Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!
Chương 218: Ngoại truyện 6: NGUYÊN NHÂN GHÉT BỎ
Tiểu Cam Cam
13/04/2022
Vừa nằm xuống, vòng tay rắn chắc của người nào đó đã xông tới ôm lấy cô
Lồng ngực to lớn của người đàn ông áp vào lưng cô. Nhiệt độ nóng bỏng từ đó truyền sang
Tim cô đập loạn, dù đã tiếp xúc thân mật cả trăm lần cũng không thể nào làm cho bản thân thôi rung động. Những động tác dịu dàng của hắn khiến cơ thể cô dễ chịu
Lạc Y Y nuốt ngụm nước bọt, bàn tay nhỏ chậm rãi đặt nhẹ lên tay người đàn ông
Sự khác biệt hiện ra rõ rệt. 1 giây sau cô không khách khí véo mạnh
'' Vợ à, đau lắm đó'' - Bạch Dạ Phi Ưng thống khổ than vài tiếng, nới lỏng vòng tay
Cô nhân cơ hội ngồi dậy thật nhanh, ném cho hắn cái nhìn xéo sắc
'' Hỗn đản. Còn dám chiếm tiện nghi của em. Có giỏi thì anh mặc kệ em lần nữa đi, xem sẽ như thế nào''
Chủ tịch xoa xoa vết đỏ trên tay, đáng thương lên tiếng
'' Anh đâu dám mặc kệ em chứ? Vợ à, em nhầm lẫn rồi''
'' Vậy thì trả lời đi, sao anh và anh cả lại ghét nhau''
'' Anh mệt quá, ngủ đây'' - nói xong liền giả vờ đang rất mệt mỏi, xoay người đi rồi đắp chăn lại
Lạc Y Y không có ý muốn bỏ qua, giật lấy cái chăn trong cực khổ vì đối phương vốn không có ý định sẽ cho cô được toại nguyện
đón xem tập mới nhất trên Mangatoon
Thân hình to lớn lại thêm thể lực quái vật khiến cô giành giật mãi mà chẳng kéo được 1 góc chăn ra khỏi cơ thể đó
Chật vật 1 lúc lâu, cô mệt mỏi bỏ cuộc trong việc kéo chăn. Sự tò mò về câu chuyện tại sao họ lại ghét nhau dâng trào lên đỉnh điểm. Đáng ghét, cô nhất định phải tìm hiểu sự việc này cho rõ ràng mới được
Lạc Y Y tức giận đánh lên vai hắn vài cái
'' Đáng ghét, anh có trả lời em không thì bảo?''
''......''
'' Không nói, em sẽ sang phòng tiểu An để ngủ đó!!!''
''......''
'' Chúng ta là vợ chồng, anh đã nói sẽ không giấu diếm em bất cứ chuyện gì'' - đột nhiên trong lòng lại dâng lên cảm xúc giống như bị phản bội
Hừ, còn nói cái gì mà... sẽ thành thật với nhau. Chỉ có chuyện này hắn cũng không muốn kể
Hắn vẫn im lặng không nói
Lạc Y Y thẹn quá hoá giận, lập tức đứng dậy muốn rời đi
1 bàn tay to lớn lần nữa ôm lấy cô từ phía sau. Lần này, cô có thể cảm nhận giọng hắn run run
'' Anh không muốn em trông thấy mặt xấu của mình''
Gỡ bỏ vòng tay của hắn, cô xoay người ôm chặt lấy muốn vỗ về. Nhị thiếu không đẩy cô ra, gắt gao ôm lấy như muốn tìm kiếm sự an ủi
'' Anh có thể tâm sự với em mà. Quá khứ anh có xấu xa thế nào thì cũng không khiến em bỏ chạy đâu'' - cô kiên định nói
Giọng hắn run mãnh liệt hơn, gặng hỏi
'' Có thật không?''
'' Ừ ''
Bạch Dạ Phi Ưng chôn đầu vào cái cổ trắng ngần của vợ mình, tham luyến hít lấy hương thơm ngọt ngào toả ra. Đôi môi nóng hắn áp lên xương quai xanh, di chuyển nhẹ mỗi lần mở miệng khiến cô cảm thấy có chút nhột
'' Anh và anh mình không thích nhau vì...'' - chưa nói xong, hắn đã đè cô xuống hôn tới tấp lên chiếc cổ trắng cùng bầu sữa tròn
Lạc Y Y rên nhẹ, cố gắng đẩy hắn ra nhưng chẳng thể làm gì
'' Á... anh... anh làm trò bậy bạ gì vậy? Mau trả lời em đi''
'' Phụt''
Nghe thấy người đàn ông đang gặm nhấm chiếc cổ của mình cợt nhả cười, cô giận dữ chống cự. Giọng nói gia tăng thêm vài phần âm lượng
'' Anh cười gì mà cười?''
Nhị thiếu ngẩng đầu. Lúc này, cô mới thấy hắn đang cố nén cười
Trong lòng cả kinh, thì ra lúc nãy run rẩy cũng là vì nén cười chứ không phải kích động muốn khóc?
Lồng ngực to lớn của người đàn ông áp vào lưng cô. Nhiệt độ nóng bỏng từ đó truyền sang
Tim cô đập loạn, dù đã tiếp xúc thân mật cả trăm lần cũng không thể nào làm cho bản thân thôi rung động. Những động tác dịu dàng của hắn khiến cơ thể cô dễ chịu
Lạc Y Y nuốt ngụm nước bọt, bàn tay nhỏ chậm rãi đặt nhẹ lên tay người đàn ông
Sự khác biệt hiện ra rõ rệt. 1 giây sau cô không khách khí véo mạnh
'' Vợ à, đau lắm đó'' - Bạch Dạ Phi Ưng thống khổ than vài tiếng, nới lỏng vòng tay
Cô nhân cơ hội ngồi dậy thật nhanh, ném cho hắn cái nhìn xéo sắc
'' Hỗn đản. Còn dám chiếm tiện nghi của em. Có giỏi thì anh mặc kệ em lần nữa đi, xem sẽ như thế nào''
Chủ tịch xoa xoa vết đỏ trên tay, đáng thương lên tiếng
'' Anh đâu dám mặc kệ em chứ? Vợ à, em nhầm lẫn rồi''
'' Vậy thì trả lời đi, sao anh và anh cả lại ghét nhau''
'' Anh mệt quá, ngủ đây'' - nói xong liền giả vờ đang rất mệt mỏi, xoay người đi rồi đắp chăn lại
Lạc Y Y không có ý muốn bỏ qua, giật lấy cái chăn trong cực khổ vì đối phương vốn không có ý định sẽ cho cô được toại nguyện
đón xem tập mới nhất trên Mangatoon
Thân hình to lớn lại thêm thể lực quái vật khiến cô giành giật mãi mà chẳng kéo được 1 góc chăn ra khỏi cơ thể đó
Chật vật 1 lúc lâu, cô mệt mỏi bỏ cuộc trong việc kéo chăn. Sự tò mò về câu chuyện tại sao họ lại ghét nhau dâng trào lên đỉnh điểm. Đáng ghét, cô nhất định phải tìm hiểu sự việc này cho rõ ràng mới được
Lạc Y Y tức giận đánh lên vai hắn vài cái
'' Đáng ghét, anh có trả lời em không thì bảo?''
''......''
'' Không nói, em sẽ sang phòng tiểu An để ngủ đó!!!''
''......''
'' Chúng ta là vợ chồng, anh đã nói sẽ không giấu diếm em bất cứ chuyện gì'' - đột nhiên trong lòng lại dâng lên cảm xúc giống như bị phản bội
Hừ, còn nói cái gì mà... sẽ thành thật với nhau. Chỉ có chuyện này hắn cũng không muốn kể
Hắn vẫn im lặng không nói
Lạc Y Y thẹn quá hoá giận, lập tức đứng dậy muốn rời đi
1 bàn tay to lớn lần nữa ôm lấy cô từ phía sau. Lần này, cô có thể cảm nhận giọng hắn run run
'' Anh không muốn em trông thấy mặt xấu của mình''
Gỡ bỏ vòng tay của hắn, cô xoay người ôm chặt lấy muốn vỗ về. Nhị thiếu không đẩy cô ra, gắt gao ôm lấy như muốn tìm kiếm sự an ủi
'' Anh có thể tâm sự với em mà. Quá khứ anh có xấu xa thế nào thì cũng không khiến em bỏ chạy đâu'' - cô kiên định nói
Giọng hắn run mãnh liệt hơn, gặng hỏi
'' Có thật không?''
'' Ừ ''
Bạch Dạ Phi Ưng chôn đầu vào cái cổ trắng ngần của vợ mình, tham luyến hít lấy hương thơm ngọt ngào toả ra. Đôi môi nóng hắn áp lên xương quai xanh, di chuyển nhẹ mỗi lần mở miệng khiến cô cảm thấy có chút nhột
'' Anh và anh mình không thích nhau vì...'' - chưa nói xong, hắn đã đè cô xuống hôn tới tấp lên chiếc cổ trắng cùng bầu sữa tròn
Lạc Y Y rên nhẹ, cố gắng đẩy hắn ra nhưng chẳng thể làm gì
'' Á... anh... anh làm trò bậy bạ gì vậy? Mau trả lời em đi''
'' Phụt''
Nghe thấy người đàn ông đang gặm nhấm chiếc cổ của mình cợt nhả cười, cô giận dữ chống cự. Giọng nói gia tăng thêm vài phần âm lượng
'' Anh cười gì mà cười?''
Nhị thiếu ngẩng đầu. Lúc này, cô mới thấy hắn đang cố nén cười
Trong lòng cả kinh, thì ra lúc nãy run rẩy cũng là vì nén cười chứ không phải kích động muốn khóc?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.