hắn rít lên một hơi
"Thả tôi xuống, tôi tự đi được!"
"Nằm im! em còn đạp nữa sau này không còn giống để phối đâu!"
Hắn vừa nói tay vừa tát đen đét vào mông cô như đang dạy dỗ đứa trẻ hư
"Aaa..."
"Mẹ ơi chị kia bị bố đánh kìa!"
Một em bé đi đường chỉ vào cô và hắn mà nói
Mặt cô vì xấu hổ mà đỏ bừng, còn mặt hắn thì phải như cái đít nồi, đen hơn chữ đen. Ai bảo đứa bé kia gọi hắn là bố cô chứ
Về đến biệt thự, hắn ném cô lên ghế salon, cô co rúm lại một chỗ, ánh mắt phòng bị nhìn hắn
"Chú muốn làm gì?"
"LÀM TÌNH!"
Hắn trả lời không chút do dự, câu nói làm cô rùng mình
"Này nhá, tôi mới có 19 tuổi thôi đấy!"
"Vậy mai đi đăng ký kết hôn là LÀM được chứ gì?
Tôi và em đều đủ tuổi hết rồi!"
Hắn chống tay vào hông, hai con mắt như nhìn xuống cô như nhìn con thỏ con sợ hãi
"Chú bao nhiêu tuổi?"
Cô hất hàm hỏi lại
"35"
"What? Già thế!!!"
"Cái gì cơ, em nói tôi già á? Muốn thử sức mạnh của tôi không? Yên tâm, tuổi tác chỉ là cái mác, huynh đệ tôi còn rất sung sức, đảm bảo làm em sướng!"
Hắn làm điệu bộ đưa tay cởi cúc áo, cô hoảng hốt xua tay, lắc đầu
"Không cần đâu, tôi biết chú khoẻ rồi!!!!"
"Thôi được rồi!"\( Thở dài \)
Nói xong, hắn quay lưng bỏ đi
"Chú đi đâu đấy?"\_cô gọi hắn
"Không được LÀM TÌNH thì đi LÀM THỊT chứ còn đi đâu!!!"
"...."
\_\_\_\_\_Còn ai muốn hít tiếp ko, addf me nhá\_\_\_\_
"Chú...chú sao chú..."
"Em đang thắc mắc tại sao tôi lại ở đây phải không?"
Hắn cười nham hiểm, bước lại gần cô
"Không... không phải cháu làm đâu!"
Cô sợ hãi lùi lại, cứ thế người tiến, người lùi cho tới khi lưng cô chạm vào đầu ô tô
"Tôi đâu có nói gì đâu, việc gì em phải sợ hãi như thế!"
"Nếu không còn chuyện gì nữa, cháu đi trước, chú cứ ở lại chơi!"
Cô định đứng dậy nhưng bất ngờ bị hắn ép xuống, cả hai người cùng nằm trên đầu xe
"Em đi về thì tôi chơi với ai bây giờ?"
Hắn giọng non nỉ, làm mặt nũng nịu, ghé sát tai cô, hơi thở toàn mùi rượu và thuốc lá
"Tại sao lại đuổi theo xe tôi vào hôm qua, lại còn ném đá vào xe tôi nữa?"
"Cháu chỉ muốn lấy cái túi để quên trên xe thôi!"
"Ra vậy, vậy... em nghĩ sao về lời đề nghị vừa nãy?"
Cô lục lại trí nhớ xem hắn đã nói gì với cô, thì ra là..., mặt cô bất giác đỏ ửng như con tôm luộc
"Sao?"
"Xin lỗi chú, cháu không bán thân!"
Cô nói xong đứng dậy, dùng sức đẩy hắn ra rồi chạy đi. Chưa chạy được mấy bước, đã bị hắn bắt lấy bả vai xoay lại
Hắn ép chặt gáy của cô, cúi đầu ngấu nghiến gặm lấy đôi môi đỏ mọng
Cô ra sức đạp chân, quơ tay loạn xạ đấm vào người hắn, một lúc sau cô bị hắn hôn cho mềm nhũn, chỉ biết dựa vào hắn
Buông môi cô ra một cách luyến tiếc, hắn không quên cắn nhẹ vào môi cô khiến nó sưng đỏ
"Ưm.."
"Bây giờ đã có ấn kí của tôi, em không chạy được đâu"
Lời hắn nói ra nhẹ tựa hư không nhưng lại làm cô lạnh toát
"Chú nói linh tinh cái gì thế, cháu còn phải đi về không mẹ cháu chờ!"
Cô vùng tay muốn thoát khỏi tay hắn
"Mẹ em bây giờ đang được tôi chăm sóc rất chu đáo, em không cần lo!"
Cô nghe thấy liền khựng lại
"Chú làm gì mẹ tôi rồi?"
Hắn nhấc điện thoại gọi cho ai đó, sau đó đưa cho cô, cô nghi ngờ liếc hắn. Điện thoại đột nhiên phát ra âm thanh, đây chẳng phải là giọng của mẹ cô sao?
"Alo!"
"Alo, có phải mẹ không? Con là Linh đây!"
"Con gái à, con kiếm đâu ra bạn trai giàu có, tốt bụng như vậy chứ!"
"Mẹ, đó không...."
"Con còn chối, hai đứa quen nhau được hai năm, người ta đến nhà hỏi cưới rồi mà còn ngại ngùng gì chứ!"
What the fuck!
Giọng nói của mẹ cô đầy vui vẻ, không cần nhìn cũng biết, giờ mẹ cô chắc phải nhảy cẫng lên ấy chứ
Vì để mẹ vui mà cô không nỡ phá tan giấc mộng đẹp của mẹ
"Con cứ ở bên nhà cậu ấy đi nhé, mẹ ở bên này có nhiều người chăm sóc, bầu bạn lắm. Người ta tốt như vậy, con phải nghe lời, yêu thương người ta biết chưa?!"
"Nhưng mà con...."
"Hay để tôi nói với mẹ em, tôi gặp em ở trong quán bar"
Hắn thấy cô không chịu đồng ý liền tung chiêu. Nghe hắn doạ nói cho mẹ cô biết cô đến quán bar thì cô liền im bặt
Lần trước, chỉ vì nghe mấy người kể cô làm phục vụ trong quán bar mà mẹ cô lấy gia pháp đánh cho cô một trận te tua, sau đó mẹ còn phải nhập viện vì chịu kích động mạnh do mẹ bị tiền sử bệnh tim
Đành vậy
"Vâng, con biết rồi, bye mẹ nha!"
Tắt điện thoại, cô trừng mắt lườm hắn
"Chú là cái loại...cái loại không bằng trẻ con, chú lại đem mẹ tôi ra uy hiếp tôi!"
Cô vừa nói vừa chỉ tay vào mặt hắn, tên này từ trước giờ chưa ai dám nói chuyện với hắn kiểu đấy, cô là trường hợp đầu tiên. Hắn thả khói, dập đi điếu thuốc trên tay, tiến đến gần cô
"Xong chưa? Xong rồi thì về nhà nào!"
Cô thấy sợ, liền thẳng tay ném cái điện thoại về phía hắn, hắn phản xạ nhanh đưa tay ra bắt. Trong lúc đó cô đã quay đít bỏ chạy
Hắn nhanh chân nào có để cô chạy thoát, bắt được cô, hắn vác cô trên vai
Cô thấy xấu hổ cực kì, đến chỗ đông người họ cứ chỉ chỉ trỏ trỏ làm cô ngại muốn chết, lấy chân đạp vào người hắn, tay đập mạnh vào lưng hắn, đạp chẳng may vào chỗ ấy làm hắn rít lên một hơi
"Thả tôi xuống, tôi tự đi được!"
"Nằm im! em còn đạp nữa sau này không còn giống để phối đâu!"
Hắn vừa nói tay vừa tát đen đét vào mông cô như đang dạy dỗ đứa trẻ hư
"Aaa..."
"Mẹ ơi chị kia bị bố đánh kìa!"
Một em bé đi đường chỉ vào cô và hắn mà nói
Mặt cô vì xấu hổ mà đỏ bừng, còn mặt hắn thì phải như cái đít nồi, đen hơn chữ đen. Ai bảo đứa bé kia gọi hắn là bố cô chứ
Về đến biệt thự, hắn ném cô lên ghế salon, cô co rúm lại một chỗ, ánh mắt phòng bị nhìn hắn
"Chú muốn làm gì?"
"LÀM TÌNH!"
Hắn trả lời không chút do dự, câu nói làm cô rùng mình
"Này nhá, tôi mới có 19 tuổi thôi đấy!"
"Vậy mai đi đăng ký kết hôn là LÀM được chứ gì?
Tôi và em đều đủ tuổi hết rồi!"
Hắn chống tay vào hông, hai con mắt như nhìn xuống cô như nhìn con thỏ con sợ hãi
"Chú bao nhiêu tuổi?"
Cô hất hàm hỏi lại
"35"
"What? Già thế!!!"
"Cái gì cơ, em nói tôi già á? Muốn thử sức mạnh của tôi không? Yên tâm, tuổi tác chỉ là cái mác, huynh đệ tôi còn rất sung sức, đảm bảo làm em sướng!"
Hắn làm điệu bộ đưa tay cởi cúc áo, cô hoảng hốt xua tay, lắc đầu
"Không cần đâu, tôi biết chú khoẻ rồi!!!!"
"Thôi được rồi!"\( Thở dài \)
Nói xong, hắn quay lưng bỏ đi
"Chú đi đâu đấy?"\_cô gọi hắn
"Không được LÀM TÌNH thì đi LÀM THỊT chứ còn đi đâu!!!"
"...."
\_\_\_\_\_Còn ai muốn hít tiếp ko, addf me nhá\_\_\_\_
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.