Chương 23: Không Được Thuận Mắt
Uy Gia
09/07/2023
Giang Thanh Thanh ngồi bên cạnh Lục lão gia mà ánh mắt cô ta cứ dành
cho Khương Tỷ đầy cái chán ghét và cô ta không ưa nhìn cô, thật tình cô
ta đã nhiều lần dùng cách lấy lòng Lục gia gia nhưng có vẻ ông ấy không
thích cô ta, ban đầu Lục gia gia không cho phép cô ta bước chân vào Lục
gia nhưng không ngờ rằng cô ta lại thông báo bản thân mình đã có thai,
cuối cùng Lục lão gia không mấy cam tâm cho cô ta vào Lục gia, mặc dù
không thích Giang Thanh Thanh nhưng Lục lão gia lại vô cùng đối xử tốt
và rất yêu thương Lục Kiêu.
Bên này, anh luôn không ngừng gắp thức ăn bỏ vào trong chén cơm của cô, cô với gương mặt gượng gạo ghé nhỏ vào tai anh.
- Chú Cửu à, chú đừng gắp nữa..cháu hiện đang giảm cân đó ạ...
- Người ốm nhom thế mà bảo giảm cân ư ? Em đang giỡn với tôi đó hả, mau ăn nhiều cho tôi
Khương Tỷ muốn khóc ròng lên, muốn phản kháng nhưng nghĩ lại ở đây có nhiều người đặt biệt còn có Lục gia gia. Cô ngậm ngùi ăn nốt bữa ăn này, nhưng ánh mắt không ngừng phẫn uất Lục Cửu, Lục gia gia lúc này cũng ăn xong, ông lấy giấy lau miệng rồi khẽ quay sang nhìn anh.
- Cửu Cửu, một chút nữa ăn xong con lên thư phòng gặp ta nhé
- Cháu biết rồi thưa ông nội
Sau đó Lục gia gia phất tay bảo Phương quản gia đẩy xe lăn cho ông, bữa ăn tiếp tục diễn ra. Nhưng anh ăn được một chút thì ngừng, anh khẽ quay sang nhìn Khương Tỷ dặn dò.
- Tôi đi lên gặp ông nội, em ở lại đây tiếp tục ăn nếu có ai làm phiền đến em thì cứ báo với tôi
Ánh mắt diều hâu nhìn một lượt sang vợ chồng Lục lão gia, khiến cho hai người không rét mà run, anh là đang ngầm cảnh cáo hai người họ không được đụng đến cô, dù chỉ là một sợi tóc.
- Cháu biết rồi, chú cứ đi đi ở đây còn có Tiểu Kiêu làm gì có ai dám làm phiền cháu chứ
- Đúng rồi đó anh hai, nếu có ai dám bắt nạt chị xinh đẹp thì em sẽ là người bảo vệ chị ấy
Lục Cửu nhếch môi cười đưa tay xoa đầu cậu nhóc rồi nhanh chóng rời đi, bữa ăn cũng nhanh chóng kết thúc sau đó. Vợ chồng Lục lão gia và Lục Kiêu ở phòng khách ăn tráng miệng, để lại cho Khương Tỷ phụ giúp người hầu rửa chén, mặc dù bị người hầu từ chối không cho cô đụng vào nhưng cô vẫn nhất quyết muốn phụ giúp, mấy người hầu cũng bất lực để cho cô phụ.
Đúng lúc này Giang Thanh Thanh đi vào, cô ta khoanh tay trước ngực ánh mắt khinh thường nhìn cô, ngay từ đầu cô không hề thuận mắt cô ta cả. Vừa nhìn đã thấy ghét, càng tức chết hơn khi cô gần gũi với anh.
- Ay dô, mấy người giúp việc đi đâu hết rồi sao lại để Khương tiểu thư rửa chén thế kia, không sợ Lục gia gia trách phạt sao ?
Mấy người hầu nhanh chóng sợ xanh mặt, không cho cô làm nữa, một cô người hầu nói nhỏ với cô.
- Tiểu thư đừng làm nữa, cứ để chúng tôi làm là được rồi cô vào trong nghỉ ngơi đi ạ, chúng tôi không muốn mất công việc tốt như thế này được thưa Tiểu thư...
Vì không muốn cho mấy người giúp việc phải khó xử nên cô đành không phụ nữa, tùy là cô trong lòng không mấy thích người phụ nữ này nhưng cô ta hiện đang là mẹ kế của Lục Cửu, cô cũng không nên tỏ thái độ qua bên ngoài, chỉ cúi đầu chào cô ta rồi muốn chuồn cho nhanh.
- Cô là Khương Tỷ đúng không ? Tôi có chuyện muốn nói với cô
Nhưng không ngờ rằng bị Giang Thanh Thanh gọi lại, cô nhất thời khựng lại khẽ nhíu mày quay người đối diện với cô ta, không lạnh không nhạt lên tiếng.
- Không biết Lục phu nhân muốn nội chuyện gì với tôi ?
Giang Thanh Thanh bước từng bước gần cô, vẫn là ánh mắt khinh bỉ khi nhìn vào người Khương Tỷ.
- Cô thật may mắn quá nhỉ ?
- Ý của Lục phu nhân là nhằm có ý gì ?
Rõ ràng người phụ nữ này không hề thuận mắt với cô nên muốn gây khó dễ cho cô đây mà, Giang Thanh Thanh không biết cô đang giả vờ giả vịt hay không nữa nhưng cô ta rất ghét bộ mặt ngây thơ này của cô.
- Ý của tôi rất rõ ràng mà, cô được Lục Cửu bao nuôi quả thật may mắn đó cô gái nhỏ à,..vậy nên cô nên biết thân phận của mình một chút đi, đừng có mà khè khè gần anh ấy,...
- Vậy thì liên quan gì đến Lục phu nhân đây, nếu như cô muốn nói chuyện này thì tôi xin phép không nghe,...còn nữa, nước bọt là dùng để đếm tiền không phải làm để lãng phí đôi co với Lục phu nhân,...
- Cô...
Giang Thanh Thanh bị cô làm cho tức chết mà không làm gì được cô, cô ta vô cùng căm giận vì vừa rồi cô ta chỉ đang muốn cảnh cáo cô rằng đừng vì sự yêu thương của anh mà càng lấn tới, nhưng không ngờ bị cô chọc cho đau. Khương Tỷ quay lại phụ giúp người hầu, nhưng bị người hầu khó xử khẽ nhìn qua cô ta rồi ngước nhìn cô.
- Không sao đâu, các cô sẽ không mất việc đâu cứ để tui phụ cách cô nhé...
Giang Thanh Thanh hậm hực giậm chân rồi cũng bỏ đi, sau một hồi phụ giúp rửa chén thì cô có đi rót nước uống mà đúng lúc này Lục lão gia đi vào, ánh mắt ông ta nhìn cô một cách kỳ lạ.
- À chào Lục lão gia, ông cần gì sao ạ ?
Ngay sau đó ông ta thu lại ánh mắt không đúng đắn, rồi cười khà khà lên tiếng.
- Không ấy e...cô rót cho tôi một ly nước lọc được không
- Dạ được chứ ạ
Khương Tỷ nhanh chóng rót nước cho ông ta, mọi hành động của cô bị ông ta nhìn từng chi tiết nhỏ vừa đúng lúc cô không để ý, ông ta với đôi mắt hằm hè nhìn từng dọc cơ thể của cô. Quả là vóc dáng hoàn hảo dù dáng người không quá nóng bỏng như cô vợ trẻ của mình, cả gương mặt mang diện mạo đẹp nghiêng thành, ông ta nhất thời say mê con người thướt tha yểu điệu của cô.
- Nước của ông đây
Ông ta vẫn bị vẻ đẹp của cô nên câu hồn đoạt phách, cô nhướng mày không hiểu ông ta đang có suy nghĩ mà ngây người, đến khi cô gọi ông ta lần nữa ông ta mới giật mình giác ngộ, ông ta nhận lấy ly nước nhưng trên môi không ngừng nở nụ gian.
Bên này, anh luôn không ngừng gắp thức ăn bỏ vào trong chén cơm của cô, cô với gương mặt gượng gạo ghé nhỏ vào tai anh.
- Chú Cửu à, chú đừng gắp nữa..cháu hiện đang giảm cân đó ạ...
- Người ốm nhom thế mà bảo giảm cân ư ? Em đang giỡn với tôi đó hả, mau ăn nhiều cho tôi
Khương Tỷ muốn khóc ròng lên, muốn phản kháng nhưng nghĩ lại ở đây có nhiều người đặt biệt còn có Lục gia gia. Cô ngậm ngùi ăn nốt bữa ăn này, nhưng ánh mắt không ngừng phẫn uất Lục Cửu, Lục gia gia lúc này cũng ăn xong, ông lấy giấy lau miệng rồi khẽ quay sang nhìn anh.
- Cửu Cửu, một chút nữa ăn xong con lên thư phòng gặp ta nhé
- Cháu biết rồi thưa ông nội
Sau đó Lục gia gia phất tay bảo Phương quản gia đẩy xe lăn cho ông, bữa ăn tiếp tục diễn ra. Nhưng anh ăn được một chút thì ngừng, anh khẽ quay sang nhìn Khương Tỷ dặn dò.
- Tôi đi lên gặp ông nội, em ở lại đây tiếp tục ăn nếu có ai làm phiền đến em thì cứ báo với tôi
Ánh mắt diều hâu nhìn một lượt sang vợ chồng Lục lão gia, khiến cho hai người không rét mà run, anh là đang ngầm cảnh cáo hai người họ không được đụng đến cô, dù chỉ là một sợi tóc.
- Cháu biết rồi, chú cứ đi đi ở đây còn có Tiểu Kiêu làm gì có ai dám làm phiền cháu chứ
- Đúng rồi đó anh hai, nếu có ai dám bắt nạt chị xinh đẹp thì em sẽ là người bảo vệ chị ấy
Lục Cửu nhếch môi cười đưa tay xoa đầu cậu nhóc rồi nhanh chóng rời đi, bữa ăn cũng nhanh chóng kết thúc sau đó. Vợ chồng Lục lão gia và Lục Kiêu ở phòng khách ăn tráng miệng, để lại cho Khương Tỷ phụ giúp người hầu rửa chén, mặc dù bị người hầu từ chối không cho cô đụng vào nhưng cô vẫn nhất quyết muốn phụ giúp, mấy người hầu cũng bất lực để cho cô phụ.
Đúng lúc này Giang Thanh Thanh đi vào, cô ta khoanh tay trước ngực ánh mắt khinh thường nhìn cô, ngay từ đầu cô không hề thuận mắt cô ta cả. Vừa nhìn đã thấy ghét, càng tức chết hơn khi cô gần gũi với anh.
- Ay dô, mấy người giúp việc đi đâu hết rồi sao lại để Khương tiểu thư rửa chén thế kia, không sợ Lục gia gia trách phạt sao ?
Mấy người hầu nhanh chóng sợ xanh mặt, không cho cô làm nữa, một cô người hầu nói nhỏ với cô.
- Tiểu thư đừng làm nữa, cứ để chúng tôi làm là được rồi cô vào trong nghỉ ngơi đi ạ, chúng tôi không muốn mất công việc tốt như thế này được thưa Tiểu thư...
Vì không muốn cho mấy người giúp việc phải khó xử nên cô đành không phụ nữa, tùy là cô trong lòng không mấy thích người phụ nữ này nhưng cô ta hiện đang là mẹ kế của Lục Cửu, cô cũng không nên tỏ thái độ qua bên ngoài, chỉ cúi đầu chào cô ta rồi muốn chuồn cho nhanh.
- Cô là Khương Tỷ đúng không ? Tôi có chuyện muốn nói với cô
Nhưng không ngờ rằng bị Giang Thanh Thanh gọi lại, cô nhất thời khựng lại khẽ nhíu mày quay người đối diện với cô ta, không lạnh không nhạt lên tiếng.
- Không biết Lục phu nhân muốn nội chuyện gì với tôi ?
Giang Thanh Thanh bước từng bước gần cô, vẫn là ánh mắt khinh bỉ khi nhìn vào người Khương Tỷ.
- Cô thật may mắn quá nhỉ ?
- Ý của Lục phu nhân là nhằm có ý gì ?
Rõ ràng người phụ nữ này không hề thuận mắt với cô nên muốn gây khó dễ cho cô đây mà, Giang Thanh Thanh không biết cô đang giả vờ giả vịt hay không nữa nhưng cô ta rất ghét bộ mặt ngây thơ này của cô.
- Ý của tôi rất rõ ràng mà, cô được Lục Cửu bao nuôi quả thật may mắn đó cô gái nhỏ à,..vậy nên cô nên biết thân phận của mình một chút đi, đừng có mà khè khè gần anh ấy,...
- Vậy thì liên quan gì đến Lục phu nhân đây, nếu như cô muốn nói chuyện này thì tôi xin phép không nghe,...còn nữa, nước bọt là dùng để đếm tiền không phải làm để lãng phí đôi co với Lục phu nhân,...
- Cô...
Giang Thanh Thanh bị cô làm cho tức chết mà không làm gì được cô, cô ta vô cùng căm giận vì vừa rồi cô ta chỉ đang muốn cảnh cáo cô rằng đừng vì sự yêu thương của anh mà càng lấn tới, nhưng không ngờ bị cô chọc cho đau. Khương Tỷ quay lại phụ giúp người hầu, nhưng bị người hầu khó xử khẽ nhìn qua cô ta rồi ngước nhìn cô.
- Không sao đâu, các cô sẽ không mất việc đâu cứ để tui phụ cách cô nhé...
Giang Thanh Thanh hậm hực giậm chân rồi cũng bỏ đi, sau một hồi phụ giúp rửa chén thì cô có đi rót nước uống mà đúng lúc này Lục lão gia đi vào, ánh mắt ông ta nhìn cô một cách kỳ lạ.
- À chào Lục lão gia, ông cần gì sao ạ ?
Ngay sau đó ông ta thu lại ánh mắt không đúng đắn, rồi cười khà khà lên tiếng.
- Không ấy e...cô rót cho tôi một ly nước lọc được không
- Dạ được chứ ạ
Khương Tỷ nhanh chóng rót nước cho ông ta, mọi hành động của cô bị ông ta nhìn từng chi tiết nhỏ vừa đúng lúc cô không để ý, ông ta với đôi mắt hằm hè nhìn từng dọc cơ thể của cô. Quả là vóc dáng hoàn hảo dù dáng người không quá nóng bỏng như cô vợ trẻ của mình, cả gương mặt mang diện mạo đẹp nghiêng thành, ông ta nhất thời say mê con người thướt tha yểu điệu của cô.
- Nước của ông đây
Ông ta vẫn bị vẻ đẹp của cô nên câu hồn đoạt phách, cô nhướng mày không hiểu ông ta đang có suy nghĩ mà ngây người, đến khi cô gọi ông ta lần nữa ông ta mới giật mình giác ngộ, ông ta nhận lấy ly nước nhưng trên môi không ngừng nở nụ gian.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.