Chương 69: Bạch Nguyệt Tương, Thiên Kim Nhà Họ Bạch.
Lỏa Bôn Đích Man Đầu
26/05/2022
Tô Khả Khả ở trong lòng kinh ngạc một phen.
Mặc dù cô ít ra cửa, nhưng sách lại đọc không ít, cái gì mà mi như lông vũ, da trắng như tuyết, eo như rắn, răng trắng như ngọc, cô gái này không kém hơn với những gì sách miêu tả, ngũ quan cũng rất tinh xảo, rất.. hoàn hảo?
Cô trước kia chưa gặp người nào đẹp như vậy.
Tô Khả Khả ở trong góc lén lút nhìn thật lâu.
Thiếu nữ xinh đẹp đó cùng với chàng trai bên cạnh cô nói cái gì đó, cười lên cũng rất tự nhiên hòa phóng, rất là đẹp.
Mà người đang nói chuyện với cô mang một bộ tây trang màu đỏ sậm, đôi mắt hoa đào khẽ rũ xuống, cho người ta một trời sinh cảm giác lịch sự, trang nhã, cũng làm người ta rất chú ý.
Người này Tô Khả Khả đã gặp qua, là Tần đại thiếu gia.
Lúc trước bởi vì hắn, cô mới vào câu lạc bộ, gặp được chú, sau đó thu phục con quỷ kia.
"Nhà họ Tần với nhà họ Bạch!" Trong toàn bộ khách khứa có người kinh ngạc hô lên.
"Nhà họ Bạch? Người nhà họ Bạch cũng tới? Đâu nào?"
"Nha, là cô gái xinh đẹp nhất, đó là Bạch Nguyệt Tương con gái của Bạch Thế Hoa."
"Cô chính là thiên kim tập đoàn nhà họ Bạch? Lớn lên xinh đẹp thật. Nhưng mà tôi nghe nói cô vẫn luôn ở nước ngoài học tập, sao lại trở lại rồi?"
"Đương nhiên là học xong rồi, về sau nói không chừng là ở lại Đế Đô đó."
"Nói như vậy, ngoại trừ nhà họ Đàm, bốn gia đình giàu có quyền lực đều tập trung đông đủ."
"Nhà họ Bạch không đi, cũng chỉ có con gái của Bạch Thế Hoa đến thôi."
"Con gái của Bạch Thế Hoa là hòn ngọc quý trên tay, thái độ của cô tuyệt đối có thể thay thế cho thái độ của chủ tịch Bạch."
"Ha, sao có thể là con gái được, các ngươi chẳng lẽ không biết Bạch Thế Hoa còn có con trai?"
* * *
Người tới khiến cho hội trường oanh động không nhỏ.
Tần Mặc Sâm cũng nhìn qua, ánh mắt anh nhìn qua mấy người, nhìn vào gương mặt đằng cô gái đó, dừng một giây, sau đó mặt không có biểu tình rời đi.
Anh hướng mấy người khách đang nói chuyện gật gật đầu, gật đầu với cặp vợ chồng dẫn đầu đang đi qua.
"Anh hai, chị dâu." Tần Mặc Sâm kêu.
"Lão Tứ, chú cũng tới ư? Này cũng thật hiếm nha, tôi còn tưởng rằng chú sẽ không tham gia mấy loại yến hội này."
Người đàn ông trung niên này là con trai thứ hai của ông Tần, Tòng Thương, ở trong giới thương nhân cũng có tiếng nói, nếu là mười năm trước, giới thương nhân căn bản không có Tần Mặc Sâm, là thiên hạ của Tần Nhị gia cùng với các lão nhân.
Tần Mặc Sâm nói: "Đến nhìn xem xem thế nào, chờ anh hai đại thọ năm mươi tuổi, ta nhất định đi."
Tần Thiên Hạo cười: "Không lẽ đại thọ của ta ngươi lại không tới?"
"Ai ai, chú Tư, mau xe này! Chú xem đây là mỹ nhân nào vậy, ha ha!" Tần Tuấn Trì đột nhiên xen vào, hắn điên cuồng chớp mắt với chú Tư của hắn, ám chỉ anh nhìn đại mỹ nhân bên cạnh mình.
Tần Mặc Sâm nhàn nhạt quét mắt qua một cái, anh gật đầu với người phụ nữ bên cạnh anh ta.
Tần Tuấn Trì "Ai?" một tiếng, còn muốn nói gì đó, lại bị người bên cạnh hắn lôi kéo tay.
"Chị Nguyệt Tương?"
Bạch Nguyệt Tương hướng hắn lắc đầu nhẹ một cái.
Tần Tuấn Trì buồn bực.
Lúc người không trở về cứ luôn nhớ đến, tại sao lúc trở về lại không cho người ta một gương mặt hòa nhã, chú Tư của hắn có bệnh đi..
Tô Khả Khả vẫn luôn quan sát đến bên này, nhìn thấy chú cùng mấy người kia hình như có quen nhau, không nhịn được hỏi người bên canh: "Mấy người kia là người quen của chú hả?"
Cô quay đầu nhìn Ngô Tông Bách một cái, phát hiện sắc mặt hắn có chút kì quái, có chút kinh ngạc, lại như có ý khác.
Theo tầm mắt của hắn nhìn theo, Tô Khả Khả thấy được cô gái xinh đẹp bên cạnh Tần đại thiếu gia.
Chị gái xinh đẹp kia cùng chú của cô có cảm giác giống nhau, cử chỉ đều là quý khí, chẳng qua trên người chú thật sự có quý khí, còn chị gái kia cũng không giống chú cô có loại quý khí ngập trời này.
Ngô Tông Bách hoàn hồn: "Vừa rồi Tô tiểu thư hỏi ta cái gì vậy?"
"Trợ lý Ngô, anh lại thất thần, như vậy thật hiếm có. Ta hỏi anh, người chú lớn tuổi đang cùng chú nói chuyện là người quen của chú hả?" Tô Khả Khả nói.
Ngô Tông Bách gật đầu: "Đúng vậy."
Hắn cười nói: "Không lẽ Tô tiểu thư tính ra cái gì?" "Xem tướng mại là vì phân tích tình hình, nhìn thấy cái xấu, sau đó tìm vận may tránh đi các xấu, lại không thể dùng để nhận biết người thân có cùng máu mủ, nhưng mà thầy phong thủy đối với ngũ quan và cung hoàng đạo so với người bình thường quan sát kỹ càng hơn. Nếu có độ tương tự vượt qua hai cái này, thì hai người này chắc là có quan hệ huyết thống với nhau."
Loại này giống cũng không giống, thầy phong thủy đối với sự giống nhau có yêu cầu rất cao, bọn họ đối với tình hình quan sát càng thêm nhạy bén. Tô Khả Khả dừng lại một chút, nói thêm: "Nhưng mà, cũng có ngoại lệ, như là rõ ràng có quan hệ huyết thống nhưng lớn lên lại không giống nhau. Lúc này liền phải thông qua hào quang của họ để phán đoán, nếu luôn sinh hoạt ở bên nhau, thì hào quang xung quang người họ sẽ càng ngày càng thân thiết."
Lần trước cô cùng chú ở biệt thự nhìn thấy một cặp cha con chính là như vậy, ngũ quan không có giống nhau, nhưng hòa quan rất thân thiết gần nhau.
"Ngược lại, hào quang cũng có thể ảnh hưởng đến hình dáng khuôn mặt. Nếu hòa khí trở nên thân thiết, khuôn mặt của họ cũng sẽ từ từ trở nên giống nhau, vì thế mới có cái gọi là tướng vợ chồng."
Vợ chồng ăn ở cùng nhau, hào quan tự nhiên sẽ bị ảnh hưởng. Hào quang thay đổi, tướng mạo cũng sẽ thay đổi một cách không ai nhận ra.
Ngô Tông Bách đang tiếp thu kiến thức.
Tô Khả Khả nhìn về phía chú ở xa xa, xem hắn cùng người nhà hắn ở cùng một chỗ, trầm mặc ít nói.
Chú thật sự không thích giao lưu, cùng người nhà của chính mĩnh cũng không nói được mấy câu.
"Đúng rồi, trợ lý Ngô, chú vì sao cùng người nhà của chú không nhau?"
Ngô Tông Bách giải thích: "Cái này không giống nhau, Tứ già đại biểu chính mình, anh cùng ông Từ là bạn bè, nhưng hiện tại người tới đây là người đại diện cả dòng họ."
"Mấy người thân kia của chú trợ lý Ngô đều quen?"
"Người đi đầu chính là anh hai cùng chị dâu của Tứ gia, cũng là cha mẹ của Tần đại thiếu, Nhị gia Tòng Thương cùng với ông Từ cũng có chút qua lại.
Theo sát sau hai người là cháu gái đầu với cháu rể, cũng chính là con gái lớn cùng con rể, đại thiếu này chỉ có một người con gái. Đại thiếu gia là chính trị, rất ít khi tham gia hoạt động như thế này, nên chỉ có con gái cùng con rể của hắn tới. Tam gia vào bộ đội, ở trong bộ đội, cả nhà tụ tập đều không nhất định sẽ trở về, đừng nói là trường hợp này, mà con trai của Tam gia – Tần nhị thiếu cũng đi bộ đội rèn luyện, không có tới, còn lại người kia.. ách, Tần nhị tiểu thư không thích tới trường hợp này, một mặt khác là không thể tới nên không tới."
"Đằng sau thì sao?" Tô Khả Khả hỏi.
"Người đằng sau.."
Trợ lý Ngôn không nhịn được dừng lại. Tô Khả Khả hắc hắc cười nói: "Trợ lý Ngô không giới thiệu người phía sau? Tần đại thiếu tôi đã thấy, không cần chú giới thiệu, nhưng cái chị gái xinh đẹp kia? Trợ lý Ngô vừa rồi nhìn chằm chằm cô ấy, ta đều thấy được. Hôm nay nhiều vị tiểu thư như vậy, cô ấy ta thấy là nổi bật nhất trong đám người. Nhưng mà đáng tiếc, trợ lý Ngô cùng cô ấy không có duyên phận."
Ngô Tông Bách xấu hổ nói: "Tô tiểu thư nói đùa, ta làm sao dám mơ tưởng người này, vừa rồi nhìn cô ấy chả qua là vì.." Nói đến một nửa, đột nhiêm im bặt.
Mặc dù cô ít ra cửa, nhưng sách lại đọc không ít, cái gì mà mi như lông vũ, da trắng như tuyết, eo như rắn, răng trắng như ngọc, cô gái này không kém hơn với những gì sách miêu tả, ngũ quan cũng rất tinh xảo, rất.. hoàn hảo?
Cô trước kia chưa gặp người nào đẹp như vậy.
Tô Khả Khả ở trong góc lén lút nhìn thật lâu.
Thiếu nữ xinh đẹp đó cùng với chàng trai bên cạnh cô nói cái gì đó, cười lên cũng rất tự nhiên hòa phóng, rất là đẹp.
Mà người đang nói chuyện với cô mang một bộ tây trang màu đỏ sậm, đôi mắt hoa đào khẽ rũ xuống, cho người ta một trời sinh cảm giác lịch sự, trang nhã, cũng làm người ta rất chú ý.
Người này Tô Khả Khả đã gặp qua, là Tần đại thiếu gia.
Lúc trước bởi vì hắn, cô mới vào câu lạc bộ, gặp được chú, sau đó thu phục con quỷ kia.
"Nhà họ Tần với nhà họ Bạch!" Trong toàn bộ khách khứa có người kinh ngạc hô lên.
"Nhà họ Bạch? Người nhà họ Bạch cũng tới? Đâu nào?"
"Nha, là cô gái xinh đẹp nhất, đó là Bạch Nguyệt Tương con gái của Bạch Thế Hoa."
"Cô chính là thiên kim tập đoàn nhà họ Bạch? Lớn lên xinh đẹp thật. Nhưng mà tôi nghe nói cô vẫn luôn ở nước ngoài học tập, sao lại trở lại rồi?"
"Đương nhiên là học xong rồi, về sau nói không chừng là ở lại Đế Đô đó."
"Nói như vậy, ngoại trừ nhà họ Đàm, bốn gia đình giàu có quyền lực đều tập trung đông đủ."
"Nhà họ Bạch không đi, cũng chỉ có con gái của Bạch Thế Hoa đến thôi."
"Con gái của Bạch Thế Hoa là hòn ngọc quý trên tay, thái độ của cô tuyệt đối có thể thay thế cho thái độ của chủ tịch Bạch."
"Ha, sao có thể là con gái được, các ngươi chẳng lẽ không biết Bạch Thế Hoa còn có con trai?"
* * *
Người tới khiến cho hội trường oanh động không nhỏ.
Tần Mặc Sâm cũng nhìn qua, ánh mắt anh nhìn qua mấy người, nhìn vào gương mặt đằng cô gái đó, dừng một giây, sau đó mặt không có biểu tình rời đi.
Anh hướng mấy người khách đang nói chuyện gật gật đầu, gật đầu với cặp vợ chồng dẫn đầu đang đi qua.
"Anh hai, chị dâu." Tần Mặc Sâm kêu.
"Lão Tứ, chú cũng tới ư? Này cũng thật hiếm nha, tôi còn tưởng rằng chú sẽ không tham gia mấy loại yến hội này."
Người đàn ông trung niên này là con trai thứ hai của ông Tần, Tòng Thương, ở trong giới thương nhân cũng có tiếng nói, nếu là mười năm trước, giới thương nhân căn bản không có Tần Mặc Sâm, là thiên hạ của Tần Nhị gia cùng với các lão nhân.
Tần Mặc Sâm nói: "Đến nhìn xem xem thế nào, chờ anh hai đại thọ năm mươi tuổi, ta nhất định đi."
Tần Thiên Hạo cười: "Không lẽ đại thọ của ta ngươi lại không tới?"
"Ai ai, chú Tư, mau xe này! Chú xem đây là mỹ nhân nào vậy, ha ha!" Tần Tuấn Trì đột nhiên xen vào, hắn điên cuồng chớp mắt với chú Tư của hắn, ám chỉ anh nhìn đại mỹ nhân bên cạnh mình.
Tần Mặc Sâm nhàn nhạt quét mắt qua một cái, anh gật đầu với người phụ nữ bên cạnh anh ta.
Tần Tuấn Trì "Ai?" một tiếng, còn muốn nói gì đó, lại bị người bên cạnh hắn lôi kéo tay.
"Chị Nguyệt Tương?"
Bạch Nguyệt Tương hướng hắn lắc đầu nhẹ một cái.
Tần Tuấn Trì buồn bực.
Lúc người không trở về cứ luôn nhớ đến, tại sao lúc trở về lại không cho người ta một gương mặt hòa nhã, chú Tư của hắn có bệnh đi..
Tô Khả Khả vẫn luôn quan sát đến bên này, nhìn thấy chú cùng mấy người kia hình như có quen nhau, không nhịn được hỏi người bên canh: "Mấy người kia là người quen của chú hả?"
Cô quay đầu nhìn Ngô Tông Bách một cái, phát hiện sắc mặt hắn có chút kì quái, có chút kinh ngạc, lại như có ý khác.
Theo tầm mắt của hắn nhìn theo, Tô Khả Khả thấy được cô gái xinh đẹp bên cạnh Tần đại thiếu gia.
Chị gái xinh đẹp kia cùng chú của cô có cảm giác giống nhau, cử chỉ đều là quý khí, chẳng qua trên người chú thật sự có quý khí, còn chị gái kia cũng không giống chú cô có loại quý khí ngập trời này.
Ngô Tông Bách hoàn hồn: "Vừa rồi Tô tiểu thư hỏi ta cái gì vậy?"
"Trợ lý Ngô, anh lại thất thần, như vậy thật hiếm có. Ta hỏi anh, người chú lớn tuổi đang cùng chú nói chuyện là người quen của chú hả?" Tô Khả Khả nói.
Ngô Tông Bách gật đầu: "Đúng vậy."
Hắn cười nói: "Không lẽ Tô tiểu thư tính ra cái gì?" "Xem tướng mại là vì phân tích tình hình, nhìn thấy cái xấu, sau đó tìm vận may tránh đi các xấu, lại không thể dùng để nhận biết người thân có cùng máu mủ, nhưng mà thầy phong thủy đối với ngũ quan và cung hoàng đạo so với người bình thường quan sát kỹ càng hơn. Nếu có độ tương tự vượt qua hai cái này, thì hai người này chắc là có quan hệ huyết thống với nhau."
Loại này giống cũng không giống, thầy phong thủy đối với sự giống nhau có yêu cầu rất cao, bọn họ đối với tình hình quan sát càng thêm nhạy bén. Tô Khả Khả dừng lại một chút, nói thêm: "Nhưng mà, cũng có ngoại lệ, như là rõ ràng có quan hệ huyết thống nhưng lớn lên lại không giống nhau. Lúc này liền phải thông qua hào quang của họ để phán đoán, nếu luôn sinh hoạt ở bên nhau, thì hào quang xung quang người họ sẽ càng ngày càng thân thiết."
Lần trước cô cùng chú ở biệt thự nhìn thấy một cặp cha con chính là như vậy, ngũ quan không có giống nhau, nhưng hòa quan rất thân thiết gần nhau.
"Ngược lại, hào quang cũng có thể ảnh hưởng đến hình dáng khuôn mặt. Nếu hòa khí trở nên thân thiết, khuôn mặt của họ cũng sẽ từ từ trở nên giống nhau, vì thế mới có cái gọi là tướng vợ chồng."
Vợ chồng ăn ở cùng nhau, hào quan tự nhiên sẽ bị ảnh hưởng. Hào quang thay đổi, tướng mạo cũng sẽ thay đổi một cách không ai nhận ra.
Ngô Tông Bách đang tiếp thu kiến thức.
Tô Khả Khả nhìn về phía chú ở xa xa, xem hắn cùng người nhà hắn ở cùng một chỗ, trầm mặc ít nói.
Chú thật sự không thích giao lưu, cùng người nhà của chính mĩnh cũng không nói được mấy câu.
"Đúng rồi, trợ lý Ngô, chú vì sao cùng người nhà của chú không nhau?"
Ngô Tông Bách giải thích: "Cái này không giống nhau, Tứ già đại biểu chính mình, anh cùng ông Từ là bạn bè, nhưng hiện tại người tới đây là người đại diện cả dòng họ."
"Mấy người thân kia của chú trợ lý Ngô đều quen?"
"Người đi đầu chính là anh hai cùng chị dâu của Tứ gia, cũng là cha mẹ của Tần đại thiếu, Nhị gia Tòng Thương cùng với ông Từ cũng có chút qua lại.
Theo sát sau hai người là cháu gái đầu với cháu rể, cũng chính là con gái lớn cùng con rể, đại thiếu này chỉ có một người con gái. Đại thiếu gia là chính trị, rất ít khi tham gia hoạt động như thế này, nên chỉ có con gái cùng con rể của hắn tới. Tam gia vào bộ đội, ở trong bộ đội, cả nhà tụ tập đều không nhất định sẽ trở về, đừng nói là trường hợp này, mà con trai của Tam gia – Tần nhị thiếu cũng đi bộ đội rèn luyện, không có tới, còn lại người kia.. ách, Tần nhị tiểu thư không thích tới trường hợp này, một mặt khác là không thể tới nên không tới."
"Đằng sau thì sao?" Tô Khả Khả hỏi.
"Người đằng sau.."
Trợ lý Ngôn không nhịn được dừng lại. Tô Khả Khả hắc hắc cười nói: "Trợ lý Ngô không giới thiệu người phía sau? Tần đại thiếu tôi đã thấy, không cần chú giới thiệu, nhưng cái chị gái xinh đẹp kia? Trợ lý Ngô vừa rồi nhìn chằm chằm cô ấy, ta đều thấy được. Hôm nay nhiều vị tiểu thư như vậy, cô ấy ta thấy là nổi bật nhất trong đám người. Nhưng mà đáng tiếc, trợ lý Ngô cùng cô ấy không có duyên phận."
Ngô Tông Bách xấu hổ nói: "Tô tiểu thư nói đùa, ta làm sao dám mơ tưởng người này, vừa rồi nhìn cô ấy chả qua là vì.." Nói đến một nửa, đột nhiêm im bặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.