Chương 99: Ngoại truyện 4: Tổ ấm nhỏ (3)
Serein
20/09/2023
“Mẹ, con về rồi”
“Ôi, cục cưng của mẹ, lại đây mẹ thơm cái nào”
Ngân dang rộng cánh tay đón cậu con trai vừa đi học về, cô đặt một nụ hôn lên má nó, hỏi:
“Hôm nay cục cưng ở lớp có vui không?”
Cậu bé ôm chầm lấy cô, cười tít mắt nói:
“Vui lắm ạ!”
“Thay quần áo đi rồi ra đây với mẹ”
Ngân nhắc nhở cậu con trai, cậu bé vâng lời rồi ngoan ngoãn đi về phòng thay quần áo. Hắn để ba lô của cậu con trai xuống ghế rồi cố ý đứng sát lại gần cô, nói:
“Bà xã, anh cũng muốn được thơm”
Ngân hừ lạnh rồi dẫm mạnh vào chân hắn. Đồ khùng! Đã khùng lại còn thích đòi hỏi! Haiz, chẳng biết người nào xấu xa cứ nhân lúc hai mẹ con cô đã ngủ say rồi đẩy cậu con trai bé bỏng của cô xuống cuối giường nằm, còn mình thì nằm cạnh và ôm cô đến nghẹt thở mới chịu buông.
Hắn nhìn cô, vừa ra vẻ đáng thương, vừa ra vẻ đòi hỏi nhưng khổ thân thay, cô chẳng thèm để mắt đến, chỉ bận tâm vào việc của mình.
[...]
“Tuấn, ra đây buộc tóc giúp em”
Ngân từ trong phòng bếp nói vọng ra, nghe lệnh bà xã, hắn từ bỏ đống tài liệu đang làm dở, đứng dậy chạy ra phòng bếp giúp cô. Cậu con trai cũng chạy vào theo hóng hớt.
Buộc tóc xong, hắn muốn có thời gian riêng tư với cô một tí mà có cậu con trai đáng yêu ở đây nên không tiện cho lắm, hắn nghĩ cách phải đánh lạc hướng nó, bèn nói:
“Oa, đến đoạn siêu nhân đánh yêu quái rồi kìa”
Hồi còn con nít, ai chả mê phim siêu nhân, đến cả hắn nhìn vậy thôi chứ hồi xưa cũng mê siêu nhân lắm nha, mê đến nỗi bị ảo tưởng sức mạnh! Vì ba mẹ không cho mua đồ chơi bạo lực như súng, kiếm mà các siêu nhân hay dùng nên hắn chỉ có thể tưởng tượng cây thước kẻ, đôi đũa là súng, là kiếm. Nhớ lại tự dưng thấy ngượng!
Thằng nhóc Minh, cậu con trai của hắn cũng không ngoại lệ, thậm chí nó còn mê siêu nhân hơn cả hắn hồi bé. Trước giờ hắn luôn nghĩ mình là fan cuồng, fan cứng nhất không ai sánh bằng, giờ tự dưng có người fan cuồng, fan cứng hơn mình, nghĩ mà thấy ghét!
Nghe bố nói đến đúng đoạn gây cấn mà mình thích, nhóc Minh tin ngay, cậu bé không hứng hóng hớt nữa mà chạy ra phòng khách xem siêu nhân. Chỉ đợi có vậy, hắn nhanh chóng hành động, hắn vuốt gọn tóc cô qua một bên và cắn mạnh vào cô Ngân. Ngân đỏ bừng mặt, con dao trên tay cô rơi xuống đất kêu “keng” một tiếng.
Đau...
“Thôi nào, em còn nấu ăn”
Ngân đẩy hắn rồi cúi xuống nhặt con dao, hắn vẫn chưa có ý định quay về phòng nên nán lại phòng bếp cùng với cô, hắn cứ mân mê vết cắn do mình gây ra trên cổ cô. Cũng đã lâu rồi hắn và cô mới có không gian riêng tư như vậy.
[...]
Cạch
“Cục cưng, đến giờ ăn rồi”
Ngân đặt bát được sườn xào chua ngọt xuống bàn rồi đi lại vỗ nhẹ vào vai nhóc Minh, cậu bé tuy còn mải xem siêu nhân nhưng nghe lời mẹ liền đứng dậy đi rửa tay, chân và ngồi vào bàn ăn.
Hắn kéo ghế cho nhóc Minh, cô ngồi trước rồi mới kéo ghế cho mình ngồi. Xới cơm cho cả nhà xong, hắn gắp sườn vào bát cô và nói:
“Ăn nhiều vào, dạo này em gầy đi rồi đấy!”
Hắn không muốn thiên hạ đặt cho biệt danh “hút máu vợ” đâu, kết hôn rồi không những tăng cân mà cô còn sụt đi, trông đến là thương! Và còn một lí do khác nữa, hihi, cô đầy đủ thì hắn “ăn” mới thích!
Ngân chớp chớp mắt nhìn hắn vẻ không tin vào bản thân khi nghe được câu như vậy. Nhóc Minh không muốn mẹ cứ dán chặt mắt vào bố như thế nên cũng bắt chước theo hắn, cậu bé gắp một miếng sườn vào bát cô, nói:
“Mẹ ăn nhiều vào, nhìn mẹ béo lên mới xinh!”
Ngân quay sang nhìn cậu con trai 5 tuổi cầm đũa có phần chưa quen đã học thói bắt bước thì bật cười, cô xoa đầu cậu bé, hỏi:
“Vậy mẹ như này không xinh hả?”
Nhóc Minh lập tức lắc đầu, nói:
“Vẫn xinh nhưng béo lên xinh hơn”
Hừ, thằng nhóc con đáng ghét, cô mới để ý hắn một tí thôi mà đã quay phắt sang thằng nhóc con kia rồi... Trời ơi, hắn ứ chịu đâu!
[...]
Trong căn nhà của một tòa chung cư vang lên tiếng nói của tất cả thành viên, thật ấm cúng và hạnh phúc biết bao.
“Bà xã nấu ngon nhất!”
“Mẹ của con nấu ngon nhất quả đất!”
“Khiếp, hai bố con chỉ giỏi nịnh thôi”
“Ôi, cục cưng của mẹ, lại đây mẹ thơm cái nào”
Ngân dang rộng cánh tay đón cậu con trai vừa đi học về, cô đặt một nụ hôn lên má nó, hỏi:
“Hôm nay cục cưng ở lớp có vui không?”
Cậu bé ôm chầm lấy cô, cười tít mắt nói:
“Vui lắm ạ!”
“Thay quần áo đi rồi ra đây với mẹ”
Ngân nhắc nhở cậu con trai, cậu bé vâng lời rồi ngoan ngoãn đi về phòng thay quần áo. Hắn để ba lô của cậu con trai xuống ghế rồi cố ý đứng sát lại gần cô, nói:
“Bà xã, anh cũng muốn được thơm”
Ngân hừ lạnh rồi dẫm mạnh vào chân hắn. Đồ khùng! Đã khùng lại còn thích đòi hỏi! Haiz, chẳng biết người nào xấu xa cứ nhân lúc hai mẹ con cô đã ngủ say rồi đẩy cậu con trai bé bỏng của cô xuống cuối giường nằm, còn mình thì nằm cạnh và ôm cô đến nghẹt thở mới chịu buông.
Hắn nhìn cô, vừa ra vẻ đáng thương, vừa ra vẻ đòi hỏi nhưng khổ thân thay, cô chẳng thèm để mắt đến, chỉ bận tâm vào việc của mình.
[...]
“Tuấn, ra đây buộc tóc giúp em”
Ngân từ trong phòng bếp nói vọng ra, nghe lệnh bà xã, hắn từ bỏ đống tài liệu đang làm dở, đứng dậy chạy ra phòng bếp giúp cô. Cậu con trai cũng chạy vào theo hóng hớt.
Buộc tóc xong, hắn muốn có thời gian riêng tư với cô một tí mà có cậu con trai đáng yêu ở đây nên không tiện cho lắm, hắn nghĩ cách phải đánh lạc hướng nó, bèn nói:
“Oa, đến đoạn siêu nhân đánh yêu quái rồi kìa”
Hồi còn con nít, ai chả mê phim siêu nhân, đến cả hắn nhìn vậy thôi chứ hồi xưa cũng mê siêu nhân lắm nha, mê đến nỗi bị ảo tưởng sức mạnh! Vì ba mẹ không cho mua đồ chơi bạo lực như súng, kiếm mà các siêu nhân hay dùng nên hắn chỉ có thể tưởng tượng cây thước kẻ, đôi đũa là súng, là kiếm. Nhớ lại tự dưng thấy ngượng!
Thằng nhóc Minh, cậu con trai của hắn cũng không ngoại lệ, thậm chí nó còn mê siêu nhân hơn cả hắn hồi bé. Trước giờ hắn luôn nghĩ mình là fan cuồng, fan cứng nhất không ai sánh bằng, giờ tự dưng có người fan cuồng, fan cứng hơn mình, nghĩ mà thấy ghét!
Nghe bố nói đến đúng đoạn gây cấn mà mình thích, nhóc Minh tin ngay, cậu bé không hứng hóng hớt nữa mà chạy ra phòng khách xem siêu nhân. Chỉ đợi có vậy, hắn nhanh chóng hành động, hắn vuốt gọn tóc cô qua một bên và cắn mạnh vào cô Ngân. Ngân đỏ bừng mặt, con dao trên tay cô rơi xuống đất kêu “keng” một tiếng.
Đau...
“Thôi nào, em còn nấu ăn”
Ngân đẩy hắn rồi cúi xuống nhặt con dao, hắn vẫn chưa có ý định quay về phòng nên nán lại phòng bếp cùng với cô, hắn cứ mân mê vết cắn do mình gây ra trên cổ cô. Cũng đã lâu rồi hắn và cô mới có không gian riêng tư như vậy.
[...]
Cạch
“Cục cưng, đến giờ ăn rồi”
Ngân đặt bát được sườn xào chua ngọt xuống bàn rồi đi lại vỗ nhẹ vào vai nhóc Minh, cậu bé tuy còn mải xem siêu nhân nhưng nghe lời mẹ liền đứng dậy đi rửa tay, chân và ngồi vào bàn ăn.
Hắn kéo ghế cho nhóc Minh, cô ngồi trước rồi mới kéo ghế cho mình ngồi. Xới cơm cho cả nhà xong, hắn gắp sườn vào bát cô và nói:
“Ăn nhiều vào, dạo này em gầy đi rồi đấy!”
Hắn không muốn thiên hạ đặt cho biệt danh “hút máu vợ” đâu, kết hôn rồi không những tăng cân mà cô còn sụt đi, trông đến là thương! Và còn một lí do khác nữa, hihi, cô đầy đủ thì hắn “ăn” mới thích!
Ngân chớp chớp mắt nhìn hắn vẻ không tin vào bản thân khi nghe được câu như vậy. Nhóc Minh không muốn mẹ cứ dán chặt mắt vào bố như thế nên cũng bắt chước theo hắn, cậu bé gắp một miếng sườn vào bát cô, nói:
“Mẹ ăn nhiều vào, nhìn mẹ béo lên mới xinh!”
Ngân quay sang nhìn cậu con trai 5 tuổi cầm đũa có phần chưa quen đã học thói bắt bước thì bật cười, cô xoa đầu cậu bé, hỏi:
“Vậy mẹ như này không xinh hả?”
Nhóc Minh lập tức lắc đầu, nói:
“Vẫn xinh nhưng béo lên xinh hơn”
Hừ, thằng nhóc con đáng ghét, cô mới để ý hắn một tí thôi mà đã quay phắt sang thằng nhóc con kia rồi... Trời ơi, hắn ứ chịu đâu!
[...]
Trong căn nhà của một tòa chung cư vang lên tiếng nói của tất cả thành viên, thật ấm cúng và hạnh phúc biết bao.
“Bà xã nấu ngon nhất!”
“Mẹ của con nấu ngon nhất quả đất!”
“Khiếp, hai bố con chỉ giỏi nịnh thôi”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.