Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!
Chương 220: Chương Ngoại truyện 8: TRỌN VẸN RỒI
Tiểu Cam Cam
13/04/2022
Sau cuộc vận động kịch liệt, cô gái nằm sấp trên giường. Gương mặt đẹp
có chút uể oải, ai oán nhìn sang tên chồng biến thái nằm bên cạnh, dường như ngủ rất ngon mà trong lòng cuộn trào tức giận
Tên vô lại này, rõ ràng nói sẽ tiết chế...
Hành hạ cô cả đêm, tiết cái quỷ
Ở một nơi khác, cụ thể là biệt thự phương Đông. Nữ chủ nơi đó cũng chẳng kém hơn là bao
Vì tò mò giống hệt vợ của em chồng mà đang phải khổ sở cầu xin người nào đó chậm lại
Lâm Doãn nằm trên giường cắn răng nghiến lợi, tặng cho Bạch Dạ Phi Long một cú đá đau điếng
Hắn lăn xuống giường nhưng vẫn ha ha hi hi mà cười
Cô quát
'' Tên hỗn đản, anh im miệng''
'' Haha, chết mất. Lý do sâu xa... haha, anh em bất hoà ''
'' Còn không ngậm mồm thì ngày mai đừng hòng ngủ trên giường''
''......''
Sáng hôm sau, Lạc Y Y dậy rất sớm. Vì bị mắc bẫy mà tâm trạng cực kỳ xấu, không thèm để ý đến ai đó cứ như cái đuôi đang bám theo mình
'' Vợ ơi, anh sai rồi. Anh xin lỗi mà''
Cô đi vào bếp, sơ chế nguyên liệu cho bữa sáng
Hắn đứng phía sau, bộ dạng cún con khiến cô không thể tiêu hoá nỗi
Lạc Y Y tặc lưỡi, trên tay cầm con dao sắc nhọn đột ngột xoay người
Bạch Dạ Phi Ưng lui về sau vài bước, đưa 2 tay ra trước mặt, im phăng phắc
'' Đao kiếm không có mắt, anh mà còn dám bước tới đây thì cẩn thận cái cổ ''
Bữa sáng thơm phức ngon lành được dọn lên. Đứa con trai yêu dấu cũng đã thức dậy
Cả nhà 3 người ngồi trên chiếc bàn, khung cảnh bình dị mà ấm áp biết bao
Cho đến khi Lạc An nhìn thấy cha mình sắc mặt âm u
'' Cha sao vậy?''
Người đàn ông chỉ được ngồi chứ không được chia phần đang cực kỳ đau khổ. Bữa sáng vợ nấu không được ăn thì làm sao vui nỗi?
'' Cha...''
'' Cha con không đói, cục cưng cứ ăn đi'' - cô chen lời
Hắn thầm chửi. Đang định tỏ vẻ đáng thương nhờ con trai giúp đỡ, ai ngờ vợ mình lại nhanh hơn một bước
Haha, đúng là đạo cao một thước ma cao một trượng
''....'' - tuy buổi tối hắn xuân phong đắc ý, nhưng đến sáng lại chật vật đáng thương
Đây là kết cục cho kẻ ngu ngốc thích chọc giận nóc nhà sao?
Nhìn cô tức giận cũng thật là đáng yêu, cùng lắm đêm nay lại tích cực làm lành thôi
Dù sao mặt hắn cũng dày, những chuyện mất thể diện làm hoài cũng thành quen, không còn cảm giác xấu hổ nữa
Nhị thiếu bị vợ bỏ đói, tối đến khoá cửa đòi ăn
Phía bên anh cả của mình thì ngược lại. Dù Lâm Doãn có giận chuyện bị lừa cũng không bỏ đói chồng
Cô dậy sớm chuẩn bị thức ăn đem đến trước mặt hắn. Bạch Dạ Phi Long thụ sủng nhược kinh, gương mặt hiện lên vài đường hắc tuyến, nụ cười méo mó cùng cực
'' Dùng bữa sáng thôi'' - Lâm Doãn nói rồi cầm đũa lên
Bạch Dạ Chính Khải nhìn phần ăn của mình và mẹ do nhà bếp chuẩn bị, lại nhìn sang món súp đang dần chuyển sang màu đen của cha. Trong lòng từ lâu đã có định luận
Hẳn là đã làm gì cho mẹ phật ý, đúng là tự tạo nghiệp không thể tránh
Lâm Doãn nhìn con trai, vỗ vỗ đầu cậu
'' Đừng có thèm thuồng thứ không phải của mình''
Bạch Dạ Chính Khải ngoan ngoãn ăn, chậm rãi nói với mẹ mình
'' Sẽ không. Con còn yêu cái mạng của mình lắm''
''......'' - Lâm Doãn
Bạch Dạ Phi Long ngậm nguồi ăn trong nước mắt. Hắn nói
'' Vợ à, đầu tháng sau hãy chuẩn bị hồng bao thật dày đi. Em trai anh đang chuẩn bị kết hôn ''
'' Kết hôn?'' - cô nghi hoặc cười- '' Y Y đồng ý yêu cầu rồi à?''
Hắn nhún nhún vai
''Sau khi này nỉ cũng đã thành công. Cũng phải công nhận, mặt của em trai anh không biết giống ai mà lại dày như thế''
''.......'' - Lâm Doãn
Tháng sau, lúc hoa hồng nở rộ. Rực rỡ và đẹp đẽ
Họ lại lần nữa nắm tay nhau đi vào lễ đường
Trên gương mặt cô gái lúc này rạng rỡ cười tươi, phía dưới kháng đài đều là tiếng reo hò chúc phúc
Người đàn ông sủng nịch nắm lấy tay vợ mình, hôn lên
'' Đợi đến đêm là có thể động phòng rồi''1
Lạc Y Y cười, nhón chân nhéo lấy cái má của hắn
'' Anh tổ chức hôn lễ chỉ vì chuyện này thôi sao, cái tên vô lại này''
Hắn ôm lấy cô, bất chấp cơn đau mà cười
'' Em đoán xem?''
Thật hết nói mà, sao cô lại dính phải tên không biết xấu hổ này vậy chứ?
Cô vòng tay sang cổ, trìu mến nhìn hắn
Bạch Diệp Phi Yến ở bên dưới, trên tay cầm máy ảnh phấn khích hò hét
'' Đúng rồi, vừa đẹp. Cứ giữ như vậy đi!!!''
Tách
Họ hôn nhau giữa lễ đường rãi đầy hoa hồng, loài hoa mà cô yêu thích nhất, minh chứng cho tình yêu vĩnh cữu
...End...
Tên vô lại này, rõ ràng nói sẽ tiết chế...
Hành hạ cô cả đêm, tiết cái quỷ
Ở một nơi khác, cụ thể là biệt thự phương Đông. Nữ chủ nơi đó cũng chẳng kém hơn là bao
Vì tò mò giống hệt vợ của em chồng mà đang phải khổ sở cầu xin người nào đó chậm lại
Lâm Doãn nằm trên giường cắn răng nghiến lợi, tặng cho Bạch Dạ Phi Long một cú đá đau điếng
Hắn lăn xuống giường nhưng vẫn ha ha hi hi mà cười
Cô quát
'' Tên hỗn đản, anh im miệng''
'' Haha, chết mất. Lý do sâu xa... haha, anh em bất hoà ''
'' Còn không ngậm mồm thì ngày mai đừng hòng ngủ trên giường''
''......''
Sáng hôm sau, Lạc Y Y dậy rất sớm. Vì bị mắc bẫy mà tâm trạng cực kỳ xấu, không thèm để ý đến ai đó cứ như cái đuôi đang bám theo mình
'' Vợ ơi, anh sai rồi. Anh xin lỗi mà''
Cô đi vào bếp, sơ chế nguyên liệu cho bữa sáng
Hắn đứng phía sau, bộ dạng cún con khiến cô không thể tiêu hoá nỗi
Lạc Y Y tặc lưỡi, trên tay cầm con dao sắc nhọn đột ngột xoay người
Bạch Dạ Phi Ưng lui về sau vài bước, đưa 2 tay ra trước mặt, im phăng phắc
'' Đao kiếm không có mắt, anh mà còn dám bước tới đây thì cẩn thận cái cổ ''
Bữa sáng thơm phức ngon lành được dọn lên. Đứa con trai yêu dấu cũng đã thức dậy
Cả nhà 3 người ngồi trên chiếc bàn, khung cảnh bình dị mà ấm áp biết bao
Cho đến khi Lạc An nhìn thấy cha mình sắc mặt âm u
'' Cha sao vậy?''
Người đàn ông chỉ được ngồi chứ không được chia phần đang cực kỳ đau khổ. Bữa sáng vợ nấu không được ăn thì làm sao vui nỗi?
'' Cha...''
'' Cha con không đói, cục cưng cứ ăn đi'' - cô chen lời
Hắn thầm chửi. Đang định tỏ vẻ đáng thương nhờ con trai giúp đỡ, ai ngờ vợ mình lại nhanh hơn một bước
Haha, đúng là đạo cao một thước ma cao một trượng
''....'' - tuy buổi tối hắn xuân phong đắc ý, nhưng đến sáng lại chật vật đáng thương
Đây là kết cục cho kẻ ngu ngốc thích chọc giận nóc nhà sao?
Nhìn cô tức giận cũng thật là đáng yêu, cùng lắm đêm nay lại tích cực làm lành thôi
Dù sao mặt hắn cũng dày, những chuyện mất thể diện làm hoài cũng thành quen, không còn cảm giác xấu hổ nữa
Nhị thiếu bị vợ bỏ đói, tối đến khoá cửa đòi ăn
Phía bên anh cả của mình thì ngược lại. Dù Lâm Doãn có giận chuyện bị lừa cũng không bỏ đói chồng
Cô dậy sớm chuẩn bị thức ăn đem đến trước mặt hắn. Bạch Dạ Phi Long thụ sủng nhược kinh, gương mặt hiện lên vài đường hắc tuyến, nụ cười méo mó cùng cực
'' Dùng bữa sáng thôi'' - Lâm Doãn nói rồi cầm đũa lên
Bạch Dạ Chính Khải nhìn phần ăn của mình và mẹ do nhà bếp chuẩn bị, lại nhìn sang món súp đang dần chuyển sang màu đen của cha. Trong lòng từ lâu đã có định luận
Hẳn là đã làm gì cho mẹ phật ý, đúng là tự tạo nghiệp không thể tránh
Lâm Doãn nhìn con trai, vỗ vỗ đầu cậu
'' Đừng có thèm thuồng thứ không phải của mình''
Bạch Dạ Chính Khải ngoan ngoãn ăn, chậm rãi nói với mẹ mình
'' Sẽ không. Con còn yêu cái mạng của mình lắm''
''......'' - Lâm Doãn
Bạch Dạ Phi Long ngậm nguồi ăn trong nước mắt. Hắn nói
'' Vợ à, đầu tháng sau hãy chuẩn bị hồng bao thật dày đi. Em trai anh đang chuẩn bị kết hôn ''
'' Kết hôn?'' - cô nghi hoặc cười- '' Y Y đồng ý yêu cầu rồi à?''
Hắn nhún nhún vai
''Sau khi này nỉ cũng đã thành công. Cũng phải công nhận, mặt của em trai anh không biết giống ai mà lại dày như thế''
''.......'' - Lâm Doãn
Tháng sau, lúc hoa hồng nở rộ. Rực rỡ và đẹp đẽ
Họ lại lần nữa nắm tay nhau đi vào lễ đường
Trên gương mặt cô gái lúc này rạng rỡ cười tươi, phía dưới kháng đài đều là tiếng reo hò chúc phúc
Người đàn ông sủng nịch nắm lấy tay vợ mình, hôn lên
'' Đợi đến đêm là có thể động phòng rồi''1
Lạc Y Y cười, nhón chân nhéo lấy cái má của hắn
'' Anh tổ chức hôn lễ chỉ vì chuyện này thôi sao, cái tên vô lại này''
Hắn ôm lấy cô, bất chấp cơn đau mà cười
'' Em đoán xem?''
Thật hết nói mà, sao cô lại dính phải tên không biết xấu hổ này vậy chứ?
Cô vòng tay sang cổ, trìu mến nhìn hắn
Bạch Diệp Phi Yến ở bên dưới, trên tay cầm máy ảnh phấn khích hò hét
'' Đúng rồi, vừa đẹp. Cứ giữ như vậy đi!!!''
Tách
Họ hôn nhau giữa lễ đường rãi đầy hoa hồng, loài hoa mà cô yêu thích nhất, minh chứng cho tình yêu vĩnh cữu
...End...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.