Chư Thiên Quay Về Cuộc Sống Tu Tiên

Chương 147: Thanh Tẩy

Tiến Bình

05/04/2024

Bên trong kết giới, Hai người Trần Hàn và Liên Dạ đánh nhau trong kết giới, Trần Hàn vẫn chưa dung nhập Hắc Long võ hồn vội

Chỉ cần cho nó tụ thêm 5 quả cầu tử lôi đã, vì như thế dung nhập sẽ mạnh hơn, Liên Dạ chém liềm tới Trần Hàn với đầy sát khí

Liên Dạ chém xuống vào kiếm của Trần Hàn thấy màu đỏ liền nhíu mày nói “Ngươi sử dụng được sát khí sao”

Trần Hàn nhếch miệng cười nói “Ai cũng có thể nhưng điều khiển được hay không, thì ta không chắc chắn” Trần Hàn vung kiếm đẩy lên chém vào Liên Dạ

Liên Dạ nhìn hai thanh kiếm được bao quanh sát khí vẻ mặt không khỏi ghen ghét mà nói “Làm sao có thể, chuyện này không thể nào, ngươi mới Đại Thần nhất tầng mà sao điều khiển sát khí điêu luyện như vậy, không thể nào, không thể nào” hắn vừa tức giận vừa chém vào Trần Hàn

Trần Hàn nhíu mày chịu đựng, dường như các vết chém từ liềm của Liên Dạ ngày càng mạnh hơn, mãi suy nghĩ thì Liên Dạ vung liềm mạnh đánh bay Cửu Triết của Trần Hàn ra xa rồi vung vào chỗ hở

Trần Hàn vung tay cho cầu tử lôi ra chắn bảo vệ, cây liềm chạm đến cầu lôi thì phát nổ khói mù mịt, Trần Hàn lùi lại ra khỏi làn khói với trang phục bị rách rưới, cả người đều chảy dòng điện

Bỗng trong đám khói có hai cái bóng vút đi một cái từ dưới mặt đất bay lên, Trần Hàn nhìn hai cái đều là cây liềm phóng đi nhưng cái còn lại không rõ. Hai cây liềm găm vào trận pháp, có một lực kéo bí ẩn làm trận pháp của Trần Hàn dần biến dạng

Trần Hàn lùi lại ra phía Hoàng Đế và Lôi Quang Thiên, nói lớn “hai người chuẩn bị” vừa dứt câu thì Trần Hàn bị một lực đẩy bắn ra xa đâm vài tòa nhà, trong làn khói bước ra là Liên Dạ

Liên Dạ bây giờ da đỏ hẳn, những hoa văn màu đen dày đặc thêm vào đó là 1 cái sừng dài màu đen ngay thái dương uốn lên tóc của hắn

Liên Dạ cười khẩy nói “Tên nhóc nhà ngươi khá đấy, trong làn khói ta mới hiểu tại sao tên Đại Thần nhất tầng như ngươi có thể đánh ngang với ta rồi” hắn lườm qua Hoàng Đế rồi bay đến

Lôi Quang Thiên thấy bất ổn liền lao lên bảo hộ Hoàng Đế rồi đấm thẳng về Liên Dạ, mà Liên Dạ hắn không quan tâm dùng tay đánh bay Lôi Quang Thiên bay ra hướng khác

Hoàng Đế mặt mày hoảng sợ lấy ra từ chiếc nhẫn nói “Ngon nhào vô” đó là một cái ấn hình con rồng màu vàng

Liên Dạ vẫn lao vào khiến Hoàng Đế phải dùng cái ấn trên tay, hắn cầm đầu ấn rồi kết ấn

Long Hoàng Ấn



phía trên Liên Dạ là cái ấn của Hoàng Đế được biến to ra rồi rơi xuống, hắn không quan tâm nhiều vẫn lao nhanh phía trước mặt Hoàng Đế, lúc này ngàn cân treo sợi tóc Hoàng Đế cũng lấy xích ra từ trong nhẫn của hắn quăng vào Liên Dạ xích lại, nó bung ra 4 hướng cố định Liên Dạ

Liên Dạ mặt mày tối sầm quát “Đây là xích gì mà ta không thoát khỏi được” hắn ngẩng đầu lên trên thấy cái ấn đang lao xuống

Hai mắt của hắn phát sáng cả lên cả người hắn đang phình ra nói “Chết chung đi, ta tự bạo khoảng cách hơn ngàn dặm” bây giờ hắn đang muốn tự bạo đồng quy vu tận

Hoàng Đế mặt mày tối sầm lại nhìn thấy không thoát nổi, hạ xuống nhìn về Liên Dạ mà bất lực

Khoảnh khắc đang tự bạo có vòng tròn màu xanh bao quanh Liên Dạ, rồi vụt biến mất. khí tức của Liên Dạ không biến mất khiến cho Hoàng Đế ngạc nhiên

“Đừng lo không sao, hắn bị dịch chuyển đi nơi khác rồi” Hoàng Đế nghe giọng nói này thì quay mặt qua phát hiện đó là Trần Hàn, hắn đang bị thương rất máu chảy khắp nơi trên cơ thể rồi ngã xuống

Liên Dạ hiện tại đang ở vùng xa mạc hẻo lãnh hắn bị dịch chuyển ra đây với vẻ mặt bàng hoàng nói “Cái gì, ta không can tâm mà”, dứt lời xong thì hắn cuối cùng cũng tự bạo, phát nổ uy lực khiến xung quanh biến dạng méo mó

Hoàng Đế lúc này tỉnh táo trở lại rồi đứng dậy, hắn nhìn xung quanh của mình thì thành nơi hoang tàn, thu lại cái ấn cùng với cái xích về nhẫn của hắn rồi ngồi xuống đống đá bên cạnh mà suy nghĩ

1 tuần trôi qua nhanh chóng, hiện Trần Hàn mở mắt tỉnh dậy,trước mặt hắn là đang ở nhà cấp 4 bình dân, hắn ngồi dậy rồi nhìn xung quanh nói nhỏ “bây giờ mọi chuyện thế nào rồi, tay chân đau nhứt quá”

Trần Hàn cố gượng dậy rồi lấy viên đan dược trong nhẫn ra nuốt xuống, hắn ngồi thiền đợi vết thương chữa lành vừa thiền vừa nghĩ “mình nhớ lúc đó tên kia đang bạo phát thì được mình dịch chuyển đi ra chỗ khác, với tu vi của hắn nếu bạo phát gây tổn thất lớn ở đây, may lúc đó hoàn thành nhanh chiêu thức”

Trần Hàn đứng dậy khởi động tay chân nghĩ thầm “Thương thế ổn hơn rất nhiều, cơ thể hồi phục được 2 phần 5 rồi, cần luyện chế thêm đan dược mạnh thôi” hắn bước ra khỏi cửa nhìn phía trước mặt

Ngay trước mặt hắn là mọi người đang sửa chữa lại Hoàng cung, Trần Hàn nhìn thấy thì mọi thứ đổi mới rất nhiều rồi tiếp theo hắn cần đi đến là nơi Hoàng Đế đang ở đó

Một lúc sau, Trần Hàn đi vào cung điện nhưng không thấy ai ở đây rồi hắn thử cảm nhận khí tức xung quanh, hiện đang có 4 người đang nằm ở trong phòng nghỉ có 2 người đang ngồi ghế, khí tức khá quen thuộc nên biết rằng mọi người đang ở trong phòng

Trần Hàn đi vào mở cửa nhìn mọi người rồi nói “chào mọi người”

Lôi Quang Thiên và Hoàng Đế mặt mày vui mừng đến Trần Hàn nói “Ngươi tỉnh rồi tốt quá, thương thế sao rồi”

Trần Hàn liền nói “Vẫn đang hồi phục còn mọi người thì sao” thấy 4 người kia vẫn đang nằm, khí tức của họ rất yếu cho nên biết rằng họ đang bị thương nghiêm trọng



Hoàng Đế mặt mày chán nản thở dài nói “Họ bị thương nặng mặc dù được Nguyên Ly cho ăn đan dược nhưng vẫn có tiến triển gì, 1 tuần rồi họ chưa tỉnh ngươi xem có cách nào giúp họ không”

Trần Hàn liền đi tới xem thử mỗi người rồi nghĩ thầm “Quỷ khí tràn vào khá nhiều cho nên những thương tổn không thể lành lại”

Trần Hàn mặt mày vui vẻ nói “Không sao, có cách rồi đó là tẩy sạch quỷ khí của họ trong người “

Lôi Quang Thiên khó hiểu nói “Tẩy sạch” nhớ lại vài tuần trước rồi vẻ mặt hớn hở nói “Có phải dùng công pháp phật môn thanh tẩy không”

Trần Hàn gật đầu nói “quỷ khí không nhiều nhưng để khá lâu nhưng không sao, còn công pháp hai người tu luyện như thế nào”

Hoàng Đế trầm mặc nói “vẫn đang tu luyện, ngươi cũng nên nói sự thật về những cái đó cho bọn ta biết rồi chứ” căn phòng trở nên im lặng

Trần Hàn thở dài nói “Được thôi, chuyện bắt đầu từ lúc phần thi thứ hai của Tông môn tranh đấu, tôi được truyền thừa từ Long tộc Chí tôn”

“Truyền thừa từ Chí Tôn sao” Lôi Quang Thiên và Hoàng Đế cùng nhau nói vẻ mặt ngạc nhiên

Trần Hàn gật đầu nói “Sau khi Chí tôn chết thì truyền thừa sẽ được mang xuống các giới khác tùy vào vận khí mỗi người, trong truyền thừa có rất nhiều thứ như công pháp, huyết mạch hoặc là võ hồn của người đó”

“Sao” cả hai người kia đều thốt lên

Trần Hàn mặt mày nghiêm túc nói tiếp “Tùy truyền thừa thôi không phải ai cũng đưa cho người kia, đôi lúc người truyền thừa có tham vọng lớn sẽ đoạt xá thân thể người khác” hai người kia sợ hãi không thôi

“Thực ra tôi cũng không biết ở trong phần thi đó có truyền thừa của Chí tôn, bọn Xích Viêm môn đã phát hiện ra từ 10 năm trước rồi, tôi chỉ đi theo họ và lấy được thôi”

Hoàng Đế sờ cằm nói “Vậy ra đó là cách ngươi có Võ Hồn Long tộc và những công pháp Tuyệt Phẩm đỉnh cấp sao”

Trần Hàn gật đầu nhưng trong đầu lại suy nghĩ khác “Chỉ có bộ Long Môn trảo mà thôi, những công pháp này ta có từ kiếp trước rồi”

Hoàng Đế gật đầu nhận được đáp án nói “Vậy được rồi ta đã hiểu mọi chuyện, bây giờ ngươi có thể thanh tẩy được quỷ khí trong người bọn họ không”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chư Thiên Quay Về Cuộc Sống Tu Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook