Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!
Chương 22: vuốt nó (H)
Tiểu Cam Cam
19/06/2021
Nhìn thấy hắn, cô không vui nhưng không dám lên tiếng,chỉ thầm oán thán
Chỉ vừa mới sáng, hắn tới đây làm gì?
Bạch Dạ Phi Ưng vỗ vỗ lên đầu con báo, nó ngoan ngoãn lui ra ngoài
Lạc Y Y từ trên giường bước xuống đứng nép vào góc giường
Thiếu gia
Hắn ngồi lên giường, thấy cô vẫn còn đứng yên như trời trồng, hắc mâu nheo lại tỏ ý không vui
Qua đây
Giọng hắn trầm trầm, bá đạo ra lệnh
Y Y không muốn nhưng không thể không làm theo, chậm rãi bước đến trước mặt ác ma
1 giây sau đó đã bị hắn kéo mạnh, miễn cưỡng cô ngồi lên đùi mình
Lạc Y Y cứng đờ không dám lên tiếng
Hắn đưa tay vuốt ve mái tóc có hơi uốn lượn ngang vai của cô
Đã qua 1 đêm, vẫn chưa biết cách lấy lòng chủ nhân sao?
Hắn mở miệng hỏi, mùi hương đặc trưng của thuốc lá phả vào mặt cô
Không nồng, nhưng rất khó chịu, phải nín thở hồi lâu vì không muốn hít phải khí độc
Thấy cô mãi không trả lời, hắn nâng cái cằm nhỏ ép buộc Y Y phải nhìn mình
Cái miệng nhỏ này ... cần phải được dạy dỗ
Nói rồi không đợi cô phản ứng, hắn ấn cô quỳ xuống nền đất, đối diện với vật đang că.ng trướ.ng trong đũ.ng quần
Y Y bị doạ sợ nhắm mắt không dám nhìn
Bạch Dạ Phi Ưng cười ngạo nghễ, nâng cái cằm nhỏ đang run rẫy kia châm chọc lên tiếng
Lấy lòng cho tốt, làm tôi hài lòng thì cho cô đi thăm mẹ của mình
Lạc Y Y nhìn thấy vật kia tuy chưa được giải phóng nhưng lại anh dũng dựng lên, cố gắng xoay đầu sang nơi khác
Cô muốn bỏ chạy rồi, thật sự không muốn bị sĩ nhục nữa
Thà hắn đâm cô 1 nhát còn hơn
Nhưng chưa kịp nói gì, đã nghe thấy hắn hăm doạ, cứ thế ... hắn trắng trợn hăm doạ cô
Y Y chỉ đành khuất phục
Nhìn thấy cô buông bỏ kháng cự, hắn thoải mái chống tay ra sau giường
Tự cởi
Hắn thật sự muốn xem dáng vẻ mát hết tôn nghiêm của người đang quỳ dưới chân, xem cô còn dám chống đối hay không
Y Y nhấc đôi tay run rẩy, tìm kiếm khoá quần
Lách cách ...
Mở được nó ra, nhưng cô sợ lắm
Gương mặt từ đỏ chuyển sang trắng bệch, hắn ngồi trên giường chỉ thấy vai cô run run
Trong lòng cảm giác phấn khích cứ ngày 1 dâng lên
Chỉ định tìm người làm ấm giường vài hôm, sau khi hành hạ chán thì để cô tự sinh tự diệt, 2 năm sau muốn đi đâu thì đi
Ai ngờ lại tìm thấy món đồ thú vị
Hắn cực kỳ thích bắt nạt những con vật nhỏ không có sức kháng cự
Y Y ngồi im 1 lúc lâu, hắn liền lên tiếng thúc giục
Tiếp tục
Từng câu từng chữ mà hắn nói, cô đều không muốn nghe
Vì cô biết, hắn chẳng nói được từ gì tốt đẹp
Cô nhắm mắt cắn răng mà nghe theo mệnh lệnh
Hắn như đế vương đang ngồi trên cao, tôn quý kiêu ngạo
Còn cô, chẳng qua chỉ là 1 hạt bụi nhỏ
Thật sự mong ngay lúc này sẽ có người mở cửa xông vào
Dù có đánh cô vài bạt tai rồi chửi rủa tại sao dám câu dẫn hắn, thì cô cũng sẽ cam chịu không giải thích
Chỉ cần giúp cô thoát khỏi nơi này, thoát khỏi bàn tay ma quỷ của hắn
Danh dự gì đó cô không cần
Nhưng làm gì có ai dám tìm đường chết?
Y Y kéo phòng tuyến cuối cùng của hắn xuống
Nơi đó nhanh chóng nhảy ra
Cô còn vô tình chạm vào trong khi kéo quần xuống, cảm giác ghê tởm hiện ra trong đầu
Hừ~
Trên đỉnh đầu, chỉ nghe thấy người nào đó khẽ rên rĩ, dường như đang tức giận
Cô liền nhắm mắt giải thích
Tôi ... tôi không cố ý ... ngài ...
Cầm nó lên vuốt theo phương thẳng đứng đi
A?
Y Y bị doạ sợ, hắn nói gì?
Không hiểu hay cần tôi thị phạm?
Nói xong, hắn liền nắm lấy tay cô ép buộc cầm lấy vật to lớn đó mà vuốt
Cô muốn rút tay về, hắn liền nắm chặt lấy
Ư~
Cô than đau không dám tự ý, để mặc hắn tự tung tự tác
Sau 1 hồi, lòng bàn tay cảm giác nhớp nháp, có cái gì đó tuông ra, ấm nóng trơn trượt
Hắn lại thuận thế, bàn tay to đang nắm lấy tay cô đang run rẫy chuyển động ngày càng nhanh
Tiếng rên trên đỉnh đầu lại phát ra, hệt như con thú hoang hung dữ
Làm cô nhớ đến con báo trắng lúc nãy
Chỉ vừa mới sáng, hắn tới đây làm gì?
Bạch Dạ Phi Ưng vỗ vỗ lên đầu con báo, nó ngoan ngoãn lui ra ngoài
Lạc Y Y từ trên giường bước xuống đứng nép vào góc giường
Thiếu gia
Hắn ngồi lên giường, thấy cô vẫn còn đứng yên như trời trồng, hắc mâu nheo lại tỏ ý không vui
Qua đây
Giọng hắn trầm trầm, bá đạo ra lệnh
Y Y không muốn nhưng không thể không làm theo, chậm rãi bước đến trước mặt ác ma
1 giây sau đó đã bị hắn kéo mạnh, miễn cưỡng cô ngồi lên đùi mình
Lạc Y Y cứng đờ không dám lên tiếng
Hắn đưa tay vuốt ve mái tóc có hơi uốn lượn ngang vai của cô
Đã qua 1 đêm, vẫn chưa biết cách lấy lòng chủ nhân sao?
Hắn mở miệng hỏi, mùi hương đặc trưng của thuốc lá phả vào mặt cô
Không nồng, nhưng rất khó chịu, phải nín thở hồi lâu vì không muốn hít phải khí độc
Thấy cô mãi không trả lời, hắn nâng cái cằm nhỏ ép buộc Y Y phải nhìn mình
Cái miệng nhỏ này ... cần phải được dạy dỗ
Nói rồi không đợi cô phản ứng, hắn ấn cô quỳ xuống nền đất, đối diện với vật đang că.ng trướ.ng trong đũ.ng quần
Y Y bị doạ sợ nhắm mắt không dám nhìn
Bạch Dạ Phi Ưng cười ngạo nghễ, nâng cái cằm nhỏ đang run rẫy kia châm chọc lên tiếng
Lấy lòng cho tốt, làm tôi hài lòng thì cho cô đi thăm mẹ của mình
Lạc Y Y nhìn thấy vật kia tuy chưa được giải phóng nhưng lại anh dũng dựng lên, cố gắng xoay đầu sang nơi khác
Cô muốn bỏ chạy rồi, thật sự không muốn bị sĩ nhục nữa
Thà hắn đâm cô 1 nhát còn hơn
Nhưng chưa kịp nói gì, đã nghe thấy hắn hăm doạ, cứ thế ... hắn trắng trợn hăm doạ cô
Y Y chỉ đành khuất phục
Nhìn thấy cô buông bỏ kháng cự, hắn thoải mái chống tay ra sau giường
Tự cởi
Hắn thật sự muốn xem dáng vẻ mát hết tôn nghiêm của người đang quỳ dưới chân, xem cô còn dám chống đối hay không
Y Y nhấc đôi tay run rẩy, tìm kiếm khoá quần
Lách cách ...
Mở được nó ra, nhưng cô sợ lắm
Gương mặt từ đỏ chuyển sang trắng bệch, hắn ngồi trên giường chỉ thấy vai cô run run
Trong lòng cảm giác phấn khích cứ ngày 1 dâng lên
Chỉ định tìm người làm ấm giường vài hôm, sau khi hành hạ chán thì để cô tự sinh tự diệt, 2 năm sau muốn đi đâu thì đi
Ai ngờ lại tìm thấy món đồ thú vị
Hắn cực kỳ thích bắt nạt những con vật nhỏ không có sức kháng cự
Y Y ngồi im 1 lúc lâu, hắn liền lên tiếng thúc giục
Tiếp tục
Từng câu từng chữ mà hắn nói, cô đều không muốn nghe
Vì cô biết, hắn chẳng nói được từ gì tốt đẹp
Cô nhắm mắt cắn răng mà nghe theo mệnh lệnh
Hắn như đế vương đang ngồi trên cao, tôn quý kiêu ngạo
Còn cô, chẳng qua chỉ là 1 hạt bụi nhỏ
Thật sự mong ngay lúc này sẽ có người mở cửa xông vào
Dù có đánh cô vài bạt tai rồi chửi rủa tại sao dám câu dẫn hắn, thì cô cũng sẽ cam chịu không giải thích
Chỉ cần giúp cô thoát khỏi nơi này, thoát khỏi bàn tay ma quỷ của hắn
Danh dự gì đó cô không cần
Nhưng làm gì có ai dám tìm đường chết?
Y Y kéo phòng tuyến cuối cùng của hắn xuống
Nơi đó nhanh chóng nhảy ra
Cô còn vô tình chạm vào trong khi kéo quần xuống, cảm giác ghê tởm hiện ra trong đầu
Hừ~
Trên đỉnh đầu, chỉ nghe thấy người nào đó khẽ rên rĩ, dường như đang tức giận
Cô liền nhắm mắt giải thích
Tôi ... tôi không cố ý ... ngài ...
Cầm nó lên vuốt theo phương thẳng đứng đi
A?
Y Y bị doạ sợ, hắn nói gì?
Không hiểu hay cần tôi thị phạm?
Nói xong, hắn liền nắm lấy tay cô ép buộc cầm lấy vật to lớn đó mà vuốt
Cô muốn rút tay về, hắn liền nắm chặt lấy
Ư~
Cô than đau không dám tự ý, để mặc hắn tự tung tự tác
Sau 1 hồi, lòng bàn tay cảm giác nhớp nháp, có cái gì đó tuông ra, ấm nóng trơn trượt
Hắn lại thuận thế, bàn tay to đang nắm lấy tay cô đang run rẫy chuyển động ngày càng nhanh
Tiếng rên trên đỉnh đầu lại phát ra, hệt như con thú hoang hung dữ
Làm cô nhớ đến con báo trắng lúc nãy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.