Chương 9:
Cấp Bát Đại Cuồng Phong
25/04/2024
"Không phải rất đơn giản sao?" Cô rất tò mò
"Với tôi thì không đơn giản, hay là cô giúp tôi tìm người giới thiệu?" Chu Tồn thuận miệng hỏi ngược lại
"Người giới thiệu ư? À, nói thế thì tôi đúng là có người giới thiệu, anh thật sự muốn nhận sao?" Ôn Tâm nhớ ra điều gì đó, ánh mắt bỗng lóe lên vẻ chờ mong nhìn anh.
Thật ra là Ôn Tâm bận rộn quá nên quên mất chuyện đã hứa với Ôn Tâm, hơn nữa cô cũng không biết giới thiệu công việc gì cho Ôn Tâm, dù sao thì người có thể vào được tập đoàn Hằng Hướng cũng không phải người đơn giản, cô không có kinh nghiệm xã hội, giới thiệu cô vào đó không phù hợp.
"Ồ? Là người nào vậy?" Chu Tồn nghi hoặc tò mò hỏi
"Chính là em gái tôi! Vừa mới tốt nghiệp đại học, không có kinh nghiệm và kinh nghiệm xã hội, tôi không dám để cô ấy trực tiếp vào công ty chúng ta, nhưng tôi tin là cô ấy có thể đảm nhiệm công việc trợ lý, hơn nữa cô ấy học chuyên ngành mỹ thuật, cũng có hiểu biết về hội họa và thiết kế của các anh..." Ôn Tâm lập tức giải thích tìm cơ hội cho Ôn Tâm
"Thế à... Tất nhiên là được rồi, người cô giới thiệu thì tôi còn gì không yên tâm nữa, thứ hai cô bảo cô ấy đến làm việc đi!" Nói xong, nụ cười cuối cùng của Chu Tồn hoàn toàn có thâm ý, nhưng Ôn Tâm lại không nhìn thấy
"Không vấn đề gì, nếu cô ấy có gì không tốt, anh cũng đừng ngại ngần dạy dỗ cô ấy, dù sao thì cũng coi như giúp tôi rèn luyện tính cách cho cô ấy!" Ôn Tâm không ngờ rằng mình vì chuyện công việc mà tìm anh lại có thể tiện thể giải quyết chuyện của Ôn Tâm một cách hoàn hảo dễ dàng như vậy
***
Thứ hai, Ôn Tâm sáng sớm đã phấn khích chạy đến phòng Ôn Tâm lục tung tủ quần áo tìm quần áo
"Sáng sớm thế này cô làm trò gì vậy?" Ôn Tâm nằm trên giường hiếm khi thấy cô lần đầu tiên tích cực dậy sớm như vậy
"Chị ơi, cho em mượn một bộ quần áo, em mới đi làm ngày đầu tiên, nên mặc gì đây? Bộ này? Hay là bộ này?" Ôn Tâm lấy ra hai bộ quần áo ướm lên người
"Mặc đồ của tôi làm gì, tôi với cô hoàn toàn không phải một phong cách." Ôn Tâm rất trực tiếp liếc cô một cái
"Ôi! Bình thường chị không phải vẫn nói em ăn mặc trẻ con sao, bây giờ em đi làm cũng nên đổi sang phong cách trưởng thành hơn, chị đừng keo kiệt cho em mượn mặc một lần, em lĩnh lương sẽ đi mua cái mới." Ôn Tâm rất vô lại nhào lên giường làm nũng
"Được rồi! Được rồi! Bộ màu trắng kia, bộ màu trắng kia hợp với cô!" Ôn Tâm vội vàng đẩy cô ra, ném chiếc váy liền màu trắng cô đang cầm trên tay cho cô
Ôn Tâm vui vẻ nhận lấy quần áo, sau đó không chút kiêng dè cởi luôn đồ ngủ ngay trước mặt Ôn Tâm để thay vào. Ôn Tâm đã quen nên trực tiếp phớt lờ cô
"Đinh đinh đinh~ Chị ơi, thế nào?" Ôn Tâm vừa vui vẻ hỏi vừa đi đến trước gương soi
"Với tôi thì không đơn giản, hay là cô giúp tôi tìm người giới thiệu?" Chu Tồn thuận miệng hỏi ngược lại
"Người giới thiệu ư? À, nói thế thì tôi đúng là có người giới thiệu, anh thật sự muốn nhận sao?" Ôn Tâm nhớ ra điều gì đó, ánh mắt bỗng lóe lên vẻ chờ mong nhìn anh.
Thật ra là Ôn Tâm bận rộn quá nên quên mất chuyện đã hứa với Ôn Tâm, hơn nữa cô cũng không biết giới thiệu công việc gì cho Ôn Tâm, dù sao thì người có thể vào được tập đoàn Hằng Hướng cũng không phải người đơn giản, cô không có kinh nghiệm xã hội, giới thiệu cô vào đó không phù hợp.
"Ồ? Là người nào vậy?" Chu Tồn nghi hoặc tò mò hỏi
"Chính là em gái tôi! Vừa mới tốt nghiệp đại học, không có kinh nghiệm và kinh nghiệm xã hội, tôi không dám để cô ấy trực tiếp vào công ty chúng ta, nhưng tôi tin là cô ấy có thể đảm nhiệm công việc trợ lý, hơn nữa cô ấy học chuyên ngành mỹ thuật, cũng có hiểu biết về hội họa và thiết kế của các anh..." Ôn Tâm lập tức giải thích tìm cơ hội cho Ôn Tâm
"Thế à... Tất nhiên là được rồi, người cô giới thiệu thì tôi còn gì không yên tâm nữa, thứ hai cô bảo cô ấy đến làm việc đi!" Nói xong, nụ cười cuối cùng của Chu Tồn hoàn toàn có thâm ý, nhưng Ôn Tâm lại không nhìn thấy
"Không vấn đề gì, nếu cô ấy có gì không tốt, anh cũng đừng ngại ngần dạy dỗ cô ấy, dù sao thì cũng coi như giúp tôi rèn luyện tính cách cho cô ấy!" Ôn Tâm không ngờ rằng mình vì chuyện công việc mà tìm anh lại có thể tiện thể giải quyết chuyện của Ôn Tâm một cách hoàn hảo dễ dàng như vậy
***
Thứ hai, Ôn Tâm sáng sớm đã phấn khích chạy đến phòng Ôn Tâm lục tung tủ quần áo tìm quần áo
"Sáng sớm thế này cô làm trò gì vậy?" Ôn Tâm nằm trên giường hiếm khi thấy cô lần đầu tiên tích cực dậy sớm như vậy
"Chị ơi, cho em mượn một bộ quần áo, em mới đi làm ngày đầu tiên, nên mặc gì đây? Bộ này? Hay là bộ này?" Ôn Tâm lấy ra hai bộ quần áo ướm lên người
"Mặc đồ của tôi làm gì, tôi với cô hoàn toàn không phải một phong cách." Ôn Tâm rất trực tiếp liếc cô một cái
"Ôi! Bình thường chị không phải vẫn nói em ăn mặc trẻ con sao, bây giờ em đi làm cũng nên đổi sang phong cách trưởng thành hơn, chị đừng keo kiệt cho em mượn mặc một lần, em lĩnh lương sẽ đi mua cái mới." Ôn Tâm rất vô lại nhào lên giường làm nũng
"Được rồi! Được rồi! Bộ màu trắng kia, bộ màu trắng kia hợp với cô!" Ôn Tâm vội vàng đẩy cô ra, ném chiếc váy liền màu trắng cô đang cầm trên tay cho cô
Ôn Tâm vui vẻ nhận lấy quần áo, sau đó không chút kiêng dè cởi luôn đồ ngủ ngay trước mặt Ôn Tâm để thay vào. Ôn Tâm đã quen nên trực tiếp phớt lờ cô
"Đinh đinh đinh~ Chị ơi, thế nào?" Ôn Tâm vừa vui vẻ hỏi vừa đi đến trước gương soi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.