Chương 0: Mở đầu
Thiên Thảo
21/04/2015
Đến từ hằng cổ dã thú a, Là ai giao cho ngươi sinh mệnh, Là ai khiến ngươi bất chấp hi sinh bản thân mình, Là ai khiến ngươi kềm chế thú tính, Chủ nhân của ngươi đến tột cùng ở nơi nào? Hỗn Độn – hư không, là một nơi ko có thời gian, tồn tại song song cùng các tinh cầu khác trong ko gian. Nơi tồn tại một loại dã thú năng lượng – sinh vật mỹ lệ mà cường đại (*mạnh mẽ) đang ở trong tình trạng ngủ say “Mau tỉnh dậy đi,thần thú từ hằng cổ. . . . . .” Thanh âm già nua từ ko gian yên tĩnh vang lên Không gian liền xuất hiện một dãy ánh sáng màu xanh lục “Rùa, từ giấc ngủ tỉnh lại, ngươi đã ngủ được bao lâu?” Thanh âm già nua hỏi. “Một vạn năm hay hai vạn năm, ta ko nhớ rõ.” Ngáp, ánh sáng màu lục được coi là rùa đáp “Hư Vô Nại, ngươi dùng năng lượng tinh thể gọi chúng ta đến đây rốt cuộc là có chuyện gì?” Một dãy ánh sáng màu hồng phút chốc xuất hiện ở trong ko gian vặn vẹo, âm thanh lạnh lùng nhưng trong trẻo hỏi “Ta cũng suy nghĩ lâu rồi,ko biết rốt cuộc là ai phí sức lực dùng năng lượng tinh thể triệu hồi chúng ta đến hành tinh này.” Dãy ánh sáng trắng lười biếng nói Ánh sáng đỏ, ánh sáng xanh, ánh sáng trắng liên tục thay đổi “Địa Cầu. . . . . .có nguồn năng lượng ko tầm thường hội tụ.” Thanh âm già nua lên tiếng, cùng lúc đó,trong ko gian hỗn độn đột nhiên xuất hiện hình ảnh của địa cầu Địa cầu bao phủ bởi màu xanh, ba cái ánh sáng nhìn nhìn, ko nghi ngờ đều cho là nó rất mỹ lệ “Địa Cầu đây sao?” “quả cầu màu xanh lam.” “Chắc là quê hương của Rồng rồi .” “Năng lượng tụ tập trên địa cầu này ko tầm thường, có khả năng sẽ gây ra hậu quả rất xấu, rất có thể sẽ sinh ra một ngọa thú nuốt năng lượng tinh thể, thừa dịp nó còn chưa hình thành, các ngươi đi ngăn cản đi.” “Ngăn cản, thật là phiền phức.” “Không có hứng thú.” “Ngoa thú? Bản thân ta cũng muốn nhìn nó hình thành sẽ thành hình dạng gì?.” Ba đạo thanh âm đồng thời nói. Hư vô nại nhìn ba dãy ánh sáng trước mắt. Thần thú từ hằng cổ đến có năng lực cường đại,nhưng lại hoàn toàn ko có tâm tính từ bi. “Rồng đâu rồi,sao lại ko thấy nó?”Ánh sáng xanh lá hỏi. Ánh sáng đỏ trả lời: “Lúc ngươi rơi vào trạng thái ngủ, Rồng đã tiến nhập vào trạng thái phản sinh.” “Rồng hiện tại ở trạng thái phản sinh, sống trên địa cầu.” Hư Vô Nại mở miệng nói “Tóm lại, đợi cho ngọa thú trưởng thành , thành hình xong rồi hãy đến tìm ta,đánh nhau với cái trạng thái “Tàn phế” đó , ta hoàn toàn ko có hứng thú.” Ánh sáng trắng nói xong liền từ trong ko gian vặn vẹo biến mất “Chuyện nhàm chán này về sau đừng tới tìm ta.” Ánh sáng đỏ nói xong cũng lập tức biến mất “Rùa, vậy còn ngươi?” Hư Vô Nại hỏi. Nói chuyện cho đến bây giờ, gọi ra ba thần thú rốt cuộc chỉ còn 1 thần thú “Tuy rằng thực phiền toái, nhưng dù sao cũng vừa tỉnh ngủ,ta đi xem quê hương của Rồng một chút.”So với hai thần thú kia, Rùa biết nói chuyện hơn một chút. Hư Vô Nại, nhìn về phía ánh sáng màu hồng và màu trắng vừa biến mất Cho dù thần thú có sức mạnh vô địch bao nhiêu, nhưng vẫn như cũ không thể nhìn thấy vận mệnh của mình Bất kể là nguyện ý, hay ko muốn đi Địa Cầu, bọn chúng cũng sẽ cùng nhau tụ hội trên Địa Cầu Chĩ là Hư Vô Nại còn chút bận tâm, dù sau này bọn họ có đến Địa Cầu,chúng có an phận giải quyết phiền toái trên Địa Cầu hay ko? Hay là lại gặp phải phiền toái lớn hơn? Lại nhìn về tinh cầu xinh đẹp màu xanh lam, Hư Vô Nại quyết định đứng ở nơi này, vì Địa Cầu cầu nguyện —— ít nhất, ko thể để nó hủy trong tay bọn thần thú
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.