Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!
Chương 133: hạ tiện
Tiểu Cam Cam
02/09/2021
Căn phòng màu xanh dương có vẽ các loài cá trên tường, ở giữa phòng đặt 1 cái cầu trượt hình khủng long thật to cùng nhiều món đồ chơi chưa vẫn còn nguyên trong hộp
Lúc nãy vẫn còn chưa có kết quả xét nghiệm, hắn đã cho người soạn sẵn
Lạc An vui vẻ trèo lên rồi trượt xuống 1 đường mượt mà, nhóc con còn vui vẻ đi về phía mẹ mình với lấy tay mẹ cười khúc khích
Mami … dzui dzui …
Lạc Y Y ngồi xổm xuống xoa xoa má con trai
Con chơi tiếp đi
Đây là lần đầu hắn thấy cô cười hạnh phúc như vậy. Những lần cô cười trước mặt hắn chỉ là cong khoé môi lên, chẳng được tính là cười
Bây giờ từng cử chỉ lời nói đều toát lên vẻ dịu dàng. Mấy năm nay nuôi dạy con chắc chắn rất cực khổ
Lúc cô sinh con có đau đớn lắm không?
Ai cũng nói cơn đau lúc sinh nở giống như xương sườn bị bẻ gãy rồi bị xe chạy qua
Sau khi thuốc gây tê hết hiệu lực còn kinh khủng hơn
Lúc mang thai bảo bảo có từng bị trầm cảm không?
Có cảm thấy uất ức hay buồn tủi gì không?
Lạc An nắm lấy tay cô kéo đến đống đồ chơi cao như núi, chỉ vào rồi nói
Khui quà
Cô không biết nên làm gì, dù sao tùy ý quá sẽ không tốt. Huống chi nơi này đâu phải muốn làm gì thì làm
Bạch Diệp Phi Yến nghe tiểu bảo muốn mở đồ chơi, hào hứng không kém, chạy đến chung vui
Tiểu An ngoan, con muốn bóc cái nào? Cái này cái này hay cái này? Hay chúng ta cứ mở hết ra chơi, cô út giúp con … thế nào?
Quan hô! Cô úc xố một
(Hoan hô, cô út số một)
Sau khi lấy lòng ôm ôm liền kéo lấy Phi Yến, 2 cô cháu ngồi đó mở từng cái hộp
Có vài món so với tiểu An còn to hơn, có thể chui vào hộp rồi đóng lại
Bạch Dạ Phi Ưng đến bên cạnh, cố ý đứng gần Y Y. Giả vờ bản thân chỉ là vô tình, hướng mắt về phía con trai
Ngày mai sẽ đưa con đi mua thêm đồ chơi, chịu không?
Lạc An ôm lấy con gấu bông trước ngực, lắc lắc đầu
Hoy, đồ chơi nhìu hông chơi hết, nhảng phí nhà chấu. Mami hông dzui
(Thôi, đồ chơi nhiều không chơi hết, lãng phí là xấu. Mami không vui)
Hắn nhìn cô cười cười
Xem ra nuôi dạy con em dốc hết tâm tư rồi. Thằng nhóc rất hiểu chuyện
Lạc Y Y biết hắn đang nhìn mình, nhưng không có can đảm đối diện chỉ có thể vờ như không thấy. Tiếp tục nhìn bảo bối bóc quà
Đang định châm chọc cô sao? Nhà họ Bạch tiền tiêu mấy đời không hết, cô lại đi dạy cháu đích tôn nhà họ tiết kiệm
Nhưng thằng bé là con cô, dạy thế nào cũng do cô
Ôi nhìn xem tiểu bảo bối của chúng ta hiểu chuyện chưa kìa. Chỉ mới tý tuổi đã biết sống cần kiệm
Bạch Diệp Phi Yến cọ cọ mặt mình vào cái má như cái bánh bao vừa trắng vừa mềm của nhóc nhỏ làm nó biến dạng
Sao mà đáng yêu như vậy chứ!!!
2 cô cháu bóc đến mỏi tay vẫn chưa thấm vào đâu, nản chí xoa xoa bụng
Bạch Dạ Phi Ưng tiến lên bế lấy cục bông bé nhỏ vào người, hôn hôn vài cái
Chúng ta đi ăn trước, sau khi no bụng cùng nhau chiến đấu với quái vật trong mấy cái hộp đó tiếp nhé
Tiểu An ngoan ngoãn gật gật đầu nép vào người hắn, như cún con nhỏ thích thú dụi dụi vài cái
Dạ, chú!!!
Không phải chú, là baba
Lạc An cười cười nghe theo
Baba
Nhìn họ vừa gặp đã thân, cô vui nhưng lại có chút mất mát
Nếu sau này hoà thận, có phải sẽ không còn chỗ cho cô nữa hay không?
Người làm trong biệt thự khi thấy được cô trở về ngạc nhiên vô cùng, không ngờ cô vẫn còn sống còn đem theo 1 đứa nhóc giống hệt Nhị thiếu cũng lờ mờ đoán ra được
Họ đi ngang qua hành lang ít người lui đến, vì ở đó hắn có cho người làm thêm 1 khu vườn nhỏ đặt giữa đó là cái xích đu dành cho 2 người, nên muốn cho mẹ con cô xem thử
Ai ngờ lại nghe được vài người đang bàn tán
‘Tôi nói nè, cô ta nhìn đơn thuần mà cũng ghê gớm phết nhỉ?’
‘Chắc là dùng thủ đoạn để có thai, nhưng sợ Nhị thiếu ép buộc phá đi cho nên mới trốn. Đợi đến khi sinh con liền xuất hiện’
‘Đúng là thứ trời sinh hạ tiện, chỉ biết dùng thủ đoạn leo lên cao’
Các người đang nói gì đó?
Nghe xong những lời này, nét mặt hắn xám xịt hệt như bầu trời đang kéo dông đến
Dám ở nơi này bàn tán đã phạm vào gia quy, lại còn dám nói xấu người của hắn?
Tìm chết
Lúc nãy vẫn còn chưa có kết quả xét nghiệm, hắn đã cho người soạn sẵn
Lạc An vui vẻ trèo lên rồi trượt xuống 1 đường mượt mà, nhóc con còn vui vẻ đi về phía mẹ mình với lấy tay mẹ cười khúc khích
Mami … dzui dzui …
Lạc Y Y ngồi xổm xuống xoa xoa má con trai
Con chơi tiếp đi
Đây là lần đầu hắn thấy cô cười hạnh phúc như vậy. Những lần cô cười trước mặt hắn chỉ là cong khoé môi lên, chẳng được tính là cười
Bây giờ từng cử chỉ lời nói đều toát lên vẻ dịu dàng. Mấy năm nay nuôi dạy con chắc chắn rất cực khổ
Lúc cô sinh con có đau đớn lắm không?
Ai cũng nói cơn đau lúc sinh nở giống như xương sườn bị bẻ gãy rồi bị xe chạy qua
Sau khi thuốc gây tê hết hiệu lực còn kinh khủng hơn
Lúc mang thai bảo bảo có từng bị trầm cảm không?
Có cảm thấy uất ức hay buồn tủi gì không?
Lạc An nắm lấy tay cô kéo đến đống đồ chơi cao như núi, chỉ vào rồi nói
Khui quà
Cô không biết nên làm gì, dù sao tùy ý quá sẽ không tốt. Huống chi nơi này đâu phải muốn làm gì thì làm
Bạch Diệp Phi Yến nghe tiểu bảo muốn mở đồ chơi, hào hứng không kém, chạy đến chung vui
Tiểu An ngoan, con muốn bóc cái nào? Cái này cái này hay cái này? Hay chúng ta cứ mở hết ra chơi, cô út giúp con … thế nào?
Quan hô! Cô úc xố một
(Hoan hô, cô út số một)
Sau khi lấy lòng ôm ôm liền kéo lấy Phi Yến, 2 cô cháu ngồi đó mở từng cái hộp
Có vài món so với tiểu An còn to hơn, có thể chui vào hộp rồi đóng lại
Bạch Dạ Phi Ưng đến bên cạnh, cố ý đứng gần Y Y. Giả vờ bản thân chỉ là vô tình, hướng mắt về phía con trai
Ngày mai sẽ đưa con đi mua thêm đồ chơi, chịu không?
Lạc An ôm lấy con gấu bông trước ngực, lắc lắc đầu
Hoy, đồ chơi nhìu hông chơi hết, nhảng phí nhà chấu. Mami hông dzui
(Thôi, đồ chơi nhiều không chơi hết, lãng phí là xấu. Mami không vui)
Hắn nhìn cô cười cười
Xem ra nuôi dạy con em dốc hết tâm tư rồi. Thằng nhóc rất hiểu chuyện
Lạc Y Y biết hắn đang nhìn mình, nhưng không có can đảm đối diện chỉ có thể vờ như không thấy. Tiếp tục nhìn bảo bối bóc quà
Đang định châm chọc cô sao? Nhà họ Bạch tiền tiêu mấy đời không hết, cô lại đi dạy cháu đích tôn nhà họ tiết kiệm
Nhưng thằng bé là con cô, dạy thế nào cũng do cô
Ôi nhìn xem tiểu bảo bối của chúng ta hiểu chuyện chưa kìa. Chỉ mới tý tuổi đã biết sống cần kiệm
Bạch Diệp Phi Yến cọ cọ mặt mình vào cái má như cái bánh bao vừa trắng vừa mềm của nhóc nhỏ làm nó biến dạng
Sao mà đáng yêu như vậy chứ!!!
2 cô cháu bóc đến mỏi tay vẫn chưa thấm vào đâu, nản chí xoa xoa bụng
Bạch Dạ Phi Ưng tiến lên bế lấy cục bông bé nhỏ vào người, hôn hôn vài cái
Chúng ta đi ăn trước, sau khi no bụng cùng nhau chiến đấu với quái vật trong mấy cái hộp đó tiếp nhé
Tiểu An ngoan ngoãn gật gật đầu nép vào người hắn, như cún con nhỏ thích thú dụi dụi vài cái
Dạ, chú!!!
Không phải chú, là baba
Lạc An cười cười nghe theo
Baba
Nhìn họ vừa gặp đã thân, cô vui nhưng lại có chút mất mát
Nếu sau này hoà thận, có phải sẽ không còn chỗ cho cô nữa hay không?
Người làm trong biệt thự khi thấy được cô trở về ngạc nhiên vô cùng, không ngờ cô vẫn còn sống còn đem theo 1 đứa nhóc giống hệt Nhị thiếu cũng lờ mờ đoán ra được
Họ đi ngang qua hành lang ít người lui đến, vì ở đó hắn có cho người làm thêm 1 khu vườn nhỏ đặt giữa đó là cái xích đu dành cho 2 người, nên muốn cho mẹ con cô xem thử
Ai ngờ lại nghe được vài người đang bàn tán
‘Tôi nói nè, cô ta nhìn đơn thuần mà cũng ghê gớm phết nhỉ?’
‘Chắc là dùng thủ đoạn để có thai, nhưng sợ Nhị thiếu ép buộc phá đi cho nên mới trốn. Đợi đến khi sinh con liền xuất hiện’
‘Đúng là thứ trời sinh hạ tiện, chỉ biết dùng thủ đoạn leo lên cao’
Các người đang nói gì đó?
Nghe xong những lời này, nét mặt hắn xám xịt hệt như bầu trời đang kéo dông đến
Dám ở nơi này bàn tán đã phạm vào gia quy, lại còn dám nói xấu người của hắn?
Tìm chết
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.