Chương 54: An Thai
Mạn Di
28/04/2024
Hứa Tri Ý đã đến tháng thứ hai của thai kỳ, nhìn sơ qua thì cô vẫn chưa có thay đổi gì về cơ thể, tính cách hay khẩu vị ăn uống. Hôm nay, cô được Khương Từ Diễn đưa đến bệnh viện khám thai. Hứa Tri Ý những ngày tháng qua được anh chăm sóc vô cùng chu đáo, từng miếng ăn giấc ngủ đều được người đàn ông này quản thốc chặt chẽ vậy nên cô cũng không quá lo đến sự phát triển của đứa bé, vì cô thừa biết dưới sự chăm nom của anh thì đứa bé chắc chắn khỏe mạnh.
Khương Từ Diễn ngồi đợi ở ngoài này, sau tấm rèm kia Hứa Tri Ý đang được bác sĩ siêu âm, Hứa Tri Ý không giấu nổi sự xúc động, hai mắt cô ưng ửng đỏ vì hạnh phúc, đến cả bác sĩ cũng thấy vui mừng khôn xiết.
Vài phút sau, cô cùng bác sĩ trở ra bàn, đi đến cái ghế bên cạnh Khương Từ Diễn ngồi xuống, Hứa Tri Ý không nói lời nào chỉ nhìn người đàn ông bên cạnh cười tươi rói.
“ Đứa bé phát triển rất tốt “
“ Vậy thì tốt “
Khương Từ Diễn vừa nói vừa vuốt xuống mái tóc cô, thời gian qua anh đặt hết thời gian cùng kỳ vọng của mình vào đứa bé và cô, chỉ cần cô và con của hai người khỏe mạnh bao nhiêu thứ khác Khương Từ Diễn đều không tiếc.
Hứa Tri Ý bây giờ chỉ cần tập trung vào một việc duy nhất đó là an thai.
Hứa Tri Ý nắm chặt lấy bàn tay người đàn ông, hai người chờ lấy giấy siêu âm xong cũng rời đi. Ngồi trên xe, Hứa Tri Ý cứ nhìn ngắm mãi hạt đậu nhỏ trong bụng mình, cô đang vô cùng hạnh phúc là hạnh phúc.
“ Phải siết chặt khẩu phần dinh dưỡng của em hơn mới được, như thế con mới có đầy đủ chất dinh dưỡng, lúc nãy bác sĩ đã nói rồi đấy. Vậy nên sau này không được từ chối đồ ăn nữa, có không muốn ăn cũng phải ăn cho anh “
Hứa Tri Ý nhìn anh mè nheo, cô biết mỗi ngày đồ ăn nấu cho cô đều là những món ăn tốt cho sức khỏe của thai nhi nhưng cũng có những món cô thật sự không muốn ăn, thậm chí cô còn rất hiếm khi ăn rau, Hứa Tri Ý không thích ăn rau còn không chịu uống sữa hay ăn sữa chua, ngũ cốc gì hết, từ ngày cô mang thai Khương Từ Diễn bắt ép cô ăn uống những thứ đó, Hứa Tri Ý cũng rất ngoan ngoãn nhưng chung quy cũng chỉ là miễn cưỡng.
“ Có thể giảm bớt rau với ngũ cốc hay không? Còn sữa thì ngày uống ngày không uống được không? Em thật sự không uống nổi sữa nữa “
Khương Từ Diễn có chút gằng giọng: “ Vậy em có nghĩ đến khi em sinh con ra trong cơ thể em sẽ không có sữa cho con uống hay không? Em quên bác sĩ đã nói gì rồi sao? “
Hứa Tri Ý tựa đầu lên vai Khương Từ Diễn, từng lời bác sĩ dặn cô lúc nhớ lúc không còn người đàn ông này thì nhớ như in, không chừa một chữ, thậm chí anh còn nhắc đi nhắc lại những lời căn dặn đó, cô biết anh cũng là vì muốn tốt cho cô và đứa bé, Hứa Tri Ý nói khẽ.
“ Em biết rồi. Chồng của em, em muốn ăn xiên que có được không? “
“ Không được “
Chiếc xe vừa lúc dừng đèn đỏ, Khương Từ Diễn lập tức quay đầu trừng mắt với cô, bàn tay anh thì lại dịu dàng chỉnh lại cổ áo cho Hứa Tri Ý. Đây là lần thứ năm anh nói ‘ không được ‘ với yêu cầu này của Hứa Tri Ý bởi vì thứ xiên que mà cô muốn ăn đó trong mắt anh là thứ không sạch sẽ, không an toàn thực phẩm lại còn được bác ngoài lề đường, Khương Từ Diễn đã một lần chứng kiến mấy người bán xiên que đó dùng có một chảo dầu chiên đầy ắp nhưng lại không phải là dầu mới là nó cứ đen đen đục đục nhìn rất tởm, lần đó anh không biết nên mới cho cô ăn sau khi biết rồi thì lúc nào cũng ngăn không cho cô nhắc đến thứ đó. Khương Từ Diễn nắm lấy tay cô rồi lấy ra từ trong túi áo một viên kẹo, anh mở bọc ra tự tay đút vào miệng Hứa Tri Ý, chỉ khi nào cho cô đồ ăn cô mới không nhớ đến thứ xiên que đó nữa.
Hứa Tri Ý ngậm chặt viên kẹo là loại kẹo mà cô thích, cuối cùng cũng chịu cười lên một chút rồi ngoan ngoãn ngồi lại ngay ngắn.
Về đến biệt phủ.
Hứa Tri Ý vừa bước xuống xe lại vấp phải một cục cô theo phản xạ mà ngã xuống ngồi bệt trên đất, Hứa Tri Ý nhắm chặt mắt chau chặt mày một tay cũng lập tức đặt lên bụng.
Nghe thấy tiếng rên của cô Khương Từ Diễn khẩn trương phóng khỏi xe chạy đến đỡ lấy cô nhóc mình đứng dậy, anh lo lắng sờ lên bụng cô.
“ Có thấy đau không nhóc con? Sao em lại ngã? “
“ Vấp đá, chân em đau “
Khương Từ Diễn bế thốc cô đi nhanh vào nhà đặt Hứa Tri Ý ngồi xuống sofa anh cũng lên giọng gọi người, hai tay nhẹ nhàng nấn lại cổ chân cho cô.
“ Khương gia, anh có gì căn dặn “
“ Đá ở bên ngoài thế nào? Các người làm việc kiểu gì vậy hả? “
Á Siêu rùng mình, cúi đầu
“ Bên ngoài vẫn đang tu sửa lại hoa viên, mấy viên đá rải rác đó có thể là do bọn họ chưa kịp dọn đi “
Hứa Tri Ý nhận ra Khương Từ Diễn đang có dấu hiệu tức giận, cô liền nắm lấy cánh tay anh nhẹ lắc đầu, cô biết cú ngã vừa rồi cũng không ảnh hưởng gì đến đứa bé trong bụng nên cũng không muốn anh vì đó mà giận dữ. Lúc Khương Từ Diễn đã kiểm soát được cơn giận của mình, anh cũng tập trung vào việc nắn lại chân cho cô.
“ á…”
Hứa Tri Ý rít lên cô bấu vào bên cánh tay anh, cô chỉ thấy đau ngay lúc đó sau khi chân đã được nắn lại cũng không còn thấy có chút đau đớn nào nữa.
“ Có còn đau chỗ nào không? “
“ Em không sao rồi “
Hứa Tri Ý nhìn anh cô có chút rón rén không cần nói cũng đoán được đám người ngoài kia sắp phải hứng chịu cơn thịnh nộ của anh rồi, Hứa Tri Ý chỉ thấy Khương Từ Diễn chống tay đứng lên, gương mặt đùng đùng sác khí đi ra bên ngoài, cô không dám lên tiếng chỉ biết ngồi yên thinh thít như thế.
Hơn năm phút sau, Khương Từ Diễn đi vào anh nhìn về phía cô, cất giọng có chút còn vươn khí lạnh.
“ Có đói không? “
Hứa Tri Ý đứng phốc lên, cô chầm chậm đi đến đứng trước mặt người đàn ông, khe khẽ nắm lấy hai tay.
“ Anh vừa mới tức giận đó à?, Anh trừng phạt bọn họ rồi hả? “
Khương Từ Diễn nhắm lại hai mắt vài giây anh như thể đang cố gắng xua tan đi sát khí còn sót lại bên trong mình rồi mới có thể lấy lại sự dịu dàng vốn có khi đối diện với cô.
“ Không có, chỉ nói vài câu thôi. Trả lời anh, có muốn ăn gì không? “
Cô mỉm cười với anh rồi gật gật đầu, từ sáng vì đã không có gì vào bụng trong lúc khám thai ở bệnh viện cô đã có cảm giác đói rồi.
“ A Siêu, nấu vài món, nhanh cho cô ấy ăn đi “
“ Tôi nấu ngay đây “: Á Siêu hớn ha hớt hải, phi thật nhanh xuống căn bếp.
…
“ A Diễn, anh ấy đi đâu rồi? “
Hứa Tri Ý ngồi ăn được vài muỗng mới chợt nhớ ra từ lúc bào Á Siêu nấu vài món cho mình đến giờ cô lại không nhìn thấy Khương Từ Diễn đâu. Cô nằm trên phòng trong thời gian đợi Á Siêu nấu xong bữa ăn cũng chỉ thấy anh căn dặn vài điều rồi đi mất hút, đến giờ vẫn chưa thấy người đâu.
“ Khương gia đến công ty rồi, phu nhân ngài ấy dặn rằng tối nay có thể ngài ấy sẽ trở về trễ bảo cô ăn no rồi ngủ trước, trước khi ngủ còn phải uống thuốc bổ “
Hứa Tri Ý chợt buông đũa, cô lại có chút cảm giác không đành lòng, anh chưa bao giờ để cô phải ngủ một mình như thế, mỗi đêm dù có trễ đến đâu Khương Từ Diễn cũng sẽ luôn trở về trước lúc cô ngủ, sau đó sẽ ôm lấy cô mà ngủ.
Hứa Tri Ý không biết lần này lại là việc quan trọng nào đến mức anh phải dặn dò lại như thế, cô chợt nghĩ đến khả năng có thể đêm nay Khương Từ Diễn sẽ không về nhà, Hứa Tri Ý nghĩ ngợi hồi lâu rồi bỏ dỡ bữa ăn, cô đi thật nhanh lên phòng khách tìm điện thoại của mình. Cô vội vội vàng vàng điện rồi lại nhắn nhưng mãi chẳng thấy người đàn ông phản hồi, đến khi nghe thấy giọng của Á Siêu sau lưng.
“ Phu nhân, Khương gia có lẽ đang có cuộc họp, tôi nghĩ dù cô có điện ngài ấy cũng không nghe điện thoại được đâu “
Hứa Tri Ý nhìn Á Siêu, thất vọng vứt điện thoại trở lại sofa, cô chưa bao giờ có cảm giác này, cảm giác trống rỗng còn xen lẫn chút sợ hãi, Khương Từ Diễn chưa bao giờ vì bất cứ chuyện gì mà phớt lờ cuộc gọi của cô, có khi anh còn vì cuộc gọi đó mà hủy cuộc họp quan trọng nhất của mình, hôm nay đột nhiên mọi chuyện và cả anh đều trở nên rất lạ thường.
Gần bảy giờ tối, cô vẫn chưa nghe thấy phản hồi của điện thoại. Hứa Tri ý bồn chồn đến không ăn nổi bữa tối, Hứa Tri ý ngồi cứng trên cái giường lớn, cô có chút không kiên nhẫn được nữa liền nhấc điện thoại gọi liên tục vào số của Khương Từ Diễn.
Cuối cùng bên kia người đàn ông cũng nhấc máy.
“ Tại sao không trả lời tin nhắn em, tại sao không nghe máy em “
Hứa Tri Ý không đợi được anh, cô liền khẩn trương nói trước.
Bên kia người đàn ông im hơi lặng tiếng, Hứa Tri Ý vì sự im lặng đó mà có chút sợ, tay cô cũng đang âm thầm run rẩy, cô không biết vì sao hôm nay anh lại trở nên khác thường như thế cũng không biết có phải vì bản thân đã làm gì sai khiến anh tức giạn hay khó chịu hay không, giọng Hứa Tri Ý khẽ lại có chút run.
“ A Diễn à,…”
“ Đừng lo lắng, bây giờ anh sẽ về nhà ngay “
Khương Từ Diễn trả lời cô, giọng anh như mọi ngày không có sự bất thường nào lúc này Hứa Tri Ý mới cảm thấy nhẹ nhõm.
…
Cạch
Tiếng cửa phòng vừa khẽ phát lên, Hứa Tri Ý đã nhảy khỏi giường lao đến ôm lấy người đàn ông, cô cũng được anh ôm chặt như thể rất lâu rồi mới được ôm lấy nhau như thế. Hứa Tri Ý thút thít trong lòng anh, hai tay bấu chặt tấm lưng người đàn ông, còn Khương Từ Diễn thì lại nhếch môi nuông chiều.
“ Sao thế nhóc con? “
“ Em còn đang nghĩ sẽ tự mình đến công ty tìm anh, may là anh đã nghe cuộc gọi của em “
Khương Từ Diễn vuốt đầu mũi cô, hai mắt anh hiện rõ nét đau lòng rồi hôn lên môi Hứa Tri Ý, được năm giây khi anh dần lùi lại thì bất ngờ bị cô kéo chặt lại hôn lấy. Nụ hôn của Hứa Tri Ý đối với anh mạnh bạo hơn, cô nghiền ngẫm đôi môi ấy như muốn trút ra hết nỗi nhớ của mình.
“ ư…”
“ Nhóc con đừng quấy, trễ rồi mau đi ngủ, anh đi tắm rửa trước đã “
…----------------…
Khương Từ Diễn ngồi đợi ở ngoài này, sau tấm rèm kia Hứa Tri Ý đang được bác sĩ siêu âm, Hứa Tri Ý không giấu nổi sự xúc động, hai mắt cô ưng ửng đỏ vì hạnh phúc, đến cả bác sĩ cũng thấy vui mừng khôn xiết.
Vài phút sau, cô cùng bác sĩ trở ra bàn, đi đến cái ghế bên cạnh Khương Từ Diễn ngồi xuống, Hứa Tri Ý không nói lời nào chỉ nhìn người đàn ông bên cạnh cười tươi rói.
“ Đứa bé phát triển rất tốt “
“ Vậy thì tốt “
Khương Từ Diễn vừa nói vừa vuốt xuống mái tóc cô, thời gian qua anh đặt hết thời gian cùng kỳ vọng của mình vào đứa bé và cô, chỉ cần cô và con của hai người khỏe mạnh bao nhiêu thứ khác Khương Từ Diễn đều không tiếc.
Hứa Tri Ý bây giờ chỉ cần tập trung vào một việc duy nhất đó là an thai.
Hứa Tri Ý nắm chặt lấy bàn tay người đàn ông, hai người chờ lấy giấy siêu âm xong cũng rời đi. Ngồi trên xe, Hứa Tri Ý cứ nhìn ngắm mãi hạt đậu nhỏ trong bụng mình, cô đang vô cùng hạnh phúc là hạnh phúc.
“ Phải siết chặt khẩu phần dinh dưỡng của em hơn mới được, như thế con mới có đầy đủ chất dinh dưỡng, lúc nãy bác sĩ đã nói rồi đấy. Vậy nên sau này không được từ chối đồ ăn nữa, có không muốn ăn cũng phải ăn cho anh “
Hứa Tri Ý nhìn anh mè nheo, cô biết mỗi ngày đồ ăn nấu cho cô đều là những món ăn tốt cho sức khỏe của thai nhi nhưng cũng có những món cô thật sự không muốn ăn, thậm chí cô còn rất hiếm khi ăn rau, Hứa Tri Ý không thích ăn rau còn không chịu uống sữa hay ăn sữa chua, ngũ cốc gì hết, từ ngày cô mang thai Khương Từ Diễn bắt ép cô ăn uống những thứ đó, Hứa Tri Ý cũng rất ngoan ngoãn nhưng chung quy cũng chỉ là miễn cưỡng.
“ Có thể giảm bớt rau với ngũ cốc hay không? Còn sữa thì ngày uống ngày không uống được không? Em thật sự không uống nổi sữa nữa “
Khương Từ Diễn có chút gằng giọng: “ Vậy em có nghĩ đến khi em sinh con ra trong cơ thể em sẽ không có sữa cho con uống hay không? Em quên bác sĩ đã nói gì rồi sao? “
Hứa Tri Ý tựa đầu lên vai Khương Từ Diễn, từng lời bác sĩ dặn cô lúc nhớ lúc không còn người đàn ông này thì nhớ như in, không chừa một chữ, thậm chí anh còn nhắc đi nhắc lại những lời căn dặn đó, cô biết anh cũng là vì muốn tốt cho cô và đứa bé, Hứa Tri Ý nói khẽ.
“ Em biết rồi. Chồng của em, em muốn ăn xiên que có được không? “
“ Không được “
Chiếc xe vừa lúc dừng đèn đỏ, Khương Từ Diễn lập tức quay đầu trừng mắt với cô, bàn tay anh thì lại dịu dàng chỉnh lại cổ áo cho Hứa Tri Ý. Đây là lần thứ năm anh nói ‘ không được ‘ với yêu cầu này của Hứa Tri Ý bởi vì thứ xiên que mà cô muốn ăn đó trong mắt anh là thứ không sạch sẽ, không an toàn thực phẩm lại còn được bác ngoài lề đường, Khương Từ Diễn đã một lần chứng kiến mấy người bán xiên que đó dùng có một chảo dầu chiên đầy ắp nhưng lại không phải là dầu mới là nó cứ đen đen đục đục nhìn rất tởm, lần đó anh không biết nên mới cho cô ăn sau khi biết rồi thì lúc nào cũng ngăn không cho cô nhắc đến thứ đó. Khương Từ Diễn nắm lấy tay cô rồi lấy ra từ trong túi áo một viên kẹo, anh mở bọc ra tự tay đút vào miệng Hứa Tri Ý, chỉ khi nào cho cô đồ ăn cô mới không nhớ đến thứ xiên que đó nữa.
Hứa Tri Ý ngậm chặt viên kẹo là loại kẹo mà cô thích, cuối cùng cũng chịu cười lên một chút rồi ngoan ngoãn ngồi lại ngay ngắn.
Về đến biệt phủ.
Hứa Tri Ý vừa bước xuống xe lại vấp phải một cục cô theo phản xạ mà ngã xuống ngồi bệt trên đất, Hứa Tri Ý nhắm chặt mắt chau chặt mày một tay cũng lập tức đặt lên bụng.
Nghe thấy tiếng rên của cô Khương Từ Diễn khẩn trương phóng khỏi xe chạy đến đỡ lấy cô nhóc mình đứng dậy, anh lo lắng sờ lên bụng cô.
“ Có thấy đau không nhóc con? Sao em lại ngã? “
“ Vấp đá, chân em đau “
Khương Từ Diễn bế thốc cô đi nhanh vào nhà đặt Hứa Tri Ý ngồi xuống sofa anh cũng lên giọng gọi người, hai tay nhẹ nhàng nấn lại cổ chân cho cô.
“ Khương gia, anh có gì căn dặn “
“ Đá ở bên ngoài thế nào? Các người làm việc kiểu gì vậy hả? “
Á Siêu rùng mình, cúi đầu
“ Bên ngoài vẫn đang tu sửa lại hoa viên, mấy viên đá rải rác đó có thể là do bọn họ chưa kịp dọn đi “
Hứa Tri Ý nhận ra Khương Từ Diễn đang có dấu hiệu tức giận, cô liền nắm lấy cánh tay anh nhẹ lắc đầu, cô biết cú ngã vừa rồi cũng không ảnh hưởng gì đến đứa bé trong bụng nên cũng không muốn anh vì đó mà giận dữ. Lúc Khương Từ Diễn đã kiểm soát được cơn giận của mình, anh cũng tập trung vào việc nắn lại chân cho cô.
“ á…”
Hứa Tri Ý rít lên cô bấu vào bên cánh tay anh, cô chỉ thấy đau ngay lúc đó sau khi chân đã được nắn lại cũng không còn thấy có chút đau đớn nào nữa.
“ Có còn đau chỗ nào không? “
“ Em không sao rồi “
Hứa Tri Ý nhìn anh cô có chút rón rén không cần nói cũng đoán được đám người ngoài kia sắp phải hứng chịu cơn thịnh nộ của anh rồi, Hứa Tri Ý chỉ thấy Khương Từ Diễn chống tay đứng lên, gương mặt đùng đùng sác khí đi ra bên ngoài, cô không dám lên tiếng chỉ biết ngồi yên thinh thít như thế.
Hơn năm phút sau, Khương Từ Diễn đi vào anh nhìn về phía cô, cất giọng có chút còn vươn khí lạnh.
“ Có đói không? “
Hứa Tri Ý đứng phốc lên, cô chầm chậm đi đến đứng trước mặt người đàn ông, khe khẽ nắm lấy hai tay.
“ Anh vừa mới tức giận đó à?, Anh trừng phạt bọn họ rồi hả? “
Khương Từ Diễn nhắm lại hai mắt vài giây anh như thể đang cố gắng xua tan đi sát khí còn sót lại bên trong mình rồi mới có thể lấy lại sự dịu dàng vốn có khi đối diện với cô.
“ Không có, chỉ nói vài câu thôi. Trả lời anh, có muốn ăn gì không? “
Cô mỉm cười với anh rồi gật gật đầu, từ sáng vì đã không có gì vào bụng trong lúc khám thai ở bệnh viện cô đã có cảm giác đói rồi.
“ A Siêu, nấu vài món, nhanh cho cô ấy ăn đi “
“ Tôi nấu ngay đây “: Á Siêu hớn ha hớt hải, phi thật nhanh xuống căn bếp.
…
“ A Diễn, anh ấy đi đâu rồi? “
Hứa Tri Ý ngồi ăn được vài muỗng mới chợt nhớ ra từ lúc bào Á Siêu nấu vài món cho mình đến giờ cô lại không nhìn thấy Khương Từ Diễn đâu. Cô nằm trên phòng trong thời gian đợi Á Siêu nấu xong bữa ăn cũng chỉ thấy anh căn dặn vài điều rồi đi mất hút, đến giờ vẫn chưa thấy người đâu.
“ Khương gia đến công ty rồi, phu nhân ngài ấy dặn rằng tối nay có thể ngài ấy sẽ trở về trễ bảo cô ăn no rồi ngủ trước, trước khi ngủ còn phải uống thuốc bổ “
Hứa Tri Ý chợt buông đũa, cô lại có chút cảm giác không đành lòng, anh chưa bao giờ để cô phải ngủ một mình như thế, mỗi đêm dù có trễ đến đâu Khương Từ Diễn cũng sẽ luôn trở về trước lúc cô ngủ, sau đó sẽ ôm lấy cô mà ngủ.
Hứa Tri Ý không biết lần này lại là việc quan trọng nào đến mức anh phải dặn dò lại như thế, cô chợt nghĩ đến khả năng có thể đêm nay Khương Từ Diễn sẽ không về nhà, Hứa Tri Ý nghĩ ngợi hồi lâu rồi bỏ dỡ bữa ăn, cô đi thật nhanh lên phòng khách tìm điện thoại của mình. Cô vội vội vàng vàng điện rồi lại nhắn nhưng mãi chẳng thấy người đàn ông phản hồi, đến khi nghe thấy giọng của Á Siêu sau lưng.
“ Phu nhân, Khương gia có lẽ đang có cuộc họp, tôi nghĩ dù cô có điện ngài ấy cũng không nghe điện thoại được đâu “
Hứa Tri Ý nhìn Á Siêu, thất vọng vứt điện thoại trở lại sofa, cô chưa bao giờ có cảm giác này, cảm giác trống rỗng còn xen lẫn chút sợ hãi, Khương Từ Diễn chưa bao giờ vì bất cứ chuyện gì mà phớt lờ cuộc gọi của cô, có khi anh còn vì cuộc gọi đó mà hủy cuộc họp quan trọng nhất của mình, hôm nay đột nhiên mọi chuyện và cả anh đều trở nên rất lạ thường.
Gần bảy giờ tối, cô vẫn chưa nghe thấy phản hồi của điện thoại. Hứa Tri ý bồn chồn đến không ăn nổi bữa tối, Hứa Tri ý ngồi cứng trên cái giường lớn, cô có chút không kiên nhẫn được nữa liền nhấc điện thoại gọi liên tục vào số của Khương Từ Diễn.
Cuối cùng bên kia người đàn ông cũng nhấc máy.
“ Tại sao không trả lời tin nhắn em, tại sao không nghe máy em “
Hứa Tri Ý không đợi được anh, cô liền khẩn trương nói trước.
Bên kia người đàn ông im hơi lặng tiếng, Hứa Tri Ý vì sự im lặng đó mà có chút sợ, tay cô cũng đang âm thầm run rẩy, cô không biết vì sao hôm nay anh lại trở nên khác thường như thế cũng không biết có phải vì bản thân đã làm gì sai khiến anh tức giạn hay khó chịu hay không, giọng Hứa Tri Ý khẽ lại có chút run.
“ A Diễn à,…”
“ Đừng lo lắng, bây giờ anh sẽ về nhà ngay “
Khương Từ Diễn trả lời cô, giọng anh như mọi ngày không có sự bất thường nào lúc này Hứa Tri Ý mới cảm thấy nhẹ nhõm.
…
Cạch
Tiếng cửa phòng vừa khẽ phát lên, Hứa Tri Ý đã nhảy khỏi giường lao đến ôm lấy người đàn ông, cô cũng được anh ôm chặt như thể rất lâu rồi mới được ôm lấy nhau như thế. Hứa Tri Ý thút thít trong lòng anh, hai tay bấu chặt tấm lưng người đàn ông, còn Khương Từ Diễn thì lại nhếch môi nuông chiều.
“ Sao thế nhóc con? “
“ Em còn đang nghĩ sẽ tự mình đến công ty tìm anh, may là anh đã nghe cuộc gọi của em “
Khương Từ Diễn vuốt đầu mũi cô, hai mắt anh hiện rõ nét đau lòng rồi hôn lên môi Hứa Tri Ý, được năm giây khi anh dần lùi lại thì bất ngờ bị cô kéo chặt lại hôn lấy. Nụ hôn của Hứa Tri Ý đối với anh mạnh bạo hơn, cô nghiền ngẫm đôi môi ấy như muốn trút ra hết nỗi nhớ của mình.
“ ư…”
“ Nhóc con đừng quấy, trễ rồi mau đi ngủ, anh đi tắm rửa trước đã “
…----------------…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.