Chương 45:
Vũ Văn Trường Tên
17/11/2022
"Không dữ dội làm sao mở Nhà ma? Tôi cho các người hay, lần trước một đám người chúng ta đi Nhà ma của streamer để lấy lại mặt mũi, kết quả hai người có lá gan lớn nhất, một người bị sợ khóc, kẻ còn lại sợ quá ngất luôn."
"Cậu chờ một chút, vì sao hai người có lá gan lớn nhất lại bị dọa thành như vậy? Vậy nhát gan thì sao?"
"Cậu nói nhảm vãi, nhát gan sao dám vào Nhà ma của hắn?"
"Hình như cũng có lý."
Hạc Sơn: "Ha ha."
Tiết tấu của room livestream đã chệch hướng, Trần Ca cũng không để ý, hắn để dao gọt trái cây vào túi, luyện tập mấy lần rút đao, sau đó một tay giơ điện thoại, một tay nhấc lấy búa công cụ đi đến bên cửa.
Lúc này đây hắn đã học khôn, trước nhìn qua khe hở cánh cửa ra bên ngoài, xác định trên hành lang không có người mới nhẹ nhàng đẩy cửa ra.
Lúc đóng cửa, Trần Ca dựt một sợi tóc của mình đặt vào lỗ khoá, như vậy nếu có người vào phòng lúc hắn rời đi, tóc cũng sẽ rơi vào chỗ sâu trong ổ khóa.
Sau khi chuẩn bị xong, Trần Ca xuyên qua hành lang lầu hai đi vào đầu bậc thang.
Hắn động tác rất nhẹ, không kích hoạt đèn kích hoạt bằng âm thanh, chỉ dựa vào màn hình điện thoại di động kèm theo ánh sáng lần mò về phía trước.
Đi đến bậc thang, màu sắc hai bên vách tường dần sẫm lại, trong không khí lơ lửng một mùi vị cổ quái khó tả.
Đi lên lầu ba, Trần Ca mở đèn pin của điện thoại, hắn lưng tựa vách tường, tập trung cao độ.
Lần thứ nhất ngoài ý muốn đi đến lầu ba, hắn từng trông thấy qua một bóng đen mơ hồ hiện lên trong hành lang, có vẻ là người.
"Mặc kệ hắn là người hay quỷ, mình đều phải cẩn thận."
Điện thoại phát ra ánh sáng chiếu rõ hiện trường hung án 5 năm trước, Trần Ca nhìn những vết xước trên tường khắc sâu vào mặt tường, không khỏi nắm chặc búa công cụ trong tay.
Phong cách kiến trúc của nhà trọ Bình An rất đặc biệt, chỉ có một hành lang, hơn nữa lại nằm bên phải nhà trọ, điều này sẽ khiến hành lang bên trái trông đặc biệt tối tăm sâu thẳm.
Đi ở trong đó, sau lưng rét run, cho dù dán sát vách tường cũng rất không có cảm giác an toàn.
"Nếu như nơi xảy ra hoả hoạn tại lầu ba... vậy nơi này không hề duy trì, cho nên lầu ba rất có thể là nơi hung thủ chưa vào." Trần Ca cầm điện thoại đi trong hành lang đen kịt, cửa phòng hai bên nửa mở, rất nhiều cái đã bị cháy đến biến dạng.
Tránh những mảnh vỡ chất đống trên mặt đất, Trần Ca bước vào căn phòng gần hắn nhất.
"Cậu chờ một chút, vì sao hai người có lá gan lớn nhất lại bị dọa thành như vậy? Vậy nhát gan thì sao?"
"Cậu nói nhảm vãi, nhát gan sao dám vào Nhà ma của hắn?"
"Hình như cũng có lý."
Hạc Sơn: "Ha ha."
Tiết tấu của room livestream đã chệch hướng, Trần Ca cũng không để ý, hắn để dao gọt trái cây vào túi, luyện tập mấy lần rút đao, sau đó một tay giơ điện thoại, một tay nhấc lấy búa công cụ đi đến bên cửa.
Lúc này đây hắn đã học khôn, trước nhìn qua khe hở cánh cửa ra bên ngoài, xác định trên hành lang không có người mới nhẹ nhàng đẩy cửa ra.
Lúc đóng cửa, Trần Ca dựt một sợi tóc của mình đặt vào lỗ khoá, như vậy nếu có người vào phòng lúc hắn rời đi, tóc cũng sẽ rơi vào chỗ sâu trong ổ khóa.
Sau khi chuẩn bị xong, Trần Ca xuyên qua hành lang lầu hai đi vào đầu bậc thang.
Hắn động tác rất nhẹ, không kích hoạt đèn kích hoạt bằng âm thanh, chỉ dựa vào màn hình điện thoại di động kèm theo ánh sáng lần mò về phía trước.
Đi đến bậc thang, màu sắc hai bên vách tường dần sẫm lại, trong không khí lơ lửng một mùi vị cổ quái khó tả.
Đi lên lầu ba, Trần Ca mở đèn pin của điện thoại, hắn lưng tựa vách tường, tập trung cao độ.
Lần thứ nhất ngoài ý muốn đi đến lầu ba, hắn từng trông thấy qua một bóng đen mơ hồ hiện lên trong hành lang, có vẻ là người.
"Mặc kệ hắn là người hay quỷ, mình đều phải cẩn thận."
Điện thoại phát ra ánh sáng chiếu rõ hiện trường hung án 5 năm trước, Trần Ca nhìn những vết xước trên tường khắc sâu vào mặt tường, không khỏi nắm chặc búa công cụ trong tay.
Phong cách kiến trúc của nhà trọ Bình An rất đặc biệt, chỉ có một hành lang, hơn nữa lại nằm bên phải nhà trọ, điều này sẽ khiến hành lang bên trái trông đặc biệt tối tăm sâu thẳm.
Đi ở trong đó, sau lưng rét run, cho dù dán sát vách tường cũng rất không có cảm giác an toàn.
"Nếu như nơi xảy ra hoả hoạn tại lầu ba... vậy nơi này không hề duy trì, cho nên lầu ba rất có thể là nơi hung thủ chưa vào." Trần Ca cầm điện thoại đi trong hành lang đen kịt, cửa phòng hai bên nửa mở, rất nhiều cái đã bị cháy đến biến dạng.
Tránh những mảnh vỡ chất đống trên mặt đất, Trần Ca bước vào căn phòng gần hắn nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.