Chư Thiên Quay Về Cuộc Sống Tu Tiên
Chương 157: Tiếp Tục Chiến
Tiến Bình
16/06/2024
Lãnh Vô Thường thấy cùng Lôi Quang Thiên ngang sức thì khó hiểu nói “Cái gì” trong nháy mắt Lôi Quang Thiên đấm vào mặt Lãnh Vô Thường cho hắn ra xa
Trần Hàn cũng không đứng yên liền lấy thanh kiếm Thiên Huyền ra rồi điều khiển
Kiếm Hoa Vạn Pháp - Nhất Chỉ Hoại
Trần Hàn điều khiển Thiên Huyền bay nhanh về Lãnh Vô Thường, bay bay đến với phía sau là hiệu ứng cánh hoa lả tả rơi ra
Lãnh Vô Thường cảm nhận gì đó rồi nhảy lùi lại quay qua thấy thanh kiếm đang bay đến với tốc độ chóng mặt, hắn ngạc nhiên nói “Cái gì tốc độ sao lại nhanh như vậy” hắn vung tay ném Băng Tiên Sen về phi kiếm
Cả hai pháp khí lao vào nhau tạo vụ nổ lớn xung kích đẩy lùi mọi người ra xa, Lãnh Vô Thường vẻ mặt đắc ý nói “Linh Bảo cao cấp thì làm sao so được với Tiên Bảo, ha ha”
Trong đám khói của vụ nổ một phi kiếm bay đến Lãnh Vô Thường khiến hắn kinh ngạc nói “Cái gì, Băng Tiên Sen đâu” cố gắng thu hồi Băng Tiên Sen về nhưng không có phản ứng
Trần Hàn chỉ tay về Lãnh Vô Thường nói “Thanh phi kiếm của ta không phải là Linh Bảo, nó còn hơn cả Tiên Bảo mà ngươi tự hào”
Lãnh Vô Thường hét lên “Khônggggg” trong tiếng hét đây vang vọng âm thanh to lớn vang ra xa,Trần Hàn và Lôi Quang Thiên đánh Lôi chưởng để phá chiêu
Trần Hàn biết trước tên này đã tế người cướp thiên phú rồi, nhưng cụ thể là không biết hắn có bao nhiêu thuộc tính trong người
Trần Hàn bay nhanh lao lên đấm thẳng về Lãnh Vô Thường, mà tên Lãnh Vô Thường này chỉ bình tĩnh ra quyền chặn với vẻ mặt đắc ý nói “Đại Thần Thất tầng cỏn con”
Cả hai quyền chạm vào nhau, nhưng Lãnh Vô Thường không ngờ thân thể của Trần Hàn đang là Tiên Bảo Sơ cấp rồi, hắn trong nửa năm đó cố gắng mở ra Thiên Thể Tam Trọng tầng thứ 3.
Lãnh Vô Thường mặt biến sắc khi thấy pháp khí từ găng tay của mình đang vụn vỡ, cánh tay đang biến dị,từng tiếng xương vỡ vụn vang vẳng trong tai hắn
Trần Hàn đã đấm gãy một pháp khí lẫn cánh tay của Lãnh Vô Thường khiến hắn đau đớn giãy giụa trên không trung
Lãnh Vô Thường nhảy lùi lại ra xa ngây người hoảng sợ nhìn Trần Hàn nói “Ngươi là Luyện Thể sao nhưng Luyện Thể không thể mạnh như vậy được, không thể một tên Đại Thần thất tầng sỡ hữu sức mạnh như vậy cả” hắn đang lẩm bẩm một mình còn Trần Hàn thì im lặng không nói gì
Lãnh Vô Thường mặt nổi đầy gân tức giận gồng mình lên, cánh tay bị gãy của hắn lành lặn trở lại không chỉ vậy hắn cũng xuất võ hồn của hắn ra ngoài
Một võ hồn tà dị hiện ra, cảnh này khiến Trần Hàn và Lôi Quang Thiên suýt thì ói ra ngoài, đây rốt cuộc là võ hồn gì sao trông dị dạng như vậy
Võ hồn của Lãnh Vô Thường như được cắt ra rồi gắn chúng lại với nhau với hình thù kỳ quái, một thân người, tay của Mãnh Sư, Đầu thì Mãng Xà, Chân thì Vượn Tuyết, đuôi Mãng Xà, không chỉ vậy những vết cắt được khâu lại đầy máu me
Trần Hàn cũng không muốn nhìn võ hồn như vậy liền cầm Thiên Huyền vung một cái chiêu thức khiến xung quanh Lãnh Vô Thường biến dạng
Thiên Cổ Kiếm Quyết - Thiên Không Khoái Trảm
Xung quanh Lãnh Vô Thường biến dị méo mó, Trần Hàn quay qua nhắc Lôi Quang Thiên “Mau ra sát chiêu kết liễu hắn” Lôi Quang Thiên nghe rồi kết ấn tay tạo nhiều hình cầu lôi đặc thù
Không Lôi Diệt - Sát Tích Lôi
Trần Hàn cũng lấy ra Tử Lôi từ võ hồn Hắc Long của hắn, cả 2 người bắn chưởng về Lãnh Vô Thường, khi chiêu chạm vào hắn thì tạo tiếng nổ lớn khói mịt mù
Trong đám khói vang lên tiếng nói “Ha ha, các ngươi không giết được ta đâu hãy xem ta nhận gì từ Hồng Ma điện chủ đây” hai cái quyền pháp bay ra từ đám khói
Nó lao đến Trần Hàn và Lôi Quang Thiên cùng lúc, cả hai người đỡ lại nhưng lại khác thường, khi chiêu chạm đến họ không bị gì cả điều đó khiến 2 người bất an
Quả thật như vậy, cả hai tay đều bị đóng băng tức khắc họ không thể cử động, đóng băng từ bàn tay lan ra khắp cơ thể
Trần Hàn cảm nhận bất ổn truyền âm qua Lôi Quang Thiên nói “Mau bao quanh linh lực trong căn cơ” lời vừa dứt cả hai đều bị đóng băng rơi từ trên cao xuống
Tuy hai người bị đóng băng toàn thân nhưng vẫn có ý thức cử động đôi mắt của họ, Trần Hàn liền nghĩ thầm “Đây là hồn chủng đặc biệt”
Bên khác, binh lính của Trần Hàn đang có lợi thế hơn hầu như dọn gần sạch, những người đầu hàng đều được tha bỗng tuy nhiên vẫn bị bắt và trói
Long Uẩn cầm quạt phẩy nhẹ trên người hắn để thổi bay bụi bẩn, hắn nhìn xung quanh rồi nói “Mau thu hồi mọi người quay về đi, ta cảm nhận điều gì đó khác thường”
Mọi người đều thu dọn chiến trường rời đi, Uyên Hạc nhìn xung quanh im ắng lạ thường quay về Long Uẩn hỏi “Âm thanh thật im ắng sau khi trải qua chiến trường như vậy, thật lạ thường. Huynh và ta đi bảo khố xem thế nào” Long Uẩn gật đầu
Long Uẩn truyền âm về Long Minh nói “Mau tập hợp mọi người về thuyền đợi bọn ta về rồi tính sau”
“Rõ thưa cha” Long Minh gật đầu
Long Uẩn cùng Uyên Hạc tiến vào trong cung điện, họ dùng thần thức cảm nhận xung quanh bên trong để tìm bảo khố
Một lát sau, họ đến trước một cánh cửa rồi đập võ nó ra rồi đi vào trước mặt họ là Linh Thạch và 10 dãy vãi Pháp Khí, hồn chủng không có nhưng những đồ vật còn lại khá hiếm nên thu hết vào nhẫn trữ vật
Họ đang thu dọn thì nghe những tiếng nổ lớn vang trên đầu họ, Long Uẩn nghi hoặc nói “Hình như là ở bên ngoài, huynh ở đây thu hết để ta ra trước” Uyên Hạc do dự rồi gật đầu
Long Uẩn bay đi nhanh chóng, mà bên ngoài 2 cái bóng đen đang cố công kích những chiếc thuyền, vụ nổ liên tiếp xảy ra khói bay mù mịt bên những chiếc thuyền
“Ha ha, chiến lực yếu như vậy còn dám đến đây” một bóng đen lên tiếng nói
“Này chờ đã, hình như không đúng” bóng đen to lớn còn lại lên tiếng
Khói mù mịt từ những chiếc thuyền dần tan đi, 2 bóng đen nhìn thấy thì ngây người, những chiếc thuyền vậy mà không sao
Một tiếng nói vang lên từ trong những chiếc thuyền “2 Thần Hồn Nhị tầng còn xót lại sao khí tức của 2 ngươi giống người mà ta quen” Trần Hàn bước ra nói trước sự ngạc nhiên của mọi người
Không sai, một bóng đen nhỏ và bóng đen lớn là Tư Hạo và U Hổ lúc trước từng gặp qua Trần Hàn
U Hổ mắt đen, toàn thân đều mặc đồ đen lên tiếng nói “Là tên nhóc con nhà ngươi lúc đó sao”
Tư Hạo mắt đen trên người đầy hoa văn quay qua nói “U Hổ cẩn thận, tên này đa trí mưu mô lần trước hắn còn dễ ra lệnh cho ta và 3 hộ vệ bên hắn nữa” U Hổ chỉ hừ lạnh một tiếng
Trúc Tiên từ sau lưng Trần Hàn vẻ mặt khó hiểu nói “Ta tưởng ngươi đi cùng ngài Lôi Quang Thiên rồi, sao lại ở đây” 10 người bên kia cũng gật đầu
Trần Hàn nói “Ta quả thật đang cùng ngài Lôi Quang Thiên đang giao chiến với Lãnh Vô Thường, nhưng trước khi đi ta để lại một đạo ảnh ở đây bảo hộ mà thôi”
Khuynh Thanh giọng điệu ôn hòa nói “Vậy tình hình bên kia như thế nào có tốt không”
Trần Hàn lắc đầu nói “Không ta chịu, chuyện trước mắt đợi ngài Long Uẩn và Uyên Hạc ra đánh hai tên này thôi” Trần Hàn nhìn hai tên kia rồi nghĩ
Trần Hàn lên tiếng nói lớn “Đây là 2 ngươi Hắc Hóa sao, thật không ngờ bọn các ngươi lại đê tiện như vậy mà, mà tên Hoàng Đế các ngươi đi đâu rồi hắn có Hắc Hóa như 2 ngươi không?”
Trần Hàn cũng không đứng yên liền lấy thanh kiếm Thiên Huyền ra rồi điều khiển
Kiếm Hoa Vạn Pháp - Nhất Chỉ Hoại
Trần Hàn điều khiển Thiên Huyền bay nhanh về Lãnh Vô Thường, bay bay đến với phía sau là hiệu ứng cánh hoa lả tả rơi ra
Lãnh Vô Thường cảm nhận gì đó rồi nhảy lùi lại quay qua thấy thanh kiếm đang bay đến với tốc độ chóng mặt, hắn ngạc nhiên nói “Cái gì tốc độ sao lại nhanh như vậy” hắn vung tay ném Băng Tiên Sen về phi kiếm
Cả hai pháp khí lao vào nhau tạo vụ nổ lớn xung kích đẩy lùi mọi người ra xa, Lãnh Vô Thường vẻ mặt đắc ý nói “Linh Bảo cao cấp thì làm sao so được với Tiên Bảo, ha ha”
Trong đám khói của vụ nổ một phi kiếm bay đến Lãnh Vô Thường khiến hắn kinh ngạc nói “Cái gì, Băng Tiên Sen đâu” cố gắng thu hồi Băng Tiên Sen về nhưng không có phản ứng
Trần Hàn chỉ tay về Lãnh Vô Thường nói “Thanh phi kiếm của ta không phải là Linh Bảo, nó còn hơn cả Tiên Bảo mà ngươi tự hào”
Lãnh Vô Thường hét lên “Khônggggg” trong tiếng hét đây vang vọng âm thanh to lớn vang ra xa,Trần Hàn và Lôi Quang Thiên đánh Lôi chưởng để phá chiêu
Trần Hàn biết trước tên này đã tế người cướp thiên phú rồi, nhưng cụ thể là không biết hắn có bao nhiêu thuộc tính trong người
Trần Hàn bay nhanh lao lên đấm thẳng về Lãnh Vô Thường, mà tên Lãnh Vô Thường này chỉ bình tĩnh ra quyền chặn với vẻ mặt đắc ý nói “Đại Thần Thất tầng cỏn con”
Cả hai quyền chạm vào nhau, nhưng Lãnh Vô Thường không ngờ thân thể của Trần Hàn đang là Tiên Bảo Sơ cấp rồi, hắn trong nửa năm đó cố gắng mở ra Thiên Thể Tam Trọng tầng thứ 3.
Lãnh Vô Thường mặt biến sắc khi thấy pháp khí từ găng tay của mình đang vụn vỡ, cánh tay đang biến dị,từng tiếng xương vỡ vụn vang vẳng trong tai hắn
Trần Hàn đã đấm gãy một pháp khí lẫn cánh tay của Lãnh Vô Thường khiến hắn đau đớn giãy giụa trên không trung
Lãnh Vô Thường nhảy lùi lại ra xa ngây người hoảng sợ nhìn Trần Hàn nói “Ngươi là Luyện Thể sao nhưng Luyện Thể không thể mạnh như vậy được, không thể một tên Đại Thần thất tầng sỡ hữu sức mạnh như vậy cả” hắn đang lẩm bẩm một mình còn Trần Hàn thì im lặng không nói gì
Lãnh Vô Thường mặt nổi đầy gân tức giận gồng mình lên, cánh tay bị gãy của hắn lành lặn trở lại không chỉ vậy hắn cũng xuất võ hồn của hắn ra ngoài
Một võ hồn tà dị hiện ra, cảnh này khiến Trần Hàn và Lôi Quang Thiên suýt thì ói ra ngoài, đây rốt cuộc là võ hồn gì sao trông dị dạng như vậy
Võ hồn của Lãnh Vô Thường như được cắt ra rồi gắn chúng lại với nhau với hình thù kỳ quái, một thân người, tay của Mãnh Sư, Đầu thì Mãng Xà, Chân thì Vượn Tuyết, đuôi Mãng Xà, không chỉ vậy những vết cắt được khâu lại đầy máu me
Trần Hàn cũng không muốn nhìn võ hồn như vậy liền cầm Thiên Huyền vung một cái chiêu thức khiến xung quanh Lãnh Vô Thường biến dạng
Thiên Cổ Kiếm Quyết - Thiên Không Khoái Trảm
Xung quanh Lãnh Vô Thường biến dị méo mó, Trần Hàn quay qua nhắc Lôi Quang Thiên “Mau ra sát chiêu kết liễu hắn” Lôi Quang Thiên nghe rồi kết ấn tay tạo nhiều hình cầu lôi đặc thù
Không Lôi Diệt - Sát Tích Lôi
Trần Hàn cũng lấy ra Tử Lôi từ võ hồn Hắc Long của hắn, cả 2 người bắn chưởng về Lãnh Vô Thường, khi chiêu chạm vào hắn thì tạo tiếng nổ lớn khói mịt mù
Trong đám khói vang lên tiếng nói “Ha ha, các ngươi không giết được ta đâu hãy xem ta nhận gì từ Hồng Ma điện chủ đây” hai cái quyền pháp bay ra từ đám khói
Nó lao đến Trần Hàn và Lôi Quang Thiên cùng lúc, cả hai người đỡ lại nhưng lại khác thường, khi chiêu chạm đến họ không bị gì cả điều đó khiến 2 người bất an
Quả thật như vậy, cả hai tay đều bị đóng băng tức khắc họ không thể cử động, đóng băng từ bàn tay lan ra khắp cơ thể
Trần Hàn cảm nhận bất ổn truyền âm qua Lôi Quang Thiên nói “Mau bao quanh linh lực trong căn cơ” lời vừa dứt cả hai đều bị đóng băng rơi từ trên cao xuống
Tuy hai người bị đóng băng toàn thân nhưng vẫn có ý thức cử động đôi mắt của họ, Trần Hàn liền nghĩ thầm “Đây là hồn chủng đặc biệt”
Bên khác, binh lính của Trần Hàn đang có lợi thế hơn hầu như dọn gần sạch, những người đầu hàng đều được tha bỗng tuy nhiên vẫn bị bắt và trói
Long Uẩn cầm quạt phẩy nhẹ trên người hắn để thổi bay bụi bẩn, hắn nhìn xung quanh rồi nói “Mau thu hồi mọi người quay về đi, ta cảm nhận điều gì đó khác thường”
Mọi người đều thu dọn chiến trường rời đi, Uyên Hạc nhìn xung quanh im ắng lạ thường quay về Long Uẩn hỏi “Âm thanh thật im ắng sau khi trải qua chiến trường như vậy, thật lạ thường. Huynh và ta đi bảo khố xem thế nào” Long Uẩn gật đầu
Long Uẩn truyền âm về Long Minh nói “Mau tập hợp mọi người về thuyền đợi bọn ta về rồi tính sau”
“Rõ thưa cha” Long Minh gật đầu
Long Uẩn cùng Uyên Hạc tiến vào trong cung điện, họ dùng thần thức cảm nhận xung quanh bên trong để tìm bảo khố
Một lát sau, họ đến trước một cánh cửa rồi đập võ nó ra rồi đi vào trước mặt họ là Linh Thạch và 10 dãy vãi Pháp Khí, hồn chủng không có nhưng những đồ vật còn lại khá hiếm nên thu hết vào nhẫn trữ vật
Họ đang thu dọn thì nghe những tiếng nổ lớn vang trên đầu họ, Long Uẩn nghi hoặc nói “Hình như là ở bên ngoài, huynh ở đây thu hết để ta ra trước” Uyên Hạc do dự rồi gật đầu
Long Uẩn bay đi nhanh chóng, mà bên ngoài 2 cái bóng đen đang cố công kích những chiếc thuyền, vụ nổ liên tiếp xảy ra khói bay mù mịt bên những chiếc thuyền
“Ha ha, chiến lực yếu như vậy còn dám đến đây” một bóng đen lên tiếng nói
“Này chờ đã, hình như không đúng” bóng đen to lớn còn lại lên tiếng
Khói mù mịt từ những chiếc thuyền dần tan đi, 2 bóng đen nhìn thấy thì ngây người, những chiếc thuyền vậy mà không sao
Một tiếng nói vang lên từ trong những chiếc thuyền “2 Thần Hồn Nhị tầng còn xót lại sao khí tức của 2 ngươi giống người mà ta quen” Trần Hàn bước ra nói trước sự ngạc nhiên của mọi người
Không sai, một bóng đen nhỏ và bóng đen lớn là Tư Hạo và U Hổ lúc trước từng gặp qua Trần Hàn
U Hổ mắt đen, toàn thân đều mặc đồ đen lên tiếng nói “Là tên nhóc con nhà ngươi lúc đó sao”
Tư Hạo mắt đen trên người đầy hoa văn quay qua nói “U Hổ cẩn thận, tên này đa trí mưu mô lần trước hắn còn dễ ra lệnh cho ta và 3 hộ vệ bên hắn nữa” U Hổ chỉ hừ lạnh một tiếng
Trúc Tiên từ sau lưng Trần Hàn vẻ mặt khó hiểu nói “Ta tưởng ngươi đi cùng ngài Lôi Quang Thiên rồi, sao lại ở đây” 10 người bên kia cũng gật đầu
Trần Hàn nói “Ta quả thật đang cùng ngài Lôi Quang Thiên đang giao chiến với Lãnh Vô Thường, nhưng trước khi đi ta để lại một đạo ảnh ở đây bảo hộ mà thôi”
Khuynh Thanh giọng điệu ôn hòa nói “Vậy tình hình bên kia như thế nào có tốt không”
Trần Hàn lắc đầu nói “Không ta chịu, chuyện trước mắt đợi ngài Long Uẩn và Uyên Hạc ra đánh hai tên này thôi” Trần Hàn nhìn hai tên kia rồi nghĩ
Trần Hàn lên tiếng nói lớn “Đây là 2 ngươi Hắc Hóa sao, thật không ngờ bọn các ngươi lại đê tiện như vậy mà, mà tên Hoàng Đế các ngươi đi đâu rồi hắn có Hắc Hóa như 2 ngươi không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.