Chương 79: Quỷ Địa Quy.
Lê Hoàg
10/06/2021
Hắn giương lên cung, tên chiêu thức không hề hô lên, căn bản vì mịt mù phía trước.
-Bạch !!!-
Một đám chất lỏng bay ra, màu sắc tựa như neon xanh, vụt thẳng đi.
“Thứ này...là slime à ??” Lưu Phàm ngây người ra, nhìn đám bầy nhầy trước mắt.
Vẹo nó, slime này thì có tính công kích gì, phòng thủ gì ??
Lạ quy về lạ, vô dụng quy về vô dụng, hắn chung quy không quá hài lòng với thứ này.
“Lưu Phàm, đây là do cơ địa của ngươi thôi, ta từng quan sát thấy những kẻ bắn ra được linh xà từ dung hợp thủy và mộc, cũng từng thấy kẻ tạo ra thứ nhão nhoét này, đừng quá đau buồn, ngươi còn các hệ khác có thể kiểm tra, đúng chư ??” Bạch Ngân lên tiếng an ủi.
Ra là vậy, mỗi người một khác, hắn thất bại ở dung hợp này, dĩ nhiên còn dung hợp khác.
Nhưng...Lưu Phàm để ý cái 50% dung hợp, chung quy cũng là hoang mang, có khi chính cái hạn chế này là thứ khiến hắn dung hợp thất bại.
Nhưng, bỏ qua tất cả những đau buồn ấy, bên này là từng người từng người bị đạp đổ nhân sinh.
“Tiểu tử ấy mới đưa hai viên Linh Thạch vào Thần Khí !!!”
“Lần đầu tiên ta thấy Thần Khí có công năng dung hợp !!”
“...”
Riêng chủ quán có vẻ trầm ngâm, hắn trong mắt lộ ra không biết bao nhiêu chuyển động, cảm giác như nội tâm đang kịch liệt đấu tranh.
“Tiểu tử, xong rồi thì mau ra khỏi đó, Lôi Hải này đã chấm dứt rồi, nấu chạy nạn được thì chạy đi !!” Sau một hồi im ắng, chủ quán hét lên.
Lưu Phàm quay sang nhìn, cực điểm khó hiểu, căn bản không biết nên nghe hay không, dù sao hắn cũng mới cướp cần câu cơm của lão, nhẽ nào lão lại không có ý trả thù ?
-Ùng !!!-
Một tiếng nổ lớn đúng lúc ấy vang lên, có thể cảm nhận đại địa dưới chân đang từng bước rung chuyển, lắm kẻ xô đẩy trực tiếp ngã ra.
“Thôi, việc ngươi ngươi tự lo, ta đã nhắc rồi.” Chủ quán nắm lấy gậy sắt của mình, khe khẽ nhấc tay chào Lưu Phàm. Hắn vừa dứt lời, ngay lập tức vung mạnh gậy sắt, một lớp kết giới được dựng lên, phân cách Lưu Phàm với ngoại giới.
“Nguyên thức – Lôi Cấm Giới, nó chí ít sẽ bảo vệ các ngươi khỏi vụ này, đừng tơ tưởng cứu lấy tiểu tử kia làm gì...” Chủ quán nhấc gậy lên vai, ngồi phịch xuống trước kết giới, nói.
“Bảo vệ chúng ta...khỏi cái gì ??”
“Quỷ Địa Quy.” Chủ quán đáp gọn, ngữ điệu cực điểm nghiêm trọng.
Quỷ Địa Quy...
“Ngươi đừng hỏi, một con rùa ác ngàn năm sống đời, mỗi năm đều tắm qua một lần Lôi Hải mới tiếp tục giữ được phong ấn, nói cách khác, thứ các ngươi gọi là Lôi Hải, kì thực là pháp trận gia trì của Ngọc Hoàng hằng năm ra lệnh cho Thiên Lôi giáng xuống để trấn áp Quỷ Địa Quy, cũng bởi nó là trận pháp, người thường không có Thiên Lôi huyết mạch như các ngươi không tài nào xác định được uy lực.” Chủ quán một hơi nói ra.
“Vậy...ngươi kì thực là mang Thiên Lôi huyết mạch ??”
“Ta là Thiên Lôi số hiệu 011, thuần chủng Thiên Lôi bị đày xuống hạ giới, ngặt nỗi không có gì kiếm cơm mới phải làm việc này.” Chủ quán cười dài, đầy cay đắng nói ra.
“Ế, ngươi vì làm sao bị đày ??”
“Ngàn năm trước, khi con khỉ đá đó đạp lò bát quái, thiên đình đại loạn, Thiên Lôi đương nhiệm là ta lại không thể chống lại được, dĩ nhiên tội đến đầu ta.” Chủ quán đáp.
Khỉ đá, thiên giới, đại loạn...
Thông tin chạy qua đầu của mấy tên này, bất giác tất cả lùi ra sau một bước, kẻ trước mắt, không phải thứ có thể trêu vào...
“ Sợ ư, khục khục, đừng làm vậy, ta căn bản chỉ là một tên Tinh Siêu Cấp, so với ngày xưa đúng là chỉ như một con kiến cỏ, các ngươi lúc này còn tỏ ra sợ, không phải là đang trêu ngươi ta sao ??” Chủ quán lạnh giọng, nói.
Trong tay hắn gậy sắt, thực ra đâu phải là phàm vật, đây là Thần Khí, thậm chí còn là một trong những Thần Khí mạnh nhất trong thiên hạ này...nó, là một phần của Như Ý Bổng, khi xưa bị chính lôi phạt cắt ra...
Chủ quán cười đầy ẩn ý, cười đến điên cuồng, nhìn lên thiên không, trong lòng không chỉ có hận, còn có hoài nghi, đẩy một Thiên Lôi ra đối đầu với một sinh vật được đản sinh từ chính đại địa này, có phải là quá bất công không ??
“Chung quy...đều là rác rưởi, đều là đứng từ trên cao nhìn xuống như vậy, nông cạn, thiển cận, lấy chính cái quay cuồng của những kẻ nhỏ yếu hơn mình mà vui vẻ.” Ánh mắt của chủ quán bỗng nhiên lạc đi, đồng tử chuyển sang một sắc tím, rất nhanh lại trở về như cũ.
Lại nói, Lưu Phàm bên trong này mới bắt đầu nhìn thấy Quỷ Địa Quy...
Toàn thân chung quy giống như một dạng rùa, Quỷ Địa Quy từ dưới đất ngoi lên, đứng ngang cao nhà lầu, mỏ dài ra về phía trước, tựa như một dạng mỏ chim cực điểm sắc bén. Xung quanh mai nó tua tủa gai, dày đặc như chông, cực điểm đáng sợ phô ra.
Lưu Phàm ngắm nghía một lúc, tường thành có khi cũng không dày bằng mai Quỷ Địa Quy này.
“Con vẹo nó, thứ này tu vi đang thoát khỏi áp chế, từng điểm tăng lên !!” Lưu Phàm khóc không ra nước mắt, nói.
Tàng Siêu Cấp...
Nghệ Siêu Cấp...
Chuẩn Siêu Cấp...
Quỷ Địa Quy rống lên một tiếng, năng lực bạo phát ra, chính là tiếp cận Tiên Cấp !!
“Con vật này, ngay cả mạnh nhất Lôi Tiễn ta cũng không có hi vọng oanh nát mai nó, phen này thật sự quá khốn !!” Hắn thủ thế, cảm nhận cái Lôi Cấm Giới này, liền ngay lập tức rơi vào bấn loạn.
Quỷ Địa Quy điểm yếu chính là lôi, Lôi Cấm Giới này tuyệt nhiên để nó e ngại, liên tục tìm cách bước xa khỏi kết giới, nhưng, tất thảy đều không để lại sát thương.
“Gru !!” Đúng lúc ấy, từ túi đồ Lưu Phàm bay ra Huyền Vũ Thạch, sắc trắng tản mát ra cho người ta một loại cảm giác yên bình mà tĩnh lặng.
“Kêu cái đầu ngươi, cùng là họ rùa, ngươi nhìn nó như vậy, còn ngươi thì thế nào, chỉ biết kêu với bay quanh, không muốn bị nó dẫm nát thì mau quay về !!” Lưu Phàm mắng.
“Gru ~~~ “ Huyền Vũ Thạch một lần nữa kêu lên.
“Lưu Phàm, đây là Thú Linh ngữ, ta có thể nghe hiểu phần nào !” Hỏa Tự nhảy ra khỏi linh ước, nói.
“Gru ~~~ “
“Hắn bảo ngươi là con kia Quỷ Địa Quy bị Ngọc Hoàng đem đi đày, nói cách khác là mất đi tư cách Quy tộc, bản thân Huyền Vũ Thạch là cực kì cao mệnh cách bên trong Quy tộc, nó có thể rút đi sinh lực của Quỷ Địa Quy nhờ vào Huyền Vũ Ân Huệ !!” Hỏa Tử dịch lại, nói.
“ Gru gru !” Huyền Vũ Thạch kêu hai tiếng ngắn, một bộ rất đồng tình.
Lưu Phàm day day trán, vẫn chưa thông suốt Huyền Vũ Thạch định làm gì.
“À, ngươi có thể rút đi sinh lực cũng như linh lực của Quỷ Địa Quy, nói cách khác, ta chỉ cần để cho ngươi đủ thời gian liền có thể khiến nó chết khô vì hết sinh lực ??” Lưu Phàm đột nhiên thông suốt.
“Gru gru !” Huyền Vũ Thạch đáp gấp gáp.
Hắn lúc này mới có một điểm nhẹ nhõm, mang theo cục Huyền Vũ Thạch này như mang theo một cái AI không hoàn chỉnh vậy, mạnh quy về mạnh, thông minh quy về thông minh, nhưng, chung quy là có khuyết điểm trong hoạt động.
“Chiến thuật câu giờ, nếu như vậy Hỏa Tự và Tử Ly làm đánh lạc hướng, Bạch Ngân làm khống chế, ta sẽ là chủ lực, còn ngươi, Huyền Vũ Thạch, liệu hồn mà hút cho nhanh.” Lưu Phàm nói ra.
“Gru gru gru !”
“Hắn bảo sẽ mất 2 canh giờ.” Hỏa Tự phiên dịch.
2 canh giờ, ròng rã 4 tiếng đồng hồ đối mặt câu giờ với Tiên Cấp, đây đúng là muốn giết người ta !
“Ta hận tên dựng kết giới này, nếu như thả ta ra chạy rông trong 2 canh còn ổn, ở trong cái nơi như hũ nút này khác gì đang triệt đường sống ta !” Lưu Phàm trên tay là Cốt Kiếp Cung, nhăn nhó nói ra.
“Thử phát Lôi với Thủy, liền để xem đản sinh cái gì dung hợp.” Lưu Phàm thả ba vị châu chấu ra, nói.
Tím và xanh cùng lúc dung hợp, tạo ra một tông nhàn nhạt màu oải hương, hắn giương cung lên, nhằm thẳng về phía Quỷ Địa Quy bắn tới.
-Bạch !!-
“Cái này...có tính chất của lôi điện, nhưng, đồng thời là dạng lỏng, tựa như...plasma phân hóa khi hai thanh light saber va chạm vậy !!” Lưu Phàm giật mình, nói.
(Nếu như đã xem ít nhất một cảnh so kiếm trong starwar, hẳn sẽ nhớ khi hai thanh light saber chạm nhau sẽ sinh ra một loại vật chất lỏng rơi ra, bắn tung tóe khắp chiến trường.)
Tính công kích cực kì kinh khủng, có thể nhìn thấy plasma chảy đến đâu thì thân của Quỷ Địa Quy đen đến đấy, nhưng, tất thảy chỉ dừng lại ở mức độ đốt đen da đối phương, Quỷ Địa Quy không hề lộ ra chút nào đau đớn.
“Cuối cùng...ta đã có thể tìm ra một loại nguyên tố bá đạo !!” Lưu Phàm vui vẻ nói ra.
Một lần nữa giương cung, nhưng, hoàn toàn không hề có bất cứ thứ gì được ngưng tụ ra giữa hai tay hắn. Lưu Phàm khó hiểu, thu lại, kéo ra, liền lúc này một ngọn tiễn plasma lại xuất hiện.
“Vẹo nó, 50% tức là cứ hai lần kéo cung ta mới bắn được một tiễn ??” Hắn cay đắng nhận ra.
-Rùng !!!!-
Quỷ Địa Quy cáu tiết, nhún người dẫm mạnh một nhát, trực tiếp oanh trên mặt đất một hố lún thật sâu.
“Được bao lâu rồi ??” Lưu Phàm gấp gáp hỏi.
“Gru...”
“Mới được có 3 phút !!” Hỏa Tự đáp.
-Bạch !!!-
Một đám chất lỏng bay ra, màu sắc tựa như neon xanh, vụt thẳng đi.
“Thứ này...là slime à ??” Lưu Phàm ngây người ra, nhìn đám bầy nhầy trước mắt.
Vẹo nó, slime này thì có tính công kích gì, phòng thủ gì ??
Lạ quy về lạ, vô dụng quy về vô dụng, hắn chung quy không quá hài lòng với thứ này.
“Lưu Phàm, đây là do cơ địa của ngươi thôi, ta từng quan sát thấy những kẻ bắn ra được linh xà từ dung hợp thủy và mộc, cũng từng thấy kẻ tạo ra thứ nhão nhoét này, đừng quá đau buồn, ngươi còn các hệ khác có thể kiểm tra, đúng chư ??” Bạch Ngân lên tiếng an ủi.
Ra là vậy, mỗi người một khác, hắn thất bại ở dung hợp này, dĩ nhiên còn dung hợp khác.
Nhưng...Lưu Phàm để ý cái 50% dung hợp, chung quy cũng là hoang mang, có khi chính cái hạn chế này là thứ khiến hắn dung hợp thất bại.
Nhưng, bỏ qua tất cả những đau buồn ấy, bên này là từng người từng người bị đạp đổ nhân sinh.
“Tiểu tử ấy mới đưa hai viên Linh Thạch vào Thần Khí !!!”
“Lần đầu tiên ta thấy Thần Khí có công năng dung hợp !!”
“...”
Riêng chủ quán có vẻ trầm ngâm, hắn trong mắt lộ ra không biết bao nhiêu chuyển động, cảm giác như nội tâm đang kịch liệt đấu tranh.
“Tiểu tử, xong rồi thì mau ra khỏi đó, Lôi Hải này đã chấm dứt rồi, nấu chạy nạn được thì chạy đi !!” Sau một hồi im ắng, chủ quán hét lên.
Lưu Phàm quay sang nhìn, cực điểm khó hiểu, căn bản không biết nên nghe hay không, dù sao hắn cũng mới cướp cần câu cơm của lão, nhẽ nào lão lại không có ý trả thù ?
-Ùng !!!-
Một tiếng nổ lớn đúng lúc ấy vang lên, có thể cảm nhận đại địa dưới chân đang từng bước rung chuyển, lắm kẻ xô đẩy trực tiếp ngã ra.
“Thôi, việc ngươi ngươi tự lo, ta đã nhắc rồi.” Chủ quán nắm lấy gậy sắt của mình, khe khẽ nhấc tay chào Lưu Phàm. Hắn vừa dứt lời, ngay lập tức vung mạnh gậy sắt, một lớp kết giới được dựng lên, phân cách Lưu Phàm với ngoại giới.
“Nguyên thức – Lôi Cấm Giới, nó chí ít sẽ bảo vệ các ngươi khỏi vụ này, đừng tơ tưởng cứu lấy tiểu tử kia làm gì...” Chủ quán nhấc gậy lên vai, ngồi phịch xuống trước kết giới, nói.
“Bảo vệ chúng ta...khỏi cái gì ??”
“Quỷ Địa Quy.” Chủ quán đáp gọn, ngữ điệu cực điểm nghiêm trọng.
Quỷ Địa Quy...
“Ngươi đừng hỏi, một con rùa ác ngàn năm sống đời, mỗi năm đều tắm qua một lần Lôi Hải mới tiếp tục giữ được phong ấn, nói cách khác, thứ các ngươi gọi là Lôi Hải, kì thực là pháp trận gia trì của Ngọc Hoàng hằng năm ra lệnh cho Thiên Lôi giáng xuống để trấn áp Quỷ Địa Quy, cũng bởi nó là trận pháp, người thường không có Thiên Lôi huyết mạch như các ngươi không tài nào xác định được uy lực.” Chủ quán một hơi nói ra.
“Vậy...ngươi kì thực là mang Thiên Lôi huyết mạch ??”
“Ta là Thiên Lôi số hiệu 011, thuần chủng Thiên Lôi bị đày xuống hạ giới, ngặt nỗi không có gì kiếm cơm mới phải làm việc này.” Chủ quán cười dài, đầy cay đắng nói ra.
“Ế, ngươi vì làm sao bị đày ??”
“Ngàn năm trước, khi con khỉ đá đó đạp lò bát quái, thiên đình đại loạn, Thiên Lôi đương nhiệm là ta lại không thể chống lại được, dĩ nhiên tội đến đầu ta.” Chủ quán đáp.
Khỉ đá, thiên giới, đại loạn...
Thông tin chạy qua đầu của mấy tên này, bất giác tất cả lùi ra sau một bước, kẻ trước mắt, không phải thứ có thể trêu vào...
“ Sợ ư, khục khục, đừng làm vậy, ta căn bản chỉ là một tên Tinh Siêu Cấp, so với ngày xưa đúng là chỉ như một con kiến cỏ, các ngươi lúc này còn tỏ ra sợ, không phải là đang trêu ngươi ta sao ??” Chủ quán lạnh giọng, nói.
Trong tay hắn gậy sắt, thực ra đâu phải là phàm vật, đây là Thần Khí, thậm chí còn là một trong những Thần Khí mạnh nhất trong thiên hạ này...nó, là một phần của Như Ý Bổng, khi xưa bị chính lôi phạt cắt ra...
Chủ quán cười đầy ẩn ý, cười đến điên cuồng, nhìn lên thiên không, trong lòng không chỉ có hận, còn có hoài nghi, đẩy một Thiên Lôi ra đối đầu với một sinh vật được đản sinh từ chính đại địa này, có phải là quá bất công không ??
“Chung quy...đều là rác rưởi, đều là đứng từ trên cao nhìn xuống như vậy, nông cạn, thiển cận, lấy chính cái quay cuồng của những kẻ nhỏ yếu hơn mình mà vui vẻ.” Ánh mắt của chủ quán bỗng nhiên lạc đi, đồng tử chuyển sang một sắc tím, rất nhanh lại trở về như cũ.
Lại nói, Lưu Phàm bên trong này mới bắt đầu nhìn thấy Quỷ Địa Quy...
Toàn thân chung quy giống như một dạng rùa, Quỷ Địa Quy từ dưới đất ngoi lên, đứng ngang cao nhà lầu, mỏ dài ra về phía trước, tựa như một dạng mỏ chim cực điểm sắc bén. Xung quanh mai nó tua tủa gai, dày đặc như chông, cực điểm đáng sợ phô ra.
Lưu Phàm ngắm nghía một lúc, tường thành có khi cũng không dày bằng mai Quỷ Địa Quy này.
“Con vẹo nó, thứ này tu vi đang thoát khỏi áp chế, từng điểm tăng lên !!” Lưu Phàm khóc không ra nước mắt, nói.
Tàng Siêu Cấp...
Nghệ Siêu Cấp...
Chuẩn Siêu Cấp...
Quỷ Địa Quy rống lên một tiếng, năng lực bạo phát ra, chính là tiếp cận Tiên Cấp !!
“Con vật này, ngay cả mạnh nhất Lôi Tiễn ta cũng không có hi vọng oanh nát mai nó, phen này thật sự quá khốn !!” Hắn thủ thế, cảm nhận cái Lôi Cấm Giới này, liền ngay lập tức rơi vào bấn loạn.
Quỷ Địa Quy điểm yếu chính là lôi, Lôi Cấm Giới này tuyệt nhiên để nó e ngại, liên tục tìm cách bước xa khỏi kết giới, nhưng, tất thảy đều không để lại sát thương.
“Gru !!” Đúng lúc ấy, từ túi đồ Lưu Phàm bay ra Huyền Vũ Thạch, sắc trắng tản mát ra cho người ta một loại cảm giác yên bình mà tĩnh lặng.
“Kêu cái đầu ngươi, cùng là họ rùa, ngươi nhìn nó như vậy, còn ngươi thì thế nào, chỉ biết kêu với bay quanh, không muốn bị nó dẫm nát thì mau quay về !!” Lưu Phàm mắng.
“Gru ~~~ “ Huyền Vũ Thạch một lần nữa kêu lên.
“Lưu Phàm, đây là Thú Linh ngữ, ta có thể nghe hiểu phần nào !” Hỏa Tự nhảy ra khỏi linh ước, nói.
“Gru ~~~ “
“Hắn bảo ngươi là con kia Quỷ Địa Quy bị Ngọc Hoàng đem đi đày, nói cách khác là mất đi tư cách Quy tộc, bản thân Huyền Vũ Thạch là cực kì cao mệnh cách bên trong Quy tộc, nó có thể rút đi sinh lực của Quỷ Địa Quy nhờ vào Huyền Vũ Ân Huệ !!” Hỏa Tử dịch lại, nói.
“ Gru gru !” Huyền Vũ Thạch kêu hai tiếng ngắn, một bộ rất đồng tình.
Lưu Phàm day day trán, vẫn chưa thông suốt Huyền Vũ Thạch định làm gì.
“À, ngươi có thể rút đi sinh lực cũng như linh lực của Quỷ Địa Quy, nói cách khác, ta chỉ cần để cho ngươi đủ thời gian liền có thể khiến nó chết khô vì hết sinh lực ??” Lưu Phàm đột nhiên thông suốt.
“Gru gru !” Huyền Vũ Thạch đáp gấp gáp.
Hắn lúc này mới có một điểm nhẹ nhõm, mang theo cục Huyền Vũ Thạch này như mang theo một cái AI không hoàn chỉnh vậy, mạnh quy về mạnh, thông minh quy về thông minh, nhưng, chung quy là có khuyết điểm trong hoạt động.
“Chiến thuật câu giờ, nếu như vậy Hỏa Tự và Tử Ly làm đánh lạc hướng, Bạch Ngân làm khống chế, ta sẽ là chủ lực, còn ngươi, Huyền Vũ Thạch, liệu hồn mà hút cho nhanh.” Lưu Phàm nói ra.
“Gru gru gru !”
“Hắn bảo sẽ mất 2 canh giờ.” Hỏa Tự phiên dịch.
2 canh giờ, ròng rã 4 tiếng đồng hồ đối mặt câu giờ với Tiên Cấp, đây đúng là muốn giết người ta !
“Ta hận tên dựng kết giới này, nếu như thả ta ra chạy rông trong 2 canh còn ổn, ở trong cái nơi như hũ nút này khác gì đang triệt đường sống ta !” Lưu Phàm trên tay là Cốt Kiếp Cung, nhăn nhó nói ra.
“Thử phát Lôi với Thủy, liền để xem đản sinh cái gì dung hợp.” Lưu Phàm thả ba vị châu chấu ra, nói.
Tím và xanh cùng lúc dung hợp, tạo ra một tông nhàn nhạt màu oải hương, hắn giương cung lên, nhằm thẳng về phía Quỷ Địa Quy bắn tới.
-Bạch !!-
“Cái này...có tính chất của lôi điện, nhưng, đồng thời là dạng lỏng, tựa như...plasma phân hóa khi hai thanh light saber va chạm vậy !!” Lưu Phàm giật mình, nói.
(Nếu như đã xem ít nhất một cảnh so kiếm trong starwar, hẳn sẽ nhớ khi hai thanh light saber chạm nhau sẽ sinh ra một loại vật chất lỏng rơi ra, bắn tung tóe khắp chiến trường.)
Tính công kích cực kì kinh khủng, có thể nhìn thấy plasma chảy đến đâu thì thân của Quỷ Địa Quy đen đến đấy, nhưng, tất thảy chỉ dừng lại ở mức độ đốt đen da đối phương, Quỷ Địa Quy không hề lộ ra chút nào đau đớn.
“Cuối cùng...ta đã có thể tìm ra một loại nguyên tố bá đạo !!” Lưu Phàm vui vẻ nói ra.
Một lần nữa giương cung, nhưng, hoàn toàn không hề có bất cứ thứ gì được ngưng tụ ra giữa hai tay hắn. Lưu Phàm khó hiểu, thu lại, kéo ra, liền lúc này một ngọn tiễn plasma lại xuất hiện.
“Vẹo nó, 50% tức là cứ hai lần kéo cung ta mới bắn được một tiễn ??” Hắn cay đắng nhận ra.
-Rùng !!!!-
Quỷ Địa Quy cáu tiết, nhún người dẫm mạnh một nhát, trực tiếp oanh trên mặt đất một hố lún thật sâu.
“Được bao lâu rồi ??” Lưu Phàm gấp gáp hỏi.
“Gru...”
“Mới được có 3 phút !!” Hỏa Tự đáp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.