Chương 115: Lựa chọn
Yên Hỏa Thành Thành
23/08/2020
Sau đó, hắn dần dần thoát ra khỏi cảnh giới kỳ diệu này.
Giao diện Chiến Thần lập tức nhanh chóng hiện lên từng hàng chữ.
[Thần thông thức tỉnh: Lôi điện]
[Thần thông này tự có sức mạnh của Tru Tà, khả năng gây sát thương cho yêu ma của người chơi tăng lên ba phần.]
[Thần thông tầng 1: Mất Khống Chế, đã khởi động.]
[Mất Khống Chế: Bất kỳ sinh linh nào bị linh năng Lôi điện của người chơi đánh trúng cơ thể, sinh linh đó sẽ mất khống chế cơ thể trong một thời gian ngắn. Thời gian là: 1 giây.]
Đầu tiên Cố Thanh Sơn sững sờ, sau đó lập tức vui mừng.
Đây là kỹ năng khống chế rất ổn, đối với kiếm tu có lực sát thương vật lý cường đại mà nói, kỹ năng khống chế người như thế này đúng là như hổ thêm cánh.
Thời gian mặc dù hơi ngắn, chỉ có 1 giây, nhưng 1 giây với kiếm tu như Cố Thanh Sơn mà nói đủ để xuất kiếm giết một người. Huống hồ Thần thông có thể dần mạnh lên, Cố Thanh Sơn tin Thần thông tầng 2, tầng 3 sẽ xuất hiện sức mạnh mạnh hơn.
Dùng Lôi điện sát pháp còn chẳng bằng dùng kiếm thuận tay, nhưng Lôi điện sinh pháp lại có những chỗ kiếm thuật không thể bằng. Giờ khắc này hắn cảm thấy vô cùng may mắn vì đã chọn Lôi điện sinh pháp.
Cố Thanh Sơn im lặng trải nghiệm một lát rồi mở bàn tay ra, một đám điện quang bất quy tắc màu xanh lam nhẹ nhàng trôi nổi trong lòng bàn tay hắn.
Hắn nắm chặt điện quang, đánh một quyền vào thành lò đan. Trên thành lò lập tức xuất hiện những đường vân thiểm điện như rồng rắn bay lượn, phát ra âm thanh xoẹt xoẹt.
“Kiếm tới.” Hắn khẽ quát một tiếng.
Địa kiếm xuất hiện giữa hư không, nhẹ nhàng rơi vào trong tay.
Cố Thanh Sơn thúc giục linh lực, phát hiện quả nhiên linh lực trong đan điền của mình đã có thuộc tính.
Là thuộc tính Lôi điện.
Hắn lẳng lặng giơ kiếm.
Ánh sáng mờ nhạt và ảm đạm dần xuất hiện trên thân kiếm.
Chẳng bao lâu sau, ánh sáng đột nhiên sáng rõ.
Từng tia sáng điện màu xanh không ngừng uốn lượn quanh thân kiếm, sinh sinh diệt diệt, chiếu rọi lò đan tối om không ngừng lóe lên những tia sáng.
Ngoài lò đan, mấy người cũng cảm ứng được màn thần kỳ này.
“A? Sao lại xuất hiện lôi điện? Tam sư huynh không cần phải độ lôi kiếp mà.” Tú Tú lầm bầm nói.
Đầu óc Tần Tiểu Lâu xoay chuyển, lập tức nói: “Thật hiếm thấy, lần đầu vượt qua đại cảnh giới đã khai hóa linh lực Lôi điện, như vậy, sau này khi vượt qua những đại cảnh giới khác, cho dù không thức tỉnh được mấy Thần thông kia cũng không quan trọng.”
Ngỗng trắng im lặng một lát, cuối cùng âm thầm thở phào.
…
Tiền tuyến.
“Hahaha, sinh pháp! Là sinh pháp! Như vậy mới đúng chứ, cuối cùng bổn thánh không nhìn nhầm người rồi!”
Cả doanh trại đều có thể nghe thấy tiếng cười như chuông bạc của Bách Hoa tiên tử. Mọi người nhìn nhau, không biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Đạo sĩ mặt đỏ im lặng một lát, nói: “Đại sư, bà ấy không sao chứ?”
“Ngươi đang lo lắng gì?” Lão hòa thượng hỏi.
“Ta không sợ gì khác, ta chỉ sợ lỡ như là Thiên Ma cấp Yêu Thánh...” Đạo sĩ mặt đỏ nói.
Nghe thấy suy đoán này, sắc mặt lão hòa thượng liền trở nên nghiêm túc.
Lão đứng dậy, nói: “Hay chúng ta cùng đi xem thử.”
“Được, đi xem thử cũng tốt.” Đạo sĩ mặt đỏ nghiêm nghị nói.
…
Quay trở lại Bách Hoa điện.
Sau khi xác nhận Cố Thanh Sơn đã đột phá thành công, ngỗng trắng liền đuổi Tần Tiểu Lâu và Tú Tú ra ngoài.
“Ở đây có nhiều trận pháp như vậy, đan dược linh thực tất cả đầy đủ, đệ phải nhân lúc vừa đột phá củng cố cảnh giới một chút. Bọn ta cũng không ở đây nữa, ngày mai sẽ quay lại thăm đệ sau.” Ngỗng trắng nói xong những lời này liền quạt cánh bay đi mất.
Lúc này Cố Thanh Sơn mới có cơ hội chậm rãi trải nghiệm cảm giác của cảnh giới Trúc Cơ.
Theo lý thì lúc này tốt nhất là nên toàn lực vận chuyển linh lực, củng cố lại tu vi. Nhưng Cố Thanh Sơn không làm vậy, hắn là người sống hai kiếp, tâm cảnh nên có đều đã có, trạng thái sức mạnh nên trải nghiệm đều đã trải nghiệm, chuyện củng cố cảnh giới không cần bao nhiêu thời gian đã có thể hoàn thành.
Cố Thanh Sơn rơi vào trầm tư.
Hóa ra dòng thời gian luôn hỗn loạn quả nhiên là có liên quan đến sự biến hóa của hai thế giới, hoặc cũng có thể là do cỗ thi thể đóng trên trụ đồng kia động tay động chân.
Cố Thanh Sơn nghiêm túc suy nghĩ, không khỏi cảm thấy hơi sợ.
Tồn tại kiểu gì mà có thể cách dòng chảy thời không hỗn loạn, khóa chặt lấy một người và quấy nhiễu dòng thời gian của người đó chứ?
Không những thế, nó còn có thể phát giác được hắn đã tiến cấp, nhân thời cơ này đưa hắn đi lần nữa. Đây gần như là vết tích của Thần, ít nhất Cố Thanh Sơn sống hai kiếp đều chưa từng nghe nói trên đời này có người như vậy.
Nhưng tồn tại có uy năng kinh khủng như vậy lại bị đóng trên trụ đồng, không thể động đậy được…
Ai có thể đóng được nó lên?
Cỗ thi thể mặc giáp đen này tốn nhiều tâm tư và tinh lực như vậy đưa thần hồn của mình đi, ít nhất có thể nói rõ một chuyện.
Nó cần ngoại lực giúp đỡ mới có thể làm được vài việc gì đó.
Những lời cuối cùng mà nó nói, hình như là cách đối phó yêu ma. Đáng tiếc là bị cắt ngang, mà trong một thời gian ngắn hắn lại không thể gặp được nó.
“Ngũ hành chính của hai thế giới? Rốt cuộc là có ý nghĩa gì?”
Bỗng nhiên, Cố Thanh Sơn sực nhớ ra một chuyện.
Hắn nhìn vào giao diện Chiến Thần, thấy đồng hồ cát của mình rơi rất chậm, đã rất lâu rồi mà chỉ có vài hạt cát rơi xuống.
Quả nhiên là dòng thời gian đã xảy ra vấn đề.
Thế giới hiện thực xảy ra biến hóa kịch liệt quả nhiên có ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng đến dòng thời gian giữa hai thế giới.
Chuyện ly kỳ thế này, Cố Thanh Sơn bình sinh hiếm gặp nên căn bản không có cách gì giải quyết.
Hắn chỉ đành thở dài.
Bất kể như thế nào, lần này, e là mình phải ở lại thế giới này khá lâu.
Con người của Cố Thanh Sơn có một ưu điểm, đó là gặp chuyện gì không thể làm gì được thì hắn chẳng thèm nghĩ đến nữa, chỉ cắm đầu chú ý đến những việc mình có thể giải quyết.
Trước mắt, hắn dứt khoát dừng mọi suy nghĩ trong lòng, rút kiếm ra, bắt đầu nghiêm túc luyện kiếm.
Củng cố cảnh giới là chuyện ắt phải làm.
…
Lần tập luyện này kéo dài một ngày một đêm, đợi đến khi trời sáng thêm lần nữa Cố Thanh Sơn mới dừng lại, bắt đầu điều tức nghỉ ngơi.
Chỉ chốc lát sau, Tần Tiểu Lâu bưng một cái thùng lớn chậm rãi đi vào.
“Đây là gì vậy? Thuốc tắm sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Thuốc tắm cái gì, đây là bữa sáng của đệ.” Tần Tiểu Lâu nói.
Cố Thanh Sơn cuống quít khoát tay: “Ta không ăn được nhiều vậy đâu.”
Tần Tiểu Lâu toét miệng, cười nói: “Đệ ăn thử xem.”
Cố Thanh Sơn bước qua, duỗi cổ nhìn vào trong thùng.
Tất cả đều là linh mễ… Không đúng, toàn là những viên đan dược to cỡ linh mễ (*).
(*) Mễ là gạo.
“Đại sư huynh bỏ vật liệu, ta bỏ sức, toàn là đồ tốt để điều tiết cơ thể, đệ ăn trước đi.” Tần Tiểu Lâu nói rồi xoay người rời đi.
Trong đại điện chỉ còn lại một mình Cố Thanh Sơn, hắn hít mũi một cái.
Thật là thơm.
Đồ Bách Hoa tiên tử bảo Tần Tiểu Lâu làm chắc chắn không thể kém được.
Được thôi, cho dù ăn không hết thì cứ ăn trước rồi tính sau.
Cố Thanh Sơn cầm bát đũa xới một bát đan dược đầy, bắt đầu ăn.
Không cần phải bàn cãi, mùi vị quả thực rất ngon.
Hắn vừa ăn vừa nhìn hàng loạt thông báo nhảy ra trên giao diện Chiến Thần.
[Người chơi đã tiến giai thành công lên Trúc Cơ, giới hạn hồn lực mở rộng thành 20.]
[Hồn lực hiện tại: 640/20.]
[Tu vi của người chơi tăng trên diện rộng, căn cứ theo ký ức của người chơi sẽ không khiến cơ thể/ thần hồn của người chơi sụp đổ. Kiếm quyết được bày ra như sau.]
[Kiếm quyết: Bách Thái kiếm quyết.]
[Kiếm quyết: Lưu Vân kiếm quyết.]
[Kiếm quyết: Tứ Hải kiếm quyết.]
[Kiếm quyết: Trùng Trận kiếm quyết.]
...
[Bí kiếm: Nguyệt Trảm.]
[Xét thấy người chơi đã có thể ngộ sâu sắc với tất cả các kiếm quyết, hồn lực cần tốn để thức tỉnh kiếm quyết hiện nay giảm xuống thấp nhất.]
[Thức tỉnh kiếm quyết cần tốn hao 5 điểm hồn lực, thức tỉnh bí kiếm cần tốn hao 10 điểm hồn lực.]
Tổng cộng có 20 kiếm quyết, một loại bí kiếm, Cố Thanh Sơn không hề do dự thức tỉnh toàn bộ số kiếm quyết ấy.
Giao diện Chiến Thần lập tức nhanh chóng hiện lên từng hàng chữ.
[Thần thông thức tỉnh: Lôi điện]
[Thần thông này tự có sức mạnh của Tru Tà, khả năng gây sát thương cho yêu ma của người chơi tăng lên ba phần.]
[Thần thông tầng 1: Mất Khống Chế, đã khởi động.]
[Mất Khống Chế: Bất kỳ sinh linh nào bị linh năng Lôi điện của người chơi đánh trúng cơ thể, sinh linh đó sẽ mất khống chế cơ thể trong một thời gian ngắn. Thời gian là: 1 giây.]
Đầu tiên Cố Thanh Sơn sững sờ, sau đó lập tức vui mừng.
Đây là kỹ năng khống chế rất ổn, đối với kiếm tu có lực sát thương vật lý cường đại mà nói, kỹ năng khống chế người như thế này đúng là như hổ thêm cánh.
Thời gian mặc dù hơi ngắn, chỉ có 1 giây, nhưng 1 giây với kiếm tu như Cố Thanh Sơn mà nói đủ để xuất kiếm giết một người. Huống hồ Thần thông có thể dần mạnh lên, Cố Thanh Sơn tin Thần thông tầng 2, tầng 3 sẽ xuất hiện sức mạnh mạnh hơn.
Dùng Lôi điện sát pháp còn chẳng bằng dùng kiếm thuận tay, nhưng Lôi điện sinh pháp lại có những chỗ kiếm thuật không thể bằng. Giờ khắc này hắn cảm thấy vô cùng may mắn vì đã chọn Lôi điện sinh pháp.
Cố Thanh Sơn im lặng trải nghiệm một lát rồi mở bàn tay ra, một đám điện quang bất quy tắc màu xanh lam nhẹ nhàng trôi nổi trong lòng bàn tay hắn.
Hắn nắm chặt điện quang, đánh một quyền vào thành lò đan. Trên thành lò lập tức xuất hiện những đường vân thiểm điện như rồng rắn bay lượn, phát ra âm thanh xoẹt xoẹt.
“Kiếm tới.” Hắn khẽ quát một tiếng.
Địa kiếm xuất hiện giữa hư không, nhẹ nhàng rơi vào trong tay.
Cố Thanh Sơn thúc giục linh lực, phát hiện quả nhiên linh lực trong đan điền của mình đã có thuộc tính.
Là thuộc tính Lôi điện.
Hắn lẳng lặng giơ kiếm.
Ánh sáng mờ nhạt và ảm đạm dần xuất hiện trên thân kiếm.
Chẳng bao lâu sau, ánh sáng đột nhiên sáng rõ.
Từng tia sáng điện màu xanh không ngừng uốn lượn quanh thân kiếm, sinh sinh diệt diệt, chiếu rọi lò đan tối om không ngừng lóe lên những tia sáng.
Ngoài lò đan, mấy người cũng cảm ứng được màn thần kỳ này.
“A? Sao lại xuất hiện lôi điện? Tam sư huynh không cần phải độ lôi kiếp mà.” Tú Tú lầm bầm nói.
Đầu óc Tần Tiểu Lâu xoay chuyển, lập tức nói: “Thật hiếm thấy, lần đầu vượt qua đại cảnh giới đã khai hóa linh lực Lôi điện, như vậy, sau này khi vượt qua những đại cảnh giới khác, cho dù không thức tỉnh được mấy Thần thông kia cũng không quan trọng.”
Ngỗng trắng im lặng một lát, cuối cùng âm thầm thở phào.
…
Tiền tuyến.
“Hahaha, sinh pháp! Là sinh pháp! Như vậy mới đúng chứ, cuối cùng bổn thánh không nhìn nhầm người rồi!”
Cả doanh trại đều có thể nghe thấy tiếng cười như chuông bạc của Bách Hoa tiên tử. Mọi người nhìn nhau, không biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Đạo sĩ mặt đỏ im lặng một lát, nói: “Đại sư, bà ấy không sao chứ?”
“Ngươi đang lo lắng gì?” Lão hòa thượng hỏi.
“Ta không sợ gì khác, ta chỉ sợ lỡ như là Thiên Ma cấp Yêu Thánh...” Đạo sĩ mặt đỏ nói.
Nghe thấy suy đoán này, sắc mặt lão hòa thượng liền trở nên nghiêm túc.
Lão đứng dậy, nói: “Hay chúng ta cùng đi xem thử.”
“Được, đi xem thử cũng tốt.” Đạo sĩ mặt đỏ nghiêm nghị nói.
…
Quay trở lại Bách Hoa điện.
Sau khi xác nhận Cố Thanh Sơn đã đột phá thành công, ngỗng trắng liền đuổi Tần Tiểu Lâu và Tú Tú ra ngoài.
“Ở đây có nhiều trận pháp như vậy, đan dược linh thực tất cả đầy đủ, đệ phải nhân lúc vừa đột phá củng cố cảnh giới một chút. Bọn ta cũng không ở đây nữa, ngày mai sẽ quay lại thăm đệ sau.” Ngỗng trắng nói xong những lời này liền quạt cánh bay đi mất.
Lúc này Cố Thanh Sơn mới có cơ hội chậm rãi trải nghiệm cảm giác của cảnh giới Trúc Cơ.
Theo lý thì lúc này tốt nhất là nên toàn lực vận chuyển linh lực, củng cố lại tu vi. Nhưng Cố Thanh Sơn không làm vậy, hắn là người sống hai kiếp, tâm cảnh nên có đều đã có, trạng thái sức mạnh nên trải nghiệm đều đã trải nghiệm, chuyện củng cố cảnh giới không cần bao nhiêu thời gian đã có thể hoàn thành.
Cố Thanh Sơn rơi vào trầm tư.
Hóa ra dòng thời gian luôn hỗn loạn quả nhiên là có liên quan đến sự biến hóa của hai thế giới, hoặc cũng có thể là do cỗ thi thể đóng trên trụ đồng kia động tay động chân.
Cố Thanh Sơn nghiêm túc suy nghĩ, không khỏi cảm thấy hơi sợ.
Tồn tại kiểu gì mà có thể cách dòng chảy thời không hỗn loạn, khóa chặt lấy một người và quấy nhiễu dòng thời gian của người đó chứ?
Không những thế, nó còn có thể phát giác được hắn đã tiến cấp, nhân thời cơ này đưa hắn đi lần nữa. Đây gần như là vết tích của Thần, ít nhất Cố Thanh Sơn sống hai kiếp đều chưa từng nghe nói trên đời này có người như vậy.
Nhưng tồn tại có uy năng kinh khủng như vậy lại bị đóng trên trụ đồng, không thể động đậy được…
Ai có thể đóng được nó lên?
Cỗ thi thể mặc giáp đen này tốn nhiều tâm tư và tinh lực như vậy đưa thần hồn của mình đi, ít nhất có thể nói rõ một chuyện.
Nó cần ngoại lực giúp đỡ mới có thể làm được vài việc gì đó.
Những lời cuối cùng mà nó nói, hình như là cách đối phó yêu ma. Đáng tiếc là bị cắt ngang, mà trong một thời gian ngắn hắn lại không thể gặp được nó.
“Ngũ hành chính của hai thế giới? Rốt cuộc là có ý nghĩa gì?”
Bỗng nhiên, Cố Thanh Sơn sực nhớ ra một chuyện.
Hắn nhìn vào giao diện Chiến Thần, thấy đồng hồ cát của mình rơi rất chậm, đã rất lâu rồi mà chỉ có vài hạt cát rơi xuống.
Quả nhiên là dòng thời gian đã xảy ra vấn đề.
Thế giới hiện thực xảy ra biến hóa kịch liệt quả nhiên có ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng đến dòng thời gian giữa hai thế giới.
Chuyện ly kỳ thế này, Cố Thanh Sơn bình sinh hiếm gặp nên căn bản không có cách gì giải quyết.
Hắn chỉ đành thở dài.
Bất kể như thế nào, lần này, e là mình phải ở lại thế giới này khá lâu.
Con người của Cố Thanh Sơn có một ưu điểm, đó là gặp chuyện gì không thể làm gì được thì hắn chẳng thèm nghĩ đến nữa, chỉ cắm đầu chú ý đến những việc mình có thể giải quyết.
Trước mắt, hắn dứt khoát dừng mọi suy nghĩ trong lòng, rút kiếm ra, bắt đầu nghiêm túc luyện kiếm.
Củng cố cảnh giới là chuyện ắt phải làm.
…
Lần tập luyện này kéo dài một ngày một đêm, đợi đến khi trời sáng thêm lần nữa Cố Thanh Sơn mới dừng lại, bắt đầu điều tức nghỉ ngơi.
Chỉ chốc lát sau, Tần Tiểu Lâu bưng một cái thùng lớn chậm rãi đi vào.
“Đây là gì vậy? Thuốc tắm sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Thuốc tắm cái gì, đây là bữa sáng của đệ.” Tần Tiểu Lâu nói.
Cố Thanh Sơn cuống quít khoát tay: “Ta không ăn được nhiều vậy đâu.”
Tần Tiểu Lâu toét miệng, cười nói: “Đệ ăn thử xem.”
Cố Thanh Sơn bước qua, duỗi cổ nhìn vào trong thùng.
Tất cả đều là linh mễ… Không đúng, toàn là những viên đan dược to cỡ linh mễ (*).
(*) Mễ là gạo.
“Đại sư huynh bỏ vật liệu, ta bỏ sức, toàn là đồ tốt để điều tiết cơ thể, đệ ăn trước đi.” Tần Tiểu Lâu nói rồi xoay người rời đi.
Trong đại điện chỉ còn lại một mình Cố Thanh Sơn, hắn hít mũi một cái.
Thật là thơm.
Đồ Bách Hoa tiên tử bảo Tần Tiểu Lâu làm chắc chắn không thể kém được.
Được thôi, cho dù ăn không hết thì cứ ăn trước rồi tính sau.
Cố Thanh Sơn cầm bát đũa xới một bát đan dược đầy, bắt đầu ăn.
Không cần phải bàn cãi, mùi vị quả thực rất ngon.
Hắn vừa ăn vừa nhìn hàng loạt thông báo nhảy ra trên giao diện Chiến Thần.
[Người chơi đã tiến giai thành công lên Trúc Cơ, giới hạn hồn lực mở rộng thành 20.]
[Hồn lực hiện tại: 640/20.]
[Tu vi của người chơi tăng trên diện rộng, căn cứ theo ký ức của người chơi sẽ không khiến cơ thể/ thần hồn của người chơi sụp đổ. Kiếm quyết được bày ra như sau.]
[Kiếm quyết: Bách Thái kiếm quyết.]
[Kiếm quyết: Lưu Vân kiếm quyết.]
[Kiếm quyết: Tứ Hải kiếm quyết.]
[Kiếm quyết: Trùng Trận kiếm quyết.]
...
[Bí kiếm: Nguyệt Trảm.]
[Xét thấy người chơi đã có thể ngộ sâu sắc với tất cả các kiếm quyết, hồn lực cần tốn để thức tỉnh kiếm quyết hiện nay giảm xuống thấp nhất.]
[Thức tỉnh kiếm quyết cần tốn hao 5 điểm hồn lực, thức tỉnh bí kiếm cần tốn hao 10 điểm hồn lực.]
Tổng cộng có 20 kiếm quyết, một loại bí kiếm, Cố Thanh Sơn không hề do dự thức tỉnh toàn bộ số kiếm quyết ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.