Chủ Tịch, Chúng Ta Chia Tay Rồi
Chương 32: Hạnh phúc
Châu Hạ Giang
13/05/2022
Lục Minh lái xe đưa Kiều Lam và tiểu An tới một nghĩa trang rộng lớn
“Tới nơi rồi. Vào thôi.”
Lục Minh dắt tay Kiều Lam và tiểu An đi vào, họ đi tới phần mộ của bà Lục. Lúc này Kiều Lam không biết nói gì hơn ngoài đau buồn
“Ba ơi, đây là ai vậy ạ?”
“Đây là bà nội của con. Tiểu An ngoan, thắp nhang cho bà nhé?”
“Tại sao phải thắp nhang vậy ạ?”
“Vì bà đang ở trên thiên đường. Nếu sau này con muốn được bà bảo vệ và phù hộ con thì phải thắp nhang.” Lục Minh từ từ nói
“Dạ vâng ạ.”
“Minh, mẹ…”
“Lam Lam ngoan, chúng ta thắp nhang cho mẹ nào. Không sao đâu.”
“Vâng.”
Thế là cả gia đình thắp nhang cho bà Lục và cùng nhau lau chùi phần mộ của bà.
“Mẹ mất từ bao giờ vậy anh?”
“Lúc em vừa bỏ đi được vài tháng. Mẹ đổ bệnh. Bác sĩ bảo chuyển biến ngày càng xấu, không còn cứu vãn được nữa. Sau đó mẹ liền qua đời.” Nói tới đây Lục Minh gục đầu ôm mặt mà nước mắt rơi lã chã.
Tiểu An tuy không hiểu chuyện gì nhưng cũng đi tới an ủi anh
“Ba ơi, ba đừng khóc nữa. Ba khóc là mẹ và con sẽ khóc theo đấy!”
“Không sao đâu, có em đây rồi. Từ giờ em và tiểu An sẽ là gia đình của anh.”
Lục Minh không biết nói gì chỉ ôm lấy Kiều Lam. Cứ như vậy được một lúc, anh mới hoàn toàn bình thường lại.
“Lam Lam, em và con không được xa anh nữa đâu đấy!”
“Em hứa. Dù có chuyện gì em và con cũng sẽ bên anh. Chúng ta sẽ là gia đình hạnh phúc.”
“Mẹ nói đúng đó ạ. Tiểu An thương ba nhất, nhất định sẽ bên ba tới già.”
“Ba cũng thương con lắm, tiểu An.”
“Mình về thôi anh. Khi khác chúng ta lại đến thăm mẹ. Em sẽ mua thật nhiều trái cây và hoa tươi đến.”
“Được rồi, mình về thôi. Anh đưa em và con đi ăn.”
Cả gia đình ba người rời khỏi nghĩa trang. Trời hôm nay trong xanh, gió thổi nhè nhẹ. Hy vọng bà Lục trên trời thấy được cảnh gia đình ba người hạnh phúc này.
_____________________
Tối đến, khi mà cho tiểu An ngủ xong, Lục Minh ôm Kiều Lam lên giường nói chuyện
“Bà xã à”
“Sao vậy anh?”
“Em có nghĩ tiểu An cần có em không?”
“Anh nuôi nổi không mà đòi thêm đứa nữa?”
“Nổi, tiền anh kiếm được rất nhiều. Tập đoàn của anh không như năm năm trước đâu. Cho dù em có sinh một đội bóng thì anh vẫn có thể nuôi.”
“Vậy đêm nay…”
“Bà xã, để anh phục tùng em. Chuẩn bị tinh thần đi, bà xã à.”
Vừa dứt câu, Lục Minh liền kéo cô vào lòng. Từ từ cởi bộ đầm ngủ cô ra.
Anh hôn lên từng tất da tất thịt của cô và không quên làm dấu trên những nơi anh chạm môi qua.
“Bà xã, anh đã ăn chay suốt năm năm nên bây giờ anh rất nhớ chỗ đó của em.”
“Nhẹ nhàng thôi nhé?”
“Tuân lệnh bà xã.”
Lục Minh đưa vật nam tính của mình vào trong Kiều Lam khiến cô rên lên những tiếng nghe vui tai.
Đã rất lâu rồi hai người hok chưa tiếp xúc da thịt nhau nên đêm nay họ ham muốn chiếm lấy nhau. Lục Minh điên cuồng hôn lên cô và ra vào mạnh mẽ bên trong, Kiều Lam thì nằm trên giường ôm lấy anh và tận hưởng khoái cảm anh mang tới.
Đêm đó không biết họ làm bao nhiêu lần, chỉ biết rằng tới hơn ba giờ sáng Lục Minh mới tha cho Kiều Lam
“Bà xã ngoan, anh bế em đi tắm rồi ngủ.”
“Vâng.”
Sau khi tắm rửa, vệ sinh cá nhân xong, Lục Minh bế cô lên giường và cả hai dần chìm vào giấc ngủ.
__________________
Sáng hôm sau,
Lục Minh đang ôm Kiều Lam ngủ thì nghe thấy tiếng điện thoại có ai gọi tới. Anh bực mình nhấc máy lên nghe
“Cảnh Nam, cậu rảnh quá à? Mới sáng sớm gọi có chuyện gì?”
“Đừng quên hôm nay là buổi ra mắt loại súng mới của chúng ta.”
“Được rồi. Hôm nay mình không đi đâu. Cậu đi đi.”
“Cái tên chết tiệt này!”
“Vậy nha.”
Nói xong rồi Lục Minh tắt máy, tiếp tục ôm lấy Kiều Lam.
Kiều Lam lúc nãy vì tiếng điện thoại mà cũng tỉnh giấc
“Có chuyện gì sao anh?”
“Không có gì đâu.”
“Nãy em nghe tiếng Cảnh Nam gọi tới nói ra mắt súng gì cơ mà?”
“Ừm đúng vậy. Nhưng mà giờ anh chỉ muốn em.”
“Anh biết chế tạo súng sao?”
“Có biết chút chút thôi.”
“Anh không được làm ăn phi pháp đâu đó.”
“Bà xã à, anh thực sự không có nha. Súng của anh và Cảnh Nam tạo ra đều được gửi tới quân đội nhà nước đó. Ông xã em là đang giúp nước nha.”
“Vậy thì được. Em chỉ lo anh gặp chuyện gì thôi.”
“Bà xã yên tâm. Có em rồi thì làm gì có chuyện gì nữa.”
“Dẻo miệng.”
“Chỉ với mình em thôi.”
______________________
Mấy tháng sau, Kiều Lam thử que thử thai và hiện lên hai vạch đậm.
Kiều Lam vui mừng báo cho Lục Minh biết. Anh liền lấy xe đưa cô đi bệnh viện kiểm tra lại cho chắc chắn. Sau khi xác nhận mang thai, cả nhà ai ai cũng vui mừng.
Lục Minh chăm sóc cho cô rất kỹ và lo cho cô từng miếng ăn đến mặc đồ. Lục Minh ngày càng cưng chiều Kiều Lam một cách vô đối. Chỉ cần cô thích, miễn kaf không ảnh hưởng đến sức khoẻ thì Lục Minh đều đáp ứng. Điều này khiến cho Kiều Lam yêu Lục Minh và bám lấy anh mãi không thôi.
Mang thai được 9 tháng 10 ngày, cuối cùng cũng tới ngày sinh con. Lục Minh và mọi người đều sốt ruột đứng ngồi không yên, nhất là Lục Minh. Ai cũng sợ Kiều Lam có chuyện gì. Nhưng may mắn thay, mẹ tròn con vuông, Kiều Lam hạ sinh được một tiểu hoàng tử được đặt tên là Lục Kiên.
Gia đình nhỉ của Lục Minh và Kiều Lam đã hạnh phúc nay còn hạnh phúc hơn.
________________HOÀN______________
Mình sẽ viết ngoại truyện về cặp Cảnh Nam & Lưu Mỹ Ngọc và cặp Kiều Long & Diệp Thanh nhé ???? Mong mọi người tiếp tục ủng hộ
“Tới nơi rồi. Vào thôi.”
Lục Minh dắt tay Kiều Lam và tiểu An đi vào, họ đi tới phần mộ của bà Lục. Lúc này Kiều Lam không biết nói gì hơn ngoài đau buồn
“Ba ơi, đây là ai vậy ạ?”
“Đây là bà nội của con. Tiểu An ngoan, thắp nhang cho bà nhé?”
“Tại sao phải thắp nhang vậy ạ?”
“Vì bà đang ở trên thiên đường. Nếu sau này con muốn được bà bảo vệ và phù hộ con thì phải thắp nhang.” Lục Minh từ từ nói
“Dạ vâng ạ.”
“Minh, mẹ…”
“Lam Lam ngoan, chúng ta thắp nhang cho mẹ nào. Không sao đâu.”
“Vâng.”
Thế là cả gia đình thắp nhang cho bà Lục và cùng nhau lau chùi phần mộ của bà.
“Mẹ mất từ bao giờ vậy anh?”
“Lúc em vừa bỏ đi được vài tháng. Mẹ đổ bệnh. Bác sĩ bảo chuyển biến ngày càng xấu, không còn cứu vãn được nữa. Sau đó mẹ liền qua đời.” Nói tới đây Lục Minh gục đầu ôm mặt mà nước mắt rơi lã chã.
Tiểu An tuy không hiểu chuyện gì nhưng cũng đi tới an ủi anh
“Ba ơi, ba đừng khóc nữa. Ba khóc là mẹ và con sẽ khóc theo đấy!”
“Không sao đâu, có em đây rồi. Từ giờ em và tiểu An sẽ là gia đình của anh.”
Lục Minh không biết nói gì chỉ ôm lấy Kiều Lam. Cứ như vậy được một lúc, anh mới hoàn toàn bình thường lại.
“Lam Lam, em và con không được xa anh nữa đâu đấy!”
“Em hứa. Dù có chuyện gì em và con cũng sẽ bên anh. Chúng ta sẽ là gia đình hạnh phúc.”
“Mẹ nói đúng đó ạ. Tiểu An thương ba nhất, nhất định sẽ bên ba tới già.”
“Ba cũng thương con lắm, tiểu An.”
“Mình về thôi anh. Khi khác chúng ta lại đến thăm mẹ. Em sẽ mua thật nhiều trái cây và hoa tươi đến.”
“Được rồi, mình về thôi. Anh đưa em và con đi ăn.”
Cả gia đình ba người rời khỏi nghĩa trang. Trời hôm nay trong xanh, gió thổi nhè nhẹ. Hy vọng bà Lục trên trời thấy được cảnh gia đình ba người hạnh phúc này.
_____________________
Tối đến, khi mà cho tiểu An ngủ xong, Lục Minh ôm Kiều Lam lên giường nói chuyện
“Bà xã à”
“Sao vậy anh?”
“Em có nghĩ tiểu An cần có em không?”
“Anh nuôi nổi không mà đòi thêm đứa nữa?”
“Nổi, tiền anh kiếm được rất nhiều. Tập đoàn của anh không như năm năm trước đâu. Cho dù em có sinh một đội bóng thì anh vẫn có thể nuôi.”
“Vậy đêm nay…”
“Bà xã, để anh phục tùng em. Chuẩn bị tinh thần đi, bà xã à.”
Vừa dứt câu, Lục Minh liền kéo cô vào lòng. Từ từ cởi bộ đầm ngủ cô ra.
Anh hôn lên từng tất da tất thịt của cô và không quên làm dấu trên những nơi anh chạm môi qua.
“Bà xã, anh đã ăn chay suốt năm năm nên bây giờ anh rất nhớ chỗ đó của em.”
“Nhẹ nhàng thôi nhé?”
“Tuân lệnh bà xã.”
Lục Minh đưa vật nam tính của mình vào trong Kiều Lam khiến cô rên lên những tiếng nghe vui tai.
Đã rất lâu rồi hai người hok chưa tiếp xúc da thịt nhau nên đêm nay họ ham muốn chiếm lấy nhau. Lục Minh điên cuồng hôn lên cô và ra vào mạnh mẽ bên trong, Kiều Lam thì nằm trên giường ôm lấy anh và tận hưởng khoái cảm anh mang tới.
Đêm đó không biết họ làm bao nhiêu lần, chỉ biết rằng tới hơn ba giờ sáng Lục Minh mới tha cho Kiều Lam
“Bà xã ngoan, anh bế em đi tắm rồi ngủ.”
“Vâng.”
Sau khi tắm rửa, vệ sinh cá nhân xong, Lục Minh bế cô lên giường và cả hai dần chìm vào giấc ngủ.
__________________
Sáng hôm sau,
Lục Minh đang ôm Kiều Lam ngủ thì nghe thấy tiếng điện thoại có ai gọi tới. Anh bực mình nhấc máy lên nghe
“Cảnh Nam, cậu rảnh quá à? Mới sáng sớm gọi có chuyện gì?”
“Đừng quên hôm nay là buổi ra mắt loại súng mới của chúng ta.”
“Được rồi. Hôm nay mình không đi đâu. Cậu đi đi.”
“Cái tên chết tiệt này!”
“Vậy nha.”
Nói xong rồi Lục Minh tắt máy, tiếp tục ôm lấy Kiều Lam.
Kiều Lam lúc nãy vì tiếng điện thoại mà cũng tỉnh giấc
“Có chuyện gì sao anh?”
“Không có gì đâu.”
“Nãy em nghe tiếng Cảnh Nam gọi tới nói ra mắt súng gì cơ mà?”
“Ừm đúng vậy. Nhưng mà giờ anh chỉ muốn em.”
“Anh biết chế tạo súng sao?”
“Có biết chút chút thôi.”
“Anh không được làm ăn phi pháp đâu đó.”
“Bà xã à, anh thực sự không có nha. Súng của anh và Cảnh Nam tạo ra đều được gửi tới quân đội nhà nước đó. Ông xã em là đang giúp nước nha.”
“Vậy thì được. Em chỉ lo anh gặp chuyện gì thôi.”
“Bà xã yên tâm. Có em rồi thì làm gì có chuyện gì nữa.”
“Dẻo miệng.”
“Chỉ với mình em thôi.”
______________________
Mấy tháng sau, Kiều Lam thử que thử thai và hiện lên hai vạch đậm.
Kiều Lam vui mừng báo cho Lục Minh biết. Anh liền lấy xe đưa cô đi bệnh viện kiểm tra lại cho chắc chắn. Sau khi xác nhận mang thai, cả nhà ai ai cũng vui mừng.
Lục Minh chăm sóc cho cô rất kỹ và lo cho cô từng miếng ăn đến mặc đồ. Lục Minh ngày càng cưng chiều Kiều Lam một cách vô đối. Chỉ cần cô thích, miễn kaf không ảnh hưởng đến sức khoẻ thì Lục Minh đều đáp ứng. Điều này khiến cho Kiều Lam yêu Lục Minh và bám lấy anh mãi không thôi.
Mang thai được 9 tháng 10 ngày, cuối cùng cũng tới ngày sinh con. Lục Minh và mọi người đều sốt ruột đứng ngồi không yên, nhất là Lục Minh. Ai cũng sợ Kiều Lam có chuyện gì. Nhưng may mắn thay, mẹ tròn con vuông, Kiều Lam hạ sinh được một tiểu hoàng tử được đặt tên là Lục Kiên.
Gia đình nhỉ của Lục Minh và Kiều Lam đã hạnh phúc nay còn hạnh phúc hơn.
________________HOÀN______________
Mình sẽ viết ngoại truyện về cặp Cảnh Nam & Lưu Mỹ Ngọc và cặp Kiều Long & Diệp Thanh nhé ???? Mong mọi người tiếp tục ủng hộ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.