Chương 36: Khúc Dạo Đầu Của Cái Chết
Yên Hỏa Thành Thành
23/08/2020
Ông ta sắp chết rồi, lúc này mình lại gặp phải, há chẳng phải mình cũng sẽ bị yêu ma vây khốn chung luôn sao?
Suy nghĩ lóe lên trong lòng Cố Thanh Sơn, một dự cảm không may dần dần bao phủ trong lòng.
Hắn cũng ném lệnh bài của mình sang để đối phương kiểm tra một lần.
Hai bên đều hơi an tâm.
Cố Thanh Sơn không kìm được hỏi: “Hóa ra là Công Tôn tướng quân. Không biết tại sao ngài lại ở đây một mình?”
Công Tôn Trí thở dài, lấy ra một đĩa bát quái tinh xảo, ấn hai tay lên rồi quát một tiếng: “Lục Hợp Độn trận, mở!”
Cố Thanh Sơn liền cảm thấy trước mắt biến đổi, tất cả cảnh sắc lập tức xa vời, khi nhìn lại lần nữa liền phát hiện mình đang đứng trước một đạo quan. Ngoài đạo quan, bốn phương hướng đông tây nam bắc đều trống rỗng, không nhìn ra được phương hướng và xa gần.
Không ngờ giữa những ngọn núi này lại có một đạo quan được ẩn giấu bằng trận pháp!
Tài nghệ bày trận kinh khủng đến như vậy chứng tỏ người này chính là Công Tôn Trí, tuyệt đối không sai được.
Cố Thanh Sơn cùng Công Tôn Trí bước vào đạo quan liền nhìn thấy một người khoác áo khoác trắng như tuyết, mặc giáp vàng đang ngồi trên bồ đoàn ở chính giữa. Bộ áo giáp người này mặc không hề cồng kềnh mà vừa vặn tinh xảo, để lộ dáng người thon thả đẹp đẽ của cô.
Cô cúi thấp đầu, khi Công Tôn Trí dẫn Cố Thanh Sơn đi vào mới hơi ngẩng đầu lên, phát hiện người tới còn chưa đến Trúc Cơ cảnh thì lại cúi đầu xuống lần nữa.
Trong khoảnh khắc khi cô ngẩng đầu, Cố Thanh Sơn nhìn thấy cô mang một chiếc mặt nạ màu bạc che hết dung nhan.
“Thanh Sơn tiểu hữu, cũng nhờ cậu đuổi quân đoàn Thổ Hành ma nhân rời đi, nếu không chúng tôi chỉ đành bị vây ở chỗ này thôi.”
“Hắn? Đuổi tan quân đoàn Thổ Hành ma nhân?” Một giọng nữ dễ nghe vang lên.
Cô gái mặc kim giáp kinh ngạc lên tiếng, dưới mặt nạ màu bạc không thể nhìn được bất kỳ biểu lộ gì.
“Không sai.” Công Tôn Trí nói. “Thổ Hành ma nhân khai hóa hệ Thổ trong ngũ hành, có thể điều khiển bùn đất, ảnh hưởng cực lớn đến việc bày trận của tôi, giờ đã bị cậu ấy lừa đi hết rồi.”
“Lừa đi?” Cô gái kia càng thêm nghi hoặc.
Công Tôn Trí bèn kể lại đầu đuôi.
Nghe xong, cô ấy mới nhìn thẳng vào Cố Thanh Sơn, hỏi: “Sao ngươi biết được nhược điểm của loại quái vật này?”
Trong lòng Cố Thanh Sơn đã có lời giải thích, bình tĩnh đáp: “Tại hạ thân ở đội quân tiên phong, ngày nào cũng phải tiếp xúc với yêu ma, có sở thích nghiên cứu đặc điểm của chúng, nên bây giờ mới hơi có lợi.”
“Quân tiên phong? Vậy thì cũng có lý.” Cô gái kim giáp lẩm bẩm nói: “Theo ta được biết, quân tiên phong đã bị đội quân yêu ma chủ lực đánh tan, toàn quân gần như chết hết, có lẽ ngươi là người duy nhất còn sống.”
Cố Thanh Sơn lộ ra vẻ bi phẫn rất đúng lúc.
Mắt Công Tôn Trí sáng lên, hỏi: “Vậy cậu có hiểu về những ma vật khác không?”
Đây là lần đầu tiên đại quân Nhân tộc giao phong với yêu ma, vẫn chưa hoàn toàn mày mò được hết đặc điểm của yêu ma cho nên chịu không ít thiệt thòi. Đã có không ít đội quân bị diệt sạch, không truyền được chút tin tức gì về, cho nên những đội quân sau không hề hiểu rõ được mức độ của đám yêu ma này.
Nếu có một binh lính từ quân tiên phong còn sống sót chỉ điểm đặc điểm của các loại yêu ma thì sẽ trợ giúp cực lớn cho trận chiến.
“Cũng hiểu được một chút.” Cố Thanh Sơn khẳng định nói.
Linh khí trên người hai người này thâm sâu như biển, Cố Thanh Sơn không biết chắc họ sẽ làm gì mình nên quyết định hơi lộ ra giá trị tồn tại của mình.
Quả nhiên, Công Tôn Trí và cô gái kim giáp liếc nhau một cái rồi gật đầu.
“Không biết nên xưng hô với các hạ như thế nào?” Trong lòng Cố Thanh Sơn thật sự tò mò, bèn hỏi cô gái kim giáp.
Cô ấy hơi do dự một chút, cuối cùng nhẹ giọng nói: “Tôi là Ninh Nguyệt Thiền!”
Hóa ra là cô ấy!
Ninh Nguyệt Thiền nổi tiếng thiên hạ, Ninh Nguyệt Thiền thánh nữ của Thiên Cực tông, Ninh Nguyệt Thiền tài năng lừng lẫy.
Ninh Nguyệt Thiền - người tình trong mộng của tất cả các nam tu sĩ!
Cô im lặng một lúc, chờ tiếng kêu kinh ngạc, chờ ánh mắt nóng bỏng cùng với những lời thề sến súa, to tát rất quen thuộc kia.
Mỗi lần cô gặp các nam tu sĩ trẻ tuổi, cho dù là ai cũng không thoát khỏi những cảnh này.
Hình như các nam tu sĩ này đều quên mất, thực lực của Ninh Nguyệt Thiền mạnh hơn hầu hết bọn họ, căn bản không cần bọn họ ân cần bảo vệ. Điều này cũng không thể trách họ được, vì người đứng đối diện bọn họ là Ninh Nguyệt Thiền.
Công Tôn Trí cũng chờ một chút để Cố Thanh Sơn có thời gian thể hiện bản thân.
Dù sao đối phương cũng đã đuổi quân đoàn Thổ Hành ma nhân đi để giải vây cho họ, tức là có ân với hai người họ.
Nhưng đợi một hồi mà Cố Thanh Sơn vẫn không có hành động gì, âm thanh gì hay phản ứng gì.
Ồ?
Hai người kinh ngạc nhìn sang, thấy Cố Thanh Sơn vẫn đứng nghiêm nơi đó, mặt trầm như nước, hai hàng lông mày dày rậm như xoắn lại với nhau.
Đây là một tên kỳ quái, Ninh Nguyệt Thiền âm thầm đánh giá.
Điều này cũng không thể trách Cố Thanh Sơn, vì tình cảnh trước mặt thật sự quá bất ngờ, hoàn toàn không khớp với lịch sử.
Hắn hiện đang trầm tư suy nghĩ.
Hai người sắp chết này sao lại đi với nhau?
Cuối cùng lịch sử đã xảy ra sai sót gì vậy?
Bao gồm cả Cố Thanh Sơn, tất cả những người chơi đều không biết trước khi hai người này chết lại tụ tập với nhau, bởi trong lịch sử ghi rằng bọn họ chết ở nơi cách rất xa nhau.
Nhưng giờ lại hoàn toàn không đúng.
Bản thân Cố Thanh Sơn cũng vô cùng căng thẳng.
Lịch sử xoay chuyển đầy những câu đố kỳ lạ không thể tưởng tượng được, mà bóng đen chết chóc thì đang từng bước từng bước đến gần.
Quân đoàn Thổ Hành ma nhân bao vây hai người chứng tỏ Ma quân đã một lần nữa phát hiện được bọn họ.
Đối với một người đang một lòng bỏ trốn như Cố Thanh Sơn, cho dù Công Tôn Trí và Ninh Nguyệt Thiền để hắn đi thì với tốc độ của hắn cũng chẳng chạy được bao xa.
Cứ tiếp tục thế này, lúc Ma quân bắt đầu kế hoạch ám sát, chỉ cần hơi sơ sót một chút thì tu sĩ ở kỳ Luyện Khí là hắn đây sẽ chết.
Rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể giữ được tánh mạng chứ?
Cố Thanh Sơn cưỡng ép bản thân phải tỉnh táo.
Thánh Đạo môn và Thiên Cực tông cách nhau vạn dặm, hai đại môn phái cũng không thường xuyên qua lại. Công Tôn Trí là tiền bối, Ninh Nguyệt Thiền là nhân tài mới nổi, trong lịch sử, hai người không đồng thời xuất hiện, thậm chí còn chưa từng gặp mặt.
Nếu như vậy, hai người này tụ tập lại với nhau, rất có khả năng là đang cùng chấp hành một nhiệm vụ quân sự.
Đúng, không sai, nhất định là họ có nhiệm vụ gì đó, hoặc đã hoàn thành một việc gì đó.
Chuyện này chắc chắn vô cùng quan trọng nên mới khiến Ma tộc cử ra lực lượng lớn mạnh đến như vậy để đi tìm tung tích họ khắp nơi.
Đến ngày mai, Công Tôn Trí sẽ chết trước, chết trong đại trận pháp phòng ngự của chính mình. Xem ra, ông ta cố ý hấp dẫn sự chú ý của Ma quân để che chở cho Ninh Nguyệt Thiền rút lui. Nhưng một ngày sau, cô cũng bỏ mạng ở một nơi rất gần với trọng địa của Nhân tộc.
Cô gần như đã trốn về được trong phạm vi thế lực Nhân tộc, kết quả lại bị năm đại ma tướng đuổi kịp, chiến đấu một ngày một đêm rồi chết.
Trong quãng thời gian quyết chiến ấy, ngay cả bùa truyền tin của cô cũng không gửi về được tấm nào, cho nên không ai đến cứu cô.
Công Tôn Trí tình nguyện chết vì muốn để Ninh Nguyệt Thiền chạy trốn. Còn Ninh Nguyệt Thiền bị vây giết đến chết cũng không có ai tới cứu.
Chuyện kỳ lạ như vậy, nếu không biết trước thì chẳng ai có thể tin được.
Chưa kể đến một câu hỏi khác vẫn còn bỏ ngỏ: Rốt cuộc bọn họ làm gì mới khiến Ma tộc điên cuồng đuổi giết như vậy?
Kiếp trước, những bí mật kinh người này đã hoàn toàn bị chôn vùi trong dòng sông lịch sử cùng với cái chết của họ.
Nhưng mà... Nhưng mà... Có gì đó không đúng rồi!
Rõ ràng nơi này cách nơi họ chết khá xa. Cho dù với thực lực của Công Tôn Trí, có dốc hết sức đi đường thì cũng không thể nào chạy đến được cái nơi mà ông ta vốn phải chết ấy.
Suy nghĩ lóe lên trong lòng Cố Thanh Sơn, một dự cảm không may dần dần bao phủ trong lòng.
Hắn cũng ném lệnh bài của mình sang để đối phương kiểm tra một lần.
Hai bên đều hơi an tâm.
Cố Thanh Sơn không kìm được hỏi: “Hóa ra là Công Tôn tướng quân. Không biết tại sao ngài lại ở đây một mình?”
Công Tôn Trí thở dài, lấy ra một đĩa bát quái tinh xảo, ấn hai tay lên rồi quát một tiếng: “Lục Hợp Độn trận, mở!”
Cố Thanh Sơn liền cảm thấy trước mắt biến đổi, tất cả cảnh sắc lập tức xa vời, khi nhìn lại lần nữa liền phát hiện mình đang đứng trước một đạo quan. Ngoài đạo quan, bốn phương hướng đông tây nam bắc đều trống rỗng, không nhìn ra được phương hướng và xa gần.
Không ngờ giữa những ngọn núi này lại có một đạo quan được ẩn giấu bằng trận pháp!
Tài nghệ bày trận kinh khủng đến như vậy chứng tỏ người này chính là Công Tôn Trí, tuyệt đối không sai được.
Cố Thanh Sơn cùng Công Tôn Trí bước vào đạo quan liền nhìn thấy một người khoác áo khoác trắng như tuyết, mặc giáp vàng đang ngồi trên bồ đoàn ở chính giữa. Bộ áo giáp người này mặc không hề cồng kềnh mà vừa vặn tinh xảo, để lộ dáng người thon thả đẹp đẽ của cô.
Cô cúi thấp đầu, khi Công Tôn Trí dẫn Cố Thanh Sơn đi vào mới hơi ngẩng đầu lên, phát hiện người tới còn chưa đến Trúc Cơ cảnh thì lại cúi đầu xuống lần nữa.
Trong khoảnh khắc khi cô ngẩng đầu, Cố Thanh Sơn nhìn thấy cô mang một chiếc mặt nạ màu bạc che hết dung nhan.
“Thanh Sơn tiểu hữu, cũng nhờ cậu đuổi quân đoàn Thổ Hành ma nhân rời đi, nếu không chúng tôi chỉ đành bị vây ở chỗ này thôi.”
“Hắn? Đuổi tan quân đoàn Thổ Hành ma nhân?” Một giọng nữ dễ nghe vang lên.
Cô gái mặc kim giáp kinh ngạc lên tiếng, dưới mặt nạ màu bạc không thể nhìn được bất kỳ biểu lộ gì.
“Không sai.” Công Tôn Trí nói. “Thổ Hành ma nhân khai hóa hệ Thổ trong ngũ hành, có thể điều khiển bùn đất, ảnh hưởng cực lớn đến việc bày trận của tôi, giờ đã bị cậu ấy lừa đi hết rồi.”
“Lừa đi?” Cô gái kia càng thêm nghi hoặc.
Công Tôn Trí bèn kể lại đầu đuôi.
Nghe xong, cô ấy mới nhìn thẳng vào Cố Thanh Sơn, hỏi: “Sao ngươi biết được nhược điểm của loại quái vật này?”
Trong lòng Cố Thanh Sơn đã có lời giải thích, bình tĩnh đáp: “Tại hạ thân ở đội quân tiên phong, ngày nào cũng phải tiếp xúc với yêu ma, có sở thích nghiên cứu đặc điểm của chúng, nên bây giờ mới hơi có lợi.”
“Quân tiên phong? Vậy thì cũng có lý.” Cô gái kim giáp lẩm bẩm nói: “Theo ta được biết, quân tiên phong đã bị đội quân yêu ma chủ lực đánh tan, toàn quân gần như chết hết, có lẽ ngươi là người duy nhất còn sống.”
Cố Thanh Sơn lộ ra vẻ bi phẫn rất đúng lúc.
Mắt Công Tôn Trí sáng lên, hỏi: “Vậy cậu có hiểu về những ma vật khác không?”
Đây là lần đầu tiên đại quân Nhân tộc giao phong với yêu ma, vẫn chưa hoàn toàn mày mò được hết đặc điểm của yêu ma cho nên chịu không ít thiệt thòi. Đã có không ít đội quân bị diệt sạch, không truyền được chút tin tức gì về, cho nên những đội quân sau không hề hiểu rõ được mức độ của đám yêu ma này.
Nếu có một binh lính từ quân tiên phong còn sống sót chỉ điểm đặc điểm của các loại yêu ma thì sẽ trợ giúp cực lớn cho trận chiến.
“Cũng hiểu được một chút.” Cố Thanh Sơn khẳng định nói.
Linh khí trên người hai người này thâm sâu như biển, Cố Thanh Sơn không biết chắc họ sẽ làm gì mình nên quyết định hơi lộ ra giá trị tồn tại của mình.
Quả nhiên, Công Tôn Trí và cô gái kim giáp liếc nhau một cái rồi gật đầu.
“Không biết nên xưng hô với các hạ như thế nào?” Trong lòng Cố Thanh Sơn thật sự tò mò, bèn hỏi cô gái kim giáp.
Cô ấy hơi do dự một chút, cuối cùng nhẹ giọng nói: “Tôi là Ninh Nguyệt Thiền!”
Hóa ra là cô ấy!
Ninh Nguyệt Thiền nổi tiếng thiên hạ, Ninh Nguyệt Thiền thánh nữ của Thiên Cực tông, Ninh Nguyệt Thiền tài năng lừng lẫy.
Ninh Nguyệt Thiền - người tình trong mộng của tất cả các nam tu sĩ!
Cô im lặng một lúc, chờ tiếng kêu kinh ngạc, chờ ánh mắt nóng bỏng cùng với những lời thề sến súa, to tát rất quen thuộc kia.
Mỗi lần cô gặp các nam tu sĩ trẻ tuổi, cho dù là ai cũng không thoát khỏi những cảnh này.
Hình như các nam tu sĩ này đều quên mất, thực lực của Ninh Nguyệt Thiền mạnh hơn hầu hết bọn họ, căn bản không cần bọn họ ân cần bảo vệ. Điều này cũng không thể trách họ được, vì người đứng đối diện bọn họ là Ninh Nguyệt Thiền.
Công Tôn Trí cũng chờ một chút để Cố Thanh Sơn có thời gian thể hiện bản thân.
Dù sao đối phương cũng đã đuổi quân đoàn Thổ Hành ma nhân đi để giải vây cho họ, tức là có ân với hai người họ.
Nhưng đợi một hồi mà Cố Thanh Sơn vẫn không có hành động gì, âm thanh gì hay phản ứng gì.
Ồ?
Hai người kinh ngạc nhìn sang, thấy Cố Thanh Sơn vẫn đứng nghiêm nơi đó, mặt trầm như nước, hai hàng lông mày dày rậm như xoắn lại với nhau.
Đây là một tên kỳ quái, Ninh Nguyệt Thiền âm thầm đánh giá.
Điều này cũng không thể trách Cố Thanh Sơn, vì tình cảnh trước mặt thật sự quá bất ngờ, hoàn toàn không khớp với lịch sử.
Hắn hiện đang trầm tư suy nghĩ.
Hai người sắp chết này sao lại đi với nhau?
Cuối cùng lịch sử đã xảy ra sai sót gì vậy?
Bao gồm cả Cố Thanh Sơn, tất cả những người chơi đều không biết trước khi hai người này chết lại tụ tập với nhau, bởi trong lịch sử ghi rằng bọn họ chết ở nơi cách rất xa nhau.
Nhưng giờ lại hoàn toàn không đúng.
Bản thân Cố Thanh Sơn cũng vô cùng căng thẳng.
Lịch sử xoay chuyển đầy những câu đố kỳ lạ không thể tưởng tượng được, mà bóng đen chết chóc thì đang từng bước từng bước đến gần.
Quân đoàn Thổ Hành ma nhân bao vây hai người chứng tỏ Ma quân đã một lần nữa phát hiện được bọn họ.
Đối với một người đang một lòng bỏ trốn như Cố Thanh Sơn, cho dù Công Tôn Trí và Ninh Nguyệt Thiền để hắn đi thì với tốc độ của hắn cũng chẳng chạy được bao xa.
Cứ tiếp tục thế này, lúc Ma quân bắt đầu kế hoạch ám sát, chỉ cần hơi sơ sót một chút thì tu sĩ ở kỳ Luyện Khí là hắn đây sẽ chết.
Rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể giữ được tánh mạng chứ?
Cố Thanh Sơn cưỡng ép bản thân phải tỉnh táo.
Thánh Đạo môn và Thiên Cực tông cách nhau vạn dặm, hai đại môn phái cũng không thường xuyên qua lại. Công Tôn Trí là tiền bối, Ninh Nguyệt Thiền là nhân tài mới nổi, trong lịch sử, hai người không đồng thời xuất hiện, thậm chí còn chưa từng gặp mặt.
Nếu như vậy, hai người này tụ tập lại với nhau, rất có khả năng là đang cùng chấp hành một nhiệm vụ quân sự.
Đúng, không sai, nhất định là họ có nhiệm vụ gì đó, hoặc đã hoàn thành một việc gì đó.
Chuyện này chắc chắn vô cùng quan trọng nên mới khiến Ma tộc cử ra lực lượng lớn mạnh đến như vậy để đi tìm tung tích họ khắp nơi.
Đến ngày mai, Công Tôn Trí sẽ chết trước, chết trong đại trận pháp phòng ngự của chính mình. Xem ra, ông ta cố ý hấp dẫn sự chú ý của Ma quân để che chở cho Ninh Nguyệt Thiền rút lui. Nhưng một ngày sau, cô cũng bỏ mạng ở một nơi rất gần với trọng địa của Nhân tộc.
Cô gần như đã trốn về được trong phạm vi thế lực Nhân tộc, kết quả lại bị năm đại ma tướng đuổi kịp, chiến đấu một ngày một đêm rồi chết.
Trong quãng thời gian quyết chiến ấy, ngay cả bùa truyền tin của cô cũng không gửi về được tấm nào, cho nên không ai đến cứu cô.
Công Tôn Trí tình nguyện chết vì muốn để Ninh Nguyệt Thiền chạy trốn. Còn Ninh Nguyệt Thiền bị vây giết đến chết cũng không có ai tới cứu.
Chuyện kỳ lạ như vậy, nếu không biết trước thì chẳng ai có thể tin được.
Chưa kể đến một câu hỏi khác vẫn còn bỏ ngỏ: Rốt cuộc bọn họ làm gì mới khiến Ma tộc điên cuồng đuổi giết như vậy?
Kiếp trước, những bí mật kinh người này đã hoàn toàn bị chôn vùi trong dòng sông lịch sử cùng với cái chết của họ.
Nhưng mà... Nhưng mà... Có gì đó không đúng rồi!
Rõ ràng nơi này cách nơi họ chết khá xa. Cho dù với thực lực của Công Tôn Trí, có dốc hết sức đi đường thì cũng không thể nào chạy đến được cái nơi mà ông ta vốn phải chết ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.