Chương 836: Khu tranh bá
Yên Hỏa Thành Thành
23/08/2020
"Các người lại có thể sắp xếp công việc tại khu Tranh Bá sao? Như vậy thì người mới có thể thêm vào Trật Tự luôn à?" Cố Thanh Sơn giật mình hỏi.
Người kia thấy hắn cảm thấy hứng thú nên giải thích rất kiên nhẫn: "Khu Tranh Bá có khoảng hai trăm triệu tầng, đương nhiên chúng ta không có khả năng đó, thế nhưng chúng ta lại quen thuộc khu vực thứ nhất cho người mới hoạt động, biết khu vực nào nhiều Hắc Ma Dương, cũng biết khu vực nào dễ dàng săn giết Hắc Ma Dương, chúng ta có thể truyền tống các người tới khu vực đó."
Hắc Ma Dương, là một loại quái vật yếu nhất của khu Tranh Bá, bình thường đều xuất hiện tại khu vực của người mới.
Người mới chỉ có thể thông qua săn giết Hắc Ma Dương mới có thể làm Trật Tự chú ý, sau đó mới được Trật Tự thêm vào.
Đó là Trật Tự do chúng thần sáng tạo, không tổn thương tới chúng sinh, lại có thể hỗ trợ chúng sinh tiến hóa và tăng lên.
Điều kiện đầu tiên đó chính là... ngươi phải để nó cảm thấy hứng thú đối với ngươi.
Là người mới, đường tắt duy nhất để nó có hứng thú với ngươi đó chính là săn giết số lượng lớn Hắc Ma Dương.
Giết càng nhiều thì Trật Tự càng dễ dàng mà chú ý tới ngươi.
Người kia nói tiếp: "Đây chính là đường tắt nhanh chóng vượt qua thế giới tân thủ, cậu có muốn mua không?"
Cố Thanh Sơn cũng nói nhỏ: "Tôi không mang tiền, có thể ký sổ trước hay không?"
Người kia dùng ánh mắt ngưỡng mộ mà nhìn Cố Thanh Sơn.
Ký sổ...
Người trẻ tuổi này, quá có triển vọng rồi.
Sau khi suy nghĩ một lát thì người kia gật gật đầu, nói: "Nếu như tổ chức của cậu có uy tín, cũng không phải là không được."
"Như vậy cũng tốt, tôi là người câu lạc bộ Thiết Quyền Chính Nghĩa, tên tôi là..."
Câu lạc bộ Thiết Quyền Chính Nghĩa!
Vừa nghe được mấy chữ này thì người kia run rẩy.
Hắn ta không cướp lời của Cố Thanh Sơn, nói bằng giọng nghiêm khắc: "Chúng ta không nhận bất kỳ thứ gì hối lộ, cũng không bán ra tin tức nào cả, đây là biện pháp đảm bảo việc cạnh tranh công bằng."
Vẻ mặt hắn ta rất chính khí, phất phất tay cho hai người đi nhanh khỏi đây.
Hai người qua cửa, đi vào phòng chờ.
Chỉ thấy ở đây có muôn hình muôn vẻ sinh vật hình người, trong tay bọn họ đều cầm theo tấm thẻ màu xanh lục kia.
Có tấm thẻ màu xanh lục này, bọn họ sẽ được đưa tới khu vực săn giết Hắc Ma Dương dễ dàng nhất.
Bọn họ nhìn thấy Cố Thanh Sơn và Ninh Nguyệt Thiền đều không có thẻ màu xanh lục kia thì nở nụ cười nhạo báng.
"Hai đứa nghèo rách."
"Hai đứa ngu ngốc, chỗ tốt như vậy mà không muốn."
"Đừng nói nữa, để hai người bọn họ chậm rãi mà ở lại khu tân thủ đi."
"Ha ha, đừng quan tâm, dù sao chúng ta sẽ vượt qua khu tân thủ sớm thôi."
"Đừng nhìn bọn họ, mấy tên ngu ngốc này không đáng để ý."
Những sinh vật vạn tộc này trao đổi rất nhanh.
Cố Thanh Sơn dẫn Ninh Nguyệt Thiền tới một góc rồi ngồi xuống.
"Có vẻ vừa rồi huynh chọc giận người nhân viên kia." Ninh Nguyệt Thiền nói.
"Ừ, hắn ta không cho ta ký sổ." Cố Thanh Sơn nói với giọng tiếc nuối.
"Ta đã nghe hiểu được các người đang nói gì... cho nên sau khi chúng ta đi vào, sẽ không có ưu thế gì sao?"
"Chỉ là ngay từ đầu, bọn họ sẽ chỉ cho chúng ta chút tiện lợi nho nhỏ mà thôi, bởi vì trong khu Tranh Bá không có kẻ nào có thể điều khiển cả." Cố Thanh Sơn đáp.
Lúc này, tại phía đối diện của hắn có một người có làn da màu xanh lá nở nụ cười nhạo: "Tiện lợi nho nhỏ? Chẳng lẽ ngươi không biết mình ngu xuẩn như thế nào sao? Chỉ có thể ở khu tân thủ đi dạo bảy tám năm là chuyện thường."
Bạn của người kia xen vào: "Đừng nói nữa, nói chuyện với thằng ngu này làm gì."
Những người khác đều cười rất thoải mái.
"Tất cả câm mồm!" Một tiếng nói rất vang dội hét lên.
Tất cả đều yên tĩnh lại.
Chỉ thấy một nhân viên công tác đi tới, nhìn bảng hiệu ở trong tay mọi người.
Hắn ta bắt đầu sắp xếp cho đám người này.
"Ngươi, ngươi và các ngươi nữa, tất cả đi theo ta, vị trí truyền tống đã xác định."
Mấy người đứng lên, đi theo sau hắn ta.
Chỉ một lát sau, người nhân viên công tác kia lại trở lại, dẫn vài người mới tới nơi truyền tống.
Cố Thanh Sơn quan sát được, những người cầm trong tay thẻ màu xanh lá đều được ưu tiên khi sắp xếp truyền tống.
Mà những người mới không có tấm thẻ trong tay thì vẫn phải ngồi tại chỗ mà chờ đợi.
"Chúng ta phải làm sao đây?" Ninh Nguyệt Thiền hỏi.
"Chờ tiếp đi, những chuyện này cũng không quan trọng lắm." Cố Thanh Sơn thở dài, nói.
Lại chờ một lát sau, khi tất cả mọi người đều được truyền tống đi gần hết thì mới tới lượt những người mới không có tấm thẻ.
Người nhân viên công tác kia dẫn bọn họ tới trước truyền tống trận, nói một câu đầy ẩn ý: "Chúc các ngươi sinh sống ở thế giới tân thủ vui vẻ."
"Hắn ta có ý gì?" Một người mới khá ngây thơ hỏi người bên cạnh.
"Ý của hắn ta là, chúng ta không thể vượt qua được thế giới tân thủ." Một tên người mới khác nói bằng giọng giận dữ.
Một luồng sáng lóe lên.
Một nhóm người mới cuối cùng biến mất trên truyền tống trận.
...
Khu Tranh Bá.
Thế giới Tân Thủ.
Núi non, bình nguyên, chiến tranh đã bắt đầu.
Trên một cổng thành trống rỗng ở trận địa.
Một nhóm người mới xuất hiện một cách đột ngột, rơi xuống trên những cổng thành to lớn.
Khoảng cách giữa những cổng thành với nhau rất xa, còn bị ngăn cách bởi lồng năng lượng phòng ngự cỡ lớn nữa, giữa hai bên không thể liên thông, chỉ có thể quan sát từ xa.
Phía dưới cổng thành, từng bầy ma quái màu đen có đầu dê đã nhận ra sự thay đổi của thế giới này.
Bọn chúng thi nhau rống lớn, phóng thẳng tới cổng thành.
Những quái vật đầu dê này chính là Hắc Ma Dương.
Bọn chúng là một loại quái vật tà ác, dùng máu tươi do giết chóc làm chất dinh dưỡng để tiến hóa, tính tình tàn nhẫn trời sinh, giết chết bất cứ sinh vật sống nào khác.
Sau khi nhóm người mới vừa tới cổng thành thì đã phải gia nhập trong chiến đấu.
Bọn họ phải bảo vệ cửa thành, dùng hết sức đánh giết những con Hắc Ma Dương này.
Nếu như có thể biểu hiện ưu tú sẽ được Trật Tự chú ý, sau đó sẽ được tăng thêm vào.
"Giết..."
Những người mới rống giận, phát ra tuyên ngôn trước khi chiến đấu.
Khắp nơi đều có chiến đấu, tiếng giết truyền tới tận trời, chỉ cần nghe thôi cũng khiến cho người ta cảm thấy máu nóng sôi trào.
Cố Thanh Sơn cũng đứng tại một nơi trên cổng thành.
Hắn dùng tay chắp lên trán, nhìn về phương xa.
Thế nhưng là...
Cổng thành của hắn và Ninh Nguyệt Thiền ở vào một nơi hiểm trở trên núi cao.
Hắc Ma Dương đều lao tới tấn công những cổng thành được xây dựng trên bình nguyên, không hứng thú tấn công những cổng thành trên núi cao này một chút nào cả.
Trên bình nguyên có rất nhiều cổng thành chưa công phá, ai muốn bò lên cao tấn công cổng thành có địa thế hiểm trở như vậy chứ?
Đây là điều đương nhiên thôi.
Ninh Nguyệt Thiền vốn là tướng quân có nhiều năm kinh nghiệm tác chiến, giờ phút này chỉ nhìn thế núi, lại nhìn về tình hình chiến đấu ở nơi xa thì cũng đã hiểu rõ ràng tình hình hiện tại.
Không chỉ nàng, những người mới được truyền tống tới đây cũng đều có sắc mặt tức giận.
"Bọn họ cố ý sắp xếp cho chúng ta ở nơi này." Một người mới kêu lên.
Cả người hắn ta đều có lông chim, hóa thành hai cánh, bay lên trên trời rồi bay xuống bình nguyên.
Thình thịch!
Một tiếng vang lớn xuất hiện, tên này đâm vào trong lồng phòng ngự rồi bị bắn ngược lại xa xa.
Đây là lồng phòng ngự do Trật Tự xây dựng, thực lực của những người mới đều không thể phá vỡ nó được.
Ninh Nguyệt Thiền thu tay lại, không đặt lên trên đao nữa, lắc đầu rồi nói: "Chúng ta không ra được, quái vật cũng sẽ không tới đây, chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể ở đây mà không làm gì cả sao?"
"Đương nhiên là không phải." Cố Thanh Sơn nói.
Ánh mắt Ninh Nguyệt Thiền sáng lên, hỏi: "Huynh luôn luôn có rất nhiều suy nghĩ đặc biệt, bây giờ có ý tưởng gì không?"
Cố Thanh Sơn thở dài, nói: "Ở trước mặt chúng ta chỉ có một vấn đề cần phải giải quyết."
Lời này vừa nói ra đã thu hút được tất cả những người mới xung quanh rồi.
"Vấn đề gì?" Ninh Nguyệt Thiền nhìn hắn rồi hỏi.
"Chinh phục, hoặc là bị chinh phục."
Cố Thanh Sơn vừa nói vừa chọn bảng "Danh hào Chiến thần" trên giao diện Chiến Thần.
Sau đó hắn đã tìm được danh hào mà mình muốn.
Tinh Hỏa Chiến Thần.
Người kia thấy hắn cảm thấy hứng thú nên giải thích rất kiên nhẫn: "Khu Tranh Bá có khoảng hai trăm triệu tầng, đương nhiên chúng ta không có khả năng đó, thế nhưng chúng ta lại quen thuộc khu vực thứ nhất cho người mới hoạt động, biết khu vực nào nhiều Hắc Ma Dương, cũng biết khu vực nào dễ dàng săn giết Hắc Ma Dương, chúng ta có thể truyền tống các người tới khu vực đó."
Hắc Ma Dương, là một loại quái vật yếu nhất của khu Tranh Bá, bình thường đều xuất hiện tại khu vực của người mới.
Người mới chỉ có thể thông qua săn giết Hắc Ma Dương mới có thể làm Trật Tự chú ý, sau đó mới được Trật Tự thêm vào.
Đó là Trật Tự do chúng thần sáng tạo, không tổn thương tới chúng sinh, lại có thể hỗ trợ chúng sinh tiến hóa và tăng lên.
Điều kiện đầu tiên đó chính là... ngươi phải để nó cảm thấy hứng thú đối với ngươi.
Là người mới, đường tắt duy nhất để nó có hứng thú với ngươi đó chính là săn giết số lượng lớn Hắc Ma Dương.
Giết càng nhiều thì Trật Tự càng dễ dàng mà chú ý tới ngươi.
Người kia nói tiếp: "Đây chính là đường tắt nhanh chóng vượt qua thế giới tân thủ, cậu có muốn mua không?"
Cố Thanh Sơn cũng nói nhỏ: "Tôi không mang tiền, có thể ký sổ trước hay không?"
Người kia dùng ánh mắt ngưỡng mộ mà nhìn Cố Thanh Sơn.
Ký sổ...
Người trẻ tuổi này, quá có triển vọng rồi.
Sau khi suy nghĩ một lát thì người kia gật gật đầu, nói: "Nếu như tổ chức của cậu có uy tín, cũng không phải là không được."
"Như vậy cũng tốt, tôi là người câu lạc bộ Thiết Quyền Chính Nghĩa, tên tôi là..."
Câu lạc bộ Thiết Quyền Chính Nghĩa!
Vừa nghe được mấy chữ này thì người kia run rẩy.
Hắn ta không cướp lời của Cố Thanh Sơn, nói bằng giọng nghiêm khắc: "Chúng ta không nhận bất kỳ thứ gì hối lộ, cũng không bán ra tin tức nào cả, đây là biện pháp đảm bảo việc cạnh tranh công bằng."
Vẻ mặt hắn ta rất chính khí, phất phất tay cho hai người đi nhanh khỏi đây.
Hai người qua cửa, đi vào phòng chờ.
Chỉ thấy ở đây có muôn hình muôn vẻ sinh vật hình người, trong tay bọn họ đều cầm theo tấm thẻ màu xanh lục kia.
Có tấm thẻ màu xanh lục này, bọn họ sẽ được đưa tới khu vực săn giết Hắc Ma Dương dễ dàng nhất.
Bọn họ nhìn thấy Cố Thanh Sơn và Ninh Nguyệt Thiền đều không có thẻ màu xanh lục kia thì nở nụ cười nhạo báng.
"Hai đứa nghèo rách."
"Hai đứa ngu ngốc, chỗ tốt như vậy mà không muốn."
"Đừng nói nữa, để hai người bọn họ chậm rãi mà ở lại khu tân thủ đi."
"Ha ha, đừng quan tâm, dù sao chúng ta sẽ vượt qua khu tân thủ sớm thôi."
"Đừng nhìn bọn họ, mấy tên ngu ngốc này không đáng để ý."
Những sinh vật vạn tộc này trao đổi rất nhanh.
Cố Thanh Sơn dẫn Ninh Nguyệt Thiền tới một góc rồi ngồi xuống.
"Có vẻ vừa rồi huynh chọc giận người nhân viên kia." Ninh Nguyệt Thiền nói.
"Ừ, hắn ta không cho ta ký sổ." Cố Thanh Sơn nói với giọng tiếc nuối.
"Ta đã nghe hiểu được các người đang nói gì... cho nên sau khi chúng ta đi vào, sẽ không có ưu thế gì sao?"
"Chỉ là ngay từ đầu, bọn họ sẽ chỉ cho chúng ta chút tiện lợi nho nhỏ mà thôi, bởi vì trong khu Tranh Bá không có kẻ nào có thể điều khiển cả." Cố Thanh Sơn đáp.
Lúc này, tại phía đối diện của hắn có một người có làn da màu xanh lá nở nụ cười nhạo: "Tiện lợi nho nhỏ? Chẳng lẽ ngươi không biết mình ngu xuẩn như thế nào sao? Chỉ có thể ở khu tân thủ đi dạo bảy tám năm là chuyện thường."
Bạn của người kia xen vào: "Đừng nói nữa, nói chuyện với thằng ngu này làm gì."
Những người khác đều cười rất thoải mái.
"Tất cả câm mồm!" Một tiếng nói rất vang dội hét lên.
Tất cả đều yên tĩnh lại.
Chỉ thấy một nhân viên công tác đi tới, nhìn bảng hiệu ở trong tay mọi người.
Hắn ta bắt đầu sắp xếp cho đám người này.
"Ngươi, ngươi và các ngươi nữa, tất cả đi theo ta, vị trí truyền tống đã xác định."
Mấy người đứng lên, đi theo sau hắn ta.
Chỉ một lát sau, người nhân viên công tác kia lại trở lại, dẫn vài người mới tới nơi truyền tống.
Cố Thanh Sơn quan sát được, những người cầm trong tay thẻ màu xanh lá đều được ưu tiên khi sắp xếp truyền tống.
Mà những người mới không có tấm thẻ trong tay thì vẫn phải ngồi tại chỗ mà chờ đợi.
"Chúng ta phải làm sao đây?" Ninh Nguyệt Thiền hỏi.
"Chờ tiếp đi, những chuyện này cũng không quan trọng lắm." Cố Thanh Sơn thở dài, nói.
Lại chờ một lát sau, khi tất cả mọi người đều được truyền tống đi gần hết thì mới tới lượt những người mới không có tấm thẻ.
Người nhân viên công tác kia dẫn bọn họ tới trước truyền tống trận, nói một câu đầy ẩn ý: "Chúc các ngươi sinh sống ở thế giới tân thủ vui vẻ."
"Hắn ta có ý gì?" Một người mới khá ngây thơ hỏi người bên cạnh.
"Ý của hắn ta là, chúng ta không thể vượt qua được thế giới tân thủ." Một tên người mới khác nói bằng giọng giận dữ.
Một luồng sáng lóe lên.
Một nhóm người mới cuối cùng biến mất trên truyền tống trận.
...
Khu Tranh Bá.
Thế giới Tân Thủ.
Núi non, bình nguyên, chiến tranh đã bắt đầu.
Trên một cổng thành trống rỗng ở trận địa.
Một nhóm người mới xuất hiện một cách đột ngột, rơi xuống trên những cổng thành to lớn.
Khoảng cách giữa những cổng thành với nhau rất xa, còn bị ngăn cách bởi lồng năng lượng phòng ngự cỡ lớn nữa, giữa hai bên không thể liên thông, chỉ có thể quan sát từ xa.
Phía dưới cổng thành, từng bầy ma quái màu đen có đầu dê đã nhận ra sự thay đổi của thế giới này.
Bọn chúng thi nhau rống lớn, phóng thẳng tới cổng thành.
Những quái vật đầu dê này chính là Hắc Ma Dương.
Bọn chúng là một loại quái vật tà ác, dùng máu tươi do giết chóc làm chất dinh dưỡng để tiến hóa, tính tình tàn nhẫn trời sinh, giết chết bất cứ sinh vật sống nào khác.
Sau khi nhóm người mới vừa tới cổng thành thì đã phải gia nhập trong chiến đấu.
Bọn họ phải bảo vệ cửa thành, dùng hết sức đánh giết những con Hắc Ma Dương này.
Nếu như có thể biểu hiện ưu tú sẽ được Trật Tự chú ý, sau đó sẽ được tăng thêm vào.
"Giết..."
Những người mới rống giận, phát ra tuyên ngôn trước khi chiến đấu.
Khắp nơi đều có chiến đấu, tiếng giết truyền tới tận trời, chỉ cần nghe thôi cũng khiến cho người ta cảm thấy máu nóng sôi trào.
Cố Thanh Sơn cũng đứng tại một nơi trên cổng thành.
Hắn dùng tay chắp lên trán, nhìn về phương xa.
Thế nhưng là...
Cổng thành của hắn và Ninh Nguyệt Thiền ở vào một nơi hiểm trở trên núi cao.
Hắc Ma Dương đều lao tới tấn công những cổng thành được xây dựng trên bình nguyên, không hứng thú tấn công những cổng thành trên núi cao này một chút nào cả.
Trên bình nguyên có rất nhiều cổng thành chưa công phá, ai muốn bò lên cao tấn công cổng thành có địa thế hiểm trở như vậy chứ?
Đây là điều đương nhiên thôi.
Ninh Nguyệt Thiền vốn là tướng quân có nhiều năm kinh nghiệm tác chiến, giờ phút này chỉ nhìn thế núi, lại nhìn về tình hình chiến đấu ở nơi xa thì cũng đã hiểu rõ ràng tình hình hiện tại.
Không chỉ nàng, những người mới được truyền tống tới đây cũng đều có sắc mặt tức giận.
"Bọn họ cố ý sắp xếp cho chúng ta ở nơi này." Một người mới kêu lên.
Cả người hắn ta đều có lông chim, hóa thành hai cánh, bay lên trên trời rồi bay xuống bình nguyên.
Thình thịch!
Một tiếng vang lớn xuất hiện, tên này đâm vào trong lồng phòng ngự rồi bị bắn ngược lại xa xa.
Đây là lồng phòng ngự do Trật Tự xây dựng, thực lực của những người mới đều không thể phá vỡ nó được.
Ninh Nguyệt Thiền thu tay lại, không đặt lên trên đao nữa, lắc đầu rồi nói: "Chúng ta không ra được, quái vật cũng sẽ không tới đây, chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể ở đây mà không làm gì cả sao?"
"Đương nhiên là không phải." Cố Thanh Sơn nói.
Ánh mắt Ninh Nguyệt Thiền sáng lên, hỏi: "Huynh luôn luôn có rất nhiều suy nghĩ đặc biệt, bây giờ có ý tưởng gì không?"
Cố Thanh Sơn thở dài, nói: "Ở trước mặt chúng ta chỉ có một vấn đề cần phải giải quyết."
Lời này vừa nói ra đã thu hút được tất cả những người mới xung quanh rồi.
"Vấn đề gì?" Ninh Nguyệt Thiền nhìn hắn rồi hỏi.
"Chinh phục, hoặc là bị chinh phục."
Cố Thanh Sơn vừa nói vừa chọn bảng "Danh hào Chiến thần" trên giao diện Chiến Thần.
Sau đó hắn đã tìm được danh hào mà mình muốn.
Tinh Hỏa Chiến Thần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.