Chủ Tịch Bá Đạo! Xin Đừng Sủng Tôi
Chương 92: Lấy Lòng !
Trần Đình Phong
03/01/2023
Mạn Nhu Nhu hướng ánh mắt về phía Điềm Cảnh Nghi mà nhẹ nhàng nói .
---- Anh đứng ngoài đây đợi tôi một lác !------
Nói xong Nhu Nhu củng không đợi cái tên này trả lời mà liền đi vào bên trong ngồi nhà của mình , xuất hiện trước mặt cô là hai hình dáng quen thuộc kia đang cùng nhau vào bếp làm bữa trưa thì trong lòng Nhu Nhu nhẹ nhỏm hẳn đi .
Mạn Nhu Nhu liền nói .
----- Ba mẹ , con về rồi !----
Hai người đang ở trong bếp kia nghe tiếng nói liền quay người hướng ánh mắt về phía Nhu Nhu , vị phụ nữ có chút lớn tuổi kia sắc mặt khá phúc hậu nhìn về hướng Nhu Nhu ôn hòa nói .
---- Cái con bé này sao về sớm thế ? Ba mẹ còn chưa nấu xong , hay là con lên phòng nghỉ ngơi một chút đi !-----
Dĩ nhiên là trước khi cô về thì đã nói với hai người họ trước chứ chẳng có bất ngờ gì cả , tuy là nói thời gian lâu nhưng thật ra cô chỉ mới xa nhà được vài tháng mà thôi chưa đến mức nhớ nhung như thế .
Người đàn ông còn lại nhẹ nhàng hỏi.
---- Nhu Nhu ! Con nói có bạn về nhà mình chơi, cậu ta đâu sao không đưa vào trong nhà ?------
Mạn Nhu Nhu nghe thế liền cười giải thích .
---- Con quên mất anh ấy đang chờ bên ngoài , hay là ba mẹ cứ làm việc con ra đón anh ấy vào trong !-----
Nói xong Nhu Nhu liền đi ra bên ngoài thấy hình dáng quen thuộc kia đang xem điện thoại thì vội nói.
----- Anh vào trong cùng tôi , ba mẹ tôi đang đợi !----
Nghe Nhu Nhu nói như thế hắn liền nở nụ cười trêu chọc mà đáp lời .
---- Có phải là ba mẹ em đang đợi người con rễ đẹo trai này hay không ? ----
Vừa nói hắn lại đi đến bên cạnh Nhu Nhu làm có cô khá giật mình , nhưng mà Điềm Cảnh Nghi biết da mặt cô mỏng nên củng không dám làm gì ra biểu hiện thân thiết cả .
Mạn Nhu Nhu nghe thế liền không vui nói .
---- Tôi xin anh đừng nói những lời như thế trước mặt ba mẹ , anh tạm thời đối xử với tôi như là bạn của mình có được không ?----
Điềm Cảnh Nghi liền vội đáp .
---- Em đừng lo lắng ,tôi sẽ không làm em phải khó xữ !----
Nhu Nhu nghe hắn nói thế liền nhanh chóng bước vào bên trong đương nhiên là Điềm Cảnh Nghi củng đi theo phía sau .
Xuất hiện trước mắt hai người là trên một chiếc bàn nhỏ có khá nhiều món ăn , tuy là khá đơn giãn nhưng không kém phần ấm áp .
Thấy hắn đi vào mẹ của cô nói .
----- Nhu Nhu ! Hai đứa đi đường củng khá mệt mỏi rồi hay là vào đây cùng nhau dùng cơm có được không ?----
Nghe câu nói ôn hòa này của mẹ mình , Mạn Nhu Nhu liền hướng ánh mắt như thăm dò về phía hắn , nhưng điều cô không nghĩ tới là cái tên này lại nở nụ cười thân thiện mà nhiệt tình nói .
---- Dạ ! cháu nghe Nhu Nhu nói rất nhiều về cô chú là người lương thiện và hiếu khách , quả nhiên là không sai một chút nào cả ! ----
Câu nói này vừa ra làm cho Mạn Nhu Nhu đầu óc liền như trống rỗng trong lòng cô âm thầm nói " Mình nói với cái tên này lúc nào vậy chứ ? Cái tên này thật sự không muốn mặt hay sao chứ ?".
Tuy là Nhu Nhu suy nghĩ như thế nhưng chẳng biết mở miệng nói như thế nào , nhưng mà về phần mẹ cô thì lại rất vui vẽ mà đáp lời .
---- Cháu quá khen , có bé nói quá lời rồi ! Nếu cháu không ngại cơm canh đạm bạc thì có thể lại ngồi nếm thử một chút !----
Điềm Cảnh Nghi liền nở nụ cười lấy lòng mà đáp lời .
---- Nào có chứ ! Nếu cô nói thế thì cháu củng không ngại , cảm ơn cô chú đã mời bữa ăn hôm nay !----
Nói xong hắn củng chẳng ngại ngùng mà cùng Nhu Nhu đi tới ngồi xuống chiếc ghế được giành có mình , thấy hắn nhiệt tình và lễ phép như thế thì ba mẹ cô củng khác vui vẽ mà liền ngồi xuống vị trí của mình mà dùng cơm .
Sỡ dĩ hai người bọn họ không hỏi tên và công việc làm của hắn là vì trước khi đi Nhu Nhu đã giới thiệu rõ ràng hết rồi , có bảo hắn là sếp của mình là được rồi .
Khi ăn được một lác lâu mẹ Nhu Nhu liền nở nụ cười hỏi .
---- Cảnh Nghi ! Cháu có bạn gái chưa ?----
---- Anh đứng ngoài đây đợi tôi một lác !------
Nói xong Nhu Nhu củng không đợi cái tên này trả lời mà liền đi vào bên trong ngồi nhà của mình , xuất hiện trước mặt cô là hai hình dáng quen thuộc kia đang cùng nhau vào bếp làm bữa trưa thì trong lòng Nhu Nhu nhẹ nhỏm hẳn đi .
Mạn Nhu Nhu liền nói .
----- Ba mẹ , con về rồi !----
Hai người đang ở trong bếp kia nghe tiếng nói liền quay người hướng ánh mắt về phía Nhu Nhu , vị phụ nữ có chút lớn tuổi kia sắc mặt khá phúc hậu nhìn về hướng Nhu Nhu ôn hòa nói .
---- Cái con bé này sao về sớm thế ? Ba mẹ còn chưa nấu xong , hay là con lên phòng nghỉ ngơi một chút đi !-----
Dĩ nhiên là trước khi cô về thì đã nói với hai người họ trước chứ chẳng có bất ngờ gì cả , tuy là nói thời gian lâu nhưng thật ra cô chỉ mới xa nhà được vài tháng mà thôi chưa đến mức nhớ nhung như thế .
Người đàn ông còn lại nhẹ nhàng hỏi.
---- Nhu Nhu ! Con nói có bạn về nhà mình chơi, cậu ta đâu sao không đưa vào trong nhà ?------
Mạn Nhu Nhu nghe thế liền cười giải thích .
---- Con quên mất anh ấy đang chờ bên ngoài , hay là ba mẹ cứ làm việc con ra đón anh ấy vào trong !-----
Nói xong Nhu Nhu liền đi ra bên ngoài thấy hình dáng quen thuộc kia đang xem điện thoại thì vội nói.
----- Anh vào trong cùng tôi , ba mẹ tôi đang đợi !----
Nghe Nhu Nhu nói như thế hắn liền nở nụ cười trêu chọc mà đáp lời .
---- Có phải là ba mẹ em đang đợi người con rễ đẹo trai này hay không ? ----
Vừa nói hắn lại đi đến bên cạnh Nhu Nhu làm có cô khá giật mình , nhưng mà Điềm Cảnh Nghi biết da mặt cô mỏng nên củng không dám làm gì ra biểu hiện thân thiết cả .
Mạn Nhu Nhu nghe thế liền không vui nói .
---- Tôi xin anh đừng nói những lời như thế trước mặt ba mẹ , anh tạm thời đối xử với tôi như là bạn của mình có được không ?----
Điềm Cảnh Nghi liền vội đáp .
---- Em đừng lo lắng ,tôi sẽ không làm em phải khó xữ !----
Nhu Nhu nghe hắn nói thế liền nhanh chóng bước vào bên trong đương nhiên là Điềm Cảnh Nghi củng đi theo phía sau .
Xuất hiện trước mắt hai người là trên một chiếc bàn nhỏ có khá nhiều món ăn , tuy là khá đơn giãn nhưng không kém phần ấm áp .
Thấy hắn đi vào mẹ của cô nói .
----- Nhu Nhu ! Hai đứa đi đường củng khá mệt mỏi rồi hay là vào đây cùng nhau dùng cơm có được không ?----
Nghe câu nói ôn hòa này của mẹ mình , Mạn Nhu Nhu liền hướng ánh mắt như thăm dò về phía hắn , nhưng điều cô không nghĩ tới là cái tên này lại nở nụ cười thân thiện mà nhiệt tình nói .
---- Dạ ! cháu nghe Nhu Nhu nói rất nhiều về cô chú là người lương thiện và hiếu khách , quả nhiên là không sai một chút nào cả ! ----
Câu nói này vừa ra làm cho Mạn Nhu Nhu đầu óc liền như trống rỗng trong lòng cô âm thầm nói " Mình nói với cái tên này lúc nào vậy chứ ? Cái tên này thật sự không muốn mặt hay sao chứ ?".
Tuy là Nhu Nhu suy nghĩ như thế nhưng chẳng biết mở miệng nói như thế nào , nhưng mà về phần mẹ cô thì lại rất vui vẽ mà đáp lời .
---- Cháu quá khen , có bé nói quá lời rồi ! Nếu cháu không ngại cơm canh đạm bạc thì có thể lại ngồi nếm thử một chút !----
Điềm Cảnh Nghi liền nở nụ cười lấy lòng mà đáp lời .
---- Nào có chứ ! Nếu cô nói thế thì cháu củng không ngại , cảm ơn cô chú đã mời bữa ăn hôm nay !----
Nói xong hắn củng chẳng ngại ngùng mà cùng Nhu Nhu đi tới ngồi xuống chiếc ghế được giành có mình , thấy hắn nhiệt tình và lễ phép như thế thì ba mẹ cô củng khác vui vẽ mà liền ngồi xuống vị trí của mình mà dùng cơm .
Sỡ dĩ hai người bọn họ không hỏi tên và công việc làm của hắn là vì trước khi đi Nhu Nhu đã giới thiệu rõ ràng hết rồi , có bảo hắn là sếp của mình là được rồi .
Khi ăn được một lác lâu mẹ Nhu Nhu liền nở nụ cười hỏi .
---- Cảnh Nghi ! Cháu có bạn gái chưa ?----
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.