Chuẩn Danh Viện Mỹ Nhân Xuyên Đến Thập Niên 70

Chương 49: Quay Về (2)

Thanh Thanh Thủy Phì Tạo Phao

12/06/2022

“Trưởng thôn! Vợ ông đang đánh nhau với người khác ngoài đồng kìa!”

“Chú Đức Trung! Thím cháu đang đánh nhau với người ta kìa! Chú mau qua đó khuyên can đi!”

Nghe thấy lời này, hai người đàn ông từ hai địa điểm khác nhau lập tức xuất phát, cùng chạy tới hiện trường.

Khi bọn họ đến nơi, lập tức nhìn thấy Trang Tiểu Phương và Quách Thu Anh đang đánh lộn, xung quanh đã có không ít người đứng vây xem.

“Quách Thu Anh! Bà giỏi quá rồi nhỉ? Mau dừng tay lại cho tôi!” Cao Hồng Quân tới trước Thịnh Đức Trung một bước, lập tức xuyên vào giữa đám người, can ngăn.

Thịnh Đức Trung tới sát phía sau, tới gần bọn họ: “Hai người làm cái gì thế hả? Đều buông tay ra!”

Quách Thu Anh rất sợ Cao Hồng Quân, thấy chồng mình đến lập tức buông ngay bàn tay đang nắm tóc Trang Tiểu Phương ra. Thấy đối phương buông lỏng tay, Trang Tiểu Phương cũng thu tay lại, đứng dậy khỏi người bà ta.

“Quách Thu Anh! Nếu sau này tôi còn nghe thấy bà dám nói nhăng nói cuội gì về Tiểu Tuyết nhà tôi, tôi còn đánh bà tiếp!” Trang Tiểu Phương nhổ một ngụm nước bọt xuống đất, cảnh cáo.

Bởi vì đánh nhau, đầu tóc hai người đã rối như tổ quạ rồi, cả người dính đầy bùn đất.

“Em nói cái gì thế?” Thịnh Đức Trung thấy vợ mình vẫn hùng hùng hổ hổ không muốn buông tha cho Quách Thu Anh, vội vàng bước tới giữ chặt bà ấy lại: “Có gì thì từ từ nói, sao phải đánh nhau như thế?”



“Hồng Quân, xin lỗi, tính tình vợ tôi không tốt lắm.” Thịnh Đức Trung kéo Trang Tiểu Phương ra sau người, bảo vệ theo bản năng: “Ông mau xem vợ mình đi, xem có bị thương ở đâu không?”

Vừa rồi tất cả mọi người đều nhìn thấy Trang Tiểu Phương đè Quách Thu Anh ra đất đánh, rốt cuộc là ai thắng ai thua vừa nhìn đã hiểu ngay. Dù sao Cao Hồng Quân cũng là trưởng thôn, Thịnh Đức Trung phải cho ông ta chút thể diện.

“Xin lỗi cái gì? Nếu không phải vì miệng bà ta quá thối tôi sẽ đánh bà ta sao?” Trang Tiểu Phương không để ý nhiều như vậy, bà đi ra từ sau lưng Thịnh Đức Trung, tuyên bố hùng hồn với hai vợ chồng nhà họ Cao:

“Hôm nay hai người đều có mặt ở đây, còn cả thôn dân nữa, tôi nói rõ ràng cho hai người biết, tuy rằng bình thường Thịnh Tuyết nhà tôi có không ít tật xấu, nhưng con bé tuyệt đối không bao giờ làm ra chuyện trộm người sau lưng, nhà hai người muốn từ hôn, nhà tôi không phải đối, nhưng đừng mong có thể hất nước bẩn lên người con gái tôi!”

Bà nói rất kích động, nước mắt đã dâng đầy hốc mắt từ lâu.

“Em dâu, nếu vợ tôi có lỡ nói lời gì khó nghe, tôi thay bà ấy xin lỗi cô, cũng xin cô bớt giận.” Đầu tiên Cao Hồng Quân hung hăng trừng mắt với Quách Thu Anh một cái, sau đó nghiêm túc nói với Trang Tiểu Phương.

“Trưởng thôn, tôi cảm ơn nhà anh đã thay tôi nuôi dưỡng Thịnh Tuyết, ân tình này tôi sẽ ghi nhớ cả đời.”

Trang Tiểu Phương dùng ngón trỏ lau nước mắt một phen, rồi nói tiếp: “Hai người yên tâm, sau này dù Thịnh Tuyết nhà tôi có trở thành gái lỡ thì, cũng tuyệt đối sẽ không gả vào nhà họ Cao! Cũng không cần người nhà họ Cao phải nhóc lòng vì con gái tôi!”

Chỉ cần có bà mẹ chồng như Quách Thu Anh, Trang Tiểu Phương tuyệt đối sẽ không bao giờ để con gái qua đó chịu khinh bỉ!

Thôn dân đứng xung quanh nghe thấy thế đều ồ lên, lúc này tất cả mọi người đều hiểu rõ, xem ra nhà họ Cao và nhà họ Thịnh kết hôn không thành, chuyển sang kết thù rồi!





Từ tỉnh thành về tới thôn Đại Du, trước tiên phải đi tàu hỏa, sau đó tới ô tô, cuối cùng phải đi bộ thêm hai tiếng nữa mới có thể về đến nhà, tính ra thì quãng đường đi ít nhất cũng phải mất mười mấy tiếng đồng hồ.

Khi Cao Thành Bắc về tới cửa thôn, thời gian đã quá giờ trưa, nghĩ đến số đồ dùng thôn dân nhờ anh thuận tiện mua về, anh chuẩn bị đi đến từng nhà đưa đồ rồi mới về nhà mình.

Dưới tàng cây Du, khi anh vừa về tới có người tinh mắt đã nhận ra ngay.

“Ui, đội trưởng Cao lên tỉnh học tập đã về rồi đấy à?”

“Vâng, thím Lưu.” Cao Thành Bắc gật đầu với mấy người đang ngồi dưới tán cây, xem như chào hỏi, sau đó đầu cũng không ngoảnh lại đi thẳng vào trong thôn.

“Chuyện cháu với Thịnh…” Thím Lưu đang định hỏi thăm chuyện hôn nhân của anh và Thịnh Tuyết, đã bị người bên cạnh kéo lại: “Thím, thím còn dám hỏi thăm lung tung à? Không sợ thím Phương qua đây đánh với thím một trận sao?”

“Đúng thế, ai… Không hỏi thăm nữa.” Nghĩ đến chuyện xảy ra hôm trước giữa hai nhà Cao Thịnh, thím Lưu bất đắc dĩ thở dài một hơi, thật ra trong lòng bà ấy cảm thấy đội trưởng Cao và Thịnh Tuyết rất đẹp đôi, đáng tiếc…

Vào thôn, Cao Thành Bắc lấy sổ ghi chép ra, đối chiếu đồ dùng từng nhà đặt mua đưa cho bọn họ, chỉ là không biết vì sao, mới nửa tháng không gặp mà ánh mắt mấy người này nhìn anh lại khác lạ như vậy, lúc nào cũng mang vẻ mặt muốn nói lại thôi.

Nếu chỉ một hai người nhìn anh như vậy, anh còn có thể cho rằng không có chuyện gì, nhưng tất cả mọi người đều như vậy, khiến Cao Thành Bắc không khỏi lo lắng phỏng đoán nguyên nhân, chẳng lẽ nhà anh đã xảy ra chuyện gì sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chuẩn Danh Viện Mỹ Nhân Xuyên Đến Thập Niên 70

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook