Chương 11: Bạn gái cũ
Yêm Đả Đích Khứ Ai Cập
13/05/2021
Chủ nhà nói "Thủy Khôi Tỉ" là bút danh của chị ấy và bạn học, thế nên tôi quyết định theo dõi weibo "Thủy Khôi Tỉ". Weibo này có đề cập đến chuyện Địa tâm Thế giới ngừng viết, học vấn là ngành Kỹ thuật, nơi công tác hiện tại là nước Đức nên tôi đoán có thể "Thủy Khôi Tỉ" là bạn học của chủ nhà. Đến lúc này, tôi mới nhớ ra chuyện A Hiểu nhờ mình hỏi chủ nhà việc nhượng quyền chuyển thể Địa tâm Thế giới sang manga. Tôi bèn gửi tin nhắn cho chị ấy.
"Chị Hựu Thanh ~"
"Hử?"
"Chị có bận không?"
"Cùng ăn tối?"
"Không phải, bây giờ em còn ở công ty."
"Em vẫn còn ở công ty? Chị đến đón em nhé?"
"Không cần đâu, em ngồi tàu điện ngầm chỉ mất vài tệ, chị lái xe tốn bao nhiêu là xăng."
"Vậy em về cẩn thận, đèn đường hư rồi, em đến đầu đường thì gọi điện thoại cho chị, chị ra đón em."
"Dạ." Không đúng, lạc đề rồi. "Chị có viết truyện trên web không?"
"Hử?"
"Địa tâm Thế giới"
"Truyện đó chị viết rất ít."
"Em có cậu bạn rất thích truyện đó, bình thường cậu ấy vẽ truyện tranh cho nên cậu ấy muốn xin chuyển thể truyện của chị." Tôi gõ phím. "Đây là weibo của cậu ấy."
"Không thành vấn đề." Tin nhắn phản hồi rất nhanh. "Đây là weibo của bạn học chị, cả hai viết chung nhưng chủ yếu là cậu ấy viết, bạn em có gì không rõ có thể hỏi cậu ấy."
Tôi lập tức gửi một icon "mi gió", chủ nhà thật sự tốt bụng quá, thương lượng dễ dàng như vậy. Nếu mỗi khách hàng của tôi đều giống như chị ấy, vậy tôi có thể "kéo dài tuổi thọ, an hưởng tuổi già" rồi.
Qua hôm sau, weibo "Thủy Khôi Tỉ" gửi tin nhắn riêng cho tôi. "Có đó không?"
"Có." Tôi nhanh chóng trả lời. "Chào chị."
"Em là khách thuê mới của Hạ Hựu Thanh à?"
"Đúng rồi đúng rồi, chị biết em hả?"
"Không biết." Thủy Khôi Tỉ trả lời. "Thế em biết tôi là ai không?"
Cái giọng điệu này, sao tôi có cảm giác như mình đã gây ra tình tay ba gì đó?
"Em biết, chị là bạn học của chị Hựu Thanh."
"Sao cậu ta dám đem phòng cho em thuê?" Thủy Khôi Tỉ nói. "Em nói con người chết tiệt đó nghe điện thoại cho tôi."
... Chậc, người chết tiệt? Không phải tôi lầm đường lạc lối lần nữa chứ? Lẽ nào thật sự là bạn gái cũ?
"Chị không có weixin của chị Hựu Thanh hả?"
"Cậu ta từ chối tin nhắn của tôi."
"Vậy để em thử xem." Phận ăn nhờ ở đậu, chẳng những lấy lòng chủ nhà còn phải lấy lòng bạn gái cũ của chủ nhà. "Chị Hựu Thanh, em là [B]điện thoại ống bơ*[/B]."
"Em truyền tin gì?"
Chị "bạn gái cũ" tóm được em rồi, nhưng tôi không thể nói như vậy. "Bạn học chị kêu chị điện thoại cho chị ấy."
"Ừm, được." Chủ nhà trả lời. "Nếu cậu ấy nói lung tung, em có thể chặn cậu ấy."
Mặc dù chủ nhà và tôi có tình nghĩa "đập cửa sổ cùng nhau", nhưng có một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng mà tôi phải đối mặt. Tôi không thể giả vờ là gái thẳng "tỉnh tỉnh mê mê" được nữa, cách chọn bạn chắc chắn đã vạch trần tính hướng của tôi, còn chị ấy vẫn cứ kín như bưng. Tôi ở ngoài sáng, chị ở trong tối; vậy tôi là thịt cá hay là dao thớt đây? Dĩ nhiên, tôi sẽ không chặn "bạn gái cũ" của chủ nhà, cơ hội thoáng qua rồi vụt mất, bây giờ nó đang ở ngay trước mắt, tôi nhất định phải "thừa nước đục thả câu", moi được chút tin tức của chủ nhà.
Không thể bỏ lỡ, người không biết xấu hổ là trường sinh bất tử.
"Hạ Hựu Thanh và em có vẻ rất có duyên, cậu ấy vậy mà cho em thuê thư phòng." "Bạn gái cũ" và tôi không đầu không đuôi tán gẫu.
Nhờ có chủ nhà là mối liên kết, tôi cảm giác như "bạn gái cũ" và tôi đều biến thành điệp viên, một người thì thăm dò quá khứ của chủ nhà, một người thì dò la tình hình hiện nay của chị ấy. Theo như nói chuyện mấy hôm nay, dường như "bạn gái cũ" và chủ nhà có mâu thuẫn rất lớn, có vẻ cả hai đã cắt đứt liên lạc. Nếu tôi đoán không sai, thời điểm xảy ra mâu thuẫn là vài năm trước, cũng chính là lúc [B][I]Địa tâm Thế giới[/B][/I] ngừng viết, dù sao trước đó tình cảm giữa hai người vẫn còn có thể cùng nhau sáng tác. Tôi nói phân tích này cho đám bạn chí cốt, cũng chính là A Hiểu, Lộc Lộc và Sầm Sầm.
"Mình đoán mâu thuẫn này là do bọn họ bất đồng trong sự nghiệp." A Hiểu gửi tin nhắn giọng nói, một hơi nói hết.
Quái lạ, tình tiết này quen quen, ấy, cái này không phải là chuyện tình của Lộc Lộc ư? Lộc Lộc và bạn gái cũ chính là trong lúc lên kế hoạch tương lai nảy sinh bất đồng, sau đó mới chia tay.
"Mình cảm thấy ngoại hình chủ nhà cậu xinh đẹp quá mức, rất dễ trêu ong ghẹo bướm, nói không chừng là mối tình đầu tìm đến chị ấy." Lộc Lộc phản kích ngay. "Cậu thấy phải không? Sầm Sầm?"
"Ờ." Sầm Sầm gửi tin nhắn. "Có thể là "bạn gái cũ" thích con trai."
Quả nhiên, Sầm Sầm công kích A Hiểu, A Hiểu không phản bác.
"Các cậu đừng đem chuyện cá nhân liên hệ vào, có được không vậy?"
"Vậy cậu cảm thấy như thế nào?"
"Mình cảm thấy chắc chắn là "bạn gái cũ" ngoại tình, phản bội chủ nhà." Quá là hợp lý. Nhìn thái độ chủ nhà đối với bạn gái cũ của tôi, nhất định là cùng chung mối thù.
"..."
"..."
"..."
"Ha ha, em nói gì? Tôi yêu Hạ Hựu Thanh? Ha ha" Vài ngày sau, do tôi mờ mịt mà tỏ vẻ hiểu biết, ý đồ tiến vào căn cứ của đối phương nhân lúc đối phương lơ là chiến đấu, "bạn gái cũ" gửi qua một tràng dài "Ha ha ha". "Hạ Hựu Thanh và tôi là đồng tính, sao tôi lại không nghĩ ra nhỉ?"
- -------------------
*Điện thoại ống bơ(传话筒): Robert Hooke là người phát minh ra chiếc điện thoại thô sơ này. Ở thời điểm nó ra đời (thế kỷ 17), điện thoại ống bơ được coi là phát minh khoa học vĩ đại nhất của nhân loại.
"Chị Hựu Thanh ~"
"Hử?"
"Chị có bận không?"
"Cùng ăn tối?"
"Không phải, bây giờ em còn ở công ty."
"Em vẫn còn ở công ty? Chị đến đón em nhé?"
"Không cần đâu, em ngồi tàu điện ngầm chỉ mất vài tệ, chị lái xe tốn bao nhiêu là xăng."
"Vậy em về cẩn thận, đèn đường hư rồi, em đến đầu đường thì gọi điện thoại cho chị, chị ra đón em."
"Dạ." Không đúng, lạc đề rồi. "Chị có viết truyện trên web không?"
"Hử?"
"Địa tâm Thế giới"
"Truyện đó chị viết rất ít."
"Em có cậu bạn rất thích truyện đó, bình thường cậu ấy vẽ truyện tranh cho nên cậu ấy muốn xin chuyển thể truyện của chị." Tôi gõ phím. "Đây là weibo của cậu ấy."
"Không thành vấn đề." Tin nhắn phản hồi rất nhanh. "Đây là weibo của bạn học chị, cả hai viết chung nhưng chủ yếu là cậu ấy viết, bạn em có gì không rõ có thể hỏi cậu ấy."
Tôi lập tức gửi một icon "mi gió", chủ nhà thật sự tốt bụng quá, thương lượng dễ dàng như vậy. Nếu mỗi khách hàng của tôi đều giống như chị ấy, vậy tôi có thể "kéo dài tuổi thọ, an hưởng tuổi già" rồi.
Qua hôm sau, weibo "Thủy Khôi Tỉ" gửi tin nhắn riêng cho tôi. "Có đó không?"
"Có." Tôi nhanh chóng trả lời. "Chào chị."
"Em là khách thuê mới của Hạ Hựu Thanh à?"
"Đúng rồi đúng rồi, chị biết em hả?"
"Không biết." Thủy Khôi Tỉ trả lời. "Thế em biết tôi là ai không?"
Cái giọng điệu này, sao tôi có cảm giác như mình đã gây ra tình tay ba gì đó?
"Em biết, chị là bạn học của chị Hựu Thanh."
"Sao cậu ta dám đem phòng cho em thuê?" Thủy Khôi Tỉ nói. "Em nói con người chết tiệt đó nghe điện thoại cho tôi."
... Chậc, người chết tiệt? Không phải tôi lầm đường lạc lối lần nữa chứ? Lẽ nào thật sự là bạn gái cũ?
"Chị không có weixin của chị Hựu Thanh hả?"
"Cậu ta từ chối tin nhắn của tôi."
"Vậy để em thử xem." Phận ăn nhờ ở đậu, chẳng những lấy lòng chủ nhà còn phải lấy lòng bạn gái cũ của chủ nhà. "Chị Hựu Thanh, em là [B]điện thoại ống bơ*[/B]."
"Em truyền tin gì?"
Chị "bạn gái cũ" tóm được em rồi, nhưng tôi không thể nói như vậy. "Bạn học chị kêu chị điện thoại cho chị ấy."
"Ừm, được." Chủ nhà trả lời. "Nếu cậu ấy nói lung tung, em có thể chặn cậu ấy."
Mặc dù chủ nhà và tôi có tình nghĩa "đập cửa sổ cùng nhau", nhưng có một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng mà tôi phải đối mặt. Tôi không thể giả vờ là gái thẳng "tỉnh tỉnh mê mê" được nữa, cách chọn bạn chắc chắn đã vạch trần tính hướng của tôi, còn chị ấy vẫn cứ kín như bưng. Tôi ở ngoài sáng, chị ở trong tối; vậy tôi là thịt cá hay là dao thớt đây? Dĩ nhiên, tôi sẽ không chặn "bạn gái cũ" của chủ nhà, cơ hội thoáng qua rồi vụt mất, bây giờ nó đang ở ngay trước mắt, tôi nhất định phải "thừa nước đục thả câu", moi được chút tin tức của chủ nhà.
Không thể bỏ lỡ, người không biết xấu hổ là trường sinh bất tử.
"Hạ Hựu Thanh và em có vẻ rất có duyên, cậu ấy vậy mà cho em thuê thư phòng." "Bạn gái cũ" và tôi không đầu không đuôi tán gẫu.
Nhờ có chủ nhà là mối liên kết, tôi cảm giác như "bạn gái cũ" và tôi đều biến thành điệp viên, một người thì thăm dò quá khứ của chủ nhà, một người thì dò la tình hình hiện nay của chị ấy. Theo như nói chuyện mấy hôm nay, dường như "bạn gái cũ" và chủ nhà có mâu thuẫn rất lớn, có vẻ cả hai đã cắt đứt liên lạc. Nếu tôi đoán không sai, thời điểm xảy ra mâu thuẫn là vài năm trước, cũng chính là lúc [B][I]Địa tâm Thế giới[/B][/I] ngừng viết, dù sao trước đó tình cảm giữa hai người vẫn còn có thể cùng nhau sáng tác. Tôi nói phân tích này cho đám bạn chí cốt, cũng chính là A Hiểu, Lộc Lộc và Sầm Sầm.
"Mình đoán mâu thuẫn này là do bọn họ bất đồng trong sự nghiệp." A Hiểu gửi tin nhắn giọng nói, một hơi nói hết.
Quái lạ, tình tiết này quen quen, ấy, cái này không phải là chuyện tình của Lộc Lộc ư? Lộc Lộc và bạn gái cũ chính là trong lúc lên kế hoạch tương lai nảy sinh bất đồng, sau đó mới chia tay.
"Mình cảm thấy ngoại hình chủ nhà cậu xinh đẹp quá mức, rất dễ trêu ong ghẹo bướm, nói không chừng là mối tình đầu tìm đến chị ấy." Lộc Lộc phản kích ngay. "Cậu thấy phải không? Sầm Sầm?"
"Ờ." Sầm Sầm gửi tin nhắn. "Có thể là "bạn gái cũ" thích con trai."
Quả nhiên, Sầm Sầm công kích A Hiểu, A Hiểu không phản bác.
"Các cậu đừng đem chuyện cá nhân liên hệ vào, có được không vậy?"
"Vậy cậu cảm thấy như thế nào?"
"Mình cảm thấy chắc chắn là "bạn gái cũ" ngoại tình, phản bội chủ nhà." Quá là hợp lý. Nhìn thái độ chủ nhà đối với bạn gái cũ của tôi, nhất định là cùng chung mối thù.
"..."
"..."
"..."
"Ha ha, em nói gì? Tôi yêu Hạ Hựu Thanh? Ha ha" Vài ngày sau, do tôi mờ mịt mà tỏ vẻ hiểu biết, ý đồ tiến vào căn cứ của đối phương nhân lúc đối phương lơ là chiến đấu, "bạn gái cũ" gửi qua một tràng dài "Ha ha ha". "Hạ Hựu Thanh và tôi là đồng tính, sao tôi lại không nghĩ ra nhỉ?"
- -------------------
*Điện thoại ống bơ(传话筒): Robert Hooke là người phát minh ra chiếc điện thoại thô sơ này. Ở thời điểm nó ra đời (thế kỷ 17), điện thoại ống bơ được coi là phát minh khoa học vĩ đại nhất của nhân loại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.