Chương 43: Bí mật động trời
Yên Hỏa Thành Thành
23/08/2020
Thực lực của Ẩm Huyết Ma có thể sánh ngang tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, vậy mà uy lực của mũi tên này đã trực tiếp vượt qua cả hai đại cảnh giới, đánh Ẩm Huyết Ma văng xa ra ngoài.
Thuật bắn cung lợi hại như thế này, quả thực là nghịch thiên.
Cố Thanh Sơn cố gắng lấy lại bình tĩnh, lặng lẽ kiểm tra xem linh lực tiêu hao bao nhiêu.
Cần 9/10 linh lực để bắn mũi tên này.
Không được, như vậy quá hao linh lực.
Lấy toàn bộ linh lực của Cố Thanh Sơn, công kích tối đa chỉ được một lần, sau đó bó tay toàn tập để người xâu xé.
Trên thực tế, kỹ năng bắn cung “Oanh Kích” chỉ dành cho tu sĩ ở Kim Đan kỳ và Nguyên Anh kỳ, như vậy mới có thể phát huy hết uy lực của “Oanh Kích”. Nhưng bây giờ Cố Thanh Sơn lĩnh ngộ thuật bắn cung cao cấp này quá sơm, hiển nhiên linh lực của Luyện Khí kỳ không đủ để chiến đấu lâu dài.
Công Tôn Trí ngạc nhiên nhìn Cố Thanh Sơn: "Ồ? Sao tiểu tử này có thuật bắn cung thần sầu như thế nhỉ? Hay thật." Đánh giá của Công Tôn Trí về hắn lại cao hơn một chút.
Ẩm Huyết Ma toàn thân dính đầy vết máu, gào thét dữ dội đứng lên, muốn dùng hết sức lực xông về phía trước để xé tên nhân loại đáng ghét kia thành trăm mảnh.
Có điều, mũi tên vùn vụt bay tới không ngừng, xuyên vào thân thể Ẩm Huyết Ma, tạo ra từng lỗ từng lỗ thủng khiến nó không thể tiến lên phía trước được.
Lần này, Cố Thanh Sơn không sử dụng “Oanh Kích” nữa. Kỹ thuật bắn cung của hắn đạt đến đẳng cấp cao, chỉ cần dùng chiêu thức phổ thông cũng có thể tạo thành uy lực dũng mãnh.
Đúng ra, thực lực của Cố Thanh Sơn chỉ ở Luyện Khí kỳ, căn bản không bằng Ẩm Huyết Ma. Nhưng do trước đó Ẩm Huyết Ma đã bị trận pháp gây thương tích, lại cách Cố Thanh Sơn một khoảng khá xa, chưa kể còn bị kỹ thuật bắn cung của hắn bắn cho tàn phế, tiếp theo lại bị tên bay như trút nước bắn tới ngăn cản nó tiến lên.
Năng lực chém giết cận chiến của Ẩm Huyết Ma vô cùng khủng bố, nhưng nó không khai hóa Ngũ Hành, cũng không có năng lực tấn công từ xa.
Một mũi tên mang theo lực xung kích mạnh mẽ xuyên qua thân thể, bắn đâu trúng đó, nhanh chóng để vết thương lan tràn, khiến Ẩm Huyết Ma bàng hoàng hoảng sợ.
Không xong rồi, thuật bắn cung của tên nhân loại này quá lợi hại, phải dùng toàn lực giết hắn!
Nó cuộn tròn người lại, chỉ sau một giây, thân thể của nó xuất hiện một luồng không khí lạnh lẽo âm u bay lên.
Cố Thanh Sơn nhìn thấy cảnh tượng đó, mí mắt giật giật mấy cái.
Công Tôn Trí cũng biến sắc, hai cánh tay đặt trên đĩa bát quái, vừa nhanh chóng bố trí trận pháp phòng ngự vừa lớn tiếng gọi: “Cẩn thận, nó sắp triển khai Âm Hỏa Bạo!”
Âm Hỏa Bạo là phép thuật hỗn hợp giữa âm khí Hoàng Tuyền và Hỏa Liệt của Ngũ hành, uy lực to lớn vô cùng, đủ phá một lỗ hổng trên trận pháp.
Từ lúc sinh ra cho tới bây giờ, trong cơ thể Ẩm Huyết Ma đã tích góp âm khí của Hoàng Tuyền, chỉ chờ đến một ngày cần liều mạng, nó sẽ dùng hơi tàn đổi lấy một lần công kích cuối cùng, lấy mạng triển khai phép thuật Ngũ Hành.
Âm khí Hoàng Tuyền sẽ lấy lửa làm ngòi dẫn phát huy uy lực, bạo phát nổ tung.
Loại công kích này chỉ xuất hiện khi Ẩm Huyết Ma đến giai đoạn cận kề cái chết.
Trong mấy ngày giao đấu trước, chiêu thức này khiến Công Tôn Trí vô cùng nhức đầu.
Cố Thanh Sơn nhanh tay rút ra mũi tên tẩm độc mãng xà, giương Dạ Vũ trường cung nhắm bắn.
Bách Phát Bách Trúng!
Loạn Vũ!
Năm mũi tên lướt nhanh tạo thành bóng màu xám tro, xé gió bay tới, lấy tốc độ kinh người tạo thành vòng cung lách qua hai tay đang che trước mặt của Ẩm Huyết Ma, đâm vào sau gáy của nó.
Phập!
Mũi tên đồng loạt đâm vào, phát sinh âm thanh vang dội, máu xanh thẳm từ hai bên lỗ tai của Ẩm Huyết Ma chảy ra.
Một tiếng ầm vang lên, Ẩm Huyết Ma ngã xuống đất, âm khí Hoàng Tuyền ngưng tụ trên người nó dần dần tản đi.
[Giết quái vật cao cấp: Ẩm Huyết Ma, thu được 30 điểm hồn lực, hồn lực hiện tại: 30/7.]
30 điểm hồn lực tới tay, Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút, chợt phát hiện ra mình không có kỹ năng gì cần học.
Công Tôn Trí kinh ngạc nhìn về phía Cố Thanh Sơn, khen ngợi: “Bắn giỏi lắm, tuổi còn trẻ mà nắm được kỹ thuật tuyệt diệu, chỉ cần tu vi ngươi tăng thêm nữa, muốn làm tướng quân cũng thừa sức.”
Cố Thanh Sơn giơ giơ Dạ Vũ trường cung và mũi tên tẩm độc mãng xà lên, nói: “Đều do vũ khí tốt, hơn nữa cũng nhờ trận pháp của tiền bối trợ giúp.”
Nọc độc mãng xà có hạn, dùng một thiếu một, thế nhưng trong lúc nguy cấp, Cố Thanh Sơn không thể tiết kiệm.
Công Tôn Trí lắc đầu nói: “Cậu xứng đáng mà, lúc tôi bằng tuổi cậu, tôi còn đang cầm đĩa bát quái nghiên cứu trận pháp sơ cấp đây."
Ầm!
Trên tầng mây cao, tiếng sấm nổ ầm ầm vang xa bốn phía.
Công Tôn Trí và Cố Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Ninh Nguyệt Thiền trên không trung gấp rút lùi về sau, trên thân mặc áo giáp vàng lấp lánh rực rỡ, áo choàng trắng như tuyết ở sau lưng phấp phới bay lượn không ngớt trong cơn gió to.
Cố Thanh Sơn tập trung suy nghĩ rồi hỏi: “Công Tôn tướng quân, mọi người còn cách nào khác để liên lạc với bên ngoài không?”
Công Tôn Trí nghe hắn hỏi, trong lòng có chút ngượng ngùng. Khi nãy nếu không phải do ông chậm chạp, tấm bùa truyền tin kia có thể gửi đi được rồi. Chỉ cần Thánh nhân đến, ba người sẽ không nguy hiểm tính mạng.
Bây giờ Vô Diện Cự Nhân đã tới, nó có năng lực hấp thụ linh lực, cũng sợ là không thể gửi tin tức đi.
Công Tôn Trí hơi do dự, thở dài nói: “Biện pháp duy nhất là đi đến thế giới Võ Thần, ở đó chúng ta có lập sẵn Truyền Tống trận."
Thế giới Võ Thần? Đó là cái gì?
Cố Thanh Sơn ngơ ngác nhìn đối phương, bỗng nhiên chợt nhớ ra, người hắn lạnh toát cả mồ hôi.
Thời khắc này, hình như bản thân hắn đã được Công Tôn Trí dẫn dắt, thâm nhập vào đoạn lịch sử bị thất lạc, đi chứng kiến một bí mật kinh thiên động địa.
Công Tôn Trí nói: “Có thể ngươi còn chưa biết, đó là thế giới của sự hủy diệt.”
Cố Thanh Sơn cất cao giọng nói: “Ngoại trừ thế giới này, còn có một thế giới khác?”
Ở kiếp trước, mãi đến tận ngày tận thế, hắn cũng chưa từng nghe nói đến thế giới đó.
Thế giới hiện thực khởi động trò chơi mang tên là “Ngày Tàn Của Chư Giới Game Online”. Thời gian đầu, tên gọi này gây ra nhiều tranh luận và sự quan tâm của mọi người. Mọi người ai cũng biết, trò chơi chỉ liên thông hai thế giới hiện thực với tu hành. Vẻn vẹn chỉ hai thế giới, làm sao có thể gọi là “Chư Giới” được?
Rồi sau đó, lúc mọi người đã thích ứng qua lại giữa hai thế giới, vẫn không có đáp án cho vấn đề này. Hơn thế nữa, thế cuộc ngày càng nghiêm trọng, mỗi ngày có hàng chục ngàn người chết dưới tay yêu ma quỷ quái. Dần dần, không ai rảnh tay đi bận tâm nghiên cứu vấn đề này.
Công Tôn Trí nói: “Phải, ở phía sau Ma Quân Hoàng Đình có một dòng chảy hư không hỗn loạn, hướng về thế giới bị hủy diệt kia.”
Cố Thanh Sơn nói: “Mọi người vào đó rồi à?”
Công Tôn Trí gật đầu: “Phải, trong thế giới ấy chúng tôi tìm thấy mấy chục bộ thi thể của những cường giả tuyệt thế, bước đầu xác định họ là Thần nhân ở cảnh giới Võ Đạo đỉnh phong.”
Cảnh giới Võ Đạo đỉnh phong - đó là Võ Thần!
Võ Thần chỉ tồn tại trong truyền thuyết, dù ở thế giới tu hành cũng cực kỳ hiếm thấy.
Trong Tam Thánh có một vị là Võ Thần.
Dù Cố Thanh Sơn đã quen nhìn đủ loại khủng bố trong tận thế, thời khắc này cũng không tránh khỏi có chút thẫn thờ.
Hắn tự nhủ: “Mấy chục bộ thi thể Võ Thần... Chiến lực mạnh mẽ tuyệt đối như vậy mà thế giới vẫn bị hủy diệt..."
Công Tôn Trí thở dài: “Đúng đấy, không biết tại sao, Ma vương đã sớm khóa chặt chúng ta, chắc chắn sẽ không cho phép chúng ta gặp mặt bất kỳ người nào để tiết lộ bí mật này ra ngoài.”
Ông ta nhìn Cố Thanh Sơn, cẩn thận nói: “Gặp được ngươi, hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của bọn chúng và bọn ta."
"Cơ hội sống duy nhất bây giờ là..." Công Tôn Trí vỗ vào túi Trữ Vật một cái, lấy ra một quả cầu sắt lờ mờ tối tăm: "Nhân lúc Ma quân còn chưa phát hiện ngươi, nhanh đi tới thế giới kia, tìm trận pháp di chuyển cỡ lớn ta đã bố trí rồi đặt tín vật này vào."
Thuật bắn cung lợi hại như thế này, quả thực là nghịch thiên.
Cố Thanh Sơn cố gắng lấy lại bình tĩnh, lặng lẽ kiểm tra xem linh lực tiêu hao bao nhiêu.
Cần 9/10 linh lực để bắn mũi tên này.
Không được, như vậy quá hao linh lực.
Lấy toàn bộ linh lực của Cố Thanh Sơn, công kích tối đa chỉ được một lần, sau đó bó tay toàn tập để người xâu xé.
Trên thực tế, kỹ năng bắn cung “Oanh Kích” chỉ dành cho tu sĩ ở Kim Đan kỳ và Nguyên Anh kỳ, như vậy mới có thể phát huy hết uy lực của “Oanh Kích”. Nhưng bây giờ Cố Thanh Sơn lĩnh ngộ thuật bắn cung cao cấp này quá sơm, hiển nhiên linh lực của Luyện Khí kỳ không đủ để chiến đấu lâu dài.
Công Tôn Trí ngạc nhiên nhìn Cố Thanh Sơn: "Ồ? Sao tiểu tử này có thuật bắn cung thần sầu như thế nhỉ? Hay thật." Đánh giá của Công Tôn Trí về hắn lại cao hơn một chút.
Ẩm Huyết Ma toàn thân dính đầy vết máu, gào thét dữ dội đứng lên, muốn dùng hết sức lực xông về phía trước để xé tên nhân loại đáng ghét kia thành trăm mảnh.
Có điều, mũi tên vùn vụt bay tới không ngừng, xuyên vào thân thể Ẩm Huyết Ma, tạo ra từng lỗ từng lỗ thủng khiến nó không thể tiến lên phía trước được.
Lần này, Cố Thanh Sơn không sử dụng “Oanh Kích” nữa. Kỹ thuật bắn cung của hắn đạt đến đẳng cấp cao, chỉ cần dùng chiêu thức phổ thông cũng có thể tạo thành uy lực dũng mãnh.
Đúng ra, thực lực của Cố Thanh Sơn chỉ ở Luyện Khí kỳ, căn bản không bằng Ẩm Huyết Ma. Nhưng do trước đó Ẩm Huyết Ma đã bị trận pháp gây thương tích, lại cách Cố Thanh Sơn một khoảng khá xa, chưa kể còn bị kỹ thuật bắn cung của hắn bắn cho tàn phế, tiếp theo lại bị tên bay như trút nước bắn tới ngăn cản nó tiến lên.
Năng lực chém giết cận chiến của Ẩm Huyết Ma vô cùng khủng bố, nhưng nó không khai hóa Ngũ Hành, cũng không có năng lực tấn công từ xa.
Một mũi tên mang theo lực xung kích mạnh mẽ xuyên qua thân thể, bắn đâu trúng đó, nhanh chóng để vết thương lan tràn, khiến Ẩm Huyết Ma bàng hoàng hoảng sợ.
Không xong rồi, thuật bắn cung của tên nhân loại này quá lợi hại, phải dùng toàn lực giết hắn!
Nó cuộn tròn người lại, chỉ sau một giây, thân thể của nó xuất hiện một luồng không khí lạnh lẽo âm u bay lên.
Cố Thanh Sơn nhìn thấy cảnh tượng đó, mí mắt giật giật mấy cái.
Công Tôn Trí cũng biến sắc, hai cánh tay đặt trên đĩa bát quái, vừa nhanh chóng bố trí trận pháp phòng ngự vừa lớn tiếng gọi: “Cẩn thận, nó sắp triển khai Âm Hỏa Bạo!”
Âm Hỏa Bạo là phép thuật hỗn hợp giữa âm khí Hoàng Tuyền và Hỏa Liệt của Ngũ hành, uy lực to lớn vô cùng, đủ phá một lỗ hổng trên trận pháp.
Từ lúc sinh ra cho tới bây giờ, trong cơ thể Ẩm Huyết Ma đã tích góp âm khí của Hoàng Tuyền, chỉ chờ đến một ngày cần liều mạng, nó sẽ dùng hơi tàn đổi lấy một lần công kích cuối cùng, lấy mạng triển khai phép thuật Ngũ Hành.
Âm khí Hoàng Tuyền sẽ lấy lửa làm ngòi dẫn phát huy uy lực, bạo phát nổ tung.
Loại công kích này chỉ xuất hiện khi Ẩm Huyết Ma đến giai đoạn cận kề cái chết.
Trong mấy ngày giao đấu trước, chiêu thức này khiến Công Tôn Trí vô cùng nhức đầu.
Cố Thanh Sơn nhanh tay rút ra mũi tên tẩm độc mãng xà, giương Dạ Vũ trường cung nhắm bắn.
Bách Phát Bách Trúng!
Loạn Vũ!
Năm mũi tên lướt nhanh tạo thành bóng màu xám tro, xé gió bay tới, lấy tốc độ kinh người tạo thành vòng cung lách qua hai tay đang che trước mặt của Ẩm Huyết Ma, đâm vào sau gáy của nó.
Phập!
Mũi tên đồng loạt đâm vào, phát sinh âm thanh vang dội, máu xanh thẳm từ hai bên lỗ tai của Ẩm Huyết Ma chảy ra.
Một tiếng ầm vang lên, Ẩm Huyết Ma ngã xuống đất, âm khí Hoàng Tuyền ngưng tụ trên người nó dần dần tản đi.
[Giết quái vật cao cấp: Ẩm Huyết Ma, thu được 30 điểm hồn lực, hồn lực hiện tại: 30/7.]
30 điểm hồn lực tới tay, Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút, chợt phát hiện ra mình không có kỹ năng gì cần học.
Công Tôn Trí kinh ngạc nhìn về phía Cố Thanh Sơn, khen ngợi: “Bắn giỏi lắm, tuổi còn trẻ mà nắm được kỹ thuật tuyệt diệu, chỉ cần tu vi ngươi tăng thêm nữa, muốn làm tướng quân cũng thừa sức.”
Cố Thanh Sơn giơ giơ Dạ Vũ trường cung và mũi tên tẩm độc mãng xà lên, nói: “Đều do vũ khí tốt, hơn nữa cũng nhờ trận pháp của tiền bối trợ giúp.”
Nọc độc mãng xà có hạn, dùng một thiếu một, thế nhưng trong lúc nguy cấp, Cố Thanh Sơn không thể tiết kiệm.
Công Tôn Trí lắc đầu nói: “Cậu xứng đáng mà, lúc tôi bằng tuổi cậu, tôi còn đang cầm đĩa bát quái nghiên cứu trận pháp sơ cấp đây."
Ầm!
Trên tầng mây cao, tiếng sấm nổ ầm ầm vang xa bốn phía.
Công Tôn Trí và Cố Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Ninh Nguyệt Thiền trên không trung gấp rút lùi về sau, trên thân mặc áo giáp vàng lấp lánh rực rỡ, áo choàng trắng như tuyết ở sau lưng phấp phới bay lượn không ngớt trong cơn gió to.
Cố Thanh Sơn tập trung suy nghĩ rồi hỏi: “Công Tôn tướng quân, mọi người còn cách nào khác để liên lạc với bên ngoài không?”
Công Tôn Trí nghe hắn hỏi, trong lòng có chút ngượng ngùng. Khi nãy nếu không phải do ông chậm chạp, tấm bùa truyền tin kia có thể gửi đi được rồi. Chỉ cần Thánh nhân đến, ba người sẽ không nguy hiểm tính mạng.
Bây giờ Vô Diện Cự Nhân đã tới, nó có năng lực hấp thụ linh lực, cũng sợ là không thể gửi tin tức đi.
Công Tôn Trí hơi do dự, thở dài nói: “Biện pháp duy nhất là đi đến thế giới Võ Thần, ở đó chúng ta có lập sẵn Truyền Tống trận."
Thế giới Võ Thần? Đó là cái gì?
Cố Thanh Sơn ngơ ngác nhìn đối phương, bỗng nhiên chợt nhớ ra, người hắn lạnh toát cả mồ hôi.
Thời khắc này, hình như bản thân hắn đã được Công Tôn Trí dẫn dắt, thâm nhập vào đoạn lịch sử bị thất lạc, đi chứng kiến một bí mật kinh thiên động địa.
Công Tôn Trí nói: “Có thể ngươi còn chưa biết, đó là thế giới của sự hủy diệt.”
Cố Thanh Sơn cất cao giọng nói: “Ngoại trừ thế giới này, còn có một thế giới khác?”
Ở kiếp trước, mãi đến tận ngày tận thế, hắn cũng chưa từng nghe nói đến thế giới đó.
Thế giới hiện thực khởi động trò chơi mang tên là “Ngày Tàn Của Chư Giới Game Online”. Thời gian đầu, tên gọi này gây ra nhiều tranh luận và sự quan tâm của mọi người. Mọi người ai cũng biết, trò chơi chỉ liên thông hai thế giới hiện thực với tu hành. Vẻn vẹn chỉ hai thế giới, làm sao có thể gọi là “Chư Giới” được?
Rồi sau đó, lúc mọi người đã thích ứng qua lại giữa hai thế giới, vẫn không có đáp án cho vấn đề này. Hơn thế nữa, thế cuộc ngày càng nghiêm trọng, mỗi ngày có hàng chục ngàn người chết dưới tay yêu ma quỷ quái. Dần dần, không ai rảnh tay đi bận tâm nghiên cứu vấn đề này.
Công Tôn Trí nói: “Phải, ở phía sau Ma Quân Hoàng Đình có một dòng chảy hư không hỗn loạn, hướng về thế giới bị hủy diệt kia.”
Cố Thanh Sơn nói: “Mọi người vào đó rồi à?”
Công Tôn Trí gật đầu: “Phải, trong thế giới ấy chúng tôi tìm thấy mấy chục bộ thi thể của những cường giả tuyệt thế, bước đầu xác định họ là Thần nhân ở cảnh giới Võ Đạo đỉnh phong.”
Cảnh giới Võ Đạo đỉnh phong - đó là Võ Thần!
Võ Thần chỉ tồn tại trong truyền thuyết, dù ở thế giới tu hành cũng cực kỳ hiếm thấy.
Trong Tam Thánh có một vị là Võ Thần.
Dù Cố Thanh Sơn đã quen nhìn đủ loại khủng bố trong tận thế, thời khắc này cũng không tránh khỏi có chút thẫn thờ.
Hắn tự nhủ: “Mấy chục bộ thi thể Võ Thần... Chiến lực mạnh mẽ tuyệt đối như vậy mà thế giới vẫn bị hủy diệt..."
Công Tôn Trí thở dài: “Đúng đấy, không biết tại sao, Ma vương đã sớm khóa chặt chúng ta, chắc chắn sẽ không cho phép chúng ta gặp mặt bất kỳ người nào để tiết lộ bí mật này ra ngoài.”
Ông ta nhìn Cố Thanh Sơn, cẩn thận nói: “Gặp được ngươi, hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của bọn chúng và bọn ta."
"Cơ hội sống duy nhất bây giờ là..." Công Tôn Trí vỗ vào túi Trữ Vật một cái, lấy ra một quả cầu sắt lờ mờ tối tăm: "Nhân lúc Ma quân còn chưa phát hiện ngươi, nhanh đi tới thế giới kia, tìm trận pháp di chuyển cỡ lớn ta đã bố trí rồi đặt tín vật này vào."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.