Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!
Chương 123: sinh con
Tiểu Cam Cam
02/09/2021
Cuộc triễn lãm diễn ra rất thuận lợi, lúc Tô Ngọc Liên trên miệng luôn cười không ngớt, vừa nhìn thấy cô gái trong nhà, kích động chạy đến đưa ra 1 tấm chi phiếu
Tôi đã nói là sẽ bán được giá cao mà cô không tin. Bức tranh đó được mua với giá 150 triệu đó
Lạc Y Y nghe xong mở to mắt không dám tin
Cái … cô làm việc ở nhà phụ, vất vả lắm mới dành dụm được ít tiền. Bức tranh này cô chỉ vẻ gϊếŧ thời gian, bằng cả năm cô lao động tay chân luôn rồi
Nhìn tấm chi phiếu, cảm giác hoang mang liền biến thành niềm vui trong tích tắt
Không sợ bảo bảo đói nữa rồi
Nhưng chuyện này, phần lớn là nhờ Tô tiểu thư giúp
Nếu đem tranh cô đặt ở bên đường thì ai mà thèm ngó đến?
Sau này có ý tưởng, cô cứ vẽ. Tôi giúp cô bán, bảo bảo trong bụng chắc sẽ vui lắm. Cô ở đây cũng không áy náy
Lạc Y Y vui vẻ cười
Vậy cô cứ giữ lấy tờ chi phiếu này đi, xem như tôi báo đáp cô đã giúp đỡ
Đâu có được! Đây là số tiền đầu tiên cô kiếm được, giữ lại đi. Sau này làm thêm vài tác phẩm chúng ta hẳn chia lợi nhuận. Thế nào?
Tô Ngọc Liên cười cười đưa tờ chi phiếu vào tay Y Y
Rất nhanh đã đến bữa tối, hôm nay Y Y 1 mình chuẩn bị xem như lời cảm ơn
Tô Ngọc Liên còn mời cả anh mình đến. Cả 3 người ngồi trên cái bàn tròn trong phòng bếp vui vẻ trò chuyện
Đến khi ra về, Lạc Y Y không còn đề phòng mà vui vẻ tiễn anh ta ra ngoài
Anh Tô, hôm nay thật sự cảm ơn anh đã giúp đỡ
Không có gì, nếu cô thật sự không có tài thì dù có là ai giúp đỡ cũng vô dụng
Anh khiêm tốn nói, cũng không quên nhờ cậy
Nhưng nếu cô muốn cảm ơn thì giúp tôi trông chừng tiểu Liên Liên. Vì chuyện của tên họ Bạch và cha tôi mà gần đây nó chẳng vui vẻ gì
Tôi biết rồi, anh cứ yên tâm
Anh không nói gì nữa, chậm rãi ra về
Thật sự có chút không hiểu người bạn này của em gái. Hắn đã điều tra sơ lược, chẳng có địa vị gì nhưng Liên Liên lại không đề phòng để cô ta ở chung
Nói thật, lúc đầu anh không an tâm chút nào
Lỡ đâu cô ta định lợi dụng em mình thì sao? Con be đã đủ đau khổ rồi
Cũng may, không có gì
Mắt nhìn người của em gái quả nhiên không tầm thường
Anh cũng yên tâm hơn, không cần thường xuyên đến nơi này tránh để lão cha phát hiện
__________
Từ đó, Y Y khi có cảm hứng sẽ ngồi trước khung tranh vẽ những gì mình thích. Tuy các tác phẩm gần đây không gây được tiếng vang lớn như ‘hoa trong lồng’. Nhưng dư dã để cô trang trải
Thời gian trôi qua cũng thật nhanh, những ngày này Tô Ngọc Liên đã mời bác sĩ và phụ tá đến. Vì cô không thể đến bệnh viện mà sinh con
Cũng may cô ấy có những người rất đang tin cậy, sẽ không để lộ tung tích
Lạc Y Y ngồi trước cửa sổ, trong ánh mắt tràn đầy mong đợi vuốt ve cái bụng đã rất to
Cô đã ở đây hơn 9 tháng, bảo bảo cũng đến ngày dự sinh. Mong con có thể bình an chào đời
Cô vẽ bầu trời đêm tuyệt đẹp, những ngôi sao sáng lấp lánh. Vài ngôi sao băng xoẹt qua mang theo hi vọng
Ở bãi cỏ bên dưới, bóng dáng 1 phụ nữ cùng mái tóc dài đang nắm lấy đôi tay của đứa bé nhỏ nhắn bên cạnh. 2 người cùng nhau ngắm sao
Mong con sau này sẽ toả sáng như những ngôi sao trên bầu trời
Cô vẽ xong ngôi sao băng to nhất, đẹp nhất rồi ký tên
Vừa đặt bút xuống, bắt đầu cảm thấy đau bụng
Hộ lý nhìn thấy liền nhanh chóng thông báo với tất cả mọi người
Lạc Y Y được đưa vào phòng, cô cảm thấy đau như chết đi sống lại
…
Vất cả cả 1 ngày, bảo bảo chào đời vào 1 đêm có rất nhiều sao
Tiếng khóc vang dội khiến cô sắp ngất lịm cũng phải tỉnh dậy mà cười. Nước mắt không ngừng chảy xuống
Nữ hộ lý đưa đến bên cạnh cho cô nhìn mặt con
Chúc mừng cô, là 1 bé trai kháu khỉnh
Tô Ngọc Liên nghe thấy tiếng khóc, đang ở bên ngoài cửa sốt ruột đi qua đi lại liền xông vào. Nhìn đứa bé còn đỏ hõm đang khóc to. Xung quanh ai ai cũng đều vui vẻ cười
Y Y … cô thật giỏi, bảo bảo cũng thật giỏi. Chúng ta nên gọi nhóc này là gì đây?
Lạc Y Y dịu dàng vuốt ve
Gọi là Lạc An
Tôi đã nói là sẽ bán được giá cao mà cô không tin. Bức tranh đó được mua với giá 150 triệu đó
Lạc Y Y nghe xong mở to mắt không dám tin
Cái … cô làm việc ở nhà phụ, vất vả lắm mới dành dụm được ít tiền. Bức tranh này cô chỉ vẻ gϊếŧ thời gian, bằng cả năm cô lao động tay chân luôn rồi
Nhìn tấm chi phiếu, cảm giác hoang mang liền biến thành niềm vui trong tích tắt
Không sợ bảo bảo đói nữa rồi
Nhưng chuyện này, phần lớn là nhờ Tô tiểu thư giúp
Nếu đem tranh cô đặt ở bên đường thì ai mà thèm ngó đến?
Sau này có ý tưởng, cô cứ vẽ. Tôi giúp cô bán, bảo bảo trong bụng chắc sẽ vui lắm. Cô ở đây cũng không áy náy
Lạc Y Y vui vẻ cười
Vậy cô cứ giữ lấy tờ chi phiếu này đi, xem như tôi báo đáp cô đã giúp đỡ
Đâu có được! Đây là số tiền đầu tiên cô kiếm được, giữ lại đi. Sau này làm thêm vài tác phẩm chúng ta hẳn chia lợi nhuận. Thế nào?
Tô Ngọc Liên cười cười đưa tờ chi phiếu vào tay Y Y
Rất nhanh đã đến bữa tối, hôm nay Y Y 1 mình chuẩn bị xem như lời cảm ơn
Tô Ngọc Liên còn mời cả anh mình đến. Cả 3 người ngồi trên cái bàn tròn trong phòng bếp vui vẻ trò chuyện
Đến khi ra về, Lạc Y Y không còn đề phòng mà vui vẻ tiễn anh ta ra ngoài
Anh Tô, hôm nay thật sự cảm ơn anh đã giúp đỡ
Không có gì, nếu cô thật sự không có tài thì dù có là ai giúp đỡ cũng vô dụng
Anh khiêm tốn nói, cũng không quên nhờ cậy
Nhưng nếu cô muốn cảm ơn thì giúp tôi trông chừng tiểu Liên Liên. Vì chuyện của tên họ Bạch và cha tôi mà gần đây nó chẳng vui vẻ gì
Tôi biết rồi, anh cứ yên tâm
Anh không nói gì nữa, chậm rãi ra về
Thật sự có chút không hiểu người bạn này của em gái. Hắn đã điều tra sơ lược, chẳng có địa vị gì nhưng Liên Liên lại không đề phòng để cô ta ở chung
Nói thật, lúc đầu anh không an tâm chút nào
Lỡ đâu cô ta định lợi dụng em mình thì sao? Con be đã đủ đau khổ rồi
Cũng may, không có gì
Mắt nhìn người của em gái quả nhiên không tầm thường
Anh cũng yên tâm hơn, không cần thường xuyên đến nơi này tránh để lão cha phát hiện
__________
Từ đó, Y Y khi có cảm hứng sẽ ngồi trước khung tranh vẽ những gì mình thích. Tuy các tác phẩm gần đây không gây được tiếng vang lớn như ‘hoa trong lồng’. Nhưng dư dã để cô trang trải
Thời gian trôi qua cũng thật nhanh, những ngày này Tô Ngọc Liên đã mời bác sĩ và phụ tá đến. Vì cô không thể đến bệnh viện mà sinh con
Cũng may cô ấy có những người rất đang tin cậy, sẽ không để lộ tung tích
Lạc Y Y ngồi trước cửa sổ, trong ánh mắt tràn đầy mong đợi vuốt ve cái bụng đã rất to
Cô đã ở đây hơn 9 tháng, bảo bảo cũng đến ngày dự sinh. Mong con có thể bình an chào đời
Cô vẽ bầu trời đêm tuyệt đẹp, những ngôi sao sáng lấp lánh. Vài ngôi sao băng xoẹt qua mang theo hi vọng
Ở bãi cỏ bên dưới, bóng dáng 1 phụ nữ cùng mái tóc dài đang nắm lấy đôi tay của đứa bé nhỏ nhắn bên cạnh. 2 người cùng nhau ngắm sao
Mong con sau này sẽ toả sáng như những ngôi sao trên bầu trời
Cô vẽ xong ngôi sao băng to nhất, đẹp nhất rồi ký tên
Vừa đặt bút xuống, bắt đầu cảm thấy đau bụng
Hộ lý nhìn thấy liền nhanh chóng thông báo với tất cả mọi người
Lạc Y Y được đưa vào phòng, cô cảm thấy đau như chết đi sống lại
…
Vất cả cả 1 ngày, bảo bảo chào đời vào 1 đêm có rất nhiều sao
Tiếng khóc vang dội khiến cô sắp ngất lịm cũng phải tỉnh dậy mà cười. Nước mắt không ngừng chảy xuống
Nữ hộ lý đưa đến bên cạnh cho cô nhìn mặt con
Chúc mừng cô, là 1 bé trai kháu khỉnh
Tô Ngọc Liên nghe thấy tiếng khóc, đang ở bên ngoài cửa sốt ruột đi qua đi lại liền xông vào. Nhìn đứa bé còn đỏ hõm đang khóc to. Xung quanh ai ai cũng đều vui vẻ cười
Y Y … cô thật giỏi, bảo bảo cũng thật giỏi. Chúng ta nên gọi nhóc này là gì đây?
Lạc Y Y dịu dàng vuốt ve
Gọi là Lạc An
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.