Chương 2: Phá Vỡ Kỷ Lục? (2)
Linh Hạ Cửu Thập Độ
10/08/2021
Giang Hà bắt đầu tiến hành thí nghiệm.
Thí nghiệm này rất đơn giản, căn cứ vào hoàn cảnh cải thiện tính chất thích ứng của năng lượng tối. Sau hai năm thì Giang Tần cũng đã quen với việc làm này. Dưới bao nhiêu con mắt dòm ngó của một nhóm nghiên cứu khoa học, hắn không hề có một chút căng thẳng nào, việc cải thiện năng lượng tối đã nhanh chóng được hoàn thành, khiến các nhà khoa học tại đấy phải lần lượt gần đầu.
Bình tĩnh, lý trí và chững chạc.
Đây chính là những phẩm chất cơ bản của một nhà nghiên cứu khoa học cần phải có.
“Tiếp đến, gửi đi là được.”
Thử nghiệm đã hoàn tất, Giang Tần hít sâu một hơi.
Thông thường chỉ cần gửi nó đến môi trường mô phỏng, nhưng lần này, hắn sẽ gửi nó lên mặt trăng để kiểm tra thực tế. Tay hắn hơi dừng lại, nhưng rất nhanh chóng viết một loạt mã, việc nhập lệnh đã được hoàn thành xong,xác nhận.
“Bùm!”
Giang Tần gửi năng lượng đi.
Một tia sáng chói lóa lóe lên trong vài giây, năng lượng tối do Giang Tần cải tạo đã bị biến mất.
“Ồ”
Trên màn hình chiếu của phòng thí nghiệm, một loạt các con số màu xanh lá xuất hiện. Đó là các dữ liệu phản hồi của cuộc thí nghiệm. Thí nghiệm sẽ bắt đầu sau khi năng lượng tối đã được chuyển đến mặt trăng. Nhưng có một việc không ngờ tới đã xảy ra, 10 phút trôi qua rồi vẫn không nhận được bất kỳ phản hồi nào.
Cuộc thí nghiệm vẫn chưa thể bắt đầu được.
“Có chuyện gì vậy?”
Một nhà khoa học hơi nhíu mày: "Việc truyền năng lượng đi chỉ đứng sau tốc độ ánh sáng, khoảng cách giữa trái đất với mặt trăng thì không xa, mọi khi sẽ hoàn thành trong nháy mắt luôn.”
"Bình tĩnh đừng vội."
Giang Tần siết chặt tay mình: "Có lẽ những người khác đang tiến hành các thí nghiệm có quy mô lớn nên kênh truyền tin đang bị chiếm. Mọi người hãy đợi một chút, sẽ không lâu đâu."
“Ừm.”
Mọi người đều gật đầu.
Thêm 10 phút nữa đã trôi qua, giao diện màn hình của cuộc thử nghiệm cũng đã có sự thay đổi.
“Nó bắt đầu rồi!”
Giang Tần kinh ngạc trong chốc lát.
"Tinh."
"Truyền năng lượng tối đã được hoàn tất.”
"Chuyên liệu môi trường hoàn chỉnh."
"Thống kê dữ liệu ban đầu."
Một loạt các âm thanh được vang lên, cuộc thí nghiệm cá nhân của Giang Hà cuối cùng cũng bắt đầu! Các con số xanh trên màn hình liên tục thay đổi, đây là các dữ liệu thông số của năng lượng tối dưới tác động của từng giây, chính giữa là chiếc đồng hồ bấm giờ khổng lồ ghi lại thời gian tồn tại của năng lượng tối.
1 giây, 2 giây, 3 giây...
Mọi người đều chăm chú nhìn vào các con số.
Đây không phải là lần đầu tiên tiến hành thí nghiệm trong môi trường mặt trăng, chỉ số tồn tại của năng lượng tối mà không phụ thuộc vào bất cứ thứ gì cũng là một chỉ số quan trọng đánh giá trình độ của một nhà nghiên cứu khoa học.
60 giây là một mốc đạt tiêu chuẩn.
Số lần thí nghiệm mô phỏng của Giang Hà đã vượt quá con số 100, vậy nên ngay cả khi có sai số phụ, dựa vào 30% chỉnh sửa, có hơn thế nữa thì cũng nằm trong phạm vi kiểm soát của Giang Hà. Thậm chí, nếu xuất hiện sai số chuẩn*, rất có thể sẽ trực tiếp phá vỡ kỷ lục phòng thí nghiệm của Giang Hà!
*Sai số chuẩn (tiếng Anh: Standard Error, viết tắt: SE) là độ lệch chuẩn gần đúng của một mẫu thống kê từ tổng thể.
Đây chính là sự tự tin của Giang Hà.
45 giây, 46 giây…
Số liệu vô cùng ổn định.
Nhiều nhân viên nghiên cứu để lộ nụ cười tươi, cứ theo tốc độ này thì có thể trực tiếp phá vỡ 80 giây, nhưng mặt mày Giang Tần vẫn cứ ung dung, chỉ bình tĩnh nhìn số liệu.
53 giây, 54 giây...
“Tinh.”
Một âm thanh sắc bén bỗng vang lên.
“Cái gì?”
Mặt Giang Hà tái mét.
Tiếng cảnh báo ư? Sao lại vậy?
Đột nhiên Giang Hà chạy tới phòng thí nghiệm, hắn muốn tạm thời điều chỉnh thông số thí nghiệm, thế nhưng điều đáng sợ là chỉ trong vỏn vẹn hai giây, chẳng cho Giang Hà thời gian điều chỉnh, năng lượng tối đã biến mất.
Thí nghiệm thất bại!
Trên bảng thông báo hiện lên con số 56 giây đỏ như máu.
“Sao có thể như vậy được…”
Giang Hà chìm trong cú sốc.
“Thấy lạ à?”
Giang Tần bình thản: “Ta đã nói rồi, ta cho ngươi thời gian ba năm, ngươi có đủ thời gian để tự mình nghiệm chứng, thế nhưng ngươi không chịu, vừa nếm được ít trái ngọt đã vội vàng chạy đến đây, ngươi biết mỗi lần thí nghiệm thực nghiệm tốn bao nhiêu tiền của không? Ngươi biết mình lãng phí thời gian của biết bao nhiêu người không?”
“Con đã kiểm tra không dưới một trăm lần.”
Giang Hà vẫn không thể nào tin được.
“Một trăm lần như thế này ư?”
Giang Tần chỉ vào con số trên màn hình, bầu không khí tĩnh lặng bao trùm phòng thí nghiệm.
“Con…”
Giang Hà chẳng thốt ra lời.
“Là một nhà khoa học, thứ cần nhất không phải tài năng mà là thái độ nghiêm túc! Ngươi rất thông minh nhưng không hợp làm thí nghiệm nghiên cứu khoa học, lúc này đây chỉ là một lần kiểm tra bình thường, nếu là thí nghiệm vũ khí thì sao? Nếu là thí nghiệm sinh học thì sao? Lúc đó, sai sót không phải là điểm số, mà là tính mạng!”
Giang Tần dứt lời, bấy giờ mới xua tay: “Ngươi ra ngoài đi!”
Giang Hà dại ra.
Thất bại ư?
Cặm cụi hai năm, thua sạch một lần!
Hắn đã thí nghiệm trong môi trường mặt trăng vô số lần, sai số hoàn toàn có thể chấp nhận được, sao có thể bị hủy hoại trong chớp mắt vậy được? Sao được chứ?! Giang Hà vẫn chẳng thể tin nổi, ngay cả khi phải quay lại nơi thực tập, phải rời khỏi phòng thí nghiệm, hắn cũng muốn biết, mình đã sai ở đâu!
...
Phòng thí nghiệm.
Giang Hà rời đi, chỉ còn lại một mảnh trầm mặc.
“Tổ trưởng.”
Một nhà khoa học lắc đầu: “Ngươi không cần nghiêm khắc với hắn như vậy.”
“Không có thiên phú, từ bỏ sớm cũng là chuyện tốt.”
Giang Tần thản nhiên nói.
Đám người thở dài, không tiếp tục mở miệng. Bọn họ rất yêu thích đứa nhỏ Giang Hà này nhưng mà dù sao đây cũng là chuyện nhà họ Giang, bọn họ nhúng tay vào cũng không ổn.
“Há?”
Trợ thủ nhìn số liệu trên màn số.
Không thích hợp!
Số liệu này, quá không thích hợp!
“Xoẹt.”
Trợ thủ đột nhiên đi ra ngoài, nhanh chóng đè mấy cái nút xuống, số liệu liên tiếp được bắn ra, những số liệu bí mật ẩn giấu kia lúc này hiển thị toàn bộ trên mặt.
“Ngươi làm gì vậy?”
Giang Tần quát to một tiếng.
“Ta cảm thấy số liệu không đúng.”
Trợ thủ ngẩng đầu, công tác chuẩn bị thí nghiệm là việc của hắn, hắn có thể xuất hiện sai lầm nhưng mà tuyệt đối không cho phép sai lầm của mình ảnh hưởng đến tương lai của một đứa trẻ. Cho dù là bị phê bình, hắn cũng phải xem kết quả nhưng mà không đợi Giang Tần phê bình hắn, hắn đã nghe được từng tiếng cảm thán.
Chuyện gì thế này?
Trợ thủ ngẩng đầu, sắc mặt cũng có chút thay đổi.
...
Người thí nghiệm: Giang Hà.
Mã thí nghiệm: SDMT-096.
Địa chỉ thí nghiệm: Sao hỏa.
Kiểm tra hoàn thành: 56 giây
…
“Cái gì?”
Sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi.
Giang Tần thở dài một tiếng, hai mắt khép hờ.
“Đây là...”
Đám người không thể tưởng tượng nổi nhìn số liệu này, hít một hơi khí lạnh!
“Đây không phải là số liệu mặt trăng, đây là số liệu thí nghiệm sao hỏa, bảo sao vừa rồi đợi thời gian dài như vậy.”
Một nhà khoa học khác kinh ngạc.
“Hoàn cảnh sinh tồn của sao hỏa ác liệt hơn mặt trăng nhiều, thí nghiệm cũng yêu cầu cao, điểm đạt tiêu chuẩn không phải 60 giây, mà là 20 giây, số liệu của này của Giang Hà...”
Đám người bỗng nhiên hiểu ra.
“Chờ đã.”
Trợ thủ bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, kích động ngay lập tức đi lật sách số liệu, “Ta nhớ bên trong sao hỏa, cơ sở năng lượng tối sinh tồn được tìm thấy rồi, là 52 giây!”
“Oành!”
Âm thanh xôn xao.
Số liệu thí nghiệm của Giang Hà thế mà phá kỉ lục rồi?!
Thí nghiệm này rất đơn giản, căn cứ vào hoàn cảnh cải thiện tính chất thích ứng của năng lượng tối. Sau hai năm thì Giang Tần cũng đã quen với việc làm này. Dưới bao nhiêu con mắt dòm ngó của một nhóm nghiên cứu khoa học, hắn không hề có một chút căng thẳng nào, việc cải thiện năng lượng tối đã nhanh chóng được hoàn thành, khiến các nhà khoa học tại đấy phải lần lượt gần đầu.
Bình tĩnh, lý trí và chững chạc.
Đây chính là những phẩm chất cơ bản của một nhà nghiên cứu khoa học cần phải có.
“Tiếp đến, gửi đi là được.”
Thử nghiệm đã hoàn tất, Giang Tần hít sâu một hơi.
Thông thường chỉ cần gửi nó đến môi trường mô phỏng, nhưng lần này, hắn sẽ gửi nó lên mặt trăng để kiểm tra thực tế. Tay hắn hơi dừng lại, nhưng rất nhanh chóng viết một loạt mã, việc nhập lệnh đã được hoàn thành xong,xác nhận.
“Bùm!”
Giang Tần gửi năng lượng đi.
Một tia sáng chói lóa lóe lên trong vài giây, năng lượng tối do Giang Tần cải tạo đã bị biến mất.
“Ồ”
Trên màn hình chiếu của phòng thí nghiệm, một loạt các con số màu xanh lá xuất hiện. Đó là các dữ liệu phản hồi của cuộc thí nghiệm. Thí nghiệm sẽ bắt đầu sau khi năng lượng tối đã được chuyển đến mặt trăng. Nhưng có một việc không ngờ tới đã xảy ra, 10 phút trôi qua rồi vẫn không nhận được bất kỳ phản hồi nào.
Cuộc thí nghiệm vẫn chưa thể bắt đầu được.
“Có chuyện gì vậy?”
Một nhà khoa học hơi nhíu mày: "Việc truyền năng lượng đi chỉ đứng sau tốc độ ánh sáng, khoảng cách giữa trái đất với mặt trăng thì không xa, mọi khi sẽ hoàn thành trong nháy mắt luôn.”
"Bình tĩnh đừng vội."
Giang Tần siết chặt tay mình: "Có lẽ những người khác đang tiến hành các thí nghiệm có quy mô lớn nên kênh truyền tin đang bị chiếm. Mọi người hãy đợi một chút, sẽ không lâu đâu."
“Ừm.”
Mọi người đều gật đầu.
Thêm 10 phút nữa đã trôi qua, giao diện màn hình của cuộc thử nghiệm cũng đã có sự thay đổi.
“Nó bắt đầu rồi!”
Giang Tần kinh ngạc trong chốc lát.
"Tinh."
"Truyền năng lượng tối đã được hoàn tất.”
"Chuyên liệu môi trường hoàn chỉnh."
"Thống kê dữ liệu ban đầu."
Một loạt các âm thanh được vang lên, cuộc thí nghiệm cá nhân của Giang Hà cuối cùng cũng bắt đầu! Các con số xanh trên màn hình liên tục thay đổi, đây là các dữ liệu thông số của năng lượng tối dưới tác động của từng giây, chính giữa là chiếc đồng hồ bấm giờ khổng lồ ghi lại thời gian tồn tại của năng lượng tối.
1 giây, 2 giây, 3 giây...
Mọi người đều chăm chú nhìn vào các con số.
Đây không phải là lần đầu tiên tiến hành thí nghiệm trong môi trường mặt trăng, chỉ số tồn tại của năng lượng tối mà không phụ thuộc vào bất cứ thứ gì cũng là một chỉ số quan trọng đánh giá trình độ của một nhà nghiên cứu khoa học.
60 giây là một mốc đạt tiêu chuẩn.
Số lần thí nghiệm mô phỏng của Giang Hà đã vượt quá con số 100, vậy nên ngay cả khi có sai số phụ, dựa vào 30% chỉnh sửa, có hơn thế nữa thì cũng nằm trong phạm vi kiểm soát của Giang Hà. Thậm chí, nếu xuất hiện sai số chuẩn*, rất có thể sẽ trực tiếp phá vỡ kỷ lục phòng thí nghiệm của Giang Hà!
*Sai số chuẩn (tiếng Anh: Standard Error, viết tắt: SE) là độ lệch chuẩn gần đúng của một mẫu thống kê từ tổng thể.
Đây chính là sự tự tin của Giang Hà.
45 giây, 46 giây…
Số liệu vô cùng ổn định.
Nhiều nhân viên nghiên cứu để lộ nụ cười tươi, cứ theo tốc độ này thì có thể trực tiếp phá vỡ 80 giây, nhưng mặt mày Giang Tần vẫn cứ ung dung, chỉ bình tĩnh nhìn số liệu.
53 giây, 54 giây...
“Tinh.”
Một âm thanh sắc bén bỗng vang lên.
“Cái gì?”
Mặt Giang Hà tái mét.
Tiếng cảnh báo ư? Sao lại vậy?
Đột nhiên Giang Hà chạy tới phòng thí nghiệm, hắn muốn tạm thời điều chỉnh thông số thí nghiệm, thế nhưng điều đáng sợ là chỉ trong vỏn vẹn hai giây, chẳng cho Giang Hà thời gian điều chỉnh, năng lượng tối đã biến mất.
Thí nghiệm thất bại!
Trên bảng thông báo hiện lên con số 56 giây đỏ như máu.
“Sao có thể như vậy được…”
Giang Hà chìm trong cú sốc.
“Thấy lạ à?”
Giang Tần bình thản: “Ta đã nói rồi, ta cho ngươi thời gian ba năm, ngươi có đủ thời gian để tự mình nghiệm chứng, thế nhưng ngươi không chịu, vừa nếm được ít trái ngọt đã vội vàng chạy đến đây, ngươi biết mỗi lần thí nghiệm thực nghiệm tốn bao nhiêu tiền của không? Ngươi biết mình lãng phí thời gian của biết bao nhiêu người không?”
“Con đã kiểm tra không dưới một trăm lần.”
Giang Hà vẫn không thể nào tin được.
“Một trăm lần như thế này ư?”
Giang Tần chỉ vào con số trên màn hình, bầu không khí tĩnh lặng bao trùm phòng thí nghiệm.
“Con…”
Giang Hà chẳng thốt ra lời.
“Là một nhà khoa học, thứ cần nhất không phải tài năng mà là thái độ nghiêm túc! Ngươi rất thông minh nhưng không hợp làm thí nghiệm nghiên cứu khoa học, lúc này đây chỉ là một lần kiểm tra bình thường, nếu là thí nghiệm vũ khí thì sao? Nếu là thí nghiệm sinh học thì sao? Lúc đó, sai sót không phải là điểm số, mà là tính mạng!”
Giang Tần dứt lời, bấy giờ mới xua tay: “Ngươi ra ngoài đi!”
Giang Hà dại ra.
Thất bại ư?
Cặm cụi hai năm, thua sạch một lần!
Hắn đã thí nghiệm trong môi trường mặt trăng vô số lần, sai số hoàn toàn có thể chấp nhận được, sao có thể bị hủy hoại trong chớp mắt vậy được? Sao được chứ?! Giang Hà vẫn chẳng thể tin nổi, ngay cả khi phải quay lại nơi thực tập, phải rời khỏi phòng thí nghiệm, hắn cũng muốn biết, mình đã sai ở đâu!
...
Phòng thí nghiệm.
Giang Hà rời đi, chỉ còn lại một mảnh trầm mặc.
“Tổ trưởng.”
Một nhà khoa học lắc đầu: “Ngươi không cần nghiêm khắc với hắn như vậy.”
“Không có thiên phú, từ bỏ sớm cũng là chuyện tốt.”
Giang Tần thản nhiên nói.
Đám người thở dài, không tiếp tục mở miệng. Bọn họ rất yêu thích đứa nhỏ Giang Hà này nhưng mà dù sao đây cũng là chuyện nhà họ Giang, bọn họ nhúng tay vào cũng không ổn.
“Há?”
Trợ thủ nhìn số liệu trên màn số.
Không thích hợp!
Số liệu này, quá không thích hợp!
“Xoẹt.”
Trợ thủ đột nhiên đi ra ngoài, nhanh chóng đè mấy cái nút xuống, số liệu liên tiếp được bắn ra, những số liệu bí mật ẩn giấu kia lúc này hiển thị toàn bộ trên mặt.
“Ngươi làm gì vậy?”
Giang Tần quát to một tiếng.
“Ta cảm thấy số liệu không đúng.”
Trợ thủ ngẩng đầu, công tác chuẩn bị thí nghiệm là việc của hắn, hắn có thể xuất hiện sai lầm nhưng mà tuyệt đối không cho phép sai lầm của mình ảnh hưởng đến tương lai của một đứa trẻ. Cho dù là bị phê bình, hắn cũng phải xem kết quả nhưng mà không đợi Giang Tần phê bình hắn, hắn đã nghe được từng tiếng cảm thán.
Chuyện gì thế này?
Trợ thủ ngẩng đầu, sắc mặt cũng có chút thay đổi.
...
Người thí nghiệm: Giang Hà.
Mã thí nghiệm: SDMT-096.
Địa chỉ thí nghiệm: Sao hỏa.
Kiểm tra hoàn thành: 56 giây
…
“Cái gì?”
Sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi.
Giang Tần thở dài một tiếng, hai mắt khép hờ.
“Đây là...”
Đám người không thể tưởng tượng nổi nhìn số liệu này, hít một hơi khí lạnh!
“Đây không phải là số liệu mặt trăng, đây là số liệu thí nghiệm sao hỏa, bảo sao vừa rồi đợi thời gian dài như vậy.”
Một nhà khoa học khác kinh ngạc.
“Hoàn cảnh sinh tồn của sao hỏa ác liệt hơn mặt trăng nhiều, thí nghiệm cũng yêu cầu cao, điểm đạt tiêu chuẩn không phải 60 giây, mà là 20 giây, số liệu của này của Giang Hà...”
Đám người bỗng nhiên hiểu ra.
“Chờ đã.”
Trợ thủ bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, kích động ngay lập tức đi lật sách số liệu, “Ta nhớ bên trong sao hỏa, cơ sở năng lượng tối sinh tồn được tìm thấy rồi, là 52 giây!”
“Oành!”
Âm thanh xôn xao.
Số liệu thí nghiệm của Giang Hà thế mà phá kỉ lục rồi?!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.