Chúa Tể Chi Vương

Chương 120: Tẩy Tủy Đan

Khoái Xan Điếm

02/07/2017

Trên một tòa lâu các cách đài khiêu chiến mấy trăm trượng.

- Đáng giận! Đệ tử Quảng Quân Hầu không ngờ lại lập uy ở ngoại môn. Sao có thể phát sinh chuyện như vậy chứ?

Gương mặt Tuyền Thần đầy vẻ không cam lòng, vỗ tay một cái, tòa lầu các đột nhiên run rẩy mãnh liệt, thiếu chút nữa sụp đổ.

Bên cạnh hắn là Hầu Viên, đệ tử xếp hạng thứ tư trong ngoại môn.

Hai người từ xa đã quan sát toàn bộ trận chiến giữa Triệu Phong và Quy Phong Vân.

Vốn còn cho rằng đây sẽ là một “trò hay”, nào ngờ cuối cùng lại nhìn thấy một màn như vậy

Trận khiêu chiến này cũng gây sự chú ý không nhỏ.

Một thiếu niên mới nhập môn, dùng tu vi bát trọng Cố Thể Cảnh, khiêu chiến thành công Quy Phong Vân xếp hạng mười ba ngoại môn, trở thành đệ tử nội môn dự khuyết duy nhất có tu vi dưới cửu trọng

- Tiểu tử này so với ta dự liệu còn mạnh hơn nhiều, chẳng qua là nếu gặp ta thì hắn cũng không cầm cự quá mười chiêu.

Ánh mắt Hầu Viên hờ hững lạnh lùng nhìn Triệu Phong đang lập uy đằng xa.

【 truyen

cua tui dot net ]

Tuyền Thần cũng không hoài nghi lời nói của hắn, trong hai mươi hạng đầu của đệ tử ngoại môn, chỉ có mười tên xếp hàng cuối là nằm trong phạm trù nửa bước Thoát Phàm Cảnh “bình thường”.

Sau khi tiến vào mười hạng đầu, dần dần sẽ thoát ly khỏi phạm trù “bình thường”.

Đặc biệt là những đệ tử ngoại môn xếp hạng hàng đầu, tất cả đều là nhân vật cự đầu, mỗi người đều có thực lực khiêu chiến Thoát Phàm Cảnh chính thức.

Ví dụ như Hầu Viên, hắn đã từng khiêu chiến với cường giả nhất trọng Thoát Phàm Cảnh.

Mà theo lời đồn, tên xếp hạng nhất ngoại môn chính là một kẻ biến thái, có thể lấy tu vi nửa bước Thoát Phàm Cảnh, trực tiếp chiến thắng cường giả “Thoát Phàm Cảnh”.

Vụt...

Chẳng biết từ lúc nào, đã có một đạo thân ảnh xuất hiện sau lưng hai người.

- Vương phó chấp sự!

Tuyền Thần và Hầu Viên đều khom mình hành lễ.

Đạt tới cấp bậc chấp sự, ở bên trong Tông môn ít nhất cũng có tu vi Thoát Phàm Cảnh ngoài ngũ trọng cho dù là phó chấp sự đi nữa.

Đương nhiên, những nhân vật trú ẩn thế tục, chấp sự quốc gia như Quảng Quân Hầu, tất cả đều chỉ là nhân vật lâu la trong Tông môn, tự nhiên không có chút cân lượng nào, chỉ cần đạt tới tu vi Thoát Phàm Cảnh là có thể đảm nhiệm.

- Triệu Phong này quả thực khiến người khác rất bất ngờ.

Trên mặt Vương phó chấp sự có chút ngoài dự liệu, khóe miệng vẫn treo nụ cười nhạt.

Trong Tông môn, nhất là Ngoại Môn Đường, đã rất lâu rồi hắn chưa từng nhìn thấy người có thiên phú chiến đấu như vậy.

- Vương phó chấp sự, ngài nên biết rằng kẻ này lúc trước chính là đệ tử của Quảng Quân Hầu “Từ Nhiên”, lúc trước tại sao lại an bài nhiệm vụ “như vậy” ?

Tuyền Thần có chút oán trách.

Lúc trước, vị Vương phó chấp sự này đã từng có giao tình với sư tôn Vân Hải chân nhân. Chẳng qua sau khi Vân Hải chân nhân gia nhập cao tầng Tông môn thì quan hệ giữa hai người mới có chút bất hòa.

- Triệu Phong chẳng qua chỉ là một kẻ có Linh thể hạ đẳng mặc dù chiến lực mạnh, nhưng thành tựu ngày sau cũng rất hạn chế. Chẳng lẽ hắn có thể uy hiếp được những đệ tử nội môn như các ngươi, thậm chí là uy hiếp trưởng lão Tông môn cao cao tại thượng? Nếu vì tiểu nhân vật này mà đồng thời đắc tội với hai vị Phó đường chủ, đó mới chính là được không bằng mất! Cho dù là sư tôn Vân Hải chân nhân của ngươi cũng phải suy xét cẩn thận.

Vương phó chấp sự từ chối giải thích.

- Hai vị Phó đường chủ? Người mà ngài nói đến là...

Sắc mặt Tuyền Thần hơi đổi.

Hắn đương nhiên biết rõ, Vương phó chấp sự nói rất có đạo lý, chiến lực của Triệu Phong mạnh, thế nhưng thành tựu nhất định có hạn.

Như vậy cũng giống như Quảng Quân Hầu năm xưa, lúc trước cũng là cự đầu xếp hạng hàng đầu trong ngoại môn, thậm chí còn có thể tranh đoạt đệ nhất với Vân Hải chân nhân.

Lúc đó, chiến lực của Quảng Quân Hầu không thể nói là yếu, nhưng cuối cùng chẳng qua cũng chỉ là nhân vật lâu la trong Tông môn.

Vương phó chấp sự cũng không giấu giếm, kể lại đầu đuôi chuyện Triệu Phong được hai vị Phó đường chủ đồng thời nhìn trúng

- Triệu Phong này... Không ngờ lại được Quan lão và Trương lão nhìn trúng

Tuyền Thần trợn mắt há hốc mồm, lập tức có chút chán chưởng bất lực.

Thân là đệ tử nội môn, hắn tự nhiên biết rõ địa vị của hai vị Phó đường chủ này trong Tông môn.

Hai lão giả này, lần lượt là hai Luyện Đan Sư và Trận Pháp Sư đạt tới trình độ cao nhất trong Tông môn, làm ra rất nhiều cống hiến, lịch duyệt so với sư môn Vân Hải chân nhân của hắn còn lâu đời hơn.

Nếu bàn về phân lượng, Quan lão và Trương lão đều là nhân vật tiếp cận cấp bậc Trưởng lão, nếu như hai người cùng đứng về một phía, cho dù là nhân vật cấp trưởng lão cũng phải suy xét cẩn thận.



Còn một điều quan trọng nhất...

Đó là Tuyền Thần ra tay đàn áp mấy người đệ tử của Quảng Quân Hầu cũng không được sư tôn “Vân Hải chân nhân” trực tiếp bày mưu tính kế.

Vân Hải chân nhân thân là trưởng lão của Tông môn, thân phận cao thượng tu vi Chân Linh cảnh, chúng sinh dưới tầm mắt ông ta giống như con sâu cái kiến, căn bản khinh thường hạ thấp thân phận, cũng không quá mức làm khó những con sâu cái kiến tu vi thấp kém này. Cho nên, hắn ta vẫn luôn mắt nhắm mắt mở bỏ qua hành vi của Tuyền Thần, xem như là “ngẩm đồng ý”.

Không có nhân vật cấp trưởng lão toàn lực ủng hộ, Tuyền Thần tự nhiên sẽ không dám đi xúc phạm hai vị Phó đường chủ.

Đương nhiên, Tuyền Thần tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua. Tuy hắn không dám đụng vào đối phương thế nhưng âm thầm hành hạ những con sâu cái kiến ở ngoại môn lại là chuyện hết sức dễ dàng

Sau khi khiêu chiến kết thúc, Triệu Phong thở phào một hơi, thân hình có chút mệt mỏi, đi đến trước mặt hai vị sư huynh.

- Chúc mừng Triệu sư đệ! Nhanh như vậy đã trở thành đệ tử nội môn dự khuyết, quả thật khiến chúng ta vô cùng ngưỡng mộ.

Công chúa Vân Hương Mộng mỉm cười, là người đầu tiên bước tới chúc mừng.

Đồng thời, nàng cũng dùng một ánh mắt hoàn toàn mới để dò xét thiếu niên vừa lập uy ngoại môn này.

- Triệu sư đệ quả thật đã vì những kẻ như chúng ta mà xả giận một phen!

- Trận chiến vừa rồi thực sự rất đặc sắc, không ngờ Triệu sư đệ lại sáng tạo một kỳ tích mới.

Một vài đệ tử mới nhập môn đều đồng loạt chúc mừng Triệu Phong những lời “vỗ mông ngựa” vang lên không ngớt.

Trong lần khảo hạch nhập môn Hiểu Nguyệt Tông tổng cộng tuyển chọn hai mươi đệ tử, ngoại trừ Không Nguyên Hạo có tư chất tuyệt đỉnh ra, chỉ có hai mươi mốt người là tiến vào ngoại môn. (*)

(*) Ngoài hai mươi người ra còn có Liễu Nguyệt Nhi là được chọn trực tiếp.

Mà trong hai mươi mốt người này, Triệu Phong lại là người đầu tiên tiến vào danh sách đệ tử nội môn dự khuyết.

Đương nhiên trong đám người ở đây cũng có rất nhiều người không phục.

- Linh thể hạ đẳng, cho dù thực lực có mạnh hơn nữa thì đã sao? Ngay cả cửu trọng Cố Thể Cảnh còn không đạt tới nổi. Không lâu nữa cùng sẽ bị chúng ta đuổi kịp và vượt qua thôi.

Tiêu Vẫn có tu vi cao nhất trong đám người mới nhập môn, đứng ở đẳng xa nghiến răng, hắn cũng chỉ mới hồi phục bình tĩnh sau chấn kinh vừa rồi.

Nói thật, vừa rồi biểu hiện của Triệu Phong ở trên đài khiêu chiến đã khiến hắn bị chấn trụ, lúc này vẫn cảm thấy sởn hết gai ốc.

Không thể không thừa nhận, Triệu Phong đã lập uy tại ngoại môn thành công.

Có thể đoán được, quãng thời gian tiếp theo, chắc chắn sẽ không có mấy người trong ngoại môn dám dễ dàng xúc phạm hắn.

- Hừ! Lại để hắn thành công rồi.

Liễu Nguyệt Nhi hừ nhẹ một tiếng, thần sắc có chút tức giận, thế nhưng từ đáy lòng mình, nàng vẫn cảm thấy vui mừng, cảm xúc trộn lẫn hết sức kỳ lạ.

Đứng từ góc độ đệ tử ngoại môn, việc Triệu Phong “chuyển bại thành thắng, lấy yếu thắng mạnh” đã khiến bọn họ được xả giận một phen.

Đợi mọi người tản ra, Triệu Phong mới tới chào hỏi hai vị sư huynh.

Dương Thanh Sơn và Nam Cung Phàm đều nhìn về phía người sư đệ của mình với ánh mắt phức tạp, trong lòng ngoại trừ áy náy còn có chút cảm kích.

- Quy Phong Vân bị thua, có lẽ sẽ không dám dễ dàng làm khó sư huynh nữa.

Triệu Phong mỉm cười nói với Dương Thanh Sơn.

Sau khi trở thành “đệ tử nội môn dự khuyết”, Triệu Phong đã chuyển khỏi nơi ở của đệ tử ngoại môn bình thường.

Trong ngoại môn, đệ tử nội môn dự khuyết được hưởng thụ đãi ngộ đặc biệt, có biệt viện lầu các riêng, được nhận tài nguyên từ Tông môn nhiều hơn những đệ tử ngoại môn bình thường

Ví dụ như, đệ tử ngoại môn bình thường, mỗi tháng chỉ được nhận bổng lộc là một khối nguyên tinh thạch thứ phẩm và một viên linh đan cấp thấp.

Nhưng khi trở thành đệ tử nội môn dự khuyết, sẽ được hướng thụ đãi ngộ gấp ba lần, ngoài ra còn có những đặc quyền khác.

Thu xếp xong xuôi, Triệu Phong lại quay trở về Thảo Mộc Đường.

Lúc này, Quan lão đang bận rộn với việc luyện đan, liền để cho một dược đồng hồi âm.

- Quan lão nói, huynh được nghỉ ngơi một ngày.

Vị dược đồng nói.

Nghỉ ngơi?

Triệu Phong có chút ngoài dự liệu, chợt nghĩ, nhất định là Quan lão cho rằng mình khiêu chiến thất bại, thậm chí là bị thương không nhẹ, cho nên mới cho phép mình nghỉ ngơi ngày hôm nay.

- Quan lão còn dặn ta giao cho huynh những thứ này.

Dược đồng đua cho hắn vài thứ.

- Huyết Liệu Đan... Tục cốt Cao? Còn có cả Hiểu Nguyệt Diệt Đả Tán?

Vẻ mặt Triệu Phong có chút cổ quái.

Có lẽ Quan lão cho rằng lúc hắn ở trên đài khiêu chiến đã bị đối phương đánh cho thể thảm vô cùng.



Huyết Liệu Đan và Tục cốt Cao đều là những đan dược trân quý, nếu đặt ở quốc gia bên ngoài thì chúng cũng là những thứ ngàn vàng khó mua.

Trong đó, Huyết Liệu Đan chuyên trị nội thương, chỉ cần không phải là trọng thương cực nặng thì có thể khôi phục nhanh chóng

Tục cốt Đan chuyên trị xương cốt bị đứt gãy, nhanh chóng khép liền vết thương.

- Còn có một viên Tẩy Tủy Đan.

Dược đồng có chút hâm mộ giao viên đan dược cho Triệu Phong.

Tẩy Tủy Đan?

Triệu Phong vừa nghe tới đây liền nhảy dựng.

Hắn tất nhiên đã nghe nói về sự thần kỳ của viên thuốc này.

Tẩy Tủy Đan có thể tẩy tủy phạt cốt, cải thiện thể chất con người, dược hiệu hết sức thần

Kỳ.

Viên thuốc này cũng không phải chuyên dùng để tôi luyện thân thể, nhưng nó lại có thể khiến cho tố chất tổng hợp của võ giả tăng mạnh.

Trước kia Triệu Phong đã từng nghe nói “Tẩy Tủy Đan” có thể giúp cửu trọng võ đạo trùng kích Thánh cảnh, tác dụng thúc đẩy khá lớn.

Nhận lấy viên Tẩy Tủy Đan, nội tâm của Triệu Phong có chút kích động, không ngờ Quan lão lại cam lòng giao một viên linh đan trân quý như vậy cho mình.

Cho dù là đệ tử nội môn dự khuyết cũng rất khó nhận được một viên Tẩy Tủy Đan.

Đặc biệt là đệ tử nửa bước Thoát Phàm Cảnh, nếu như phục dụng Tẩy Tủy Đan để cải thiện thể chất thì sẽ có rất nhiều hy vọng trùng kích Thoát Phàm Cảnh.

Ngay trong ngày hôm đó.

Triệu Phong trở về biệt viện dành riêng cho đệ tử nội môn dự khuyết, lập tức phục dụng Tẩy Tủy Đan.

Dược lực của Tẩy Tủy Đan tương đối ôn hòa, có thể chậm rãi tẩy rửa huyết nhục cốt cách và lục phủ ngũ tạng...

Toàn bộ quá trình giống như một “nồi súp”, được lửa mạnh chậm rãi hầm cách thủy.

Đương nhiên, đây chỉ là đối với Triệu Phong đã đạt tới Ngân Bích Quyết tầng thứ tám đỉnh phong mà thôi.

Triệu Phong tu luyện công pháp Phàm phẩm hạ cấp, khí lực thân thể vô cùng mạnh mẽ, có thể chịu được một lượng lớn dược tính bá đạo.

Nếu người bình thường sử dụng Tẩy Tủy Đan, dược tính cũng không thể nói là ôn hòa được.

Triệu Phong đồng thời vận chuyển “Quy Nguyên Khí Quyết” và “Ngân Bích Quyết” để hấp thu dược lực, thu được hiệu quả luyện thể càng lớn.

Dược lực phóng thích nhanh hơn, một tia dòng nước ấm lan ra khắp người, mang theo một chút cảm giác tê dại.

Hắn tập trung tinh thần, cảm thấy từ chỗ mắt trái của mình truyền đến tiếng nhảy “thình thịch”.

Thịch thịch! Thịch thịch! Thịch thịch...

Mắt trái nhảy lên càng lúc càng mạnh, đồng thời tản mát ra một luồng ấm áp kỳ dị, trải khắp toàn thân, dung hợp cùng với dược lực của Tây Tủy Đan.

- Mắt trái thần bí quả nhiên có tác dụng cải thiện thân thể.

Triệu Phong càng thêm chắc chắn suy đoán trước kia của mình.

Lúc còn ở Triệu tộc, tất cả phương diện tư chất và ngộ tính của hắn đều rất bình thường.

Nhưng sau khi dung hợp với mắt trái thần bí, tất cả đã dần dần thay đổi.

Thân thể vốn bình thường cũng trở nên lột xác.

Nếu như mắt trái này đến từ một đại thần cổ xưa nào đó, nó há có thể dung nạp vào một cái thân xác tâm thường?

Đương nhiên...

Trước khi nó khôi phục trạng thái đỉnh phong nhất định sẽ cải thiện hoàn cảnh của người mà nó gửi gắm, để tương lai sau này có thể trở lại làm chúa tể thiên địa.

Thịch thịch! Thịch thịch...

Triệu Phong cảm giác mắt trái của mình phát ra một luồng khí tức càng cường liệt hơn so với trước kia, dược lực của Tẩy Tủy Đan đã mạnh hơn gấp mấy lần so với ban đầu.

Gần nửa canh giờ sau...

Toàn thân Triệu Phong bắt đầu bài xuất ra một tầng dịch nhờn.

Trong không gian của mắt trái, quầng sáng xanh nhạt hình xoắn ốc đã kéo dài tới tám thước năm.

Triệu Phong cảm giác toàn bộ tinh khi thản của mình đều tăng lên, toàn thân có cảm giác như đang thoát thai hoán cốt.

Lúc này, dược lực của Tẩy Tủy Đan chỉ mới tiêu hóa được một phần tư, nhưng hiệu quả đã gần tương đương với người khác tiêu hóa nửa viên Tẩy Tủy Đan.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chúa Tể Chi Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook