Chương 26: Kẻ tham vọng
Bạch Vũ Mịch
22/03/2024
Mấy tên đó được bắt về, sau mấy tiếng đồng hồ trả tấn thì cũng chịu khai, thì ra do có người đứng sau mua chuộc chống lưng cho bọn chúng, bọn chúng không biết rõ danh tính thực sự của người này.
" Vậy là có kẻ muốn phá hoại Hoàng Phù? "
Ba người nhìn nhau ngầm hiểu ra vấn đề, xem ra chuyện này với chuyện lần trước với tên Võ Tuấn có liên quan, có khi người đứng sau đại khiến Võ Tuấn chính là kẻ xíu gục mấy tên đàn em làm phản quy tắc.
" Đi giải Võ Tuấn lên đây "
Hoàng Cẩn Đình muốn tự mình điều tra ra kẻ chủ mưu, Tư Hào quay lưng đi bắt người lên, qua một lúc anh ta hớt hãi chạy vào.
" Không xong rồi đại ca, Võ Tuấn trốn thoát rồi còn khiến mấy người anh em bị thương nữa, em đã cho mấy đứa đưa họ đến bệnh viện rồi, nhìn vào hiện trường em nghĩ chắc chắn là do bên kia nhúng tay vào. "
Cẩn Đình và Kinh Văn đều kinh ngạc tròn mắt lên, anh nhíu mày gương mặt trở nên tức giận, là do anh sơ ý để bọn chúng cứu người đi còn hại đến mấy anh em vô tội.
" Cậu và Văn đi bệnh viện coi lo cho mấy anh em trước đi, việc còn lại để anh lo. "
" Vậy tụi em đi đến bệnh viện nhé, anh gọi cho anh Huy đi anh ấy còn chưa biết chuyện này. "
" Được rồi đi đi. "
…
Trong một căn biệt thự cổ, Võ Tuấn được đưa đến trước mặt của một người đàn ông.
Người đàn ông ngồi trên ghế gỗ, trên người mặc một bộ đồ ngủ đơn giản, dựa lưng vào ghế làn khói từ điếu thuốc tỏa ra làm bầu không khí có chút cay nồng.
Võ Tuấn nhìn thấy hắn ta liền cúi đầu quỳ lạy, bộ dạng hắn bây giờ rất thảm khắp cơ thể đầy những vết thương đó bị trả tấn, mặt mày bị đánh sưng đến cả răng cũng bị nhổ mất mấy cái.
" Lão đại xin anh hãy giúp tôi, giúp tôi trả thù Hoàng Cẩn Đình, tên khốn kiếp làm tôi ra nông nổi này, hắn muốn mọi từ miệng tôi thông tin của anh nhưng tôi không nói, tôi rất kín miệng tôi sẽ không bao giờ phản bội anh. "
Hắn ta rủ mắt xuống nhìn Võ Tuấn nhẹ nhàng đặt điếu thuốc trên tay xuống bàn, hắn khẽ cong khoé môi đánh giá kẻ đang quỳ trước mặt.
" Nhìn bộ dạng thảm hại như vậy trông xấu thật, hai người đưa vào trong chữa trị đi. "
Võ Tuấn bị hại người lôi đi vào trong, một người đàn ông thân cao gầy mặt vest bước vào đưa tập hồ sơ vào tay của hắn ta.
" Cậu hai đây là những gì tôi chụp được khi theo dõi họ. "
Cậu hai chỉ là tên gọi mà hắn cho phép người dưới xưng với mình, còn tên thật của hắn ta Bùi Hữu Sang.
Hắn xem những thương tin về và băng đảng xã hội đen ngầm trên, thông tin về ba tổ chức đều có trong những tài liệu này.
Cái gì mà khối tam giác ngầm công chính chứ? Hắn ta sẽ lật đổ tất cả, không có trên một ngọn núi ba con hổ lớn, chỉ nên có một con sư tử xưng bá cả khu rừng.
…
Lê Đức Huy đã về đến, anh ta đi lên phòng gặp Hoàng Cẩn Đình.
" Thế nào đã phát hiện ra gì chưa? "
Anh lên tiếng hỏi, Đức Huy đi tới ngồi xuống bên cạnh anh rồi nói.
" Đúng như anh dự đoán, có kẻ muốn nhắm tới ba bên chúng ta, em còn phát giác ra có người luôn theo dõi chúng ta nữa. "
Hoàng Cẩn Đình nét mặt không thấy đổi, anh lính cảm không sai, xem ra anh phải gặp 2 người kia bàn bạc mới được, có kẻ muốn diệt tam giác ngầm bọn anh.
" Cậu đi liên lạc hẹn gặp mặt Diệp Nghị và Đặng Tần Nhiên đi, tôi cảm thấy sắp tớ sẽ xảy ra một trận đổ máu lớn đấy. "
Đức Huy gật đầu hiểu ý, cậu ta rời đi ngay lập tức.
Hoàng Cẩn Đình đang suy tư thì nghe tiếng chuông điện thoại.
Người gọi đến là Đường Đường.
Anh nhấc máy nghe
" Chú nghe đây, em nhớ chú rồi đúng không? "
Vân Đường ngồi tại căn tin ăn trưa, cô vốn định ăn nhưng vừa cầm đũa thì nhớ tới ông chú cô lo lắng anh lại bỏ bữa trưa không ăn nên gọi nhắc nhở anh.
" Chú nói gì thế, trưa rồi đó chú đã ăn trưa chưa? "
" Chú chưa ăn, tại vì xảy ra một số chuyện rắc rối nên chú quên bén mất. "
" Đấy em đoán đúng mà chú lại như thế nữa, đi ăn ngày lập tức cho em. Không được nhịn đói, chú lớn rồi đó cứ phải để em nhắc hoài sao! "
Anh nhẹ cười, giọng cô lúc mắng người nghe hay thế nhỉ, được cô bé quan tâm anh cảm rất hạnh phúc.
" Chú sẽ đi ăn liền đây, tiểu công chúa không được giận chú đâu nhé. "
" Ừm nhớ ăn đấy nhé. "
" Ừ, mà Đường Đường hiện tại Hoàng Phù xảy ra một chút rắc rối, nên mấy ngày tới chú sẽ không về. Em ở nhà ngoan nhé, đi đâu cũng phải cẩn thận thấy có người lạ đi theo là chạy liền nhé, phải nhớ cầm điện thoại trên tay, như vậy nếu có xảy ra chuyện gì thì chú cũng sẽ tìm được em. "
Anh không phải lo lắng không đâu, chắc chắn bên kia đã biết quan hệ của cô và anh rồi, anh nghĩ họ sẽ ra tay với cô bất cứ lúc nào. Anh phải nhanh chóng tìm ra kẻ đứng sau thật sự, bắt hắn thậm chí là giết hắn nghe vậy mới đảm bảo an toàn của mọi người.
" Chú nói như vậy là sao đã xảy ra chuyện gì à? Chú nói cho em biết được không? "
" Chuyện này tạm thời không nói cho em được, em không nên dính vào. Nghe chú em phải đảm bảo an toàn cho bản thân, chú sẽ cho người bảo vệ em. "
Vân Đường biết chắc sẽ ảnh sẽ không nói cho mình biết chuyện gì mà, ông chú là đang lo sẽ liên lụy đến cô sao? Hoàng Cẩn Đình chú ngốc thật cho dù em không muốn dính tới, thì cũng sẽ bị kéo vào mà thôi, không được coi phải đẩy nhanh hành động mới được.
" Vậy là có kẻ muốn phá hoại Hoàng Phù? "
Ba người nhìn nhau ngầm hiểu ra vấn đề, xem ra chuyện này với chuyện lần trước với tên Võ Tuấn có liên quan, có khi người đứng sau đại khiến Võ Tuấn chính là kẻ xíu gục mấy tên đàn em làm phản quy tắc.
" Đi giải Võ Tuấn lên đây "
Hoàng Cẩn Đình muốn tự mình điều tra ra kẻ chủ mưu, Tư Hào quay lưng đi bắt người lên, qua một lúc anh ta hớt hãi chạy vào.
" Không xong rồi đại ca, Võ Tuấn trốn thoát rồi còn khiến mấy người anh em bị thương nữa, em đã cho mấy đứa đưa họ đến bệnh viện rồi, nhìn vào hiện trường em nghĩ chắc chắn là do bên kia nhúng tay vào. "
Cẩn Đình và Kinh Văn đều kinh ngạc tròn mắt lên, anh nhíu mày gương mặt trở nên tức giận, là do anh sơ ý để bọn chúng cứu người đi còn hại đến mấy anh em vô tội.
" Cậu và Văn đi bệnh viện coi lo cho mấy anh em trước đi, việc còn lại để anh lo. "
" Vậy tụi em đi đến bệnh viện nhé, anh gọi cho anh Huy đi anh ấy còn chưa biết chuyện này. "
" Được rồi đi đi. "
…
Trong một căn biệt thự cổ, Võ Tuấn được đưa đến trước mặt của một người đàn ông.
Người đàn ông ngồi trên ghế gỗ, trên người mặc một bộ đồ ngủ đơn giản, dựa lưng vào ghế làn khói từ điếu thuốc tỏa ra làm bầu không khí có chút cay nồng.
Võ Tuấn nhìn thấy hắn ta liền cúi đầu quỳ lạy, bộ dạng hắn bây giờ rất thảm khắp cơ thể đầy những vết thương đó bị trả tấn, mặt mày bị đánh sưng đến cả răng cũng bị nhổ mất mấy cái.
" Lão đại xin anh hãy giúp tôi, giúp tôi trả thù Hoàng Cẩn Đình, tên khốn kiếp làm tôi ra nông nổi này, hắn muốn mọi từ miệng tôi thông tin của anh nhưng tôi không nói, tôi rất kín miệng tôi sẽ không bao giờ phản bội anh. "
Hắn ta rủ mắt xuống nhìn Võ Tuấn nhẹ nhàng đặt điếu thuốc trên tay xuống bàn, hắn khẽ cong khoé môi đánh giá kẻ đang quỳ trước mặt.
" Nhìn bộ dạng thảm hại như vậy trông xấu thật, hai người đưa vào trong chữa trị đi. "
Võ Tuấn bị hại người lôi đi vào trong, một người đàn ông thân cao gầy mặt vest bước vào đưa tập hồ sơ vào tay của hắn ta.
" Cậu hai đây là những gì tôi chụp được khi theo dõi họ. "
Cậu hai chỉ là tên gọi mà hắn cho phép người dưới xưng với mình, còn tên thật của hắn ta Bùi Hữu Sang.
Hắn xem những thương tin về và băng đảng xã hội đen ngầm trên, thông tin về ba tổ chức đều có trong những tài liệu này.
Cái gì mà khối tam giác ngầm công chính chứ? Hắn ta sẽ lật đổ tất cả, không có trên một ngọn núi ba con hổ lớn, chỉ nên có một con sư tử xưng bá cả khu rừng.
…
Lê Đức Huy đã về đến, anh ta đi lên phòng gặp Hoàng Cẩn Đình.
" Thế nào đã phát hiện ra gì chưa? "
Anh lên tiếng hỏi, Đức Huy đi tới ngồi xuống bên cạnh anh rồi nói.
" Đúng như anh dự đoán, có kẻ muốn nhắm tới ba bên chúng ta, em còn phát giác ra có người luôn theo dõi chúng ta nữa. "
Hoàng Cẩn Đình nét mặt không thấy đổi, anh lính cảm không sai, xem ra anh phải gặp 2 người kia bàn bạc mới được, có kẻ muốn diệt tam giác ngầm bọn anh.
" Cậu đi liên lạc hẹn gặp mặt Diệp Nghị và Đặng Tần Nhiên đi, tôi cảm thấy sắp tớ sẽ xảy ra một trận đổ máu lớn đấy. "
Đức Huy gật đầu hiểu ý, cậu ta rời đi ngay lập tức.
Hoàng Cẩn Đình đang suy tư thì nghe tiếng chuông điện thoại.
Người gọi đến là Đường Đường.
Anh nhấc máy nghe
" Chú nghe đây, em nhớ chú rồi đúng không? "
Vân Đường ngồi tại căn tin ăn trưa, cô vốn định ăn nhưng vừa cầm đũa thì nhớ tới ông chú cô lo lắng anh lại bỏ bữa trưa không ăn nên gọi nhắc nhở anh.
" Chú nói gì thế, trưa rồi đó chú đã ăn trưa chưa? "
" Chú chưa ăn, tại vì xảy ra một số chuyện rắc rối nên chú quên bén mất. "
" Đấy em đoán đúng mà chú lại như thế nữa, đi ăn ngày lập tức cho em. Không được nhịn đói, chú lớn rồi đó cứ phải để em nhắc hoài sao! "
Anh nhẹ cười, giọng cô lúc mắng người nghe hay thế nhỉ, được cô bé quan tâm anh cảm rất hạnh phúc.
" Chú sẽ đi ăn liền đây, tiểu công chúa không được giận chú đâu nhé. "
" Ừm nhớ ăn đấy nhé. "
" Ừ, mà Đường Đường hiện tại Hoàng Phù xảy ra một chút rắc rối, nên mấy ngày tới chú sẽ không về. Em ở nhà ngoan nhé, đi đâu cũng phải cẩn thận thấy có người lạ đi theo là chạy liền nhé, phải nhớ cầm điện thoại trên tay, như vậy nếu có xảy ra chuyện gì thì chú cũng sẽ tìm được em. "
Anh không phải lo lắng không đâu, chắc chắn bên kia đã biết quan hệ của cô và anh rồi, anh nghĩ họ sẽ ra tay với cô bất cứ lúc nào. Anh phải nhanh chóng tìm ra kẻ đứng sau thật sự, bắt hắn thậm chí là giết hắn nghe vậy mới đảm bảo an toàn của mọi người.
" Chú nói như vậy là sao đã xảy ra chuyện gì à? Chú nói cho em biết được không? "
" Chuyện này tạm thời không nói cho em được, em không nên dính vào. Nghe chú em phải đảm bảo an toàn cho bản thân, chú sẽ cho người bảo vệ em. "
Vân Đường biết chắc sẽ ảnh sẽ không nói cho mình biết chuyện gì mà, ông chú là đang lo sẽ liên lụy đến cô sao? Hoàng Cẩn Đình chú ngốc thật cho dù em không muốn dính tới, thì cũng sẽ bị kéo vào mà thôi, không được coi phải đẩy nhanh hành động mới được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.