Chủ Tịch, Chúng Ta Chia Tay Rồi
Chương 3: Tới LMG
Châu Hạ Giang
13/05/2022
Ngày hôm sau, Kiều Lam chuẩn bị tươm tất mọi thứ để tới LMG phỏng vấn. Vì khi còn ở nước ngoài, cô đã gửi đơn ứng tuyển và đã vượt qua vòng loại nên hôm nay cô sẽ tới LMG để phỏng vấn trực tiếp. Nếu thành công thì cô có thể làm việc tại LMG.
“Tiểu Lam, mới sáng sớm con đi đâu vậy?” bà Kiều thấy Kiều Lam vội đi ra ngoài thì liền hỏi
“Con đi phỏng vấn thưa mẹ. Trưa con có hẹn với Mỹ Ngọc rồi nên ba mẹ đừng chờ con nha. Bái bai ba mẹ.” nói rồi Kiều Lam mang túi xách rồi đi ra ngoài. Cô không đi xe của Kiều gia mà dùng xe bus tới LMG vì cô không muốn bị chú ý khi tới đó.
Tới LMG, dưới sự hướng dẫn của nhân viên Kiều Lam được dẫn tới phòng chờ, chờ tới lượt phỏng vấn. Đây là buổi phỏng vấn đầu tiên của cô khi về nước nên Kiều Lam trong lòng có chút hơi lo lắng, đã vậy cô nghe bảo hôm nay đích thân chủ tịch sẽ phỏng vấn nên trong lòng lại nảy thêm sự lo lắng vì sợ khí thế của một vị chủ tịch sẽ đàn áp cô.
Chờ mãi cuối cùng cũng tới lượt mình, Kiều Lam hít một hơi thật sâu rồi từ từ bước vào phòng phỏng vấn. Vừa bước vào, Kiều Lam không khỏi bất ngờ khi nhìn thấy Lục Minh. Trong đầu cô còn chưa kịp định hình thì mắt cô đã nhìn thấy bảng tên “Chủ tịch LMG- Lục Minh”. Ông trời đang đùa cô à?
“Kiều tiểu thư, mời ngồi.” thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Kiều Lam, Lục Minh vẫn tỏ vẻ thản nhiên như không có chuyện gì mời cô ngồi xuống
“V…Vâng.”
“Kiều tiểu thư, mời cô giới thiệu chút về bản thân.”
“T…Tôi…” Kiều Lam vì bất ngờ nên cô cứ ấp a ấp úng không nói nên lời
“Sao vậy?”
“À…không. Tôi tên là Kiều Lam, năm nay 24 tuổi, tôi vừa trở về từ nước ngoài. Về kinh nghiệm làm việc thì tôi không có nhiều nhưng nếu được ứng tuyển vào tập đoàn tôi sẽ làm việc thật chăm và phát huy tốt nhất.”
“Vậy lý do gì cô lại chọn LMG? Tôi xem qua hồ sơ thì với năng lực của cô có thể vài làm ở nhiều tập đoàn lớn hơn LMG của tôi cơ mà?”
“LMG tuy chỉ mới thành lập không được bao lâu nhưng lại được rất nhiều người đánh giá cao và bản thân tôi thấy LMG cũng rất có tiềm năng phát triển nên tôi muốn xin vào làm việc tại đây.”
“Tốt lắm. Cô đến là ứng tuyển cho vị trí thư ký chủ tịch, cô chắc chứ?”
Nghe Lục Minh hỏi vậy Kiều Lam có hơi chút ngập ngừng nhưng cũng rất nhanh trả lời
“Tôi chắc chắn. Tuy tôi không có nhiều kinh nghiệm nhưng tôi tin tôi có thể hoàn thành công việc mà chủ tịch giao.”
“Được rồi. Cô đậu rồi, ngày mai tới làm việc.”
“Thật sao?” Nghe Lục Minh nói vậy trong lòng Kiều Lam không khỏi vui mừng
“Thật. Giờ về nghỉ ngơi đi và ngày mai hãy tới làm việc thật tốt.”
“Vâng. Cám ơn chủ tịch.”
Nói rồi Kiều Lam vui vẻ rời khỏi tập đoàn LMG.
“Thư ký Lê, sắp xếp chỗ ngồi cho cô ấy, xếp chỗ tôi có thể nhìn thấy từ bàn làm việc của mình. Tuy tôi tuyển cô ấy vô làm việc, phụ giúp cậu nhưng mà đừng để cô ấy bị mệt và chọn lọc công việc phù hợp cho cô ấy.”
“Vâng tôi hiểu rồi thưa chủ tịch.”
“Tốt.”
“Vậy còn những người chưa được phỏng cấn thì sao ạ?”
“Cậu cùng với ban quản lý sắp xếp vị trí phù hợp với họ trong tập đoàn. Tuy tập đoàn đang thiếu nhân lực nhưng nhớ tuyệt đối không được làm bừa, phải chọn lọc thật kỹ.”
“Vâng. Tôi rõ rồi.”
“Tôi có việc, phải đi đây.”
Nói rồi Lục Minh nhanh chân xuống bãi đỗ xe lái xe rời khỏi LMG.
Vốn dĩ Lục Minh rời LMG sớm như vậy là do anh muốn theo dõi xem Kiều Lam sẽ đi đâu và làm gì. 8 năm qua, không ngày nào mà Lục Minh không nhớ tới Kiều Lam cả. Bây giờ cô về nước rồi anh chỉ muốn gặp cô cả ngày, hoặc nói đúng hơn là muốn chiếm lấy cô, giữ cô làm của riêng anh mà thôi.
Lục Minh theo chân Kiều Lam tới một nhà hàng kiểu Pháp và anh thấy cô đang vui vẻ nói chuyện với Lưu Mỹ Ngọc- điều này khiến anh cảm thấy nhẹ nhõm vì ít nhất xung quanh cô không có chàng trai nào tiếp cận.
“Tiểu Lam, mới sáng sớm con đi đâu vậy?” bà Kiều thấy Kiều Lam vội đi ra ngoài thì liền hỏi
“Con đi phỏng vấn thưa mẹ. Trưa con có hẹn với Mỹ Ngọc rồi nên ba mẹ đừng chờ con nha. Bái bai ba mẹ.” nói rồi Kiều Lam mang túi xách rồi đi ra ngoài. Cô không đi xe của Kiều gia mà dùng xe bus tới LMG vì cô không muốn bị chú ý khi tới đó.
Tới LMG, dưới sự hướng dẫn của nhân viên Kiều Lam được dẫn tới phòng chờ, chờ tới lượt phỏng vấn. Đây là buổi phỏng vấn đầu tiên của cô khi về nước nên Kiều Lam trong lòng có chút hơi lo lắng, đã vậy cô nghe bảo hôm nay đích thân chủ tịch sẽ phỏng vấn nên trong lòng lại nảy thêm sự lo lắng vì sợ khí thế của một vị chủ tịch sẽ đàn áp cô.
Chờ mãi cuối cùng cũng tới lượt mình, Kiều Lam hít một hơi thật sâu rồi từ từ bước vào phòng phỏng vấn. Vừa bước vào, Kiều Lam không khỏi bất ngờ khi nhìn thấy Lục Minh. Trong đầu cô còn chưa kịp định hình thì mắt cô đã nhìn thấy bảng tên “Chủ tịch LMG- Lục Minh”. Ông trời đang đùa cô à?
“Kiều tiểu thư, mời ngồi.” thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Kiều Lam, Lục Minh vẫn tỏ vẻ thản nhiên như không có chuyện gì mời cô ngồi xuống
“V…Vâng.”
“Kiều tiểu thư, mời cô giới thiệu chút về bản thân.”
“T…Tôi…” Kiều Lam vì bất ngờ nên cô cứ ấp a ấp úng không nói nên lời
“Sao vậy?”
“À…không. Tôi tên là Kiều Lam, năm nay 24 tuổi, tôi vừa trở về từ nước ngoài. Về kinh nghiệm làm việc thì tôi không có nhiều nhưng nếu được ứng tuyển vào tập đoàn tôi sẽ làm việc thật chăm và phát huy tốt nhất.”
“Vậy lý do gì cô lại chọn LMG? Tôi xem qua hồ sơ thì với năng lực của cô có thể vài làm ở nhiều tập đoàn lớn hơn LMG của tôi cơ mà?”
“LMG tuy chỉ mới thành lập không được bao lâu nhưng lại được rất nhiều người đánh giá cao và bản thân tôi thấy LMG cũng rất có tiềm năng phát triển nên tôi muốn xin vào làm việc tại đây.”
“Tốt lắm. Cô đến là ứng tuyển cho vị trí thư ký chủ tịch, cô chắc chứ?”
Nghe Lục Minh hỏi vậy Kiều Lam có hơi chút ngập ngừng nhưng cũng rất nhanh trả lời
“Tôi chắc chắn. Tuy tôi không có nhiều kinh nghiệm nhưng tôi tin tôi có thể hoàn thành công việc mà chủ tịch giao.”
“Được rồi. Cô đậu rồi, ngày mai tới làm việc.”
“Thật sao?” Nghe Lục Minh nói vậy trong lòng Kiều Lam không khỏi vui mừng
“Thật. Giờ về nghỉ ngơi đi và ngày mai hãy tới làm việc thật tốt.”
“Vâng. Cám ơn chủ tịch.”
Nói rồi Kiều Lam vui vẻ rời khỏi tập đoàn LMG.
“Thư ký Lê, sắp xếp chỗ ngồi cho cô ấy, xếp chỗ tôi có thể nhìn thấy từ bàn làm việc của mình. Tuy tôi tuyển cô ấy vô làm việc, phụ giúp cậu nhưng mà đừng để cô ấy bị mệt và chọn lọc công việc phù hợp cho cô ấy.”
“Vâng tôi hiểu rồi thưa chủ tịch.”
“Tốt.”
“Vậy còn những người chưa được phỏng cấn thì sao ạ?”
“Cậu cùng với ban quản lý sắp xếp vị trí phù hợp với họ trong tập đoàn. Tuy tập đoàn đang thiếu nhân lực nhưng nhớ tuyệt đối không được làm bừa, phải chọn lọc thật kỹ.”
“Vâng. Tôi rõ rồi.”
“Tôi có việc, phải đi đây.”
Nói rồi Lục Minh nhanh chân xuống bãi đỗ xe lái xe rời khỏi LMG.
Vốn dĩ Lục Minh rời LMG sớm như vậy là do anh muốn theo dõi xem Kiều Lam sẽ đi đâu và làm gì. 8 năm qua, không ngày nào mà Lục Minh không nhớ tới Kiều Lam cả. Bây giờ cô về nước rồi anh chỉ muốn gặp cô cả ngày, hoặc nói đúng hơn là muốn chiếm lấy cô, giữ cô làm của riêng anh mà thôi.
Lục Minh theo chân Kiều Lam tới một nhà hàng kiểu Pháp và anh thấy cô đang vui vẻ nói chuyện với Lưu Mỹ Ngọc- điều này khiến anh cảm thấy nhẹ nhõm vì ít nhất xung quanh cô không có chàng trai nào tiếp cận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.