Chú Nhỏ, Mạng Ngươi Thiếu Ta

Chương 17: Chú, Kỹ Thuật Lái Xe Của Chú Thật Là Tốt.

Lỏa Bôn Đích Man Đầu

02/08/2021

Cô gái nhỏ rất cố chấp với việc đạp xe, móng vuốt của cô đã bắt được tay lái rồi thì nói gì cô cũng không buông tay.

Tần Mặc Sâm bất đắc dĩ mà nhìn cô nhóc phía trước mình: "Chú nặng quá, con chở không nổi đâu."

“Chú ơi, chú cứ để cho con thử đi, không thử làm sao biết có thể hay không chứ? Thật ra sức của con rất lớn nha!" Tô Khả Khả kiêu ngạo ưỡn bộ ngực nhỏ.

Tần Mặc Sâm đen mặt, biểu tình nghiêm túc, nhưng đôi mắt hẹp dài lại đang phát sáng, bán đứng gương mặt khó ở của anh, lời muốn nói ra cũng thay đổi.

Anh trầm giọng đáp ứng, rốt cuộc thỏa hiệp nói: "Vậy cứ thử một chút, nếu không được phải ngoan ngoãn nghe lời."

“Cảm ơn chú, chú thật tốt!"

Tần Mặc Sâm:…

“Chú ơi, chú mau lên ngồi đi!".

Người đàn ông cao 1m9 ngồi lên yên sau nhỏ xíu của xe đạp leo núi, đôi chân dài của anh trực tiếp chạm xuống mặt đất.

“Chú ơi, giữ chặt vào. Cháu đạp đó nha." Cô gái nhỏ lên tiếng nhắc nhở.

Tần Mặc Sâm ừ một tiếng, cơ thể khẽ nâng lên một chút, trọng tâm cơ thể hoàn toàn không đặt lên yên sau, hai chân mạnh mẽ chống đỡ sức nặng cả người, duy trì tư thế ngồi hờ sau xe cô nhóc.

Tô Khả Khả dùng sức đạp xe.

Xe đạp từ từ chuyển động, Tần Mặc Sâm cũng phối hợp theo chuyển động của xe. Đôi chân dài tách ra thả xuống hai bên sườn xe, mũi chân mượn lực đẩy xe về phía trước, giảm áp lực cho cô gái nhỏ.

Nhưng mà, người nào đó kỹ thuật lái xe cũng không tốt.

“Này, tại sao lại lắc dữ dội thế chứ?"



“A a a! Chú ơi, cháu sắp đâm phải cái cây phía trước….."

“Tại sao tay cầm xe không di chuyển theo ý cháu….."

Tần Mặc Sâm:…

Người đàn ông nắm chặt mép yên xe, hai tay dùng lực, xe liền rẽ sang phía đối diện.

Mặc dù như vậy, thân hình Tô Khả Khả vẫn nghiêng nhả xiêu vẹo, kỹ thuật lái xe tệ đến nỗi không thể chấp nhận.

Năm phút lúc sau, Tô Khả Khả ngoan ngoãn giao ra quyền điều khiển xe đạp,. miệng nhỏ còn liên tiếp đóng đóng mở mở oán trách, "Chú ơi, trước kia kỹ thuật lái xe của cháu rất tốt đó, cháu có thể đèo sư phụ đi từ đầu thôn đến cuối thôn, ghi đông của chiếc xe cũ kia cũng không khó điều khiển như này, nó rất nghe lời…"

“Nhóc con, con lên phía trước ngồi." Tần Mặc Sâm nắm lấy eo Tô Khả Khả, một tay nhấc cả người cô lên, đặt trên thanh chắn phía trên sườn xe đạp leo núi.

Người đàn ông lần nữa điều chỉnh độ cao yên xe cho thích hợp với mình.

Tô Khả Khả quay đầu nhìn anh, "Chú, vì sao không để cháu ngồi phía sau?"

Tần Mặc Sâm dừng một chút, trả lời: “Ngồi phía sau không thoải mái."

Tô Khả Khả không vui, nhỏ giọng bất mãn: "Nhưng mà phía trước cũng không thoải mái."

Tần Mặc Sâm rũ mắt liếc cô một cái, không giải thích, đạp xe.

Chân dài của anh vừa động, chiếc xe đạp leo núi liền vững vàng tiến về phía trước.

“Oa, kỹ thuật lái xe của chú thật tốt!" Cô gái nhỏ nịnh nọt một câu, sau đó vui sướng đung đưa đôi chân nhỏ.



“Nhóc con, ép người con xuống thấp chút." Người đàn ông nhắc nhở.

“Dạ được!"

Tô Khả Khả ép người xuống thấp. Đôi mắt ngó nghiêng nhìn ngắm khắp nơi.

Trợ lý Ngô bị ông chủ tàn nhẫn xem như không khí, đạp xe chở theo cả đống đồ lặt vặt, vẻ mặt vô cảm, ha hả.

Ban đầu Tô Khả Khả cùng chú nhỏ của cô phối hợp cực kỳ ăn ý, nhưng chỉ một lúc sau liền không ổn.

Tô Khả Khả ép thân mình xuống thanh chắn, thân thể không thoải mái, hết nghiêng sang trái lại nghiêng sang phải, hơn nữa, khi Tần Mặc Sâm điều khiển còn phải hạ thấp trọng tâm, ép người xuống thấp, cho nên trong lúc vô tình, lồng ngực dày rộng của anh áp sát vào tấm lưng nhỏ bé của cô.

Người đàn ông ngồi phía sau cô gái, thân hình cao lớn bao bọc lấy cô, từ xa nhìn lại, chỉ có thể thấy được cái đầu nhỏ của cô gái nghịch ngợm lộ ra.

Nếu phía trước bụng anh có cái túi to, vậy cô có lẽ là chuột con trong túi bụng của kangugru.

Yên xe có hình tam giác, đỉnh nhọn phía trước đâm vào thắt lưng cô hơi đau, vì để thoải mái hơn, Tô Khả Khả dứt khoát nghiêng qua bên phải, đưa lưng tựa vào bắp đùi người đàn ông.

Tần Mặc Sâm khẽ nhíu mày.

“Nhóc con, nhích lên phía trước một chút." Thanh âm trầm thấp khàn khàn của anh vang lên bên tai Tô Khả Khả.

Tô Khả Khả vội vàng đáp ứng, đôi tay bắt lấy vị trí trống trên ghi đông, mông nhỏ nhích từng chút một, không khác gì một con sâu nhỏ.

" Có phải cấn đau hay không? Sắp đến nơi rồi, ráng nhịn một chút nhé."

Tô Khả Khả cười ha ha, “Không có việc gì chú ơi, trên người cháu nhiều thịt, không đau đâu ạ. "

Quả thật…rất gợi cảm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chú Nhỏ, Mạng Ngươi Thiếu Ta

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook