Chương 42: Ăn sạch cậu (Khai vị)
Nguyệt Cầm Ỷ Mộng
27/01/2024
Thiếu niên giống như bị giọng điệu của hắn dọa, sợ hãi chui càng sâu vào ngực hắn, thế nhưng hạ thân lại càng liều mạng trêu chọc hắn.
“Hứa Dương!”
Mặt nhỏ của thiếu niên bị ép ngẩng lên, đối mặt với hắn.
Vốn đã định giáo huấn cậu một hồi “em còn chưa trưởng thành”, bỗng nhiên đối diện với đôi mắt hồng hồng đáng thương của cậu, lời muốn nói đến miệng đều nghẹn lại.
Đúng rồi, em ấy chỉ mới mười bảy, còn vài tháng nữa mới đến mười tám nhưng đã xém phải trải qua những chuyện đáng ghê tởm nhất. Em ấy mém chút là bị người vấy bẩn, có khi còn bị chà đạp, bị tàn phá…
Hắn bất giác mạnh tay ôm chặt lấy cậu.
“Ưm…”
Thiếu niên bị hắn ôm quá chặt không khỏi phát ra một tiếng nghẹn ngào. Thế nhưng cậu vẫn đưa tay ôm ngược lại hắn, khiến cho hai thân hình dán sát vào nhau khăng khít không một kẽ hở.
Không, hắn sẽ không để chuyện đó xảy ra.
Là cảm xúc nôn nóng này khiến hắn quên mất rào cản giữa họ mà gấp gáp muốn kề cận với thiếu niên.
Hắn sợ mất đi cậu.
Hắn giận vì cậu bị người ngấp nghé.
Hắn hận muốn giết người khi nghĩ đến bọn họ đầy đầu ý nghĩ ghê tởm đối với cậu.
Sau bao cảm xúc còn lại chính là ý nghĩ muốn giữ chặt lấy thiếu niên. Tốt nhất là biến em ấy thành của mình, cho dù có xảy ra chuyện gì cũng không khiến hắn hối hận đến mức muốn quay ngược lại thời gian.
Hắn…
Tạ Nghiêu đỏ ngầu mắt cưỡng ép cố định cằm của thiếu niên đang chôn trong hỏm cổ mình. Thiếu niên bị ép cùng hắn hai mắt nhìn nhau, bên trong là mờ mịt không hiểu, nhưng càng nhiều hơn là tín nhiệm, ỷ lại.
Hắn rũ mắt nhìn hai cánh môi hồng nhuận hơi mở, ngón tay cái ám muội chà sát mảnh môi dưới đầy đặn hơn của thiếu niên.
Vốn hắn cũng chẳng rõ mình định làm gì, cho đến khi cảm nhận được có một thứ mềm mại mang theo ẩm ướt ấm nóng cùng xước mang rô quét qua bụng ngón tay.
Đùng!
Đôi mắt hắn vừa kịp bắt lấy hình ảnh kia, trong đầu đã nổ mạnh một mảnh.
Đợi hắn hoàn hồn lại thủ phạm đã bị hắn bắt lấy, cuồng dã dây dưa.
Chụt…
“Hức…”
Giữa những âm thanh đầy ám muội khi môi lưỡi quấn lấy nhau là tiếng rên rỉ nghẹn ngào của thiếu niên.
Cậu bị ép phải bẻ cong tấm lưng, ngửa cổ đón nhận nụ hôn điên cuồng của người đàn ông. Ở trong cảm nhận khác hẳn hoàn toàn những lần họ hôn môi trước đây, cậu chỉ biết cố gắng ôm chặt cổ người đàn ông, yếu ớt lại ngây ngô mà hiến dâng mọi thứ, không chút phản kháng.
Tạ Nghiêu nói đúng, cậu chẳng biết gì cả, đặc biệt là ám muội có thể có giữa hai người đàn ông. Nhưng Hứa Dương lại không ngại hắn, so với bất an vì những thứ không biết, cậu toàn tâm toàn ý đem mình giao ra, đồng nghĩa với chấp nhận bất cứ cử chỉ nào của Tạ Nghiêu, miễn đó là hắn muốn, hắn làm.
Đợi cho Tạ Nghiêu buông thiếu niên ra, đôi môi cậu đã bị chà đạp đến căng mọng, hồng nhuận tươi đẹp. Nước bọt không kịp giữ lại theo đường cong chiếc cằm chạy thẳng xuống mảnh cổ thon thả chỉ cần bẻ nhẹ một cái đã có thể gãy.
Ánh mắt người đàn ông tối tăm nhìn vệt nước trên đó.
Hai bàn tay hắn giữa lấy gáy cậu. Hai ngón tay cái lại chậm chạp lần theo cần cổ, sắc tình mà vuốt từ dưới lên trên rồi bất chợt dùng sức ép nó ngưỡng thật cao. Đồng thời hạ miệng xuống.
“Hức a…”
Thiếu niên vô thức phát ra một nức nở, lại bởi vì xúc cảm vừa đau vừa ngứa xa lạ trên xương quai xanh mà bất giác giữ chặt đầu tóc của người đàn ông. Những ngón tay thon gầy mềm mại luồn vào trong tóc, ma sát da đầu người đàn ông khiến hắn rùng mình, hành vi càng thêm suồng sã.
Thân hình non nớt của cậu bị người đàn ông giữ trong tay, mặc cho hắn cưỡng ép mở ra bản thân, làm bữa tiệc ngon đợi hắn đến thưởng thức.
“Ô a… Chú…”
Thời điểm quả ô mai trước ngực bị ngậm lấy, thiếu niên khẽ phát ra một tiếng ngâm dài mị hoặc. Thân hình cậu cũng vô thức giật nãy, lại như chủ động hiến dâng.
Cậu lại không biết âm thanh kia từ miệng mình đối với người đàn ông có bao nhiêu giống như ma chú. Rõ ràng là tràn ngập cấm kỵ lại khiến người ta điên cuồng.
Khi hành động đi trước lý trí, một tay hắn đã lần từ sống lưng mượt mà của thiếu niên, một đường trượt thẳng xuống thánh địa thần bí đang mập mờ trong làn nước. Phóng túng mà giữ lấy bờ mông vừa mới nảy nở, kích thích nhỏ xinh hợp nhãn, xúc cảm tuyệt vời khiến hắn điên cuồng muốn đem nó xoa nắn thành đủ kiểu.
Thiếu niên bị hành động của hắn chọc ghẹo vô thức uốn cong tấm lưng, cả người phiến hồng mị hoặc. Trong miệng không ngừng phát ra mị âm quyến rũ chết người.
“Chú ơi a ư…”
Đó là âm thanh thế nào chọc người đánh mất lý trí.
“Hứa Dương!”
Mặt nhỏ của thiếu niên bị ép ngẩng lên, đối mặt với hắn.
Vốn đã định giáo huấn cậu một hồi “em còn chưa trưởng thành”, bỗng nhiên đối diện với đôi mắt hồng hồng đáng thương của cậu, lời muốn nói đến miệng đều nghẹn lại.
Đúng rồi, em ấy chỉ mới mười bảy, còn vài tháng nữa mới đến mười tám nhưng đã xém phải trải qua những chuyện đáng ghê tởm nhất. Em ấy mém chút là bị người vấy bẩn, có khi còn bị chà đạp, bị tàn phá…
Hắn bất giác mạnh tay ôm chặt lấy cậu.
“Ưm…”
Thiếu niên bị hắn ôm quá chặt không khỏi phát ra một tiếng nghẹn ngào. Thế nhưng cậu vẫn đưa tay ôm ngược lại hắn, khiến cho hai thân hình dán sát vào nhau khăng khít không một kẽ hở.
Không, hắn sẽ không để chuyện đó xảy ra.
Là cảm xúc nôn nóng này khiến hắn quên mất rào cản giữa họ mà gấp gáp muốn kề cận với thiếu niên.
Hắn sợ mất đi cậu.
Hắn giận vì cậu bị người ngấp nghé.
Hắn hận muốn giết người khi nghĩ đến bọn họ đầy đầu ý nghĩ ghê tởm đối với cậu.
Sau bao cảm xúc còn lại chính là ý nghĩ muốn giữ chặt lấy thiếu niên. Tốt nhất là biến em ấy thành của mình, cho dù có xảy ra chuyện gì cũng không khiến hắn hối hận đến mức muốn quay ngược lại thời gian.
Hắn…
Tạ Nghiêu đỏ ngầu mắt cưỡng ép cố định cằm của thiếu niên đang chôn trong hỏm cổ mình. Thiếu niên bị ép cùng hắn hai mắt nhìn nhau, bên trong là mờ mịt không hiểu, nhưng càng nhiều hơn là tín nhiệm, ỷ lại.
Hắn rũ mắt nhìn hai cánh môi hồng nhuận hơi mở, ngón tay cái ám muội chà sát mảnh môi dưới đầy đặn hơn của thiếu niên.
Vốn hắn cũng chẳng rõ mình định làm gì, cho đến khi cảm nhận được có một thứ mềm mại mang theo ẩm ướt ấm nóng cùng xước mang rô quét qua bụng ngón tay.
Đùng!
Đôi mắt hắn vừa kịp bắt lấy hình ảnh kia, trong đầu đã nổ mạnh một mảnh.
Đợi hắn hoàn hồn lại thủ phạm đã bị hắn bắt lấy, cuồng dã dây dưa.
Chụt…
“Hức…”
Giữa những âm thanh đầy ám muội khi môi lưỡi quấn lấy nhau là tiếng rên rỉ nghẹn ngào của thiếu niên.
Cậu bị ép phải bẻ cong tấm lưng, ngửa cổ đón nhận nụ hôn điên cuồng của người đàn ông. Ở trong cảm nhận khác hẳn hoàn toàn những lần họ hôn môi trước đây, cậu chỉ biết cố gắng ôm chặt cổ người đàn ông, yếu ớt lại ngây ngô mà hiến dâng mọi thứ, không chút phản kháng.
Tạ Nghiêu nói đúng, cậu chẳng biết gì cả, đặc biệt là ám muội có thể có giữa hai người đàn ông. Nhưng Hứa Dương lại không ngại hắn, so với bất an vì những thứ không biết, cậu toàn tâm toàn ý đem mình giao ra, đồng nghĩa với chấp nhận bất cứ cử chỉ nào của Tạ Nghiêu, miễn đó là hắn muốn, hắn làm.
Đợi cho Tạ Nghiêu buông thiếu niên ra, đôi môi cậu đã bị chà đạp đến căng mọng, hồng nhuận tươi đẹp. Nước bọt không kịp giữ lại theo đường cong chiếc cằm chạy thẳng xuống mảnh cổ thon thả chỉ cần bẻ nhẹ một cái đã có thể gãy.
Ánh mắt người đàn ông tối tăm nhìn vệt nước trên đó.
Hai bàn tay hắn giữa lấy gáy cậu. Hai ngón tay cái lại chậm chạp lần theo cần cổ, sắc tình mà vuốt từ dưới lên trên rồi bất chợt dùng sức ép nó ngưỡng thật cao. Đồng thời hạ miệng xuống.
“Hức a…”
Thiếu niên vô thức phát ra một nức nở, lại bởi vì xúc cảm vừa đau vừa ngứa xa lạ trên xương quai xanh mà bất giác giữ chặt đầu tóc của người đàn ông. Những ngón tay thon gầy mềm mại luồn vào trong tóc, ma sát da đầu người đàn ông khiến hắn rùng mình, hành vi càng thêm suồng sã.
Thân hình non nớt của cậu bị người đàn ông giữ trong tay, mặc cho hắn cưỡng ép mở ra bản thân, làm bữa tiệc ngon đợi hắn đến thưởng thức.
“Ô a… Chú…”
Thời điểm quả ô mai trước ngực bị ngậm lấy, thiếu niên khẽ phát ra một tiếng ngâm dài mị hoặc. Thân hình cậu cũng vô thức giật nãy, lại như chủ động hiến dâng.
Cậu lại không biết âm thanh kia từ miệng mình đối với người đàn ông có bao nhiêu giống như ma chú. Rõ ràng là tràn ngập cấm kỵ lại khiến người ta điên cuồng.
Khi hành động đi trước lý trí, một tay hắn đã lần từ sống lưng mượt mà của thiếu niên, một đường trượt thẳng xuống thánh địa thần bí đang mập mờ trong làn nước. Phóng túng mà giữ lấy bờ mông vừa mới nảy nở, kích thích nhỏ xinh hợp nhãn, xúc cảm tuyệt vời khiến hắn điên cuồng muốn đem nó xoa nắn thành đủ kiểu.
Thiếu niên bị hành động của hắn chọc ghẹo vô thức uốn cong tấm lưng, cả người phiến hồng mị hoặc. Trong miệng không ngừng phát ra mị âm quyến rũ chết người.
“Chú ơi a ư…”
Đó là âm thanh thế nào chọc người đánh mất lý trí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.