Chương 10: Từ bỏ chú tha cho em
Bạch Vũ Mịch
22/03/2024
Qua mấy phút nhìn thấy sắc mặt của Đường Đường khá hơn cảm nhận có thể đi vào, Hoàng Cẩn Đình giữ lấy hai bắp đùi trắng mịn của cô nâng lên một chút, rồi từ từ động thân. Vật nam tính thô cứng từng chút động kéo ra rồi lại tiến vào.
" Ưm~ "
" Còn đau không? "
Anh lên tiếng hỏi để ý từng biểu cảm nhỏ trên gương mặt của cô, Vân Đường đỏ mặt trong ánh mắt có chứa sự ngại ngùng của một thiếu nữ.
Cô nhỏ nhẹ trả lời, lần đầu tiên cô nếm trải cảm xúc này cho nên cô còn chưa quen lắm.
" Ừm không sao! Chú động đi em chịu được. "
" Đường Đường không cần sợ, bây giờ em đã là người phụ nữ của chú rồi, tất cả những gì của chú đều cho em hết. "
Anh hôn lên hai gò má đo đỏ của Đường Đường, cô mỉm cười ôm lấy gương mặt của anh chủ động hôn anh.
Cô bây giờ không sợ hãi nữa, có anh bên cạnh cô cảm thấy rất an toàn. Vân Đường biết rõ tình cảm của anh dành cho mình như thế nào. Cô sẽ cố gắng mở lòng yêu thương anh, sau khi trả thù kẻ ác cô và anh cùng những người thân có thể yên bình bên nhau rồi.
" Chú là của em, sau này chỉ cho phép chú nhìn em yêu em, không được nhìn người phụ nữ khác. "
" Được! Chú hứa chỉ nhìn mình em yêu em hôn em ăn em! "
Vân Đường vui vẻ cong môi mỉm cười, anh động thân dưới nhích mông hai tay giữ eo cô, đẩy hông đâm thúc tới liên tục, nhịp độ càng lúc càng nhanh càng mạnh.
Vân Đường dần dần mất đi cảm giác đau rát khoái cảm sung sướng càng lấn át, tiếng rên rỉ thoát ra từ miệng nhỏ không ngừng.
" Ưm...a..ưm..từ từ nhanh quá! Cẩn Đình chú...chú...chú..a...ư...chậm chậm thôi.."
" Chú ơi! Chú..Cẩn Đình vú ngứa...ư...mạnh quá...lạ quá.."
" Ngứa sao chỗ nào? " Anh đưa tay chạm lên bụng phẳng hỏi, rồi đưa lên cầm trọn vú trắng múp cố ý hạ giọng trêu đùa cô.
" Chỗ này hay là chỗ này? "
" Ưm~ Chỗ đó...vú nhỏ muốn! "
" Hửmh? Muốn gì? Nói chú nghe chú sẽ nghe em. "
Vân Đường hai vú cảm thấy vừa ngứa vừa căng lên, cô muốn anh chạm vào nó, muốn được anh xoa bóp.
" Chú chạm nó, mạnh vào! "
Anh mỉm cười tuân lệnh bảo bối, hai tay chộp lấy hai trái vú sữa trắng hồng mềm mại, xoa nắn nó đủ loại hình dạng.
Sau đó anh hạ người xuống dùng miệng hôn lên cả hai bên, nhẹ nhàng ăn nhũ hoa vào trong miệng, dùng lưỡi liếm láp chơi vui vẻ.
" Ưm...chú ơi...chú ơi! "
Vú bự được anh cắn mút, huyệt nhỏ bị anh đâm thúc liên tục, cơ thể cô như bị ngâm rượu mà lã lời lâng lâng.
Hoàng Cẩn Đình buông tha cho hai đồi núi trắng, nhắm ngay miệng cô mà hôn lấy, anh đưa lưỡi vào trong hàm miệng. Chiếc lưỡi to nóng câu lấy chiếc lưỡi nhỏ non nót của Đường Đường.
Tiếng giao lưỡi phát ra rõ chụt chụt khắp căn phòng, hai mắt cô mê li bị anh thao túng mà động lưỡi theo anh.
" A...miệng em thật ngọt...lưỡi nhỏ thật ngọt...nào lè lưỡi ra "
Đường Đường ngoan ngoãn nghe lời duổi lưỡi ra mặc dù lưỡi đang rất tê mõi, nhưng cô giống như bị anh thôi miên, không kháng cự được ý muốn của anh.
Hoàng Cẩn Đình khóe mắt hài lòng tiếp tục nút lưỡi nhỏ, trao đổi nướt bọt, hôn hai cánh môi đã có chút sưng của cô. Đến khi tách ra giữa hai miệng còn mang theo dây kéo nước bọt, cảnh tưởng vừa ướt át vừa dâ.m mĩ.
" Bảo bối chú ra bên trong em nhé? "
Anh hôn lên hai bên má của cô dịu dàng lên tiếng hỏi, cô tròn mắt không muốn cô sợ nếu ra bên trong cô sẽ mang thai.
Nếu cô mang thai lỡ trong lúc cô trả thù có nguy hiểm thì sao? Ít nhất khi cô tống Lưu Trì Thành với Giang Thanh vào tù, tính sổ với Trương Khâm Từ đã. Khi đó cô mới an tâm bên anh, kết hôn rồi sinh bảo bảo cho anh.
" Không thể...sẽ mang thai...em chưa muốn mang thai...chú ra ngoài! "
Anh mỉm cười hôn lên cái miệng nhỏ nhắn, thì ra bảo bối chưa muốn có thai, anh tôn trọng ý muốn của cô.
" Sẽ không mang thai, chú đã thắt ống dẫn tinh rồi có ra bên trong cũng không mang thai được. "
Cô ngạc nhiên tròn mắt nhìn anh, anh đã thắt ống dẫn tinh rồi ư? Sao anh lại thắt nó?
" Chú thật sự đã thắt rồi sao? Vì sao? "
" Vì tránh một số âm mưu không tốt, cũng vì chú muốn. Thật ra trước hôm qua khi em chưa chấp nhận tình cảm với chú mở lòng với chú. Thì chú định cả đời này sẽ không kết hôn, chú còn tính tới chuyện nhận con nuôi, nên thắt nó đi là chuyện bình thường."
Cô chớp chớp mắt đưa hai tay lên chạm vào hai bên mặt anh, nhẹ nhàng xoa xoa.
" Ưm~ Chú! "
Anh bất ngờ đâm mạnh vào trong cô giật mình ôm lấy cổ anh, anh kéo cô lên với tư thế ngồi, hai tay ôm lấy eo nhỏ di chuyển.
" Bảo bối em tự động đi "
" Hừ chú xấu xa...a..nó sâu sâu quá..ô..."
Cô mắng anh là thế nhưng thân thể lại trung thực theo ý muốn mà di chuyển, cô ôm cổ anh nâng hông mình lên, theo nhịp mà lên xuống liên tục.
Hoàng Cẩn Đình thoải mái hai tay bắt lấy hai trái vú múp nhào nặn đủ kiểu, miệng không ngừng hôn liếm vành tai, cần cổ của cô.
" A ư...em mỏi...chú...chú! "
Vân Đường rên rỉ nép đầu xuống vai anh thở hổn hễn, Hoàng Cẩn Đình dịu dàng ôm lấy mông cô, Đường Đường mệt thì để anh làm. Cả người cô bị giã vào liên tục, với tư thế này vật nam tính của anh mỗi lần sau là lại đâm sâu vào bên trong hoa tâm của cô.
Cô run rẩy vừa có chút sợ vừa sung sướng rên rỉ.
" Cục cưng em xem nước chảy ra niệm rồi kìa, Đường Đường thì ra là thiếu thao, trời sinh là để chú làm. "
" Chú...chú...mạnh quá...sâu quá...em sẽ ra mất...ô...từ từ...sẽ rách mất...a..."
" Chưa đâu sẽ không sao, vật nhỏ vẫn còn rất khít từ từ em sẽ quen với cái của chú thôi. Đường Đường! Đường Đường! "
Anh gọi tên cô hai tay mạnh mẽ giữ mông tròn, nâng lên hạ xuống mạnh mẽ càng lúc càng như chạy nước rút. Liên tục mấy chục cái thân nam tính nóng lên, cứng căng như thân sắt, giật giật liên hồi đi vào tận hoa tâm rồi phun trào.
" Aaa...em ra...ra...aa.."
" Chú cũng ra đây....bé con! "
Dịch nam tính tràn ra khắp động nhỏ, chảy ra cả bên ngoài anh rút vật nam tính của mình ra, trên thân dính đầy hỗn hộp hai dịch thủy của hai người.
Thân vật vừa mới mềm chưa được 30 giây liền cứng lên, dựng thẳng hiên ngang như thân cây sành sỏi.
Lâm Vân Đường trố mắt lên nhìn nó, mới lên đỉnh mà sao lại nhanh như vậy đã cứng? Động nhỏ cô nhịn không được mà truyền lên cảm giác hơi đau rát.
Hoàng Cẩn Định nhếch môi, chưa kịp để cô hé lời đã đem người cô lật lại. Chỉnh tư thế nằm sấp đem hông cô nâng lên, mông tròn mềm mịn kéo sát lại người anh.
" Từ từ....a...chú....tư thế này...em...xấu hổ...đừng nhìn đừng nhìn mà. "
" Chú muốn nhìn, bé cưng em xem tư thế này nhìn rất đẹp Đường Đường của chú mỗi chỗ đều đẹp "
Eo nhỏ được ôm lấy anh nắc hông dùng lực đem vật nam tính đâm thúc, âm thanh va chạm giữa hai nơi nhạy cảm nam nữ vang lên, kèm theo tiếng nước nhớp nháp ướt át.
" A a a từ từ...hô ô...sâu quá.. trướng quá Đình! Đình nhẹ nhẹ thôi...a...a a! "
Vân Đường cong lưng qua ánh sáng lập lòe, lộ rõ đường sống lưng quyến rũ, khiến anh nhịn không được mà cúi xuống đặt từ cái hôn dịu dàng.
" A..ư...ưm..hô chậm thôi...sắp rách...chú chú"
" Rõ ràng là cơ thể rất muốn, em xem huyệt nhỏ rất chặt không cho chú đi ra này! "
" Không có...chú..Cẩn Đình em mỏi...hu..hu..em muốn chú ôm. "
Vân Đường rơm rớm nước mắt giọng ấm ức mè nheo, cơ thể cô giống như anh nói cảm giác sung sướng. Ham muốn ngày càng lấn át lý trí, lưng cảm thấy có chút mỏi, cô muốn nhìn thấy mặt anh muốn anh ôm.
Anh nâng người cô lên đổi tư thế ôm lấy cô nằm xuống, dịu dàng hôn lên khóe mắt đang rỉ nước của cô.
" Cục cưng không khóc chú ôm chú ôm em, ngoan chú thương! "
Vân Đường được dỗ dành liền mềm nhũn trái tim, giọng điệu anh ôn nhu thâm tình dỗ dành cô làm cô được sủng mà ngọt tâm.
" Em muốn chú hôn em. " Cô chu môi lên chủ động cầu anh nụ hôn, Hoàng Cẩn Đình rủ mắt cưng chiều cúi đầu nhắm ngay cách môi mềm mà hôn.
" Đường Đường thật ngọt! "
" Ưm...sướng....ô...hô...em sướng...aa..á.. chú ơi chậm thôi...! "
Không biết qua bao lâu chỉ thấy ngoài trời mặt trăng vẫn còn sáng trưng, mấy ngôi sao đã hạ xuống đâu mất chỉ còn ít ỏi vài ngôi sao. Trong căn phòng lập lòe ánh đèn ngủ màu vàng, hai cơ thể đang dính sát nhau va chạm mãnh liệt.
" Sắp chết...a a...ô...hu hu...chú xấu xa...em mệt..mệt quá... trướng...sâu quá...a...chạm tới đó rồi...ô...hu hu tha cho em."
Vân Đường bị anh đem bế lên đứng giữa phòng, nam căn thô to không ngừng đi ra đi vào bên trong động nhỏ ngập nước. Những giọt nước từ giữa hai nơi không ngừng nhỏ xuống nền nhà, cô gái nhỏ cả người vô lực chỉ biết rên rỉ ngắt quảng theo bản năng của mình.
" Ư~ Từ bỏ...chú...tha cho em...Đình...em mệt hô từ bỏ không muốn...muốn ngủ.."
" Ngoan một lần cuối chú sắp đỉnh rồi sẽ nhanh thôi, Đường Đường ngoan quay mặt ra để chú hôn. "
Cô hừ hừ vài tiếng rồi quay mặt lại để cho anh hôn, nói là hôn nhưng đúng ra là chơi đùa lưỡi, cô bị anh hôn lưỡi đến bất lực chịu thua rồi.
Cô hối hận rồi do cô chọc phải lửa là cô tự khơi mào câu anh, bây giờ cô muốn khóc cũng khóc không ra.
" Nói chú biết chú làm em có sướng không? Bảo bối thích chú làm bên trong em không? "
Cô hiện tại đang chống hai tay lên tường, mông nhỏ bị anh kéo ra đem nam căn của mình không ngừng đâm vào. Mỗi cú nhấp hông, thúc hông đều khiến cô rên rỉ không chịu nổi.
Lần thứ 4 anh đã làm đến lần thứ tư, không biết bao nhiêu tư thế rồi cô chả nhớ rõ cô mệt quá muốn ngủ.
" Đình! Đình...từ bỏ...chú ơi chú không thương em...hu hu...ưm a..a..a...em mỏi muốn ngủ! "
" Chú sao lại không thương em chứ, cơ thể em rất thành thật, nhìn xem hông em tự di chuyển kìa, động nhỏ vẫn còn chặt như vậy! "
" Rõ ràng là em rất thích, em thích chú làm em đúng không? "
Anh cắn nhẹ tai cô rồi liếm láp, cô run rẩy hai mắt sắp mở không lên: " Dạ...hu hu..em thích em thích chú làm...chú tha cho em...muốn ngủ! "
" Bé ngoan! Sắp tới em nhận lấy! "
Anh luân thân liên tục vừa nhanh vừa mạnh hơn lúc trước, ôm lấy hông cô nghiêng đầu hôn lấy môi cô, đem lưỡi cô mút lấy.
Hai mắt cô trợn tròn, Vân Đường cảm nhận được dòng nước đặc đang xã như súng liên phanh vào bên trong cô, cô cũng tới rồi nước cũng phun a...
" Ưm~ "
" Còn đau không? "
Anh lên tiếng hỏi để ý từng biểu cảm nhỏ trên gương mặt của cô, Vân Đường đỏ mặt trong ánh mắt có chứa sự ngại ngùng của một thiếu nữ.
Cô nhỏ nhẹ trả lời, lần đầu tiên cô nếm trải cảm xúc này cho nên cô còn chưa quen lắm.
" Ừm không sao! Chú động đi em chịu được. "
" Đường Đường không cần sợ, bây giờ em đã là người phụ nữ của chú rồi, tất cả những gì của chú đều cho em hết. "
Anh hôn lên hai gò má đo đỏ của Đường Đường, cô mỉm cười ôm lấy gương mặt của anh chủ động hôn anh.
Cô bây giờ không sợ hãi nữa, có anh bên cạnh cô cảm thấy rất an toàn. Vân Đường biết rõ tình cảm của anh dành cho mình như thế nào. Cô sẽ cố gắng mở lòng yêu thương anh, sau khi trả thù kẻ ác cô và anh cùng những người thân có thể yên bình bên nhau rồi.
" Chú là của em, sau này chỉ cho phép chú nhìn em yêu em, không được nhìn người phụ nữ khác. "
" Được! Chú hứa chỉ nhìn mình em yêu em hôn em ăn em! "
Vân Đường vui vẻ cong môi mỉm cười, anh động thân dưới nhích mông hai tay giữ eo cô, đẩy hông đâm thúc tới liên tục, nhịp độ càng lúc càng nhanh càng mạnh.
Vân Đường dần dần mất đi cảm giác đau rát khoái cảm sung sướng càng lấn át, tiếng rên rỉ thoát ra từ miệng nhỏ không ngừng.
" Ưm...a..ưm..từ từ nhanh quá! Cẩn Đình chú...chú...chú..a...ư...chậm chậm thôi.."
" Chú ơi! Chú..Cẩn Đình vú ngứa...ư...mạnh quá...lạ quá.."
" Ngứa sao chỗ nào? " Anh đưa tay chạm lên bụng phẳng hỏi, rồi đưa lên cầm trọn vú trắng múp cố ý hạ giọng trêu đùa cô.
" Chỗ này hay là chỗ này? "
" Ưm~ Chỗ đó...vú nhỏ muốn! "
" Hửmh? Muốn gì? Nói chú nghe chú sẽ nghe em. "
Vân Đường hai vú cảm thấy vừa ngứa vừa căng lên, cô muốn anh chạm vào nó, muốn được anh xoa bóp.
" Chú chạm nó, mạnh vào! "
Anh mỉm cười tuân lệnh bảo bối, hai tay chộp lấy hai trái vú sữa trắng hồng mềm mại, xoa nắn nó đủ loại hình dạng.
Sau đó anh hạ người xuống dùng miệng hôn lên cả hai bên, nhẹ nhàng ăn nhũ hoa vào trong miệng, dùng lưỡi liếm láp chơi vui vẻ.
" Ưm...chú ơi...chú ơi! "
Vú bự được anh cắn mút, huyệt nhỏ bị anh đâm thúc liên tục, cơ thể cô như bị ngâm rượu mà lã lời lâng lâng.
Hoàng Cẩn Đình buông tha cho hai đồi núi trắng, nhắm ngay miệng cô mà hôn lấy, anh đưa lưỡi vào trong hàm miệng. Chiếc lưỡi to nóng câu lấy chiếc lưỡi nhỏ non nót của Đường Đường.
Tiếng giao lưỡi phát ra rõ chụt chụt khắp căn phòng, hai mắt cô mê li bị anh thao túng mà động lưỡi theo anh.
" A...miệng em thật ngọt...lưỡi nhỏ thật ngọt...nào lè lưỡi ra "
Đường Đường ngoan ngoãn nghe lời duổi lưỡi ra mặc dù lưỡi đang rất tê mõi, nhưng cô giống như bị anh thôi miên, không kháng cự được ý muốn của anh.
Hoàng Cẩn Đình khóe mắt hài lòng tiếp tục nút lưỡi nhỏ, trao đổi nướt bọt, hôn hai cánh môi đã có chút sưng của cô. Đến khi tách ra giữa hai miệng còn mang theo dây kéo nước bọt, cảnh tưởng vừa ướt át vừa dâ.m mĩ.
" Bảo bối chú ra bên trong em nhé? "
Anh hôn lên hai bên má của cô dịu dàng lên tiếng hỏi, cô tròn mắt không muốn cô sợ nếu ra bên trong cô sẽ mang thai.
Nếu cô mang thai lỡ trong lúc cô trả thù có nguy hiểm thì sao? Ít nhất khi cô tống Lưu Trì Thành với Giang Thanh vào tù, tính sổ với Trương Khâm Từ đã. Khi đó cô mới an tâm bên anh, kết hôn rồi sinh bảo bảo cho anh.
" Không thể...sẽ mang thai...em chưa muốn mang thai...chú ra ngoài! "
Anh mỉm cười hôn lên cái miệng nhỏ nhắn, thì ra bảo bối chưa muốn có thai, anh tôn trọng ý muốn của cô.
" Sẽ không mang thai, chú đã thắt ống dẫn tinh rồi có ra bên trong cũng không mang thai được. "
Cô ngạc nhiên tròn mắt nhìn anh, anh đã thắt ống dẫn tinh rồi ư? Sao anh lại thắt nó?
" Chú thật sự đã thắt rồi sao? Vì sao? "
" Vì tránh một số âm mưu không tốt, cũng vì chú muốn. Thật ra trước hôm qua khi em chưa chấp nhận tình cảm với chú mở lòng với chú. Thì chú định cả đời này sẽ không kết hôn, chú còn tính tới chuyện nhận con nuôi, nên thắt nó đi là chuyện bình thường."
Cô chớp chớp mắt đưa hai tay lên chạm vào hai bên mặt anh, nhẹ nhàng xoa xoa.
" Ưm~ Chú! "
Anh bất ngờ đâm mạnh vào trong cô giật mình ôm lấy cổ anh, anh kéo cô lên với tư thế ngồi, hai tay ôm lấy eo nhỏ di chuyển.
" Bảo bối em tự động đi "
" Hừ chú xấu xa...a..nó sâu sâu quá..ô..."
Cô mắng anh là thế nhưng thân thể lại trung thực theo ý muốn mà di chuyển, cô ôm cổ anh nâng hông mình lên, theo nhịp mà lên xuống liên tục.
Hoàng Cẩn Đình thoải mái hai tay bắt lấy hai trái vú múp nhào nặn đủ kiểu, miệng không ngừng hôn liếm vành tai, cần cổ của cô.
" A ư...em mỏi...chú...chú! "
Vân Đường rên rỉ nép đầu xuống vai anh thở hổn hễn, Hoàng Cẩn Đình dịu dàng ôm lấy mông cô, Đường Đường mệt thì để anh làm. Cả người cô bị giã vào liên tục, với tư thế này vật nam tính của anh mỗi lần sau là lại đâm sâu vào bên trong hoa tâm của cô.
Cô run rẩy vừa có chút sợ vừa sung sướng rên rỉ.
" Cục cưng em xem nước chảy ra niệm rồi kìa, Đường Đường thì ra là thiếu thao, trời sinh là để chú làm. "
" Chú...chú...mạnh quá...sâu quá...em sẽ ra mất...ô...từ từ...sẽ rách mất...a..."
" Chưa đâu sẽ không sao, vật nhỏ vẫn còn rất khít từ từ em sẽ quen với cái của chú thôi. Đường Đường! Đường Đường! "
Anh gọi tên cô hai tay mạnh mẽ giữ mông tròn, nâng lên hạ xuống mạnh mẽ càng lúc càng như chạy nước rút. Liên tục mấy chục cái thân nam tính nóng lên, cứng căng như thân sắt, giật giật liên hồi đi vào tận hoa tâm rồi phun trào.
" Aaa...em ra...ra...aa.."
" Chú cũng ra đây....bé con! "
Dịch nam tính tràn ra khắp động nhỏ, chảy ra cả bên ngoài anh rút vật nam tính của mình ra, trên thân dính đầy hỗn hộp hai dịch thủy của hai người.
Thân vật vừa mới mềm chưa được 30 giây liền cứng lên, dựng thẳng hiên ngang như thân cây sành sỏi.
Lâm Vân Đường trố mắt lên nhìn nó, mới lên đỉnh mà sao lại nhanh như vậy đã cứng? Động nhỏ cô nhịn không được mà truyền lên cảm giác hơi đau rát.
Hoàng Cẩn Định nhếch môi, chưa kịp để cô hé lời đã đem người cô lật lại. Chỉnh tư thế nằm sấp đem hông cô nâng lên, mông tròn mềm mịn kéo sát lại người anh.
" Từ từ....a...chú....tư thế này...em...xấu hổ...đừng nhìn đừng nhìn mà. "
" Chú muốn nhìn, bé cưng em xem tư thế này nhìn rất đẹp Đường Đường của chú mỗi chỗ đều đẹp "
Eo nhỏ được ôm lấy anh nắc hông dùng lực đem vật nam tính đâm thúc, âm thanh va chạm giữa hai nơi nhạy cảm nam nữ vang lên, kèm theo tiếng nước nhớp nháp ướt át.
" A a a từ từ...hô ô...sâu quá.. trướng quá Đình! Đình nhẹ nhẹ thôi...a...a a! "
Vân Đường cong lưng qua ánh sáng lập lòe, lộ rõ đường sống lưng quyến rũ, khiến anh nhịn không được mà cúi xuống đặt từ cái hôn dịu dàng.
" A..ư...ưm..hô chậm thôi...sắp rách...chú chú"
" Rõ ràng là cơ thể rất muốn, em xem huyệt nhỏ rất chặt không cho chú đi ra này! "
" Không có...chú..Cẩn Đình em mỏi...hu..hu..em muốn chú ôm. "
Vân Đường rơm rớm nước mắt giọng ấm ức mè nheo, cơ thể cô giống như anh nói cảm giác sung sướng. Ham muốn ngày càng lấn át lý trí, lưng cảm thấy có chút mỏi, cô muốn nhìn thấy mặt anh muốn anh ôm.
Anh nâng người cô lên đổi tư thế ôm lấy cô nằm xuống, dịu dàng hôn lên khóe mắt đang rỉ nước của cô.
" Cục cưng không khóc chú ôm chú ôm em, ngoan chú thương! "
Vân Đường được dỗ dành liền mềm nhũn trái tim, giọng điệu anh ôn nhu thâm tình dỗ dành cô làm cô được sủng mà ngọt tâm.
" Em muốn chú hôn em. " Cô chu môi lên chủ động cầu anh nụ hôn, Hoàng Cẩn Đình rủ mắt cưng chiều cúi đầu nhắm ngay cách môi mềm mà hôn.
" Đường Đường thật ngọt! "
" Ưm...sướng....ô...hô...em sướng...aa..á.. chú ơi chậm thôi...! "
Không biết qua bao lâu chỉ thấy ngoài trời mặt trăng vẫn còn sáng trưng, mấy ngôi sao đã hạ xuống đâu mất chỉ còn ít ỏi vài ngôi sao. Trong căn phòng lập lòe ánh đèn ngủ màu vàng, hai cơ thể đang dính sát nhau va chạm mãnh liệt.
" Sắp chết...a a...ô...hu hu...chú xấu xa...em mệt..mệt quá... trướng...sâu quá...a...chạm tới đó rồi...ô...hu hu tha cho em."
Vân Đường bị anh đem bế lên đứng giữa phòng, nam căn thô to không ngừng đi ra đi vào bên trong động nhỏ ngập nước. Những giọt nước từ giữa hai nơi không ngừng nhỏ xuống nền nhà, cô gái nhỏ cả người vô lực chỉ biết rên rỉ ngắt quảng theo bản năng của mình.
" Ư~ Từ bỏ...chú...tha cho em...Đình...em mệt hô từ bỏ không muốn...muốn ngủ.."
" Ngoan một lần cuối chú sắp đỉnh rồi sẽ nhanh thôi, Đường Đường ngoan quay mặt ra để chú hôn. "
Cô hừ hừ vài tiếng rồi quay mặt lại để cho anh hôn, nói là hôn nhưng đúng ra là chơi đùa lưỡi, cô bị anh hôn lưỡi đến bất lực chịu thua rồi.
Cô hối hận rồi do cô chọc phải lửa là cô tự khơi mào câu anh, bây giờ cô muốn khóc cũng khóc không ra.
" Nói chú biết chú làm em có sướng không? Bảo bối thích chú làm bên trong em không? "
Cô hiện tại đang chống hai tay lên tường, mông nhỏ bị anh kéo ra đem nam căn của mình không ngừng đâm vào. Mỗi cú nhấp hông, thúc hông đều khiến cô rên rỉ không chịu nổi.
Lần thứ 4 anh đã làm đến lần thứ tư, không biết bao nhiêu tư thế rồi cô chả nhớ rõ cô mệt quá muốn ngủ.
" Đình! Đình...từ bỏ...chú ơi chú không thương em...hu hu...ưm a..a..a...em mỏi muốn ngủ! "
" Chú sao lại không thương em chứ, cơ thể em rất thành thật, nhìn xem hông em tự di chuyển kìa, động nhỏ vẫn còn chặt như vậy! "
" Rõ ràng là em rất thích, em thích chú làm em đúng không? "
Anh cắn nhẹ tai cô rồi liếm láp, cô run rẩy hai mắt sắp mở không lên: " Dạ...hu hu..em thích em thích chú làm...chú tha cho em...muốn ngủ! "
" Bé ngoan! Sắp tới em nhận lấy! "
Anh luân thân liên tục vừa nhanh vừa mạnh hơn lúc trước, ôm lấy hông cô nghiêng đầu hôn lấy môi cô, đem lưỡi cô mút lấy.
Hai mắt cô trợn tròn, Vân Đường cảm nhận được dòng nước đặc đang xã như súng liên phanh vào bên trong cô, cô cũng tới rồi nước cũng phun a...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.