Chương 26: Điện chủ.
Lê Hoàg
29/05/2021
Nhờ vào cái liên tục trao đổi và sản xuất hàng hóa, Lưu Phàm bây giờ Thiết Tượng Chức Nghiệp đã tiến đến Thiết Thần Thiên Chức, Y Sư Chức
Nghiệp tấn thăng thành Y Thần Thiên Chức, Đan Sư Chức Nghiệp trở thành
Đan Thần Thiên Chức.
Đặc điểm mấy thứ này giống nhau thôi, đảm bảo 100% thứ hắn tinh luyện đi ra đều là cực điểm hạn mức của nguyên liệu !
Vui vẻ mở ra bảng thông tin !
..........
Kí chủ: Lưu Phàm.
Chủng tộc: Tinh Linh Tộc ( Thuỷ Hệ).
Tu vi: Nghệ Cao Cấp (Thuỷ Thạch, Lôi Thạch).
Thiên chức: Nông Thần, Giám Thần, Thiết Thần, Y Thần, Đan Thần.
Hệ Thống: Tịch Thần hệ thống, cấp 2, tương tác với thần 17/25 để lên cấp.
Nhiệm vụ: Bảo vệ Trúc Trấn ( trạng thái: đã hoàn thành, đang tính toán tặng phẩm khen thưởng).
Vũ khí: Cốt Kiếp Cung, cấp bậc: Nghệ giai Siêu Khí.
Công pháp: Kim Quy Cung Vương ( tầng năm.)
...........
Lưu Phàm hít một hơi thật sâu, kinh thành lúc này vẫn chưa dựng lên Cổ Loa Thành, không hề có gì đặc sắc, chỉ như Lưu thị dạng này một khu vực có tường bao, điểm thêm một chút lính canh.
Vậy mới thấy, Cổ Loa thành là cỡ nào kinh khủng, Lưu Phàm thực rất có mong chờ.
“ Trác Tử, chúng ta tiến vào học viện trước, sau đó liền muốn ra kinh thành chợ chơi chơi cũng không muộn, mai đã là hạn cuối nhập học rồi !!” Lưu Phàm đóng lại bảng thông tin, quay sang nói với Hi Thanh Trác.
Hi Thanh Trác có chút là một tuấn soái nam tử, tương đương loại này tự tạo nhân diện Lưu Phàm đi, xác thực là như nam châm hút nữ nhân một loại !
Cổng Hưu Thạch Học Viện quả thực vô cùng hoành tráng, đếm thấy mấy kẻ đang vu vơ lượn quanh phát ra gì đó, Lưu Phàm kéo Hi Thanh Trác trực tiếp đi ngang qua, không chút nào kiêng nể đến thẳng quầy đăng kí, nộp vào trước mặt một lão trung niên trực ban hai cái này vé.
“ Ngươi là Lưu Phàm ??” Lão trung niên dĩ nhiên đã nghe tin, giật mình một cái thanh niên đơn độc chiếm lấy nhân tâm hai thị trấn.
“ Ừm, thanh danh ta có như vậy bay xa sao ??” Lưu Phàm gãi gãi mũi, mặt hơi chút tự hào.
“ Khà khà, xa chứ, hôm nay lão phu ra đây chính là để đợi ngươi nhân tài !!” Lão trung niên nói ra.
Hắn nói chính là không có điêu, hoàn toàn sợ bị mấy cái khác học viện đến tranh đi kẻ này, không đáng a !
“ Vinh dự vinh dự, đều là vinh dự của tiểu bối.” Lưu Phàm đưa hai tay lên hành lễ.
Hôm nay lão này mới ra đây trực, chắc chắn là lão đại gì đó cao siêu, Lưu Phàm muốn là lợi dụng một phen !
“ Ngươi khiêm tốn bớt lại, cái kia Lôi Thạch cùng khí cụ, quả thực là rất cho Phạm Phong ta mong chờ !!” Phạm Phong đứng dậy, vỗ vỗ vai Lưu Phàm nói.
“ Đều là Lưu Phàm ta có tâm tu luyện mới nên, không có mấy gì đặc sắc !!” Lưu Phàm được Phạm Phong nâng lên chín tầng mây, bất giác buột mồm nói lớn.
Mấy cái kia kẻ phát giấy thông tin khựng người, dùng một quái dị ánh mắt nhìn Lưu Phàm...
Cái thiên kiêu để kinh đô đồn ầm lên đây hay sao ??
Chuyện kể rằng, Thạch Đà thu thập xong Thú Triều tàn dư, tiến vào hoàng cung thay Lưu Phàm nhận Ngàn Năm Ma Huyết, vị kia quan phát thưởng không tin Lưu Phàm có cỡ đấy thần thông, một mực bác bỏ không cho thu, Thạch Đà nổi máu chó điên, trực tiếp dốc ngược Càn Khôn Túi đổ tất cả ra sàn, ngay lập tức ngập lên một nửa cái đại điện !!
Chấn động a, bằng chứng là mấy núi bảo vật, không ai có thể chối cãi !!
Chính bởi vậy, Lưu Phàm thanh danh là cao cao !
“ Ngươi đây là...” Phạm Phong nhìn Hi Thanh Trác hỏi.
“ Tại hạ Hi Thanh Trác, là Lưu Phàm bạn lữ !” Hi Thanh Trác dõng dạc đáp.
“ Không, đây là ta nghĩa đệ !” Lưu Phàm đính chính.
“ Hừm hừm, tư chất không tệ, tu vi cũng ổn, ngươi là muốn theo Lưu Phàm chung một chỗ nhập học sao ??” Tiêu Phong gật gù nói.
“ Tiền bối, ta hướng Tinh Linh điện, hắn hướng Thạch Linh đi tới.” Lưu Phàm nói.
“ Đúng là hữu duyên, ta đang muốn thu ngươi làm đồ đệ, trùng hợp ta lại là Tinh Linh điện điện chủ !!” Tiêu Phong mừng ra mặt.
Hấn ban đầu ý định chính là tặng cho Lưu Phàm một con tiểu Tinh Linh, lôi hắn sang Tinh Linh điện, kệ cho học nghệ Tinh Linh yếu đuối, chỉ cần Lôi Thạch kia còn mạnh, Lưu Phàm còn làm danh sư phụ như hắn bay xa !
“ Nếu vậy, an bài chứ ??’ Lưu Phàm đưa hai vé ra trước mặt.
“ An bài !”
Phạm Phong phân biệt đóng dấu vào vé này, từ đấy bốc lên một nguồn linh khí đặc thù, hủy đi nó khả năng tái sử dụng !
“ Thanh Trác tiểu học đồ, ngươi theo vị kia nữ tử sẽ được dẫn về Thạch Linh điện, Lưu Phàm theo ta đi.” Tiêu Phong phân phó.
Lưu Phàm cáo từ Hi Thanh Trác, phân biệt hai hướng mà đi. Trên đường hắn ngay lập tức nhận thấy một bức tượng trên thân tản mát thần chi khí tức, đứng lại hướng Tiêu Phong hỏi:
“ Điện chủ, đây là ai ??”
“ Đây là nơi này điện chủ đời thứ nhất, đồng hành theo là hai vị Tinh Linh tộc Thần Cấp, hiện đã thành thần, niệm tại đây một đạo thần niệm trấn giữ chúng ta Tinh Linh điện.” Tiêu Phong ánh mắt lộ ra ngưỡng mộ nói.
Lưu Phàm trong cổ họng ứ lên, tựa hồ chuẩn bị theo thói quen phun ra một tràng !
Vị này Phạm Phong cũng là Chuẩn Siêu Cấp tu vi, càng là xa xưa thứ nhất điện chủ dĩ nhiên như vậy nghịch thiên !
“ Phàm Tử, ngươi Tinh Linh là cái gì đặc tính ??” Tiêu Phong sực nhớ ra cái này vấn đề, hướng Lưu Phàm hỏi.
“ Tốc Tu, Tinh Cao Cấp, Mộc hệ.” Lưu Phàm nói ra, chẳng là Bạch Ngân nhai nuốt hết chỗ thu hoạch từ Thú Triều, tu vi chính là đi lên.
“?!?!?” Tiêu Phong trong mắt chính là vô bờ nghi hoặc cùng mừng rỡ đến đan xen.
Lưu Phàm cười, hắn lúc này Giám Thần Thiên Chức mở ra một cái khác khả năng, đó chính là đối phương không thể nào giám định ra hắn là cái gì tộc, nếu không, sợ rằng Thủy Tinh Linh tộc như hắn đã bị gô cổ trói đi !!
“ Phen này...Tinh Linh điện có cơ nở mặt với thiên hạ !!” Phạm Phong nói ra, mắt hơi rưng rưng xúc động.
Ngày hôm sau vẫn chưa đến chính thức khai giảng, Lưu Phàm xốc người dậy định đi loanh quanh chơi một phen, hảo hảo khám phá kinh đô chốn.
Mở cửa...
“ Lưu sư đệ, ngươi đã dậy a !!!” Một cái nữ nhân ngay lập tức đứng tại hắn trước mặt, cười một vẻ thâm tàng ẩn ý.
“ Sư tỉ, ta với ngươi là chưa từng quen biết qua...” Lưu Phàm bối rối hiện lên tận mặt.
“ Ta là Hưng Tích Hội hội phó, hôm nay đến chính là muốn chiêu mộ lấy hiền tài !!” Vị kia nữ nhân nói ra.
“!?!?!” Lưu Phàm bày ra ngốc trệ khuôn mặt.
“ Nói thế nào cho tân sinh hiểu nhỉ...à, đã từ lâu lắm rồi, bên trong Hưu Thạch học viện có bốn cái khác nhau hội, lần lượt là Hưng Tích Hội, Hoàng Tích Hội, Hắc Tích Hội, Thanh Tích Hội, đứng đầu là Tứ Hoàng học viện, sư đệ nếu tiến nhập vào chúng ta Hưng Tích Hội, liền sẽ nhận được những cái khác nhau trợ giúp, bên trong học viện cũng sẽ là máu mặt nhân vật, mọi đường đều tốt a !!” Nữ nhân kia tiếp lời một tràng dài.
Tứ Hoàng ??
Tứ phân hội ??
Lưu Phàm có chút không muốn dây dưa, hắn năng lực tự tin có thể đứng vững.
“ Khà, Mục Tiểu Miên hội phó phải đến đây mời cái này tân sinh sao, đúng là một cái phế vật hội, ta đây cũng chỉ là trưởng lão Hắc Tích Hội a !!” Liền từ đâu bước ra một cái khác áo đen nữ nhân.
Mục Tiểu Miễn mặt không biến sắc, hơi trừng nhìn cái kia hắc y nhân.
“ Liễu Thanh Du, người tài bọn ta Hưng Tích Hội trọng vọng !!” Mục Tiểu Miên vênh mặt đáp.
“ Đều né đi, Thanh Tích Hội hội phó Lôi Chước ta đến chiêu mộ !!” Lại một cái thanh y nữ nhân bước ra.
“ Ứm, vậy là Hoàng Tích Hội ta tới lại là kẻ đến sau sao ??” Một cái bạch y nữ nhân đáp xuống, trên vai khảm một cái huy hiệu vàng nói ra.
Lưu Phàm nhìn, trước cửa phòng mình liền đã biến thành cái chợ.
Thật coi hắn là một món hàng để chiêu mộ sao ??
Mơ đi !
“ Mấy vị sư tỉ quả thực phổi rất tốt, nếu thiếu nước bên trong phòng ta có chút thanh thủy giải khát, cáo lui...” Lưu Phàm chầm chậm bước khỏi chỗ này ồn ào.
“ Đứng lại !!!” Đám kia hội phó còn có trưởng lão đồng thanh quát.
Đặc điểm mấy thứ này giống nhau thôi, đảm bảo 100% thứ hắn tinh luyện đi ra đều là cực điểm hạn mức của nguyên liệu !
Vui vẻ mở ra bảng thông tin !
..........
Kí chủ: Lưu Phàm.
Chủng tộc: Tinh Linh Tộc ( Thuỷ Hệ).
Tu vi: Nghệ Cao Cấp (Thuỷ Thạch, Lôi Thạch).
Thiên chức: Nông Thần, Giám Thần, Thiết Thần, Y Thần, Đan Thần.
Hệ Thống: Tịch Thần hệ thống, cấp 2, tương tác với thần 17/25 để lên cấp.
Nhiệm vụ: Bảo vệ Trúc Trấn ( trạng thái: đã hoàn thành, đang tính toán tặng phẩm khen thưởng).
Vũ khí: Cốt Kiếp Cung, cấp bậc: Nghệ giai Siêu Khí.
Công pháp: Kim Quy Cung Vương ( tầng năm.)
...........
Lưu Phàm hít một hơi thật sâu, kinh thành lúc này vẫn chưa dựng lên Cổ Loa Thành, không hề có gì đặc sắc, chỉ như Lưu thị dạng này một khu vực có tường bao, điểm thêm một chút lính canh.
Vậy mới thấy, Cổ Loa thành là cỡ nào kinh khủng, Lưu Phàm thực rất có mong chờ.
“ Trác Tử, chúng ta tiến vào học viện trước, sau đó liền muốn ra kinh thành chợ chơi chơi cũng không muộn, mai đã là hạn cuối nhập học rồi !!” Lưu Phàm đóng lại bảng thông tin, quay sang nói với Hi Thanh Trác.
Hi Thanh Trác có chút là một tuấn soái nam tử, tương đương loại này tự tạo nhân diện Lưu Phàm đi, xác thực là như nam châm hút nữ nhân một loại !
Cổng Hưu Thạch Học Viện quả thực vô cùng hoành tráng, đếm thấy mấy kẻ đang vu vơ lượn quanh phát ra gì đó, Lưu Phàm kéo Hi Thanh Trác trực tiếp đi ngang qua, không chút nào kiêng nể đến thẳng quầy đăng kí, nộp vào trước mặt một lão trung niên trực ban hai cái này vé.
“ Ngươi là Lưu Phàm ??” Lão trung niên dĩ nhiên đã nghe tin, giật mình một cái thanh niên đơn độc chiếm lấy nhân tâm hai thị trấn.
“ Ừm, thanh danh ta có như vậy bay xa sao ??” Lưu Phàm gãi gãi mũi, mặt hơi chút tự hào.
“ Khà khà, xa chứ, hôm nay lão phu ra đây chính là để đợi ngươi nhân tài !!” Lão trung niên nói ra.
Hắn nói chính là không có điêu, hoàn toàn sợ bị mấy cái khác học viện đến tranh đi kẻ này, không đáng a !
“ Vinh dự vinh dự, đều là vinh dự của tiểu bối.” Lưu Phàm đưa hai tay lên hành lễ.
Hôm nay lão này mới ra đây trực, chắc chắn là lão đại gì đó cao siêu, Lưu Phàm muốn là lợi dụng một phen !
“ Ngươi khiêm tốn bớt lại, cái kia Lôi Thạch cùng khí cụ, quả thực là rất cho Phạm Phong ta mong chờ !!” Phạm Phong đứng dậy, vỗ vỗ vai Lưu Phàm nói.
“ Đều là Lưu Phàm ta có tâm tu luyện mới nên, không có mấy gì đặc sắc !!” Lưu Phàm được Phạm Phong nâng lên chín tầng mây, bất giác buột mồm nói lớn.
Mấy cái kia kẻ phát giấy thông tin khựng người, dùng một quái dị ánh mắt nhìn Lưu Phàm...
Cái thiên kiêu để kinh đô đồn ầm lên đây hay sao ??
Chuyện kể rằng, Thạch Đà thu thập xong Thú Triều tàn dư, tiến vào hoàng cung thay Lưu Phàm nhận Ngàn Năm Ma Huyết, vị kia quan phát thưởng không tin Lưu Phàm có cỡ đấy thần thông, một mực bác bỏ không cho thu, Thạch Đà nổi máu chó điên, trực tiếp dốc ngược Càn Khôn Túi đổ tất cả ra sàn, ngay lập tức ngập lên một nửa cái đại điện !!
Chấn động a, bằng chứng là mấy núi bảo vật, không ai có thể chối cãi !!
Chính bởi vậy, Lưu Phàm thanh danh là cao cao !
“ Ngươi đây là...” Phạm Phong nhìn Hi Thanh Trác hỏi.
“ Tại hạ Hi Thanh Trác, là Lưu Phàm bạn lữ !” Hi Thanh Trác dõng dạc đáp.
“ Không, đây là ta nghĩa đệ !” Lưu Phàm đính chính.
“ Hừm hừm, tư chất không tệ, tu vi cũng ổn, ngươi là muốn theo Lưu Phàm chung một chỗ nhập học sao ??” Tiêu Phong gật gù nói.
“ Tiền bối, ta hướng Tinh Linh điện, hắn hướng Thạch Linh đi tới.” Lưu Phàm nói.
“ Đúng là hữu duyên, ta đang muốn thu ngươi làm đồ đệ, trùng hợp ta lại là Tinh Linh điện điện chủ !!” Tiêu Phong mừng ra mặt.
Hấn ban đầu ý định chính là tặng cho Lưu Phàm một con tiểu Tinh Linh, lôi hắn sang Tinh Linh điện, kệ cho học nghệ Tinh Linh yếu đuối, chỉ cần Lôi Thạch kia còn mạnh, Lưu Phàm còn làm danh sư phụ như hắn bay xa !
“ Nếu vậy, an bài chứ ??’ Lưu Phàm đưa hai vé ra trước mặt.
“ An bài !”
Phạm Phong phân biệt đóng dấu vào vé này, từ đấy bốc lên một nguồn linh khí đặc thù, hủy đi nó khả năng tái sử dụng !
“ Thanh Trác tiểu học đồ, ngươi theo vị kia nữ tử sẽ được dẫn về Thạch Linh điện, Lưu Phàm theo ta đi.” Tiêu Phong phân phó.
Lưu Phàm cáo từ Hi Thanh Trác, phân biệt hai hướng mà đi. Trên đường hắn ngay lập tức nhận thấy một bức tượng trên thân tản mát thần chi khí tức, đứng lại hướng Tiêu Phong hỏi:
“ Điện chủ, đây là ai ??”
“ Đây là nơi này điện chủ đời thứ nhất, đồng hành theo là hai vị Tinh Linh tộc Thần Cấp, hiện đã thành thần, niệm tại đây một đạo thần niệm trấn giữ chúng ta Tinh Linh điện.” Tiêu Phong ánh mắt lộ ra ngưỡng mộ nói.
Lưu Phàm trong cổ họng ứ lên, tựa hồ chuẩn bị theo thói quen phun ra một tràng !
Vị này Phạm Phong cũng là Chuẩn Siêu Cấp tu vi, càng là xa xưa thứ nhất điện chủ dĩ nhiên như vậy nghịch thiên !
“ Phàm Tử, ngươi Tinh Linh là cái gì đặc tính ??” Tiêu Phong sực nhớ ra cái này vấn đề, hướng Lưu Phàm hỏi.
“ Tốc Tu, Tinh Cao Cấp, Mộc hệ.” Lưu Phàm nói ra, chẳng là Bạch Ngân nhai nuốt hết chỗ thu hoạch từ Thú Triều, tu vi chính là đi lên.
“?!?!?” Tiêu Phong trong mắt chính là vô bờ nghi hoặc cùng mừng rỡ đến đan xen.
Lưu Phàm cười, hắn lúc này Giám Thần Thiên Chức mở ra một cái khác khả năng, đó chính là đối phương không thể nào giám định ra hắn là cái gì tộc, nếu không, sợ rằng Thủy Tinh Linh tộc như hắn đã bị gô cổ trói đi !!
“ Phen này...Tinh Linh điện có cơ nở mặt với thiên hạ !!” Phạm Phong nói ra, mắt hơi rưng rưng xúc động.
Ngày hôm sau vẫn chưa đến chính thức khai giảng, Lưu Phàm xốc người dậy định đi loanh quanh chơi một phen, hảo hảo khám phá kinh đô chốn.
Mở cửa...
“ Lưu sư đệ, ngươi đã dậy a !!!” Một cái nữ nhân ngay lập tức đứng tại hắn trước mặt, cười một vẻ thâm tàng ẩn ý.
“ Sư tỉ, ta với ngươi là chưa từng quen biết qua...” Lưu Phàm bối rối hiện lên tận mặt.
“ Ta là Hưng Tích Hội hội phó, hôm nay đến chính là muốn chiêu mộ lấy hiền tài !!” Vị kia nữ nhân nói ra.
“!?!?!” Lưu Phàm bày ra ngốc trệ khuôn mặt.
“ Nói thế nào cho tân sinh hiểu nhỉ...à, đã từ lâu lắm rồi, bên trong Hưu Thạch học viện có bốn cái khác nhau hội, lần lượt là Hưng Tích Hội, Hoàng Tích Hội, Hắc Tích Hội, Thanh Tích Hội, đứng đầu là Tứ Hoàng học viện, sư đệ nếu tiến nhập vào chúng ta Hưng Tích Hội, liền sẽ nhận được những cái khác nhau trợ giúp, bên trong học viện cũng sẽ là máu mặt nhân vật, mọi đường đều tốt a !!” Nữ nhân kia tiếp lời một tràng dài.
Tứ Hoàng ??
Tứ phân hội ??
Lưu Phàm có chút không muốn dây dưa, hắn năng lực tự tin có thể đứng vững.
“ Khà, Mục Tiểu Miên hội phó phải đến đây mời cái này tân sinh sao, đúng là một cái phế vật hội, ta đây cũng chỉ là trưởng lão Hắc Tích Hội a !!” Liền từ đâu bước ra một cái khác áo đen nữ nhân.
Mục Tiểu Miễn mặt không biến sắc, hơi trừng nhìn cái kia hắc y nhân.
“ Liễu Thanh Du, người tài bọn ta Hưng Tích Hội trọng vọng !!” Mục Tiểu Miên vênh mặt đáp.
“ Đều né đi, Thanh Tích Hội hội phó Lôi Chước ta đến chiêu mộ !!” Lại một cái thanh y nữ nhân bước ra.
“ Ứm, vậy là Hoàng Tích Hội ta tới lại là kẻ đến sau sao ??” Một cái bạch y nữ nhân đáp xuống, trên vai khảm một cái huy hiệu vàng nói ra.
Lưu Phàm nhìn, trước cửa phòng mình liền đã biến thành cái chợ.
Thật coi hắn là một món hàng để chiêu mộ sao ??
Mơ đi !
“ Mấy vị sư tỉ quả thực phổi rất tốt, nếu thiếu nước bên trong phòng ta có chút thanh thủy giải khát, cáo lui...” Lưu Phàm chầm chậm bước khỏi chỗ này ồn ào.
“ Đứng lại !!!” Đám kia hội phó còn có trưởng lão đồng thanh quát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.