Chương 31:
Vũ Văn Trường Tên
17/11/2022
"Có thể nói cho tôi biết chút chuyện của ông anh được không? Cùng là người đồng cảnh ngộ, nói không chừng có thể giúp được ông anh." Thái độ của Trần Ca thành khẩn, lời hắn nói đều là lời thật tâm.
Vương Kỳ do dự một chút, có thể nghĩ tới trước đó Trần Ca đã giúp mình nhặt tờ thông báo tìm người, ánh mắt ông ta nhìn Trần Ca có chút hòa hoãn: "Cậu không giúp được cho tôi đâu. Nhìn cậu cũng không phải người xấu. Khuyên câu một câu, nên đi nhanh khỏi đây đi, ngàn vạn lần đừng qua đêm ở chỗ này."
"Tiền tôi cũng đóng rồi, ông anh cứ bảo tôi đi, chuyện gì cũng phải có lý do chứ." Trần Ca tới đây để hoàn thành nhiệm vụ thí luyện, hiện tại rời khỏi chẳng phải bỏ lỡ giữa chừng, bối cảnh Chạy trốn lúc nửa đêm có khi không thể mở khóa được.
"Tiền quan trọng hay mạng quan trọng?" Vương Kỳ liếc nhìn hai bên không có ai nên mới thấp giọng nói: "Cái nhà trọ này trước đây từng xảy ra một vụ thảm sát, người xung quanh đây đều biết."
"Tôi cũng từng nghe nói ngồi nhà này có ma, nhưng tôi tìm kiếm trên mạng đâu thấy có gì đâu, chắc là tung tin vịt thôi." Trần Ca nói ra nghi vấn trong đầu.
"Trước đây nhà trọ này là gọi là nhà trọ Phú An, sau khi xảy ra chuyện thì đổi tên là nhà trọ Bình An. Năm đó vụ thảm án gây chấn động khắp nơi, hung thủ đến giờ vẫn chưa bắt được, oán khí của người chết oan đến giờ vẫn chưa tan cho nên đêm khuya sẽ xuất hiện." Vẻ mặt Vương Kỳ nghiêm túc, nói rất thật.
"Hiện tại là thời đại nào rồi mà ông anh còn tin mấy chuyện này?" Khóe miệng Trần Ca cứng ngắc, hắn gượng cười. Trên thực tế trong lòng hắn cũng hoảng sợ như người khác, quái vật trong gương, thư tình của Lệ quỷ, hắn cũng thực sự không muốn dính líu đến nhiều thứ như vậy đâu.
"Ngay từ đầu tôi cũng không tin, cho đến sau này, vị hôn thê của tôi đột nhiên mất tích một cách kỳ quái ở gần đây." Ông ta thống khổ bức tóc, sự uể oải trên người căn bản không giấu được.
"Vị hôn thê của ông anh sao lại tới nơi đây?" Trần Ca lập tức tập trung tinh thần, người nói vô ý, người nghe có lòng. Tình huống của vị hôn thê Vương Kỳ khá giống với cha mẹ của hắn.
"Tôi cũng không biết, trên thực tế, tôi chưa từng nghe qua căn nhà trọ này trước đây, cảnh sát nói với tôi, đầu mối đến đây thì bị cắt đứt." Vương Kỳ buông tay ra, giữa kẻ tay có vài sợi tóc: "Tôi cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể tới đây tìm kiếm."
Vương Kỳ do dự một chút, có thể nghĩ tới trước đó Trần Ca đã giúp mình nhặt tờ thông báo tìm người, ánh mắt ông ta nhìn Trần Ca có chút hòa hoãn: "Cậu không giúp được cho tôi đâu. Nhìn cậu cũng không phải người xấu. Khuyên câu một câu, nên đi nhanh khỏi đây đi, ngàn vạn lần đừng qua đêm ở chỗ này."
"Tiền tôi cũng đóng rồi, ông anh cứ bảo tôi đi, chuyện gì cũng phải có lý do chứ." Trần Ca tới đây để hoàn thành nhiệm vụ thí luyện, hiện tại rời khỏi chẳng phải bỏ lỡ giữa chừng, bối cảnh Chạy trốn lúc nửa đêm có khi không thể mở khóa được.
"Tiền quan trọng hay mạng quan trọng?" Vương Kỳ liếc nhìn hai bên không có ai nên mới thấp giọng nói: "Cái nhà trọ này trước đây từng xảy ra một vụ thảm sát, người xung quanh đây đều biết."
"Tôi cũng từng nghe nói ngồi nhà này có ma, nhưng tôi tìm kiếm trên mạng đâu thấy có gì đâu, chắc là tung tin vịt thôi." Trần Ca nói ra nghi vấn trong đầu.
"Trước đây nhà trọ này là gọi là nhà trọ Phú An, sau khi xảy ra chuyện thì đổi tên là nhà trọ Bình An. Năm đó vụ thảm án gây chấn động khắp nơi, hung thủ đến giờ vẫn chưa bắt được, oán khí của người chết oan đến giờ vẫn chưa tan cho nên đêm khuya sẽ xuất hiện." Vẻ mặt Vương Kỳ nghiêm túc, nói rất thật.
"Hiện tại là thời đại nào rồi mà ông anh còn tin mấy chuyện này?" Khóe miệng Trần Ca cứng ngắc, hắn gượng cười. Trên thực tế trong lòng hắn cũng hoảng sợ như người khác, quái vật trong gương, thư tình của Lệ quỷ, hắn cũng thực sự không muốn dính líu đến nhiều thứ như vậy đâu.
"Ngay từ đầu tôi cũng không tin, cho đến sau này, vị hôn thê của tôi đột nhiên mất tích một cách kỳ quái ở gần đây." Ông ta thống khổ bức tóc, sự uể oải trên người căn bản không giấu được.
"Vị hôn thê của ông anh sao lại tới nơi đây?" Trần Ca lập tức tập trung tinh thần, người nói vô ý, người nghe có lòng. Tình huống của vị hôn thê Vương Kỳ khá giống với cha mẹ của hắn.
"Tôi cũng không biết, trên thực tế, tôi chưa từng nghe qua căn nhà trọ này trước đây, cảnh sát nói với tôi, đầu mối đến đây thì bị cắt đứt." Vương Kỳ buông tay ra, giữa kẻ tay có vài sợi tóc: "Tôi cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể tới đây tìm kiếm."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.