Chương 847: Thời đại của hành hương đã tới!
Yên Hỏa Thành Thành
23/08/2020
"Không, bọn ta tới để làm ăn, nếu như gia nhập, chuyện làm ăn phải tính sao?" Vị vua trẻ tuổi nói.
"Gia nhập thần điện chúng tôi, ngài sẽ có cơ hội trở thành Bán Thần... thậm chí là Chân Thần!" Một vị giáo chủ khác chân thành khuyên nhủ.
Đây là giây phút chân thành nhất trong cuộc đời ông ta, ngay cả khi cầu nguyện thần linh, ông ta cũng không toàn tâm toàn ý như vậy.
Dẫu sao, chỉ cần có thể thuyết phục vị nữ vương này gia nhập thần điện Tri Thức, như vậy ông ta sẽ có hi vọng tranh cử vị trí giáo hoàng nhiệm kì tới.
"Hay thôi đi, tôi còn có con đường của mình cần phải đi, lại nói tộc của bọn tôi đến bây giờ vẫn chưa từng sợ bất kì khó khăn nào, cũng căn bản không cần trở thành sự tồn tại như thần linh” Nữ vương trẻ tuổi nói.
Cô đang nói, đột nhiên đưa tay ra tuỳ ý sờ vào hư không một cái.
Một viên đá quý tỏa sáng lấp lánh xuất hiện trong tay cô.
"Ừm... một viên đá quý nguyên chất cao cấp, thứ đổ này có ai muốn không" Nữ vương hỏi.
Hai vị giáo chủ thận trọng nín thở, cẩn thận quan sát viên đá quý kia.
Đá quý nguyên chất ẩn chứa sức mạnh bản chất của nguyên tố, chỉ một viên nhỏ cỡ bằng móng tay, đã có thể vận chuyển cung cấp đầy đủ năng lượng cho cả một thành phố, ước chừng đủ dùng trong vòng một năm.
Khối đá quý trong tay nữ vương bệ hạ này, gần như lớn bằng một nắm đấm, nếu như có thể mua được...
Trong lòng hai người thấp thỏm, không khỏi căng thẳng nuốt nước miếng.
Bọn họ đang định nói chuyện, lại bị một cô gái mặc chiến giáp cướp lời.
Cô gái nói: "Đồ này không bán thì hơn, trang bị di chuyển của thế giới chúng ta cần đến khối đá quý này, chỉ cần có nó, ở trong thời gian ngắn chúng ta sẽ không cần ngày nào cũng phải đổi mới năng lượng mà thuật pháp ẩn náu cỡ lớn phóng ra nữa.
"Oa, như vậy cũng rất tiện, vậy thì không bán nữa." Nữ vương nói.
Cô ném viên đá lớn bằng nắm đấm kia cho cô gái, dặn dò: "Yilia, chuyện du lịch còn phải phiền đến chị nhiều, dù tôi đã thức tỉnh năng lực, nhưng thực lực của bản thân còn chưa đủ, lỡ đâu trong lúc qua lại giữa các thế giới gặp phải vấn đề gì, thiên phú của tôi chỉ có thể cứu mình cô, còn những người khác sẽ chết trong miệng của đám quái vật hư không"
"Tuân lệnh, Laura bệ hạ, tôi sẽ nghiêm túc chuẩn bị mọi chuyện" Yilia nói.
Laura hài lòng gật đầu.
Cô lại nhìn sang hai vị giáo chủ của thần điện Tri Thức, tràn đầy áy náy nói: "Xin lỗi, có lẽ vật này không thể bán nữa”
"Hay là..."
Cô lại đưa tay ra sờ vào hư không.
"Ấy? Sao trùng hợp như vậy?"
Laura lộ vẻ ngạc nhiên, lại rút ra một thứ giống vậy từ trong hư không.
... Đó vẫn là một viên đá quý nguyên chất, chỉ có điều còn to hơn gấp đôi viên vừa rồi.
Đôi con ngươi của hai vị giáo chủ đã sắp rớt ra ngoài.
...
Bên ngoài thế giới Tân Thủ.
Dòng chảy hỗn loạn của thời không.
Cố Thanh Sơn nhìn Hình người ánh sáng trước mặt, lại nhìn đám quái vật hư không muôn hình muôn vẻ ở xung quanh.
"Trở thành tín đồ, có thể giúp ta giải quyết vấn đề khó khăn trước mắt không?" Hắn hỏi.
Ở chung quanh hắn, những quái vật kia cũng đang trao đổi với hình người ánh sáng.
Nhưng có lẽ rất nhanh, chuyện của bọn chúng sẽ được giải quyết.
Đến lúc đó sẽ nguy hiểm.
Hình người ánh sáng im lặng, không trả lời câu hỏi của Cố Thanh Sơn.
"Xem ra không được" Cố Thanh Sơn thở dài nói.
Hình người ánh sáng đáp: "Chỉ có trở thành tín đồ, mới có được câu trả lời của ta."
"Ngươi cũng chỉ là hiện thân cụ thể của quy tắc mà thôi, sao mà cứng đầu như vậy? Không thể trả lời một câu hỏi nhỏ tí của ta sao?"
"..."
"Được rồi, vậy ta sẽ. ừm... hay là làm tín đồ của thần điện Sinh Mệnh." Cố Thanh Sơn nói.
Hình người ánh sáng lúc này mới nói: "Bắt đầu từ bây giờ, cậu chính là tín đồ của thần Sinh Mệnh, cậu phải chạy đến cây Vạn Thanh, sau đó đến cái cây đại thụ mà thần điện Sinh Mệnh ở, mới có thể mượn sức mạnh của thần điện để thức tỉnh cây Thần Tính của mình”
Cố Thanh Sơn gật đầu nói: "Bây giờ ta đã là tín đồ của thần linh rồi, như vậy, hãy nói cho ta biết, là một tín đồ thần linh, phải làm thế nào mới có thể an toàn qua lại trong hư không?”
Hình người ánh sáng trả lời: "Không dựa vào các loại công cụ, vật truyền tải để ẩn núp bản thân, thì không có cách nào qua lại trong dòng chảy hỗn loạn của thời không trong khu Tranh Bá một cách an toàn, mặc dù hư không ở gần đây không tính là mạnh, nhưng trong một vài dòng chảy hỗn loạn của thời không đặc biệt, tồn tại quái vật có thực lực vượt xa chúng sinh, có vài quái vật hiếm gặp, sức mạnh của bọn chúng đủ để sánh ngang Bán Thần... thậm chí mạnh hơn."
Cố Thanh Sơn nghe vậy, suy nghĩ đáp: "Nói cách khác, chỉ có mình ta xuất hiện ở trong dòng chảy hỗn loạn của thời không thế này sẽ rất dễ chết."
"Cậu hiểu rất chính xác câu trả lời này, hãy đảm bảo không truyền nó ra ngoài” Hình người ánh sáng nói.
Cơ thể của nó khẽ động, đang muốn rời đi, lại thấy chàng trai đối diện than thở, thấp giọng lẩm bẩm nói: "Nếu gia nhập thần điện, mà ngay cả tự do qua lại cũng không làm được, thần linh thật là yếu quá..."
Chàng trai này vỗ nhẹ trán, quyết định nói: "Nếu là như vậy, bây giờ ta rút khỏi thần điện được rồi.”
Hắn chợt ngẩng đầu nhìn về phía Hình người ánh sáng: "Đúng rồi, ta vẫn nhớ hình phạt khi rút khỏi các thần giáo, chỉ có hai điều, một là cả đời không được nhập giáo, hai là sẽ bị thần khinh bỉ, đúng không?"
Hình người ánh sáng do dự hồi lâu, lúc này mới đáp: "Theo lệ ta chỉ có thể trả lời một câu hỏi của cậu, nhưng cậu vừa mới gia nhập đã muốn rút khỏi, vấn đề đã liên quan đến tín ngưỡng, cho nên ta phải nói cho cậu biết, đúng vậy!"
"Nếu cậu rút khỏi giáo hội, cả đời này cậu sẽ không thể nhập giáo nữa, hơn hết sẽ phải chịu sự khinh bỉ của bảy vị thần linh, hậu quả chính là sau khi cậu chết linh hồn vĩnh viễn lơ lửng trong hư không vô tận, không thể đi nơi nào hết."
Hình người ánh sáng nói xong, nhìn chằm chằm vào chàng trai trước mặt.
Lại thấy chàng trai kia rất vui mừng nói: "Vậy, ta rút khỏi thôi."
"Cậu không sợ bị bảy vị thần linh khinh bỉ?" Hình người ánh sáng hỏi.
Cố Thanh Sơn híp mắt nói: "Bảy vị thần khinh bỉ? Bọn họ không phải chết rồi sao? Có thể sống lại rồi hãy nói."
"..." Hình người ánh sáng.
Dù sao Hình người ánh sáng cũng được hình thành từ pháp quy, chỉ biết dựa theo quy tắc làm việc.
Cuối cùng nó vẫn cũng không nói gì, biến mất trước mặt Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn im lặng suy nghĩ chuyện vừa xảy ra.
Thần linh đã đặt ra lời nguyền “không cho phép nói ra bí mật của quy tắc” trong hai trăm triệu tầng thế giới.
Liệu bọn họ có đặt ra lời nguyền nào khác hay không?
Chuyện này nói lớn cũng không lớn, chuyện của mấy giáo hội bình thường, do giáo hội cấp cao tiến hành xử lý, thần linh rất ít khi tự mình nhúng tay vào.
Cố Thanh Sơn dứt khoát thử ngay tại chỗ.
Kết quả không hề có bất kì động tĩnh gì.
Nghĩ cũng phải, nếu không phải thật sự đến giây phút phải chết, thần linh sao có thể nói bí mật thành thần cho chúng sinh?
Thời khắc mấu chốt như vậy, bọn họ có thể cổ động tất cả chúng sinh trong hai trăm triệu tầng thế giới đã không dễ dàng gì rồi, lấy đâu ra thời gian quan tâm đến chuyện của giáo hội.
Như vậy, bây giờ mình nên làm như thế nào?
Suy nghĩ của Cố Thanh Sơn xoay vòng.
Chín tỷ tầng thế giới đã bị hủy diệt, đối mặt với cục diện như vậy, thần linh cũng chỉ biết chạy trốn và bỏ mạng.
Chuyện này chứng minh một điều: Mặc dù thành thần sẽ trở nên mạnh mẽ, nhưng đứng trước ngày tận thế, thì vẫn không có tác dụng gì.
Huống chi trong này có cạm bẫy hay không, vẫn khó mà nói được.
Cố Thanh Sơn sẽ không bước một chân vào luôn.
Hắn nhìn ra xung quanh.
Càng ngày càng nhiều Hình người ánh sáng đột nhiên biến mất.
Đám quái vật chiếm đoạt dòng chảy hỗn loạn của thời không, dần dần bắt đầu hành động.
Theo như lời của Hình người ánh sáng, quái vật ở quanh đây không tính là mạnh.
"Gia nhập thần điện chúng tôi, ngài sẽ có cơ hội trở thành Bán Thần... thậm chí là Chân Thần!" Một vị giáo chủ khác chân thành khuyên nhủ.
Đây là giây phút chân thành nhất trong cuộc đời ông ta, ngay cả khi cầu nguyện thần linh, ông ta cũng không toàn tâm toàn ý như vậy.
Dẫu sao, chỉ cần có thể thuyết phục vị nữ vương này gia nhập thần điện Tri Thức, như vậy ông ta sẽ có hi vọng tranh cử vị trí giáo hoàng nhiệm kì tới.
"Hay thôi đi, tôi còn có con đường của mình cần phải đi, lại nói tộc của bọn tôi đến bây giờ vẫn chưa từng sợ bất kì khó khăn nào, cũng căn bản không cần trở thành sự tồn tại như thần linh” Nữ vương trẻ tuổi nói.
Cô đang nói, đột nhiên đưa tay ra tuỳ ý sờ vào hư không một cái.
Một viên đá quý tỏa sáng lấp lánh xuất hiện trong tay cô.
"Ừm... một viên đá quý nguyên chất cao cấp, thứ đổ này có ai muốn không" Nữ vương hỏi.
Hai vị giáo chủ thận trọng nín thở, cẩn thận quan sát viên đá quý kia.
Đá quý nguyên chất ẩn chứa sức mạnh bản chất của nguyên tố, chỉ một viên nhỏ cỡ bằng móng tay, đã có thể vận chuyển cung cấp đầy đủ năng lượng cho cả một thành phố, ước chừng đủ dùng trong vòng một năm.
Khối đá quý trong tay nữ vương bệ hạ này, gần như lớn bằng một nắm đấm, nếu như có thể mua được...
Trong lòng hai người thấp thỏm, không khỏi căng thẳng nuốt nước miếng.
Bọn họ đang định nói chuyện, lại bị một cô gái mặc chiến giáp cướp lời.
Cô gái nói: "Đồ này không bán thì hơn, trang bị di chuyển của thế giới chúng ta cần đến khối đá quý này, chỉ cần có nó, ở trong thời gian ngắn chúng ta sẽ không cần ngày nào cũng phải đổi mới năng lượng mà thuật pháp ẩn náu cỡ lớn phóng ra nữa.
"Oa, như vậy cũng rất tiện, vậy thì không bán nữa." Nữ vương nói.
Cô ném viên đá lớn bằng nắm đấm kia cho cô gái, dặn dò: "Yilia, chuyện du lịch còn phải phiền đến chị nhiều, dù tôi đã thức tỉnh năng lực, nhưng thực lực của bản thân còn chưa đủ, lỡ đâu trong lúc qua lại giữa các thế giới gặp phải vấn đề gì, thiên phú của tôi chỉ có thể cứu mình cô, còn những người khác sẽ chết trong miệng của đám quái vật hư không"
"Tuân lệnh, Laura bệ hạ, tôi sẽ nghiêm túc chuẩn bị mọi chuyện" Yilia nói.
Laura hài lòng gật đầu.
Cô lại nhìn sang hai vị giáo chủ của thần điện Tri Thức, tràn đầy áy náy nói: "Xin lỗi, có lẽ vật này không thể bán nữa”
"Hay là..."
Cô lại đưa tay ra sờ vào hư không.
"Ấy? Sao trùng hợp như vậy?"
Laura lộ vẻ ngạc nhiên, lại rút ra một thứ giống vậy từ trong hư không.
... Đó vẫn là một viên đá quý nguyên chất, chỉ có điều còn to hơn gấp đôi viên vừa rồi.
Đôi con ngươi của hai vị giáo chủ đã sắp rớt ra ngoài.
...
Bên ngoài thế giới Tân Thủ.
Dòng chảy hỗn loạn của thời không.
Cố Thanh Sơn nhìn Hình người ánh sáng trước mặt, lại nhìn đám quái vật hư không muôn hình muôn vẻ ở xung quanh.
"Trở thành tín đồ, có thể giúp ta giải quyết vấn đề khó khăn trước mắt không?" Hắn hỏi.
Ở chung quanh hắn, những quái vật kia cũng đang trao đổi với hình người ánh sáng.
Nhưng có lẽ rất nhanh, chuyện của bọn chúng sẽ được giải quyết.
Đến lúc đó sẽ nguy hiểm.
Hình người ánh sáng im lặng, không trả lời câu hỏi của Cố Thanh Sơn.
"Xem ra không được" Cố Thanh Sơn thở dài nói.
Hình người ánh sáng đáp: "Chỉ có trở thành tín đồ, mới có được câu trả lời của ta."
"Ngươi cũng chỉ là hiện thân cụ thể của quy tắc mà thôi, sao mà cứng đầu như vậy? Không thể trả lời một câu hỏi nhỏ tí của ta sao?"
"..."
"Được rồi, vậy ta sẽ. ừm... hay là làm tín đồ của thần điện Sinh Mệnh." Cố Thanh Sơn nói.
Hình người ánh sáng lúc này mới nói: "Bắt đầu từ bây giờ, cậu chính là tín đồ của thần Sinh Mệnh, cậu phải chạy đến cây Vạn Thanh, sau đó đến cái cây đại thụ mà thần điện Sinh Mệnh ở, mới có thể mượn sức mạnh của thần điện để thức tỉnh cây Thần Tính của mình”
Cố Thanh Sơn gật đầu nói: "Bây giờ ta đã là tín đồ của thần linh rồi, như vậy, hãy nói cho ta biết, là một tín đồ thần linh, phải làm thế nào mới có thể an toàn qua lại trong hư không?”
Hình người ánh sáng trả lời: "Không dựa vào các loại công cụ, vật truyền tải để ẩn núp bản thân, thì không có cách nào qua lại trong dòng chảy hỗn loạn của thời không trong khu Tranh Bá một cách an toàn, mặc dù hư không ở gần đây không tính là mạnh, nhưng trong một vài dòng chảy hỗn loạn của thời không đặc biệt, tồn tại quái vật có thực lực vượt xa chúng sinh, có vài quái vật hiếm gặp, sức mạnh của bọn chúng đủ để sánh ngang Bán Thần... thậm chí mạnh hơn."
Cố Thanh Sơn nghe vậy, suy nghĩ đáp: "Nói cách khác, chỉ có mình ta xuất hiện ở trong dòng chảy hỗn loạn của thời không thế này sẽ rất dễ chết."
"Cậu hiểu rất chính xác câu trả lời này, hãy đảm bảo không truyền nó ra ngoài” Hình người ánh sáng nói.
Cơ thể của nó khẽ động, đang muốn rời đi, lại thấy chàng trai đối diện than thở, thấp giọng lẩm bẩm nói: "Nếu gia nhập thần điện, mà ngay cả tự do qua lại cũng không làm được, thần linh thật là yếu quá..."
Chàng trai này vỗ nhẹ trán, quyết định nói: "Nếu là như vậy, bây giờ ta rút khỏi thần điện được rồi.”
Hắn chợt ngẩng đầu nhìn về phía Hình người ánh sáng: "Đúng rồi, ta vẫn nhớ hình phạt khi rút khỏi các thần giáo, chỉ có hai điều, một là cả đời không được nhập giáo, hai là sẽ bị thần khinh bỉ, đúng không?"
Hình người ánh sáng do dự hồi lâu, lúc này mới đáp: "Theo lệ ta chỉ có thể trả lời một câu hỏi của cậu, nhưng cậu vừa mới gia nhập đã muốn rút khỏi, vấn đề đã liên quan đến tín ngưỡng, cho nên ta phải nói cho cậu biết, đúng vậy!"
"Nếu cậu rút khỏi giáo hội, cả đời này cậu sẽ không thể nhập giáo nữa, hơn hết sẽ phải chịu sự khinh bỉ của bảy vị thần linh, hậu quả chính là sau khi cậu chết linh hồn vĩnh viễn lơ lửng trong hư không vô tận, không thể đi nơi nào hết."
Hình người ánh sáng nói xong, nhìn chằm chằm vào chàng trai trước mặt.
Lại thấy chàng trai kia rất vui mừng nói: "Vậy, ta rút khỏi thôi."
"Cậu không sợ bị bảy vị thần linh khinh bỉ?" Hình người ánh sáng hỏi.
Cố Thanh Sơn híp mắt nói: "Bảy vị thần khinh bỉ? Bọn họ không phải chết rồi sao? Có thể sống lại rồi hãy nói."
"..." Hình người ánh sáng.
Dù sao Hình người ánh sáng cũng được hình thành từ pháp quy, chỉ biết dựa theo quy tắc làm việc.
Cuối cùng nó vẫn cũng không nói gì, biến mất trước mặt Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn im lặng suy nghĩ chuyện vừa xảy ra.
Thần linh đã đặt ra lời nguyền “không cho phép nói ra bí mật của quy tắc” trong hai trăm triệu tầng thế giới.
Liệu bọn họ có đặt ra lời nguyền nào khác hay không?
Chuyện này nói lớn cũng không lớn, chuyện của mấy giáo hội bình thường, do giáo hội cấp cao tiến hành xử lý, thần linh rất ít khi tự mình nhúng tay vào.
Cố Thanh Sơn dứt khoát thử ngay tại chỗ.
Kết quả không hề có bất kì động tĩnh gì.
Nghĩ cũng phải, nếu không phải thật sự đến giây phút phải chết, thần linh sao có thể nói bí mật thành thần cho chúng sinh?
Thời khắc mấu chốt như vậy, bọn họ có thể cổ động tất cả chúng sinh trong hai trăm triệu tầng thế giới đã không dễ dàng gì rồi, lấy đâu ra thời gian quan tâm đến chuyện của giáo hội.
Như vậy, bây giờ mình nên làm như thế nào?
Suy nghĩ của Cố Thanh Sơn xoay vòng.
Chín tỷ tầng thế giới đã bị hủy diệt, đối mặt với cục diện như vậy, thần linh cũng chỉ biết chạy trốn và bỏ mạng.
Chuyện này chứng minh một điều: Mặc dù thành thần sẽ trở nên mạnh mẽ, nhưng đứng trước ngày tận thế, thì vẫn không có tác dụng gì.
Huống chi trong này có cạm bẫy hay không, vẫn khó mà nói được.
Cố Thanh Sơn sẽ không bước một chân vào luôn.
Hắn nhìn ra xung quanh.
Càng ngày càng nhiều Hình người ánh sáng đột nhiên biến mất.
Đám quái vật chiếm đoạt dòng chảy hỗn loạn của thời không, dần dần bắt đầu hành động.
Theo như lời của Hình người ánh sáng, quái vật ở quanh đây không tính là mạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.