Chương 5: Thần Cấp Mộc Tinh Linh.
Lê Hoàg
28/05/2021
Trong bóng đêm lần mò, bọn hắn đã giết thêm rất nhiều ma thú các loại để ăn mà sinh tồn, nhưng, tuyệt nhiên hệ thống không có chút nào phản ứng.
“ Hệ thống nói là chỉ có thần vật, lẽ nào chỉ có ăn thịt thần ta mới có thể tăng tiến tu vi ??” Lưu Phàm hỏi đầy bối rối.
[ Đinh ! Mục khả năng hiển thị này đã bị Ngọc Hoàng Đại Đế ghi đè, không thể xác nhận !]
Lưu Phàm đành chịu, hắn ngửa mặt lên, nương theo ánh sáng thiếu thốn của ngọn lửa mà quan sát.
Bỗng, hắn phát hiện một cái sự tình rất lạ.
Lửa bọn hắn đốt sát vào bờ đá bên này, nhẽ ra vách đá sẽ phải nóng như nung, cớ sao đặt tay vào vẫn thấy mát ??
Lưu Phàm ngờ ngợ gì đó, nhớ lại bản đồ tông môn.
Trong đó, cái Hỗn Độn U Vực này nằm sát ở rìa đại lục, sâu đến không ai biết đáy.
Vậy thì liệu rằng bên kia bờ đá có nằm cùng một độ sâu với nước ngầm ??
Vì có nước ngầm liên tục làm mát nên đá mới không bị đốt nóng.
Chí lý !!
Hắn từ từ di chuyển, triệu hồi ra Nghệ Cao Cấp Thủy Thạch, một viên Linh Thạch màu xanh sẫm óng ả từ hư không đi ra, nhìn qua đã thấy mát mẻ cùng sâu thẳm vô cùng.
“ Thuỷ Đao !! Thi triển một trăm lần !!” Lưu Phàm hướng Linh Thạch vào vách đá, ra lệnh.
Một cái lưỡi liềm đao bằng nước hiện ra, lao thẳng đến vách đá, chém nó, chỉ là sứt mẻ có chút không đáng kể.
Sau đó, liên liên tiếp tiếp nối nhau, không biết bao nhiêu đạo Thuỷ Đao phóng ra, nhiều đến mức Lưu Phàm còn cảm thấy nhụt chân.
Một trăm lần Sơ Cấp kĩ năng Thuỷ Đao trôi qua, vách đá đã lõm vào một vết.
“ Thuỷ Đao !! Thi triển năm trăm lần !!” Hắn lặp lại.
Lần này kĩ năng còn nhanh hơn mà phóng, tựa như nối nhau thành một cái dài dằng dặc tia huỷ diệt, đem vách kia bào mòn dưới tốc độ mắt thường thấy được.
-Ục !!!-
Một âm thanh như vậy giòn giã vang lên, cảm giác như mới khai mở một cái túi nước vậy, Lưu Phàm nở một cái sán lạn nụ cười, tóm lấy Hoả Tự, nhằm cái kia lỗ hổng lao vào.
“ Thuỷ Du !! Thi triển một nghìn lần !!”
《Thuỷ Du》 là kĩ năng cho phép hắn dịch chuyển cực nhanh một khoảng trong môi trường có Thủy Nguyên Tố, đối với trường hợp bình thường thì không tính là nhiều, nhưng, để một nghìn lần cộng dồn, phải gọi là chính hắn cũng không biết mình sẽ đi bao xa.
Ào ào nước trào ra từ khe đá, Lưu Phàm vừa đắm mình trong nước thời điểm liền nghe soạt một tiếng, hắn…biến mất.
…….
— QUẢNG CÁO —
Một đám người chạy liên tục, lắm kẻ mồm há hốc, gục lại phía sau, đám còn sung sức vẫn mặc kệ, tiếp tục chạy.
“ Các ngươi muốn đồ thần phải không, nhanh nhanh chóng chóng mà xách chân lên chạy !!” Một trẻ tuổi nam tử nói.
Hắn mặc một bộ y phục màu trắng, nước da ngược lại ngăm ngăm đen, tựa như tương phản đến gai mắt vậy, trên mặt lộ ra một vẻ hớn hở và nhiệt huyết của thanh niên.
Hắn là Thạch Đà, sở hữu Chuẩn Cao Cấp Quang Thạch.
Theo chiêm tinh gia nói, hôm nay chỉ cần vào rừng là có thể đồ thần, tất nhiên hắn sẽ không bỏ qua, lập nguyên một tổ đội đằng khác, thậm chí đã sớm đả thương nghiêm trọng cái kia Lâm Thần, không ngờ phút cuối Lâm Thần lại bộc phát, chạy nhanh đến bất ngờ, vượt qua bọn hắn lưới vây mà trốn thoát.
Thần chung quy không phải toàn năng, Lâm Thần chính là như cây cối một dạng vậy, cần có thời điểm lột xác trút bỏ tạp khí mới có thể tốt sinh sống, vào thời điểm ấy, thực lực e chỉ còn một phần mười.
Thạch Đà biết rõ, tuy rằng không thể chiếm đoạt Thần Thạch, nhưng hấp thụ linh khí từ Thần Thạch cũng đã đủ cho tất cả bọn hắn đông như vậy người tăng lên một cái cấp bậc !
Cách đó không xa, bên một hồ nước nhỏ, có một cái tuấn soái nam tử đang lồm cồm bò dậy, hắn thoáng nheo mắt mắng, không hiểu vì sao trời lại sáng quá như vậy, cũng tại bên trong Hỗn Độn U Vực thời điểm mắt đã thích nghi với vĩnh dạ trường kì, lập tức đổi có chút không quen.
Lưu Phàm từ mạch nước ngầm bắn lên, xuyên qua vô số ngã rẽ, trực tiếp bay ra tại nơi đây.
“ Thoát rồi !!!”
-Soạt !!!-
Ngay lúc đó, bên cạnh hắn giật một tiếng động mạnh.
Lưu Phàm nâng lên cảnh giác, quan sát cái kia vị trí mới cử động.
Đó là một…nữ nhân ??
Nàng mắt nhắm nghiền, nằm trong một cái thân cây mục, khắp người còn đang run run, một vẻ như đang rất sợ hãi điều gì đó.
“ Lưu Phàm, đây không phải nhân loại, đây là Tinh Linh tộc, là Thần Cấp Mộc Tinh Linh !!” Hoả Tự gào lên.
Lưu Phàm thì hầu như không để ý.
Hắn ta trước giờ kém sắc kém tài, có bao giờ được gần nữ nhân, đã vậy còn là một cái sắc nước hương trời mỹ nhân như vậy.
Hắn cúi mình, khẽ quan sát nàng, mở miệng hỏi:
“ Ngươi sao vậy ??”
Thần Cấp Mộc Tinh Linh giật mình, nàng bừng mở mắt đầy cảnh giác, bỗng dưng ngưng thần phát hiện kẻ trước mặt nàng có chút đáng tin cậy.
Hắn toả ra khí tức của Tinh Linh, lại còn là Thuỷ thuộc tính rất phù hợp với nàng.
“ Ta thời điểm lột xác yếu ớt bị bọn chúng truy sát, không biết vì sao lại như vậy, hơn nữa ta là Tốc Tu, thiên về tốc độ, không thể phòng thủ, chỉ có thể chạy, nhưng, vẫn không kịp được, không thoát được lưới ma thuật của chúng…”
— QUẢNG CÁO —
Yếu ớt đáng yêu ngữ điệu, Lưu Phàm mềm lòng rồi !
“ Hệ thống, 《Hoàn Hình Mộc Thần Đan》 có dùng lên nàng được không ??” Hắn ngay lập tức nhớ đến, hỏi.
[ Đinh ! Bản hệ thống khi trước đã giải thích, tất cả thực thể thuộc hệ Mộc ngang cấp của Thuỷ Thần Ưng trở xuống đều dùng được, xin kí chủ nhớ lại !!]
Lưu Phàm trên thân mang hệ thống, hoàn toàn là có thể nhìn thấu tu vi, nhưng, đối với Thuỷ Thần Ưng vẫn là hắn chưa từng xem qua, không thể so sánh, đưa mắt nhìn Hoả Tự, Hoả Tự biết ý, đưa hai cái râu nhỏ ra trước, cảm ứng một lúc liền nói:
“ Cấp bậc xấp xỉ Thuỷ Thần Ưng, dùng được !”
“ Hệ thống, đưa ta 《Hoàn Hình Mộc Thần Đan》 mau !”
Bụp một tiếng, từ hư không phóng ra một viên đan dược màu xanh lá, linh khí toả ra đến ngút trời, ai ai trông thấy đều biết rõ không phải phàm vật.
Hắn đưa vào miệng nàng, nói:
“ Nuốt xuống liền tốt.”
Thần Cấp Mộc Tinh Linh cũng sắp chết rồi, có cách nào để sống nàng đều sẽ nghe theo, liền cứ như vậy nuốt xuống.
“Ực.”
Lưu Phàm chờ đợi.
Hoả Tự chờ đợi.
Thần Cấp Mộc Tinh Linh chờ đợi.
Có gì xảy ra sao ??
“ Hệ thống, ngươi làm cái gì nói điêu vậy !!” Lưu Phàm gào lên.
[ Đinh ! Là do kí chủ não tàn dùng không đúng cách, 《Hoàn Hình Mộc Thần Đan》 chỉ có tác dụng trong vòng 10 giây sau khi chết !!]
“ Vậy nàng chết rồi ư !!!”
[ Đinh ! Vẫn sống nhăn răng, thế nên không được !]
Lưu Phàm toan mắng tiếp, bỗng khựng lại, bối rối hỏi:
“ Tức là…muốn để nàng hồi phục như cũ…ta cần giết nàng trước ??”
[ Đinh ! Kí chủ hôm nay sáng dạ, tặng thêm một 《Càn Khôn Túi》 !!]
Lưu Phàm cười khổ, rất nhanh tắt ngúm tâm trạng, hắn nhìn nàng, bối rối không biết phải nói gì.
— QUẢNG CÁO —
“ Người ta có câu: lùi một bước để tiến ba bước, ngươi chịu khó một chút vậy…” Hắn đứng thẳng người, nói chậm rãi.
“?!?!” Thần Cấp Mộc Tinh Linh khó hiểu, nhíu mày nhìn Lưu Phàm.
Lưu Phàm triệu hồi Cốt Kiếp Cung và Cao Cấp Thủy Nghệ Thạch, đem niệm chú hai bọn chúng chung với nhau, khảm Linh Thạch vào khí cụ.
“ Cốt Kiếp Thuỷ Cung !!”
Hắn giương cung lên, kéo mạnh, liền thấy trong tay bỗng dưng xuất hiện một cái mũi tên mềm mại bằng nước, uốn lượn không thôi, hư không bên ngoài kịch liệt giao động, có thể thấy một chút hạt nhỏ hơi nước thanh tú đang lấy Thuỷ Tiễn làm trung tâm mà ngưng tụ.
“ Thuỷ Tiễn !!”
Hắn như vậy hô lên.
Thần Cấp Mộc Tinh Linh phát hoảng, mới phút trước còn là một cái dễ gần tuấn soái tiểu ca ca, sao giờ muốn giết người ta ?
Lưu Phàm cũng không dám nhìn, hắn kéo mạnh tay, thả ra.
Trong cái ngắn ngủi giây phút ấy, hắn cảm thấy như hối hận.
Lỡ như nàng chết thật thì sao ??
Nữ nhân đầu tiên hắn nói chuyện với sau cả chục năm ?
Lỡ vậy thì sao ?
Thuỷ Tiễn qua đi, để lại một vùng phía sau đồng dạng như bị lũ ống cuồng bạo kéo đổ, tàn phá nặng nề, Lưu Phàm chăm chú nhìn vị trí khi nãy còn đang là nơi Thần Cấp Mộc Tinh Linh yếu nhược trú ngụ.
Tại đó, có một viên châu lấp la lấp lánh màu xanh lá.
Nó từ từ lớn dậy, rồi lại nhỏ đi, cuối cùng hoá thành hình…
Hắn ánh mắt lộ ra khó hiểu, rốt cuộc là sao mà cả kích cỡ và hình dáng đều khác như vậy ?
Ánh sáng chói loà qua đi, để lại trên thảm cỏ một…con châu chấu xanh ngọc cực kì đẹp đẽ.
“ Dễ hiểu, Tinh Linh Tộc cũng giống Thú Linh Tộc, bản thể đều là một cái sinh vật nhỏ !!” Hoả Tự kêu lên.
“N-Nhưng đáng nhẽ nàng phải được chữa lành chứ !!!” Lưu Phàm đen mặt nói.
[ Đinh ! Kí chủ tái phát bệnh não tàn, tên vật phẩm là Hoàn Hình, nó sẽ trả lại thực thể về trạng thái bản nguyên hoàn hảo nhất, đừng có mơ dễ như vậy kiếm nữ nhân !!]
Lưu Phàm…muốn trầm cảm lại rồi…
“ Hệ thống nói là chỉ có thần vật, lẽ nào chỉ có ăn thịt thần ta mới có thể tăng tiến tu vi ??” Lưu Phàm hỏi đầy bối rối.
[ Đinh ! Mục khả năng hiển thị này đã bị Ngọc Hoàng Đại Đế ghi đè, không thể xác nhận !]
Lưu Phàm đành chịu, hắn ngửa mặt lên, nương theo ánh sáng thiếu thốn của ngọn lửa mà quan sát.
Bỗng, hắn phát hiện một cái sự tình rất lạ.
Lửa bọn hắn đốt sát vào bờ đá bên này, nhẽ ra vách đá sẽ phải nóng như nung, cớ sao đặt tay vào vẫn thấy mát ??
Lưu Phàm ngờ ngợ gì đó, nhớ lại bản đồ tông môn.
Trong đó, cái Hỗn Độn U Vực này nằm sát ở rìa đại lục, sâu đến không ai biết đáy.
Vậy thì liệu rằng bên kia bờ đá có nằm cùng một độ sâu với nước ngầm ??
Vì có nước ngầm liên tục làm mát nên đá mới không bị đốt nóng.
Chí lý !!
Hắn từ từ di chuyển, triệu hồi ra Nghệ Cao Cấp Thủy Thạch, một viên Linh Thạch màu xanh sẫm óng ả từ hư không đi ra, nhìn qua đã thấy mát mẻ cùng sâu thẳm vô cùng.
“ Thuỷ Đao !! Thi triển một trăm lần !!” Lưu Phàm hướng Linh Thạch vào vách đá, ra lệnh.
Một cái lưỡi liềm đao bằng nước hiện ra, lao thẳng đến vách đá, chém nó, chỉ là sứt mẻ có chút không đáng kể.
Sau đó, liên liên tiếp tiếp nối nhau, không biết bao nhiêu đạo Thuỷ Đao phóng ra, nhiều đến mức Lưu Phàm còn cảm thấy nhụt chân.
Một trăm lần Sơ Cấp kĩ năng Thuỷ Đao trôi qua, vách đá đã lõm vào một vết.
“ Thuỷ Đao !! Thi triển năm trăm lần !!” Hắn lặp lại.
Lần này kĩ năng còn nhanh hơn mà phóng, tựa như nối nhau thành một cái dài dằng dặc tia huỷ diệt, đem vách kia bào mòn dưới tốc độ mắt thường thấy được.
-Ục !!!-
Một âm thanh như vậy giòn giã vang lên, cảm giác như mới khai mở một cái túi nước vậy, Lưu Phàm nở một cái sán lạn nụ cười, tóm lấy Hoả Tự, nhằm cái kia lỗ hổng lao vào.
“ Thuỷ Du !! Thi triển một nghìn lần !!”
《Thuỷ Du》 là kĩ năng cho phép hắn dịch chuyển cực nhanh một khoảng trong môi trường có Thủy Nguyên Tố, đối với trường hợp bình thường thì không tính là nhiều, nhưng, để một nghìn lần cộng dồn, phải gọi là chính hắn cũng không biết mình sẽ đi bao xa.
Ào ào nước trào ra từ khe đá, Lưu Phàm vừa đắm mình trong nước thời điểm liền nghe soạt một tiếng, hắn…biến mất.
…….
— QUẢNG CÁO —
Một đám người chạy liên tục, lắm kẻ mồm há hốc, gục lại phía sau, đám còn sung sức vẫn mặc kệ, tiếp tục chạy.
“ Các ngươi muốn đồ thần phải không, nhanh nhanh chóng chóng mà xách chân lên chạy !!” Một trẻ tuổi nam tử nói.
Hắn mặc một bộ y phục màu trắng, nước da ngược lại ngăm ngăm đen, tựa như tương phản đến gai mắt vậy, trên mặt lộ ra một vẻ hớn hở và nhiệt huyết của thanh niên.
Hắn là Thạch Đà, sở hữu Chuẩn Cao Cấp Quang Thạch.
Theo chiêm tinh gia nói, hôm nay chỉ cần vào rừng là có thể đồ thần, tất nhiên hắn sẽ không bỏ qua, lập nguyên một tổ đội đằng khác, thậm chí đã sớm đả thương nghiêm trọng cái kia Lâm Thần, không ngờ phút cuối Lâm Thần lại bộc phát, chạy nhanh đến bất ngờ, vượt qua bọn hắn lưới vây mà trốn thoát.
Thần chung quy không phải toàn năng, Lâm Thần chính là như cây cối một dạng vậy, cần có thời điểm lột xác trút bỏ tạp khí mới có thể tốt sinh sống, vào thời điểm ấy, thực lực e chỉ còn một phần mười.
Thạch Đà biết rõ, tuy rằng không thể chiếm đoạt Thần Thạch, nhưng hấp thụ linh khí từ Thần Thạch cũng đã đủ cho tất cả bọn hắn đông như vậy người tăng lên một cái cấp bậc !
Cách đó không xa, bên một hồ nước nhỏ, có một cái tuấn soái nam tử đang lồm cồm bò dậy, hắn thoáng nheo mắt mắng, không hiểu vì sao trời lại sáng quá như vậy, cũng tại bên trong Hỗn Độn U Vực thời điểm mắt đã thích nghi với vĩnh dạ trường kì, lập tức đổi có chút không quen.
Lưu Phàm từ mạch nước ngầm bắn lên, xuyên qua vô số ngã rẽ, trực tiếp bay ra tại nơi đây.
“ Thoát rồi !!!”
-Soạt !!!-
Ngay lúc đó, bên cạnh hắn giật một tiếng động mạnh.
Lưu Phàm nâng lên cảnh giác, quan sát cái kia vị trí mới cử động.
Đó là một…nữ nhân ??
Nàng mắt nhắm nghiền, nằm trong một cái thân cây mục, khắp người còn đang run run, một vẻ như đang rất sợ hãi điều gì đó.
“ Lưu Phàm, đây không phải nhân loại, đây là Tinh Linh tộc, là Thần Cấp Mộc Tinh Linh !!” Hoả Tự gào lên.
Lưu Phàm thì hầu như không để ý.
Hắn ta trước giờ kém sắc kém tài, có bao giờ được gần nữ nhân, đã vậy còn là một cái sắc nước hương trời mỹ nhân như vậy.
Hắn cúi mình, khẽ quan sát nàng, mở miệng hỏi:
“ Ngươi sao vậy ??”
Thần Cấp Mộc Tinh Linh giật mình, nàng bừng mở mắt đầy cảnh giác, bỗng dưng ngưng thần phát hiện kẻ trước mặt nàng có chút đáng tin cậy.
Hắn toả ra khí tức của Tinh Linh, lại còn là Thuỷ thuộc tính rất phù hợp với nàng.
“ Ta thời điểm lột xác yếu ớt bị bọn chúng truy sát, không biết vì sao lại như vậy, hơn nữa ta là Tốc Tu, thiên về tốc độ, không thể phòng thủ, chỉ có thể chạy, nhưng, vẫn không kịp được, không thoát được lưới ma thuật của chúng…”
— QUẢNG CÁO —
Yếu ớt đáng yêu ngữ điệu, Lưu Phàm mềm lòng rồi !
“ Hệ thống, 《Hoàn Hình Mộc Thần Đan》 có dùng lên nàng được không ??” Hắn ngay lập tức nhớ đến, hỏi.
[ Đinh ! Bản hệ thống khi trước đã giải thích, tất cả thực thể thuộc hệ Mộc ngang cấp của Thuỷ Thần Ưng trở xuống đều dùng được, xin kí chủ nhớ lại !!]
Lưu Phàm trên thân mang hệ thống, hoàn toàn là có thể nhìn thấu tu vi, nhưng, đối với Thuỷ Thần Ưng vẫn là hắn chưa từng xem qua, không thể so sánh, đưa mắt nhìn Hoả Tự, Hoả Tự biết ý, đưa hai cái râu nhỏ ra trước, cảm ứng một lúc liền nói:
“ Cấp bậc xấp xỉ Thuỷ Thần Ưng, dùng được !”
“ Hệ thống, đưa ta 《Hoàn Hình Mộc Thần Đan》 mau !”
Bụp một tiếng, từ hư không phóng ra một viên đan dược màu xanh lá, linh khí toả ra đến ngút trời, ai ai trông thấy đều biết rõ không phải phàm vật.
Hắn đưa vào miệng nàng, nói:
“ Nuốt xuống liền tốt.”
Thần Cấp Mộc Tinh Linh cũng sắp chết rồi, có cách nào để sống nàng đều sẽ nghe theo, liền cứ như vậy nuốt xuống.
“Ực.”
Lưu Phàm chờ đợi.
Hoả Tự chờ đợi.
Thần Cấp Mộc Tinh Linh chờ đợi.
Có gì xảy ra sao ??
“ Hệ thống, ngươi làm cái gì nói điêu vậy !!” Lưu Phàm gào lên.
[ Đinh ! Là do kí chủ não tàn dùng không đúng cách, 《Hoàn Hình Mộc Thần Đan》 chỉ có tác dụng trong vòng 10 giây sau khi chết !!]
“ Vậy nàng chết rồi ư !!!”
[ Đinh ! Vẫn sống nhăn răng, thế nên không được !]
Lưu Phàm toan mắng tiếp, bỗng khựng lại, bối rối hỏi:
“ Tức là…muốn để nàng hồi phục như cũ…ta cần giết nàng trước ??”
[ Đinh ! Kí chủ hôm nay sáng dạ, tặng thêm một 《Càn Khôn Túi》 !!]
Lưu Phàm cười khổ, rất nhanh tắt ngúm tâm trạng, hắn nhìn nàng, bối rối không biết phải nói gì.
— QUẢNG CÁO —
“ Người ta có câu: lùi một bước để tiến ba bước, ngươi chịu khó một chút vậy…” Hắn đứng thẳng người, nói chậm rãi.
“?!?!” Thần Cấp Mộc Tinh Linh khó hiểu, nhíu mày nhìn Lưu Phàm.
Lưu Phàm triệu hồi Cốt Kiếp Cung và Cao Cấp Thủy Nghệ Thạch, đem niệm chú hai bọn chúng chung với nhau, khảm Linh Thạch vào khí cụ.
“ Cốt Kiếp Thuỷ Cung !!”
Hắn giương cung lên, kéo mạnh, liền thấy trong tay bỗng dưng xuất hiện một cái mũi tên mềm mại bằng nước, uốn lượn không thôi, hư không bên ngoài kịch liệt giao động, có thể thấy một chút hạt nhỏ hơi nước thanh tú đang lấy Thuỷ Tiễn làm trung tâm mà ngưng tụ.
“ Thuỷ Tiễn !!”
Hắn như vậy hô lên.
Thần Cấp Mộc Tinh Linh phát hoảng, mới phút trước còn là một cái dễ gần tuấn soái tiểu ca ca, sao giờ muốn giết người ta ?
Lưu Phàm cũng không dám nhìn, hắn kéo mạnh tay, thả ra.
Trong cái ngắn ngủi giây phút ấy, hắn cảm thấy như hối hận.
Lỡ như nàng chết thật thì sao ??
Nữ nhân đầu tiên hắn nói chuyện với sau cả chục năm ?
Lỡ vậy thì sao ?
Thuỷ Tiễn qua đi, để lại một vùng phía sau đồng dạng như bị lũ ống cuồng bạo kéo đổ, tàn phá nặng nề, Lưu Phàm chăm chú nhìn vị trí khi nãy còn đang là nơi Thần Cấp Mộc Tinh Linh yếu nhược trú ngụ.
Tại đó, có một viên châu lấp la lấp lánh màu xanh lá.
Nó từ từ lớn dậy, rồi lại nhỏ đi, cuối cùng hoá thành hình…
Hắn ánh mắt lộ ra khó hiểu, rốt cuộc là sao mà cả kích cỡ và hình dáng đều khác như vậy ?
Ánh sáng chói loà qua đi, để lại trên thảm cỏ một…con châu chấu xanh ngọc cực kì đẹp đẽ.
“ Dễ hiểu, Tinh Linh Tộc cũng giống Thú Linh Tộc, bản thể đều là một cái sinh vật nhỏ !!” Hoả Tự kêu lên.
“N-Nhưng đáng nhẽ nàng phải được chữa lành chứ !!!” Lưu Phàm đen mặt nói.
[ Đinh ! Kí chủ tái phát bệnh não tàn, tên vật phẩm là Hoàn Hình, nó sẽ trả lại thực thể về trạng thái bản nguyên hoàn hảo nhất, đừng có mơ dễ như vậy kiếm nữ nhân !!]
Lưu Phàm…muốn trầm cảm lại rồi…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.